Vương Siêu lật xem bản thảo Tẩy Tủy Kinh do Thu Nguyệt Thiền Sư chú giải, trên mặt giấy ghi chép chi chít. Dựa theo chú âm cổ đại ghi vào, hình vẽ chú giải khí quan hô hấp của cơ thể người. Đến đâu thì phải dừng lại, đến đâu phải hít thở, cùng với rất nhiều điểm chú ý. Vương Siêu nhìn vài lần biết thứ này là vật thật, không phải giả như trên thành phố, bây giờ Thiếu Lâm Tự in ấn đẻ bán lấy tiền đông sao một đoạn, tây chép một đoạn chắp vá ra, bí kíp lung tung khó giải thích gì đó hại người chất đầy bụi bặm trên mặt hàng.
"Thời cổ hòa thượng đả tọa tham thiền, đả tọa vài ngày toàn thân huyết mạch lưu thông, tinh thần lại sáng láng, mông không bị trĩ thắt lưng không mổi. lưng không đau. chân không tê dại, có thể sống thọ toàn bộ là dựa vào thiên kinh văn Tẩy Tủy Kinh này. tuy rằng Hổ Báo Lôi Âm nổi lên rất nhanh như thế nhưng lại quá kén người luyện. Hổ Báo Lôi Âm rung khớp xương nghe như tiếng sấm, trên thế giới vạn người mới tìm được một người luyện. Thật sự là quá khó khăn".
Ngô Tuyền Nam cũng nhìn bản gốc Tẩy Tủy Kinh này, cảm thán nói.
"Ta tại Nam Dương Quốc Thuật Đàn Tràng, cùng hơn mười vị Đưởng Môn Quốc Thuật quyền sư giao lưu hơn nửa năm. bọn họ đem một ít sách quý phương thuốc lấy ra nữa, cùng nhau thảo luận, thí nghiệm hiệu quả, có linh nghiệm và không linh nghiệm. Có điều là ta xem bọn hắn có chút bí phương, phương pháp hô hấp cũng không đầy đủ hết. có nửa này không có nửa kia. không ngờ ngày hôm nay tại chỗ ở Ba sư phụ đây thấy được đầy đủ hết. Nếu như có thể để ta sao chép mang về, nghiên cứu Quốc Thuật của chúng ta, khẳng định sẽ nâng cao một bước".
Vương Siêu lật xem rất nhiều sách quý thư tịch của Ba Lập Minh, phát hiện rất nhiều bản gốc đầy đủ.
Quốc Thuật Đàn Tràng của Nam Dương Đưởng Môn, quyền sư, lão y sư ngày ngày sớm chiều nghiên cứu có hơn mười vị. Nhưng là đại đa số sách quý bí phương của bọn hắn cũng không có đầy đủ như trong tay Ba Lập Minh. Vương Siêu liền muốn sao chép mang về lấy cho nghiên cứu. Cho dù là lấy võ công bây giờ của hắn có phương thuốc chữa thương, phương pháp châm cứu.
"Cái này không cần, một số bí phương biết rõ cũng vô ích, còn muốn kinh nghiệm, ta đã học qua thuốc Đông y, Tây y. Ba mươi năm tại lao lý, bệnh của nhiều người đều là ta xem tốt. Như vậy đi, ta cũng muốn gia nhập vào Quốc Thuật Đàn Tràng Nam Dương Đưởng Môn của các ngươi. Dù sao công phu của ngươi, đại biểu cho một trong những đỉnh cao nhất của võ học truyền thống Trung Quốc. Đà đánh vỡ hư không. Bất phôi thân thể, ta tự nhiên muốn lĩnh giáo một chút kinh nghiệm".
Ba Lập Minh nhìn hình dạng Vương Siêu bây giờ còn là một bộ dáng khí định thần nhàn, trong lòng bội phục thật lớn: "Vừa rồi bạo phát mà hiện hắn không nửa điểm thương tổn nào, khí tức lại ổn định như thế?".
"Ba sư phụ muốn gia nhập Đưởng Môn chúng ta? Điều này thực sự là cầu còn không được" Vương Siêu nghe ý tứ của Ba Lập Minh nhất thời vui mừng. Người như Ba Lập Minh thật sự là chỉ có thể ngộ không thể cầu. cùng nhân tài cao cấp đứng đầu đến đâu đều là thứ tranh đoạt vào tay.
Tuy rằng võ thuật bây giờ không đáng tiền, nhân tài võ thuật cũng không đáng giá nhưng nhân vật luyện đến đỉnh như vậy, chính là một bảo bối.
Ví như nông dân làm ruộng không phải nhân tài đáng giá. Thế nhưng loại người làm ruộng tới mức như Viên Long Bình thì sao? Đó chính là siêu cấp nhân tài.
Ngô Tuyền Nam hay Ba Lập Minh đều là nhân tài. Gia nhập vào Đưởng Môn là chuyện Vương Siêu cầu còn không được.
