修真世界 - Tu chân thế giới
Tác giả: 方想 - Phương Tưởng
Nguồn: http://4vn.eu/
Chương 305: Giới hà nhập khẩu
Dịch: c0f7e3
hjx... ko dịch kịp, ko có boom to, nhưng có boom nhỏ rải rác.
Làm 2 phát nho nhỏ trước nào...
Chương 305: Cửa vào giới hà
Hơn một trăm ngọc giản pháp quyết, kiếm quyết chiếm bảy thành, khiến cho Tả Mạc cảm thấy rất bất đắc dĩ.
Mặc dù trong khoảng thời gian ở Vô Không sơn, hắn tu luyện ra kiếm ý khiến cho đám người trưởng môn sáng mắt, nhưng chẳng qua chỉ là mượn sự giúp đỡ của Bồ yêu, gắng gượng lĩnh ngộ. Thiên phú về phương diện tu kiếm của hắn quả thực là tồi tệ có thể thấy, ngược lại hắn lại rất am hiểu pháp quyết ngũ hành.
Chính vì vậy, khi hắn thấy một đống kiếm quang thì nhất thời đau đầu. Nhưng hôm nay lời đã nói ra rồi, nếu không làm ra được trò chống gì chẳng phải làm trò cười cho Bồ yêu sao?
Hắn quyết tâm phải cho hai tên khốn kia mở mắt ra, trong lòng Tả Mạc nảy sinh ý nghĩ ác độc, không phải chỉ là kiếm quyết thôi sao?
Hắn dứt khoát mở từng ngọc giản, nhẫn nại mở từng bộ từng bộ xem qua, chẳng qua hắn cũng không quá nghiền ngẫm, trước tiên cứ xem qua một lần đã.
Đọc qua một lượt hơn trăm bộ pháp quyết tiêu tốn của hắn thời gian hơn hai ngày. Đừng xem hắn váng đầu hoa mắt, thực ra lợi ích thu được cũng không tệ. Tu vi hiện giờ của hắn tuy rằng có hạn, nhưng trong đám người cùng tuổi, kiến thức của hắn rất rộng rãi, quả thực hiếm thấy.
Phương pháp luyện thần của yêu, ma công luyện thể của ma, pháp quyết của tu giả tuy rằng không có loại nào cao cấp, nhưng nói về số lượng lại rất kinh người. Hiếm có ai lại có thể giống như hắn, thoải mái xem đủ các loại pháp quyết, mặc kệ chính mình có tu luyện hay không.
Chỗ tốt lớn nhất của kiến thức rộng rãi chính là hắn có thể nhìn các pháp quyết này góc độ càng lớn.
Tuy rằng Tả Mạc không cách nào tu luyện những bộ pháp quyết này đến mức sâu sắc, nhưng việc này cũng không ngăn cản hắn tìm kiếm tri thức trong đó. Đương nhiên lý thuyết là lý thuyết, nếu muốn thi triển những pháp quyết này cũng không phải bằng mấy câu lý giải đó.
Những pháp quyết này có đủ loại, thập phần hỗn tạp. Tu luyện từng bộ một hiển nhiên là không thể được.
Hơn nữa những pháp quyết này, Bồ yêu căn bản không thèm để vào mắt, muốn làm cho tên khốn này chấn động một phen, cần phải có biện pháp mới được!
Tả Mạc trầm tư suy nghĩ một lúc lâu, bỗng nhiên hai mắt sáng ngời – có rồi!
“Lão bản gần đây không xảy ra chuyện gì chứ.” Vẻ mặt của Tạ Sơn có chút lo lắng.
Trạng thái của lão bản rất không bình thường! Chỉ cần là người hơi có nhãn lực đều có thể nhìn ra điểm này.
Lão bản rơi vào trạng thái này đã vài ngày, không ăn không uống, ngồi trên mạn thuyền giống như người điên, thỉnh thoảng còn lẩm bẩm trong miệng cái gì đó. Nếu so sánh thì A Quỷ an tĩnh ngồi bên cạnh hắn còn giống người bình thường hơn.
“Hẳn là vậy.” Ma Phàm hàm hồ đáp lại.
Ngày hôm qua, lão bản bỗng nhiên thi triển một pháp quyết chẳng ra sao, kết quả là khí lưu xung quanh đột nhiên hỗn loạn, mọi người thiếu chút nữa bị hút vào. Từ lúc đó, mọi người đều tránh xa lão bản, chỉ có một mình A Quỷ yên lặng ngồi bên cạnh hắn.
