修真世界 - Tu chân thế giới
Tác giả: 方想 - Phương Tưởng
Nguồn: http://4vn.eu/
Chương 315: Hoa nô
Dịch: c0f7e3
Một chiêu cuối cùng!
Dù cho là người ngu ngốc đến mức nào lúc này cũng có thể cảm thụ được, kết quả của trận chiến sinh tử này rốt cuộc sắp rõ ràng rồi!
Hắc giao chợt hóa thành một đoàn hắc khí nồng nặc dữ tợn, mạnh mẽ đánh về phía ngọn lửa trên bầu trời.
Trong mắt Tả Mạc hiện lên một đạo hàn quang, Minh Hư dực trên lưng nhẹ nhàng rung lên, thân hình biến mất không thấy.
Ba bộ Canh, Nhâm, Quý của Chu Tước doanh đồng thời phát động, như ba đạo đao quang chém ra giữa không trung, mang theo khí tức tủ vong, hung hăng chém tới Mai trưởng lão.
Ầm!
Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, trời đất rung chuyển dữ dội như ngày tận thế. Bất ngờ, ánh sánh chói mắt lại bừng lên, vô số đạo lưu hỏa ầm ầm bắn ra bốn phía, ngân quang chói mắt xẹt qua chiếu sáng rực không trung, cuối cùng biến mất không thấy.
Toàn bộ Minh Thủy thành đều bị cú va chạm kinh khủng này kinh động, vô số tu giả bay lên không, sắc mặt tràn đầy kinh khủng chăm chú nhìn về hướng Bách Hoa cốc.
Những thế lực chuẩn bị trợ giúp Bách Hoa Minh thấy tình cảnh này đều vô cùng kinh hãi, lập tức dừng lại.
Đây là va chạm cấp bậc kim đan kỳ!
Ngược lại với sự tấn công kinh thiên động địa của hắc giao, Tả Mạc ra tay hoàn toàn không một tiếng động, ngay cả một chút gió thổi cũng không có. Hắn phảng phất như u linh xuất hiện đằng sau Tiếu trưởng lão, hữu chưởng trong suốt như ngoc lưu ly nhẹ nhàng đặt lên tấm lưng trơn mịn khêu gợi của Tiếu trưởng lão.
Động tác của hắn khoan thai nhẹ nhàng, không hề có một tia nóng vội. Tông Như ở phía xa nhìn thấy một chiêu này của Tả Mạc, sắc mặt khẽ biến. Lão bản đã tu luyện Lưu ly thiên ba đến cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, khiến cho hắn sinh lòng kính sợ.
Thân hình Tiếu trưởng lão bỗng nhiên cứng đờ, phảng phất nhe thấy một tiếng gầm nhẹ quanh quẩn trong cơ thể nàng, trong một sát na lực lượng bạo ngược giống như hồng thủy vỡ đê bộc phát, toàn bộ kinh mạch trong cơ thể nàng nhất thời bị phá nát thành trăm nghìn lỗ hổng. Mà khiến cho nàng cảm thấy hồn phi phách tán chính là kim đan trong cơ thể không ngờ lại đình chỉ vận chuyển, cho dù nàng thôi động thế nào cũng không hề hoạt động.
Một cánh tay đột nhiên nắm lấy kim đan của nàng.
Hắc ám vô biên dâng lên như thủy triều, nuốt gọn tất cả mọi thứ.
Ba bộ của Chu Tước doanh cũng bắt đầu xung phong, phi kiếm của mọi người đồng thời giơ lên. Mỗi người đều sôi trào nhiệt huyết, chiến ý dâng khắp toàn thân như muốn bạo thể mà ra. Bọn họ điên cuồng gia tốc, không để lại một chút dư lực nào! Không ngừng gia tốc!
Trong mắt họ chỉ có một mục tiêu!
Ba gã bộ thủ cùng quát lên: “Bách sát!”
"Bách sát!"
Tu giả trong ba bộ cũng giận dữ quát lên, phi kiếm trên tay đồng thời đánh ra. Chỉ thấy ba đạo đao quang xẹt qua, trong không trung đột nhiên nổi lên quang mang chói mắt, sát ý lạnh thấu xương khóa chặt vào Mai trưởng lão.
Mai trưởng lão đầu tóc rối bời, khóe mắt như muốn nứt ra, trên miệng tràn đầy máu tươi.