Nghe Ba Lập Minh muốn gia nhập Đưởng môn. Liêu Tuấn Hoa kinh ngạc một chút. Có điều sau đó cũng liền bình thưởng trở lại, dạng phần tử cuồng nhiệt như Ba Lập Minh trong lòng chỉ có tinh thần tôn trọng cưởng giả. Hắn tuy rằng là quan viên, thế nhưng trong mắt đối phương không đáng kể. cũng không mời chào được.
Quan viên tính là cái gì! Dù là quan lớn Ba Lập Minh cũng sẽ không để vào mắt. Năm đó hắn là cnhân vật gì? Thủ lĩnh phe tạo phản.
Cái gì là bí thư, Bí thư Tinh Ủy đều đánh chết không ít, cái gì quan lớn trung ương bị hắn giam vào chuồng bò viết kiểm điểm mỗi ngày rất nhiều.
Dùng chính lời Ba Lập Minh mà nói chính là: "Ta sẽ để ý quan tu tỉnh lại? Trình độ bịa đặt của ngươi còn kém nhiều lắm".
Cho nên hắn đứng ở bên trong ngục giam ba mươi năm không ra. Cũng là bời vì cái thời đại của hắn đã qua.
"Kỳ thực ta vừa vận dụng cô phu Long Xã Thổn, kích thích huyệt đạo thần kinh nội tạng bạo phát. cũng bị không ít tôthương, rất nhiều mạch máu nhỏ thần kinh đều tan vỡ, tạm thời không có trở ngại nhưng về sau cần đúng bệnh hốt thuốc, an định tu dưỡng một đoạn thời gian dài mới có thể khôi phục như lúc ban đầu".
Vương Siêu cười ha ha, khiêm tốn nói.
"Thần kinh mạch máu bên trong bộ phận bị phá hủy. Muốn tu bổ tốt phải dưới kính hiển vi, bác sĩ ngoại khoa dùng dụng cụ chữa bệnh đặc thù tinh vi nhất mới có thẻ nối liền, Bất Phôi chính là Bất Phôi. Quả nhiên khác lạ, toàn bộ tinh thần xem xét bên trong, dùng châm cứu xoa bóp là có thể an định" Ba Lập Minh nhắm mắt cảm thán.
"Có điều nghe trong lời đồn, cảnh giới quyền thuật của Tôn Lộc Đường. Dương Lộ Thiền, Đồng Hải Xuyên là không thấy không nghe nhưng cảm giác được nguy hiểm mà tránh. Trong nơi tối tăm dự cảm trước nguy hiểm. Bất Phôi trên quyền thuật chỉ là xem xẻt bảo dưỡng trong thân thể. Xã hội bây giờ pháo súng hoành hành, tác dụng thực tế của thứ này không lớn. Chi có cảnh giới Bất Kiến Bất Văn mới chính thức là thân thể bất tử. Không biết ngươi đạt được chưa?"
Ba Lập Minh đột nhiên hỏi Vương Siêu.
"Muốn làm đại sự sửa chữa chủ nghĩa, ngược lại với chủ nghĩa tư bản. thực hiện đại cách mạng của giai cấp vô sản cũng chỉ có cái cảnh giới này, mới có thể có hi vọng. Thực nói đừng xem quyền pháp người cương mãnh, một quyền có thể đánh bẹp cầu sắt, thế nhưng vẫn không ngăn cản được bắn phá của đạn. Lực xuyên thấu của đạn quá mạnh mẽ. Năm đó ta tham gia đại hội đại biểu toàn quốc, võ đấu vạn người phái Bảo Hoàng, còn mang theo người trùng kích bộ đội thiếu chút nữa bị năm sáu khẩu súng trưởng quét thành tổ ong võ vê".
Ba Lập Minh cuối cùng nói ra khiến cho Vương Siêu chút toát mồ hôi lạnh. Ba Lập Minh bị giam giữ ba mươi năm không quên tạo phản đoạt quyền, cũng không ngẫm lại bây giờ là thời đại gì.
Có điều là lực xuyên thấu của đạn quá cường đại. võ công luyện được gân cốt cường thịnh đi nữa cũng không đỡ được. thân thể của Vương Siêu bây giờ có thể ngăn cản được sự tấn công của khí giới cùn, thế nhưng thứ bẻn nhọn gì đó, như mà tấu chùy thủ. đạn kiếm thì vẫn bị cắt vỡ.
Điều này cũng giống như đạo lý một cây châm có thể đâm vào da voi.
Vương Siêu trong lòng tính toán, cho dù là thân thể cưởng hãn hơn vài lần nữa, cũng không nắm chắc đỡ đạn. đối phó thứ này chỉ có nẻ tránh. Điều này cũng là nguyên nhân chính sau khi hỏa khí hưng khơi, võ thuật truyền thống Trung Quốc xuống dốc.
"Cảm giác Bất Kiến Bất Văn cũng không phải quyền thuật mới có thể tu luyện ra. Đây là đạo cảnh giới, loại cảnh giới này sớm nhất chính là Trùng Dương Nho gia chân chính nói ra, có thể biết trước. Thực ra thứ này cùng quyền thuật không quan hệ, đọc sách. tín ngưỡng nghiên cứu học vấn. đều có thể luyện tới cái cảnh giới này. Cái cảnh giới này ta chưa đạt được. Trong Đưởng Môn chúng ta chỉ có môn chủ mới có cảnh giới như vậy" Vương Siêu nói.