“Ha ha, ngươi cho rằng sáng tạo ra một loại pháp quyết mới dễ dàng như vậy sao?” Bồ yêu chỉ sợ thiên hạ không loạn lên.
Tả Mạc không có phản ứng.
Thời gian trôi qua cực nhanh, bất tri bất giác đã qua một tháng.
Tả Mạc vẫn quên ăn quên ngủ như trước, nhưng cũng không tạo ra được thành quả mới mẻ gì.
Cửa vào giới hà Thiên Thủy giới vô cùng rộng rãi, ở đây tổng cộng có tám thế lực cùng quản lý, Bách Hoa Minh là một trong số đó. Bách Hoa Minh dùng hoa nhập đạo, toàn bộ môn nhân đều là nữ tu, dưới thủ đoạn cao siêu của chưởng môn Tô Nguyệt, Bách Hoa Minh phát triển rất rực rỡ.
Có thể can thiệp vào cửa vào giới hà, đều là môn phái có thế lực hùng hậu, từ đó có thể tưởng tượng được thực lực của Bách Hoa Minh.
Bách Hoa Minh thiết lập ở đây một phân bộ, dùng làm nơi dừng chân cho chính người của mình, con số đệ tử đạt tới hơn năm trăm người, đứng đầu chính là một vị trưởng lão kim đan kỳ Cao Kiếm Đình. Có thể thấy được sự coi trọng của Bách Hoa Minh đối với nơi này.
Cao Kiếm Đình dung mạo như hoa, tu luyện Hải Đường kiếm quyết đã tới trình độ kiếm ý hóa hình, vừa xuất thủ lập tức sẽ tạo ra hải đường bay lượn khắp trời, trông rất đẹp mắt.
“Vận nô thuyền đi tới Tiểu Sơn giới lần trước còn chưa trở về? Có tin tức gì không?” Cao Kiếm Đình nhíu mày hỏi.
“Hồi bẩm sư thúc, chưa có tin tức gì truyền về.” Một nữ đệ tử bước lên trả lời.
Cao Kiếm Đình thì thào tự hỏi: “Không phải là xảy ra biến cố gì chứ?”
Đúng vào lúc này bỗng nhiên một nữ đệ tử thất kinh xông vào: “Sư thúc, sư thúc! Ngài mau ra mà xem!”
Thần sắc Cao Kiếm Đình khẽ động, thân hình liền tiêu thất không thấy.
Giữa không trung, Cao Kiếm Đình nhìn về phía đội ngũ trùng trùng điệp điệp trước mặt, không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.
Chỉ thấy trên bầu trời giới hà dày đặc toàn là tu giả, nhìn qua không thấy tận cùng.
“Sư thúc, đó là Vận nô thuyền của chúng ta!” một nữ đệ tử kinh hô.
Con ngươi Cao Kiếm Đình bỗng nhiên co rút lại, không sai, năm chiếc thuyền lớn nằm giữa đội ngũ này không ngờ chính là Vận nô thuyền của Bách Hoa Minh! Đối phương thậm chí còn không xóa đi tiêu kí của Bách Hoa Minh trên Vận nô thuyền.
Trong lòng nàng lập tức khẳng đinh, Tiểu Sơn giới nhất định xảy ra chuyện!
Chi đội ngũ khổng lồ này kinh động tất cả các thế lực ở đây, trong nhất thời kiếm quang chớp động, đại lượng tu giả bay lên không. Chỉ là khi bọn họ nhìn thấy số tu giả đông đảo như vậy, mỗi người đều bị chấn kinh tại chỗ.
“Trời! Đây là có chuyện gì?”
Năm chiếc Vận nô thuyền khổng lồ, giống như quần tinh ủng nguyệt, mang theo uy thế kinh người chậm rãi bay tới.
Vẻ mặt Cao Kiếm Đình biến đổi, nàng cố gắng kiềm chế không làm ra hành động gì thiếu suy nghĩ. Đối phương nếu đã đột phá tới nơi này, Minh Tiêu lão tổ kia chắc chắn đã bị giết chết. Cùng là kim đan, Cao Kiếm Đình tự nhiên hiểu rõ thực lực của mình còn xa mới bằng được Minh Tiêu lão tổ.
Huống hồ, đội ngũ tuần tra bốn phía xung quanh Vận nô thuyền kia vừa nhìn đã biết là không dễ động vào.
Không chỉ riêng nàng, sự chú ý của mọi người cũng bị Chu Tước doanh hấp dẫn. Chi đội ngũ này chẳng qua chỉ khoảng bảy tám trăm người, nhưng lại mang đến cho bọn họ cảm giác nguy hiểm cường liệt.