Đối mặt với mũi nhọn của ba đạo kiếm quang cực lớn, trên mặt nàng lộ ra vài phần tươi cười. Đối phương liên tục tấn công một lần lại một lần nữa đã khiến cho tinh thần của nàng sụp đổ. Nàng đã sớm như nỏ mạnh hết đà, chẳng qua chỉ dựa vào một hơi thở cuối cùng cố chống cự, gốc hoa mai trong tay đã sớm tan tác chỉ còn lại thân cây trơ trụi.
Ba đạo kiếm mang bức thẳng tới trước mặt, kiếm ý lạnh lẽo cơ hồ muốn đem máu của nàng đông cứng lại.
Rốt cuộc cũng được giải thoát rồi sao?
Đây chính là ý niệm cuối cùng hiện lên trong đầu nàng, ba đạo kiếm mang ầm ầm phát nổ, quang mang chói mắt bao phủ nàng bên trong.
Đèn lồng hải đường bị hủy, Vương trưởng lão lập tức bị thương nặng, liên tục thổ ra ba ngụm máu tươi. Hắc giao bay thẳng lên không trung, liên tục rít gào, hai chiếc sừng vừa mới mọc đã gãy mất một, nó hiển nhiên đang rất phẫn nộ.
Con mắt hắc giao lộ ra hung quang, trong chớp mắt hóa thành một đoàn hắc khí, đánh thẳng tới Vương trưởng lão.
Thế tới của nó cực nhanh, Vương trưởng lão vốn đã thụ thương ảnh hưởng tới thân pháp, nhất thời bị hắc khí đánh trúng.
Uỳnh!
Vương trưởng lão bị đánh bật xuống, như lưu tinh mạnh mẽ va chạm với mặt đất.
Vương trưởng lão đáng thương làm sao có cơ thể đáng sợ của cao thủ luyện thể, sự trùng kích cường đại như vậy đối với nàng đúng là một kích trí mạng, khiến nàng lập tức mất mạng.
Sắc mặt Tô Nguyệt trắng bệch, ánh mắt tuyệt vọng, ba vị trưởng lão kim đan kỳ mất mạng – đây là tổn thất Bách Hoa Minh không cách nào thừa nhận nổi. Nhìn đám người đằng đằng sát khí trên bầu trời, trong đầu nàng bỗng nhiên hiện lên một ý niệm, lẽ nào hôm này là ngày diệt vong của Bách Hoa Minh?
Minh Hư dực trên lưng Tả Mạc dần dần phai nhật, lực lượng sung mãn tràn ngập cư thể rút đi như nước thủy triều, cấp tốc biến mất.
Nhìn lại những người khác, cho dù là Chu Tước doanh hay Vệ doanh, tất cả mọi người đều đang liều mạng hít thở hổn hển, từ đó có thể thấy được mức độ ác liệt của trận chiến này. Nhưng trên mặt mỗi người đều lộ vẻ tươi cười, chỉ có bọn họ mới rõ ràng nhất, cảm thụ về trận chiến này so với trận chiến với Minh Tiêu lão tổ hoàn toàn khác nhau, thực lực của họ đã tiến bộ rất nhiều!
Trận chiến này kinh động toàn bộ Minh Thủy thành. Vô số tu giả từ Minh Thủy thành bay tới Bách Hoa cốc.
Tả Mạc nhìn lại tình hình, bắt Tô Nguyệt tới.
Tô Nguyệt giống như mất hồn, không có bất luận phản kháng gì, để Tả Mạc tùy ý bắt giữ.
Trong lòng Tả Mạc bình tĩnh lại, nói với Thúc Long: “Các ngươi tìm xem còn có người nào quen không. Những người các ngươi nhận biết, tất cả đều cứu đi.”
Trong lòng Thúc Long cảm động, không nói thêm câu nào, chỉ gật đầu mang theo Vệ doanh rời đi.
Tả Mạc áp giải Tô Nguyệt, mang theo đoàn người bắt đầu dọn dẹp Bách Hoa Minh. Một chút hy vọng cuối cùng trong lòng Tô Nguyệt lúc này cũng tan biến, ngoan ngoãn phi thường.
Của cải của Bách Hoa Minh khiến Tả Mạc phải khiếp sợ, đây tuyệt đối môn phái giàu có nhất mà hắn từng thấy.
Linh Anh phái nổi tiếng giàu có ở Thiên Nguyệt giới, so sánh với Bách Hoa Minh này thực sự chỉ loại cùng đinh. Tô Nguyệt am hiểu kinh doanh, hai mươi năm tích lũy của một môn phái lớn như vậy khiến cho Tả Mạc rơi vào trạng thái cực kỳ cuồng nhiệt.