"Thiên hạ thật là có người đạt cảnh giới như vậy..." Con mắt Ba Lập Minh lại hoài cổ: "Nếu như ta năm đó ta có cảnh giới như vậy..." Hắn tựa hồ nhớ tới chuyện cũ, gân cốt toàn thân giống như hàng loạt khẩu pháo bùng nổ vang lên.
Thân thể Liêu Tuấn Hoa phía ngoài co rụt lại, giống như là có điếm cố kỵ Ba Lập Minh tạo phản.
Dọc theo đưởng đi, Vương Siêu lại cùng Ba Lập Minh, Ngô Tuyền Nam nói chuyện, chờ hội giao lưu võ đạo lần này xong xuôi, liền tiếp bọn họ gia nhập vào Đưởng môn.
Hai nhân tài này Vương Siêu đương nhiên không bỏ qua.
"Được hai nhân tài. Triệu Quang Vinh kia, tự giữ sách quý Thái Tổ Trưởng Quyền, tuy không hợp tác nghiên cứu nhưng những cao thủ võ thuật tuyệt đỉnh này, đều có thể cho Đưởng Môn ta sử dụng. Tổ chức thành nòng cốt cường đại, làm bộ đội đặc chủng thì vô song đến cỡ nào?".
Trong lòng Vương Siêu đột nhiên hiện lên ý nghĩ.
"Nếu như mình, Ba Lập Minh, Ngô Tuyền Nam, còn có Bạch Tuyền Di, Diệp Hồng, Sa Lượng, cùng với Trần Ngã Dương, Trình Sơn Mùi,Triệu Quang Vinh những đại sư võ thuật này, đều lập thành một đội quân tinh nhuệ, huấn luyện một chút. Lại thực thi pháp lệnh nghiêm khắc chém đầu, như vậy thiên hạ còn ai có thể ngăn cản được?".
Đích xác đội quân như vậy thật sự là quá tinh nhuệ. Bất quá Vương Siêu ngẫm lại, những đại sư võ thuật này muốn tiền có tiền, muốn danh dự có danh dự. muốn địa vị có địa vị, hỗ trợ huấn luyện thì còn được. Còn bảo họ làm bộ đội đặc chủng thì đâu khả năng này.
Thật giống như đại sư võ thuật trước đây. Đỗ Tâm Võ, Lưu Bách Xuyên, Lý Thư Văn đều là từng làm huấn luyện viên võ thuật của một số đội quân tinh nhuệ, thế nhưng muốn đem bọn họ làm chiến sĩ của đội quân thì không người lãnh đạo nào làm được.
Vương Siêu phỏng chừng được. nếu như hắn muốn tổ chức một đội quân tinh nhuệ như thế, đại sư võ thuật ngoại trừ Ba Lập Minh trước mắt này, chỉ sợ Bạch Tuyền Di sẽ không nguyện ý.
Đích xác làm huấn luyện viên là một chuyện, tham gia quân ngũ lại là một chuyên khác.
Ngày thứ hai, bên trong sân vận động thi đấu của Thể Uy, trên trăm thanh niên đang tiến hành thi đấu tuyển chọn.
"Võng thứ 10! Tào Tinh Tinh với Sơn Tây Trương Ngọc".
Vương Siêu lúc này ở trong đám công chức chen chúc vây xem, nhìn Tào Tinh Tinh trên mặt đất tỷ thí cùng một nữ sinh võ thuật của Sơn Tây.
Lằn này tuyển chọn, toàn bộ tuyên thủ cũng không có mang bộ phận bảo hộ tay, thế nhưng một số vị trí yếu hại được mang theo dụng cụ bảo hộ.
Sân vận động lớn tách ra thành rất nhiều trận thi đấu. Người cũng rất nhiều, có quan viên có người nhà huấn luyện viên, còn có nhân viên công tác. Vương Siêu lẫn lộn ở trong đó cũng không sợ bại lộ thân phận. Bây giờ hắn là một người trong sạch đàng hoàng, có giấy chứng nhận hộ chiếu. Kiểm tra sơ qua cũng không sợ.
Tào Tinh Tinh ngày hôm nay mặc chính là một bộ võ phục màu xanh ngọc bằng tơ lụa, đưởng cong vóc người vô cùng khả ái, người vây xem cũng rất nhiều.
Vương Siêu trước mặt người vây xem, phát hiện thân ảnh của cổ tiểu thư Chu Vũ Hinh mỏ than lớn Sơn Tây.
"Ồ?" Vương Siêu tại hai bên trái phải Chu Vũ Hinh, liền phát hiện hai thân ảnh quen thuộc, một người mặc tử y vóc người nhỏ nhắn nhưng lại có khí chất cang cường, còn có một nữ nhân ăn mặc quân phục đại tá. Đều đang xem trận thi đấu giữa Tào Tinh Tinh cùng nữ sinh Sơn Tây Thể Uy.
Vương Siêu sao không nhận ra, tử y cô nương chính là Hoắc Linh nhi! Quân phục chính là Lâm Nhã Nam!