Tinh nhuệ!
Chỉ có một đội ngũ tinh nhuệ trải qua trăm trận mới có thể có được khí chất nguy hiểm như vậy.
Đám người này vừa mới tới Thiên Thủy giới, lúc này mệt mỏi dị thường, nhưng mỗi người đều không ngừng hưng phấn.
Rốt cuộc cũng thoát khỏi Tiểu Sơn giới!
Chẳng qua khi bọn họ chú ý tới đám tu giả Thiên Thủy giới đang cảnh giác thì nhất thời đều anh tĩnh lại. Những tu giả còn may mắn tồn tại được, không có ai không trải qua vô số khảo nghiệm đãm máu, bọn họ đối với nguy hiểm có tính cảnh giác vô cùng cao, vượt xa đám tu giả Thiên Thủy giới.
Bọn họ vô ý thức co lại gần năm chiếc Vận nô thuyền, càng lúc càng có thêm nhiều tu giả lấy ra pháp bảo.
Yên tĩnh, yên tức tới mức dị thường!
Tình hình đột nhiên trở nên giương cung bạt kiếm, đám tu giả Thiên Thủy giới sắc mặt mỗi người đều khẽ biến, bọn họ cảm giác giống như có một sợi dây cung vô hình đang kéo căng lên.
Sắc mặt Cao Kiếm Đình khẽ biến, nhân số của đối phương vượt hơn bọn họ, nếu phát sinh xung đột nơi này nhất định sẽ máu chảy thành sông.
Ánh mắt của bọn họ đều hướng về năm chiếc Vận nô thuyền.
Lúc này rất nhiều người đều chú ý tới ấn ký của Bách Hoa Minh trên Vận nô thuyền, đều hướng ánh mắt quái dị nhìn về phía Cao Kiếm Đình. Chẳng qua khi bọn hộ thấy vẻ cười khổ trên mặt Cao Kiếm Đình, trong lòng lập tức hiểu ra.
Chuyện tình của Bách Hoa Minh tại Tiểu Sơn giới bọn họ đều đã sớm biết rõ. Hiện tại xem ra chỉ sợ là Bách Hoa Minh cũng không kiếm được chỗ nào tốt.
Chẳng qua bọn họ cũng rất hiếu kỳ với năm chiếc Vận nô thuyền này, từ động tác của đám tu giả kia có thể thấy được thủ lĩnh của họ pử trên một trong năm chiếc Vận nô thuyền này.
Ánh mắt Công Tôn Sai , Thúc Long đều nhìn về phía Tả Mạc, bọn họ đang chờ đợi mệnh lệnh của Tả Mạc.
Tu giả xung quanh cũng nhất tề quay nhìn về phía Tả Mạc, đợi mệnh lệnh của Kim Ô thành chủ.
Đến khi gặp phải nguy hiểm, người ta luôn có thói quen nhìn về phía người có thể giải quyết vấn đề, mang lại cho bọn họ thắng lợi, mà trong cảm nhận của họ Tả Mạc chính là người như vậy.
Đám người Cao Kiếm Đình cũng chú ý tới biến hóa này, ánh mắt không tự chủ cũng hướng về người trẻ tuổi trên mạn thuyền kia.
Cả giới hà rộng lớn như vậy nhất thời lặng ngắt như tờ.
Tả Mạc đang bị mọi người nhìn chăm chú căn bản không có nửa điểm cảm giác, hắn đang đấu khẩu kịch liệt với Bồ yêu.
“Đây là thứ ngươi nghĩ ra sao? Hừ, sai lầm!” Bồ yêu khiêu khích nói: “Ta còn tưởng rằng ngươi có bản lĩnh gì đó, kết quả là cặm cụi cả thắng, suy đi tính lại có ra được ý tưởng đáng nói nào không?
“Ý tưởng? Ngươi cái tên già khọm này đã chết cả nghìn năm rồi, mộ bia kia cũng vậy, đầu óc các ngươi đã sớm mục nát rồi, đương nhiên là làm sao mà hiêu được những ý tưởng mới mẽ vượt trước thời đại!” Tả Mạc trả lời mỉa mai không chịu yếu thế chút nào.
“Đừng đem ta với tên kia gộp cùng một chỗ!” Bồ yêu giận dữ: “Ta đường đường là Thiên Yêu…”
“Thiên Yêu thì làm sao?” Tả Mạc không thèm quan tâm: “Lỗi thời dù thế nào cũng là lỗi thời!”