Trong kho chứa, tài liệu tam phẩm tứ phẩm chất chồng như núi, rực rỡ đủ màu sắc, tài liệu ngũ phẩm cũng không thiếu. Tả Mạc thậm chí còn thấy có không ít tài liệu lục phẩm, thiếu chút nữa thì rớt cả nước miếng. Nhất là các loại linh hoa, bao gồm cả mầm hoa, đủ các loại quý hiếm.
Đối với kẻ ngay cả một cọng lông cũng không bỏ sót như Tả Mạc, cơ hội tốt như vậy làm sao có thể bỏ qua?
Tất cả mọi người trong Luyện khí bộ đều được phái tới vận chuyển tài liệu lên vận nô thuyền, Tả Mạc quyết định triệt để quét sạch Bách Hoa cốc.
Những thứ các trưởng lão cất giấu càng làm cho Tả Mạc kinh hỉ. Nhất là kho chứa bảo bối của Vương trưởng lão, bên trong trưng bày không ít tác phẩm của nàng, tuyệt đại đa số đều là pháp bảo trên ngũ phẩm, trong đó nhiều nhất là các loại đèn lồng. Tuy những thứ các trưởng lão cất giấu trong kho bảo bối cũng không tính là nhiều, nhưng phẩm chất đều là tuyệt hảo.
Tả Mạc không chút do dự lấy hết đưa vào trong không gian giới chỉ.
Các loại ngọc giản, bao gồm các ngọc giản các trưởng lão cất giữ, còn có các ngọc giản do Bách Hoa Minh thu thập từ khắp nơi đều bị Tả Mạc cướp sạch không còn gì.
Nhìn đám đệ tử kinh sợ bỏ chạy, trong lòng Tả Mạc tràn ngập cảm khái. Sau lần vơ vét này của hắn, Bách Hoa Minh chỉ còn lại cái tên. Nếu như đây là một môn phái vững vàng, lúc này các đệ tử sẽ cùng liều mạng chống trả chứ không chỉ nhìn vào sinh tử của mấy vị trưởng lão như vậy.
Đây không thể không nói chính là nỗi bi ai của Bách Hoa Minh.
Thúc Long tìm Tả Mạc, sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt bi thống: “Lão bản, người đến xem.”
Tả Mạc sửng sốt, theo sau Thúc Long đi vào một huyệt động sâu trong sơn cốc, khi hắn thấy tràng cảnh đáng sợ bên trong không khỏi tê dại da đầu một trận.
Mấy trăm tu nô, trên người quấn quanh đủ các loại linh hoa quỷ dị. Rễ của những linh hoa này, tiến thẳng vào trong cơ thể họ. Ánh mắt bọn họ mơ hồ, đờ đẫn, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười quỷ dị. Trên người họ, đủ loại linh hoa xinh đẹp nở rộ, nhưng qua linh nhãn Tả Mạc có thể nhìn thấy rõ ràng, sinh cơ của những tu nô này mất đi từng chút một.
Phảng phất như có thứ gì đó ở trong Tả Mạc đột nhiên nổ tung, phẫn nộ chưa từng có trước nay lan toản khắp toàn thân, giống như muốn thiêu đốt tất cả. Hắn túm lấy cổ họng Tô Nguyệt, kéo ả đến trước mặt. Khuôn mặt Tô Nguyệt vặn vẹo, ánh mắt toát lên vẻ đau đớn, sự hung ác độc địa cùng bạo ngược trong mắt Tả Mạc khiến nàng phải kinh sợ.
“Lũ các người đều là cặn bã!”
Tả Mạc nghiến răng từng chữ, trên tay tăng thêm sức lực, đem cổ họng Tô Nguyệt bóp nát.
Trong mắt Tô Nguyệt thoáng hiện vẻ mê man, ả thậm chí còn không hiểu nổi, rốt cuộc Tả Mạc vì sao lại hạ thủ? Vô số kẻ đều muốn làm đẹp lòng ả mà dùng hết các loại thủ đoạn. Ả vẫn cho rằng với dung nhan tuyệt thế của mình, không có một nam nhân nào có thể nhẫn tâm ra tay.
Chỉ cần nàng khéo léo chiều chuộng, bọn họ muons còn không được.
Tả Mạc khinh bỉ ném Tô Nguyệt trong tay xuống mặt đất.
