修真世界 - Tu chân thế giới
Tác giả: 方想 - Phương Tưởng
Nguồn: http://4vn.eu/
Chương 303: Ly khai Tiểu Sơn giới
Dịch: c0f7e3
c0f7e3: @thay thầy ơi kiếm đâu ra dịch giả bây giờ
Thầy phán: hỏi gì mà khó vậy con
Chương 303: Rời khỏi Tiểu Sơn giới
“Đúng, chúng ta sẽ nhanh chóng rời khỏi nơi này.” Tả Mạc kiên quyết nói: “Tiểu Sơn giới không phải là nơi an toàn.”
“Lúc nào đi?” Công Tôn Sai hỏi tiếp.
“Đợi mọi người thu thập một chút, chuẩn bị xuất phát. Để cho mọi người chuẩn bị cẩn thận, khi đi qua Minh Tiêu phái có thể phải đánh đánh một trận.” Tả Mạc cẩn thân nói.
“Được.” Công Tôn Sai lập tức ra ngoài thu xếp.
Mọi người trong Kim Ô thành đều bắt đầu hành động, về phần đám tù binh ngoại đường Tả Mạc đem thả hết. Minh Tiêu lão tổ bị giết chết, đối với đám tu giả ngoại đường mà nói chính là đả kích trí mạng. Sau này, sẽ không còn ai bán mạng cho Minh Tiêu phái.
Trận chiến ở Kim Ô thành đã chấn động Tiểu Sơn giới.
Hôm nay mọi người đều biết rõ, tình hình Tiểu Sơn giới đã thay đổi.
Không ai nguyện ý ở trong cái nhà tù này, chỉ trong mấy ngày bên ngoài Kim Ô thành đã tụ tập hầu như toàn bộ tu giả còn sót lại ở Tiểu Sơn giới.
Bọn kính sợ nhìn về tòa tiểu thành chỉ còn một nửa này, tất cả mọi người ở đây đều biết chỉ có nơi này mới đồng ý mang theo bọn họ rời khỏi Tiểu Sơn giới. Không ai làm loạn, chỉ đứng từ xa nhìn lại. Đến khi Chu Tước doanh tuần tra đi qua, rất nhiều người tự động vái chào.
Từ xa nhìn lại, tu giả xung quanh Kim Ô thành đông nghìn nghịt, cảnh tượng cực kỳ đồ sộ.
“Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?” Niên Lục có chút lo lắng hỏi.
“Sợ quái gì!”Lôi Bằng không thèm để ý: “Cỡ như vậy, đến bao nhiêu chúng ta diệt bấy nhiêu.”
“Hắc, đúng vậy!” Trên mặt Niên Lục hiện lên vẻ tự hào: “Trước đây ta làm sao có thể nghĩ tới có được ngày hôm nay? Cho dù chết cũng đáng!”
Lôi Bằng cũng đáp lại: “Ta còn chưa muốn chết, lão bản còn nhiều thứ tốt như vậy, nói không chừng sau này chúng ta cũng có thể tu thành kim đan.”
“Ngươi đúng là rất biết tưởng tượng …” Niên Lục khoan khoái ao ước.
Bỗng nhiên, phía dưới truyền đến mệnh lệnh tập hợp. Hai người liếc nhau, cần phải xuất phát rồi!
Đám tu giả vẫn đang quan sát Kim Ô thành rối loạn một hồi.
Một lát sau, Chu Tước doanh dẫn trước bay lên không trung. Chu Tước doanh chỉ có hơn bảy trăm người nhưng thanh danh đã sớm vang xa. Khi toàn bộ Chu Tước doanh bay lên, trong đám tu giả xung quanh Kim Ô thành không ngừng có người tán thưởng.
“Nhìn xem! Đó chính là Chu Tước doanh! Đội quân mạnh nhất Tiểu Sơn giới!”
“Chà chà! Khí thế này cũng đủ dọa chết người rồi!”
“Cũng không biết bọn họ còn nhận thêm người không? Có thể tiến vào đội ngũ như vậy, có chết cũng đáng!”
…
Giữa đám tu giả không ngừng vang lên tiếng nghị luận ồn ào, mọi người đều tràn ngập hâm mộ, kính nể chi đội ngũ cường đại này. Không ai cảm thấy vì đội ngũ này chỉ có hơn bảy trăm người mà khinh thị.