Bồ yêu không giận mà cười, lạnh lùng nói: “Suy nghĩ của ngươi đích xác là có chỗ độc đáo, chẳng qua kinh nghiệm tu luyện của ngươi còn quá ít, hiển nhiên đánh giá thấp mức độ khó khăn trong đó. Đến khi ngươi đạt tới kim đan kỳ mới có thể vận dụng chiêu này, nhưng lúc này ngươi tuyệt đối không thể vận dụng! Những thứ không thể vận dụng thì không có bất kỳ giá trị gì.”
“Ngươi nói không thể dùng thì là không thể dùng sao? Khẩu khí thật lớn a!” Tả Mạc hừ lạnh một tiếng: “Ta nếu có thể vận dụng, ngươi sẽ làm sao?”
Bồ yêu nheo mắt, âm thanh bén nhọn như đao: “Ngươi không cần khích tướng, nếu ngươi có thể vận dụng, ta sẽ trợ giúp sáu giai đoạn biến hóa của Đại Nhật ma thể. Nhưng nếu ngươi không vận dụng được, vậy ngươi phải đáp ứng một chuyện với mộ bia.”
“Ngươi nói thật?” Tả Mạc lập tức hỏi lại.
“Không sai!” Bồ yêu lạnh lùng nói.
“Hảo, ta đáp ứng!” Tả Mạc cười hăng hắc, trên mặt hiện lên vẻ giảo hoạt: “Bồ, ngươi bị lừa rồi!”
Nói xong, hai tay Tả Mạc bắt thành kiếm quyết, đưa lên trước mặt.
Một đạo kiếm quang màu lam nhạt xuất hiện trước mặt hắn.
Hai tay hắn tiếp tục không ngừng hoa lên.
Lại xuất hiện thêm một đạo kiếm quang hồng sắc cùng kim sắc.
Vẻ mặt hắn chăm chú dị thường, khẽ quát lên một tiếng, kiếm quyết trên tay vừa chuyển, chỉ pháp biến ảo, ba đạo kiếm quang phảng phất như bị một cỗ lực lượng vô hình dẫn dắt nhanh chóng biến ảo.
“Bồ, đây là tam tài trận!”
Trước mặt Tả Mạc xuất hiện một kiếm trận hình tam diệp, kiếm quang lưu chuyển không ngừng!
“Tứ tượng trận!”
Tả Mạc lại đánh ra một đạo pháp quyết khác, kiếm trận biến đổi, tam tài chuyển thành tứ tượng, trấn thủ tứ phương, khí tức linh động vừa rồi biến hóa thành ngưng trọng.
…
“Ngũ hành trận!”
…
“Thiên diệu thất tinh kiếm trận!”
…
Hai mắt Cao Kiếm Đình chăm chú nhìn vào kiếm trận trước mặt người thanh niên, vể mặt đầy khiếp sợ. Lấy nhãn lực của nàng có thể nhìn ra được, mỗi một đạo kiếm quang thanh niên kia đánh ra, chẳng qua chỉ là mới nhập môn mà thôi. Thế nhưng, tính chât của mỗi một loại kiếm quang đều hoàn toàn bất động. Nếu chỉ là như vậy, có thể nói sở học của người này vô cùng hỗn tạp, nàng chắc chắn không kinh ngạc đến mức này.
Nhưng điểm đặc biệt chính là thanh niên này đem những kiếm quang tính chất hoàn toàn khác biệt này dung hợp thành kiếm trận!
Kiếm trận trước mặt người thanh niên này, nàng xem không hiểu lắm, nhưng số loại kiếm quang trong đó đã tới ba mươi sáu loại.
Những kiếm quang phổ thông này tạo thành kiếm trận, uy lực đại tăng! Từ xa quan sát mọi người cũng có thể cảm thụ được hàn ý nhè nhẹn của kiếm trận.
Thủ đoạn như vậy, thực sự là quá thần kỳ!
Lợi hại!
Người thanh niên này rốt cuộc là từ đâu tới?
Nàng hoàn toàn không chú ý tới tình thế giương cung bạt kiếm bất tri bất giác đã giảm đi, sự chú ý của mọi người tất cả đều bị kiếm trận trước mặt Tả Mạc hấp dẫn! Vô luận là tu giả Thiên Thủy giới hay tu giả Tiểu Sơn giới, trên mặt đều hiện lên vẻ khiếp sợ!
Mà đúng lúc này Tả Mạc bỗng dưng trợn mắt hét lớn: “Bồ, xem cho kỹ!”
Giúp đỡ dịch Tu chân thế giới http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=67437&page=3
Thảo luận về Tu chân thế giới http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=66584&page=79
|