“Lão bản, bọn họ phải làm sao bây giờ?” Trong giọng nói của Thúc Long không nén nổi sự bị thương, bọn họ cũng đồng dạng xuất thân từ tu nô, càng cảm thụ được sâu sắc. Hắn có thể cảm thấy sinh cơ trên người những tu nô này đang biến mất từng chút từng chút một, bị những linh hoa kia hút lấy.
Trong thức hải của Tả Mạc, Bồ yêu bỗng nhiên lên tiếng: “Đừng di động những linh hoa này, ngươi vừa động, bọn chúng lập tức sẽ chết.”
Trong giọng nói của Bồ yêu có một tia tức giận hiếm thấy: “Hoa nô, không nghĩ tới biện pháp này vẫn còn truyền tới nay. Linh hoa ký sinh trên thân thể hoa nô, thu lấy sinh cơ tinh thuần nhất trên người họ. Linh hoa được tạo ra bằng cách này phẩm chất cực tốt. Ngươi nếu muốn cứu chúng, chỉ có một cách.”
Tả Mạc lúc này mới hiểu ra, vì sao Bách Hoa cốc lại có nhiều loại linh hoa phẩm giai cao cấp như vậy, hắn mạnh mẽ kiềm chế sự phẫn nộ tràn ngập trong lòng, trầm giọng hỏi: “Có biện pháp gì?”
“Hoa nô bị hút mất sinh cơ nguyên khí, cuối cùng khó thoát khỏi cái chết. Nếu muốn cứu bọn họ, chỉ có hai biện pháp, một là bổ sung sinh cơ nguyên khí, chẳng hạn như dùng linh đan, một loại khác chính là thu ngược lại!”
“Hút ngược lại?”
“Đúng! Chính là hút ngược lại, nếu linh hoa có thể hút lấy nguyên khí của hoa nô, hoa nô vì sao không thể hút lấy nguyên khí của linh hoa?”
Trước mắt Tả Mạc sáng ngời: “Làm sao để hút ngược lại?”
Bồ yêu ném cho Tả Mạc một quang cầu.
“Bộ Hoa Yêu Tương Sinh thuật này cho ngươi.” Thanh âm Bồ yêu có chút trầm trọng, mang theo một tia bi ai khó có thể nhận ra: “Thời gian trước yêu ma cùng tu giả đại chiến, rất nhiều yêu ma sau khi bị bắt đều giống như bọn họ, bị gieo linh hoa lên người. Tới khi cứu trở vể, bọn họ cũng chỉ sống thêm được một thời gian. Để cứu bọn họ mới có bộ Hoa yêu tương sinh thuật này. Không nghĩ tới qua hơn một nghìn năm còn phải dùng tới bộ yêu thuật này.”
Tả Mạc cắn môi, xoay người nói với Thúc Long: “Đem theo bọn họ lên thuyền.”
Trong mắt Thúc Long hiện lên một tia vui mừng, lão bản nhất định có biện pháp. Hắn vội vã ra lệnh cho Vệ doanh mang theo mấy trăm hoa nô đưa lên vận nô thuyền.
Tâm tình Tả Mạc cực kỳ không tốt, hắn cảm giác trong lòng có một cỗ tà hỏa dù thế nào cũng không phát tiết được. Hắn không phải là kẻ mang trong lòng toàn là chính nghĩa, lý tưởng nhưng chuyện hoa này đã vượt quá ranh giới trong lòng hắn, hắn không cách này kìm nén phẫn nộ.
Bỗng nhiên hắn ngẩng đầu nhìn về khoảng không phía xa, một chi đội ngũ đang cuồn cuộn xông tới.
Tả Mạc chợt cười nhạt.
Giúp đỡ dịch Tu chân thế giới http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=67437&page=3
Thảo luận về Tu chân thế giới http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=66584&page=79
Đôi lời: Ba ngày này ko post được chương nào, đến giờ mới dịch xong chương 315. Hjx, công việc rối bù, học hành cũng đến thời điểm quan trong, nhiều khi cũng thấy nản... Nhưng vào 4r nhìn thấy cái list thanks lại được động viên rất nhiều. Tự biết là mình dịch chậm, tốc độ ko theo kịp tác giả, chất lượng thì ... cũng là tay mơ thôi. Vậy mà vẫn có mem đăng kí giúp mình dịch, vẫn có người ủng hộ topic.
Đa tạ sự ủng hộ, giúp đỡ của các huynh đệ tỷ muội!
:00 (62)::00 (62)::00 (62)::00 (62)::00 (62)::00 (62)::00 (62):
|