Chu Tước doanh vừa bay lên đã cấp tốc tản ra, bọn họ vẫn đang đề cao cảnh giác.
Ngay sau đó năm chiếc Vận Nô thuyền khổng lồ chậm rãi bay lên, trên mỗi thuyền chở một nghìn doanh vệ mặc giáp đen, chính là Vệ doanh đánh một trận mà thành danh. Bọn họ không am hiểu phi hành, Vận Nô thuyền khổng lồ, bình ổn vừa đúng rất thích hợp với bọn họ. Một nghìn doanh vệ đứng trên thuyền, mang đến cho người ta một áp lực vô hình kỳ lạ.
Vệ doanh xuất hiện, lại một lần nữa làm cho đám tu giả đứng xem xôn xao một trận.
Đám tu giả được tận mắt chứng kiến trường đại chiến kinh tâm động phách hăng hái mô tả vô cùng sinh động về sự cường đại, kinh khủng của Vệ doanh.
Sát khí dữ dằn cùng với chiến giáp nặng nề từ thời xa xưa của bọn họ trở thành đề tài bàn tán của mọi người.
Bốn chiếc Vận Nô còn lại chờ tu giả phi chiến đấu cùng hai doanh Đông, Tây, trong đó còn có một con thuyền chở đầy các loại tài liệu dự trữ.
Thể tích Vận Nô thuyền rất lớn, năm chiếc Vận Nô thuyền ở Tiểu Sơn giới tuyệt đối là một thuyền đội khổng lồ. Hơn nữa còn có Chu Tước doanh cùng Vệ doanh, đây tuyệt đối là thuyền đội cường đại nhất Tiểu Sơn giới.
Tả Mạc nhìn thoáng qua Kim Ô thành ở phía dưới, tràn ngập cảm khái.
Chỉ trong vòng mấy ngày, Kim Ô thành đã hoàn toàn thay đổi, đổ nát, tan tành. Trong tương lai, ở đây cuối cùng cũng chỉ còn lại một phế tích, hoặc trở thành một tòa cổ thành.
Hắn ngẩng đầu, nhìn lên đám tu giả vô cùng dày đặc phi hành trên không, không khỏi cảm khái lần nữa. Sau khi họ rời khỏi Tiểu Sơn giới, Tiểu Sơn giới sẽ biến thành một mảnh đất chết không có một bóng người.
Có thể nơi này sẽ trở thành tiền tuyến giống như Đô Thiên Huyết giới, cũng có lẽ sẽ trở thành vùng đất yên bình của yêu ma.
A, nhưng chính mình có lập trường gì mà phải cảm khái chuyện này chứ? Nghĩ tới Bồ yêu ở trong thức hải, Tả Mạc không khỏi cười khổ.
Chẳng qua, cuối cùng cũng rời khỏi chỗ này rồi…
Hắn nhìn thoáng qua A Quỷ bên cạnh, nàng đang an tĩnh ngồi đó. Hắn quay sang nói với Công Tôn Sai: “Xuất phát thôi!”
Năm chiếc Vận Nô thuyền chậm rãi phi hành về phía trước. Trên thuyền rất nhiều người lưu luyến nhìn về Kim Ô thành, nơi này đã từng cho bọn họ hy vọng, cho bọn họ ánh dương quang. Tòa thành nhỏ này đã trở thành hồi ức cả đời của rất nhiều người.
Đội ngũ trùng trùng điệp điệp hướng tới Thiên Thủy giới phi hành.
Ven đường không ngừng có tu giả tham gia, đội ngũ ngày càng khổng lồ. Trên mặt mỗi người đều tràn ngập hưng phấn, kích động, sùng bái nhìn về phía một thân ảnh đứng trên thuyền.
Không có hào quang của linh giáp, không có thân thể hùng vĩ, không có khí thế ngạo nghễ, một người nhìn qua chỉ là một thiếu niên bình thường tuổi còn rất trẻ, không ngờ lại mang đến cho bọn họ mong ước, dẫn dắt bọn họ thoát khỏi lao tù.
Cách đội ngũ không xa, một chi yêu quân chăm theo dõi quá trình bọn họ rời đi.
“Đại nhân, không đuổi theo sao?”
“Không đuổi, chúng ta đã quá mệt mỏi rồi.”
