|
Tớ chém thui nha. Hức.
Mạc Huyền đứng trên mây trắng, mắt dõi về hướng đông xa xa. Đã thấy giữa hải dương bát ngát mọc lên một vùng núi non trải dài ngàn dặm. Từ xa nhìn lại, thế như trấn đại hải, uy như muốn nhốt biển khơi. Từng đợt sóng triều trắng xóa như tuyết vỗ về Ngân sơn như cá bơi về nguồn. Một phương Mộc hỏa cao sững sừng, chính là nơi Đông hải kỳ phương. Vách hiểm quái thạch lởm chởm, từng ngọn kỳ phong màu xanh biếc dựng thẳng trời mây.
Trên vách là Thải phượng cất tiếng hòa minh. Trước tuyệt bích là nơi kỳ lân nằm ngạo nghễ. Ngồi nơi đầu gió nghe tiếng gà gáy sớm, chui nơi động sâu xem tiềm long xuất nhập. Trong rừng có Thọ lộc Tiên hồ, trên cây có linh cầm huyền hạc. kỳ hoa dị thảo đua nhau khoe sắc, từng hàng thanh tùng xanh biếc như trăm mùa xuân hội tụ. Tiên đào kết trái, Tu trúc như vờn mây. Hương hoa tỏa khắp mời ong mật, tứ phía cây cỏ sắc sang xuân. Đúng là chỗ của trăm núi tụ kình trụ trời, vững bền vạn kiếp nơi đại địa.
|