“Nhưng…”
“Mệnh lệnh của hội trưởng lão là dùng tốc độ nhanh nhất đến trấn giữ Tiểu Sơn giới, không nên tìm thêm phiền toái.”
“Vâng!”
Dung Vi nửa đường cũng gia nhập vào đội ngũ này.
Nàng nhìn thấy cảnh tượng này không khỏi sinh ra cảm khái. Trải qua trận khổ chiến, Kim Ô thành chủ quả là xứng đáng là vương giả trong Tiểu Sơn giới. Nếu lúc này hắn ra lệnh một tiếng, tuyệt đối có rất nhiều người vì hắn nguyện ý mà bán mạng. Trong số những người còn lại ở Tiểu Sơn giới, không một ai có danh vọng có thể so sánh được với hắn.
Tu giả ở Tiểu Sơn giới đều lựa chọn rời đi, sứ mệnh của nàng cũng không còn ý nghĩ gì.
Nàng không cho rằng bằng vào vài tên thủ hạ như vậy ở lại Tiểu Sơn giới có thể điều tra ra kết quả gì. Lựa chọn tốt nhất lúc này chính là đi theo Kim Ô thành chủ cùng nhau rời khỏi.
Nàng rất coi trọng Kim Ô thành chủ, bằng vào đám thủ hạ này Kim Ô thành chủ cho dù có đi đâu cũng có thể tạo lập uy thể. Hơn nữa từ trận chiến này mà xem, thủ đoạn của hắn cũng vô cùng lợi hại.
Tạo quan hệ hữu nghịn trong lúc đối phương khó khăn nhất chính là chuyện một vốn vạn lời.
“Thành chủ mạnh khỏe!” Dung Vi từ xa đi tới, vừa vái chào vừa cười nói: “Chúng ta cũng muốn lên thuyền thuận đường đi một chút!”
Tả Mạc cười cười: “Dung cô nương quá khách khí rồi.” Nói rồi liền lùi lại nhường ra một lối.
Dung Vi cũng không khách khí, bước lên Vận Nô thuyền. Đám phủ vệ mỗi người đều ngẩng đầu ưỡn ngực, ra vẻ tự hào.
“Chẳng hay thành chủ có tính toán gì sau này hay không?”
Dung Vi hờ hững hỏi một câu.
“Đi bước nào tính bước đó.” Trong lòng Tả Mạc đối với vị nữ tu điều tra Bạch nhật tinh hiện này rất cảnh giác.
“Thiên Thủy giới là một đại phương không tệ, thành chủ cũng nên để ý xem xét một chút.” Dung Vi nói.
Tả Mạc lắc đầu: “Quá nguy hiểm, Yêu quân lúc nào cũng có thể tiến nhập Tiểu Sơn giới, Thiên Thủy giới gần Tiểu Sơn giới như vậy, rất nguy hiểm.”
Dung Vi sửng sốt, cẩn thận suy nghĩ, không nói lời nào. Lời của đối phương rất có đạo lý, có lẽ nàng cũng nên nên khuyên Hậu gia chuyển Ô Hậu phủ đến một nơi khác.
Bỗng nhiên Bồ yêu lên tiếng: “Hỏi xem nào có giới đồ hay không?”
Tả Mạc nghe vậy trong lòng khẽ động, liền mở miệng hỏi: “Nói đến chuyện này, tại hạ có chuyện muốn nhờ một chút.”
“Ồ, mời thành chủ cứ nói!” Dung Vi cẩn thận nói.
“Tại hạ đã làm mất giới đồ, muốn mượn lại của Dung tiểu thư sao lại một bản.” Tả Mạc không hề đỏ mặt nói.
Vừa nghe đến chuyện này, Dung Vi liền yên lòng, rất sảng khoái nói: “Không thành vấn đề. Chỉ là giới đồ của ại hạ đánh dấu rất có hạn, mong thành chủ không nên thất vọng.” Nói rồi lấy ra một miếng ngọc giản đưa cho Tả Mạc.
Tả Mạc vội vàng cảm ơn, lấy ra một ngọc giản trống sao chép lại.
Sau khi hoàn thành, vừa đem ngọc giản trả lại đối phương hắn liền cáo từ một tiếng, tiến vào một khoang thuyền.
Vừa vào trong, hắn cấp tốc lấy ra giới đồ vừa sao chép nhìn tỉ mỉ.
Trên giới đồ, dày đặc các điểm đánh dấu các giới cùng tên gọi, những nơi giáp ranh, giới hà. Tả Mạc được mở rộng tầm mắt, cho đến giờ hắn mới biết vị trí của Thiên Nguyệt giới cùng Tiểu Sơn giới là ở chỗ nào.
Thiên Nguyệt giới cùng Tiểu Sơn giới ở một góc hẻo lánh của giới đồ.
Quả nhiên là nơi hẻo lánh…
Hắn chép miệng, vuốt cằm, cảm thấy nhập thần, hoàn toàn không chú ý tới Bồ yêu cũng tiến đến bên cạnh hắn, cẩn thận đánh giá giới đồ.
“Giới đổ nhỏ như vậy sao?” Bồ yêu có chút xem thường nói.
“Như vậy đã rất khá rồi. Bên trên đánh dấu hơn ba trăm giới đó!”
“Ba trăm giới mà gọi là nhiều hả?” Bồ yêu giống như nghe thấy một truyện rất buồn cười: “Đồ nhà quê!”
Tả Mạc không để ý đến hắn, lần đầy tiên hắn nhìn thấy giới đồ, cảm thấy rất mới mẻ. Trên giới đồ đánh dấu thập phần rõ ràng, thậm chí còn bao gồm cả đặc sản của từng giới, làm hắn cảm thấy rất thú vị. Xung quanh giới đồ còn có rất nhiều khu vực chưa được đánh dấu.
Chẳng qua hắn rất nhanh phát hiện ra trên giới đồ cũng không có tin tức của Thủy Vân Thai.
“Bồ, Thủy Vân Thai ở giới nào?”
“Không biết.” Bồ yêu tức giận nói: “Địa bàn của tu giả các người, ta không quen.”
“Ngươi không phải là Thiên Yêu sao? Cái này cũng không biết.” Tả Mạc dùng tới phép khích tướng.
Bồ yêu nhếch miệng cười lạnh nói: “Cũng có nơi ta biết đó, chẳng qua là ở trong yêu giới, ngươi dám tới sao?”
Tả Mạc nhất thời cười méo miệng, có lẽ đi tới Thiên Thủy giới rồi hỏi thăm sau.
Đội ngũ trùng trùng điệp điệp đi tới nơi đóng trú của Minh Tiêu phái, nơi này đã không còn một bóng người khiến cho Tả Mạc vốn tưởng phải khổ chiến một trận thập phần ngnạc nhiên.
Đến khi biết toàn bộ dt Minh Tiêu phái đều chạy sạch, giữa đội ngũ phát ra tiếng hoan hô rung trời. Tả Mạc không hề nghi ngờ chút nào, nếu bây giờ có kẻ để lộ thân phận đệ tử Minh Tiêu phái mà gặp phải bất kỳ một tu giả đang rời khỏi Tiểu Sơn giới, khẳng định sẽ chết rất thảm.
Tu giả còn sống sót ở Tiểu Sơn giới đối với Minh Tiêu phái đều hận thấu xương.
Nhưng khiến Tả Mạc cảm thấy đáng tiếc chính là, những thứ tốt Minh Tiêu phái cất giữ đều bị mang đi sạch sẽ. Hắn không thèm dừng lại chút nào, dọc theo giới hà phi hành tới Thiên Thủy giới.
Bay đến trên bầu trời của giới hà, rất nhiều tu giả không kìm được chảy nước mắt.
Bọn cuối cùng cũng tin tưởng mình đã rời khỏi Tiểu Sơn giới giống như nhà ngục này!
Rốt cuộc cũng có thể trở lại sinh hoạt quen thuộc trước đây khiến cho mỗi người đều cảm thấy kích động.
Tiếng hoan hô, khóc lóc vì vui mừng, điên cuồng phát tiết ra…
Trên bầu trời giới hà vô cùng náo nhiệt.
Tả Mạc không quá kích động, hắn yên lặng nhìn nữ tu trước mặt, ánh mắt kiên định.
Qua khỏi giới hà này chính là một khởi đầu hoàn toàn mới.
Giúp đỡ dịch Tu chân thế giới http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=67437&page=3
Thảo luận về Tu chân thế giới http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=66584&page=79
|