修真世界 - Tu chân thế giới
Tác giả: 方想 - Phương Tưởng
Nguồn: http://4vn.eu/
Chương 316: Kịch biến
Dịch: c0f7e3
Có ba cỗ thế lực tới nơi này, nhân số khoảng ba nghìn người.
Nhìn Bách Hoa cốc tan hoang thảm hại, bọn họ có chút khiếp sợ. Bọn họ đều rõ ràng nơi này vừa có một màn đại chiến cấp kim đan. Lúc này tới gần hơn, càng có thể cảm thụ một cách trực tiếp hơn sự thảm liệt của trận chiến.
Bách Hoa cốc giờ chỉ còn một đống đổ nát, sơn cốc như hoa như gấm trước đây đã tiêu tan thành mây khói.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía đoàn người Tả Mạc không khỏi mang theo vài phần kinh khủng, không ngờ chỉ hai ba nghìn người như vậy lại có thể xóa sổ một trong mười môn phái đứng đầu Thiên Thủy giới. Vốn dĩ trong bọn họ cũng không có ai muốn đứng ra, nhưng…
“Đây là Minh Thủy thành, các hạ cũng quá kiêu ngạo rồi đó.” Một đầu lĩnh trong đó lạnh lùng nói: “Trở tay một cái đã tiêu diệt Bách Hoa Minh, hảo thủ đoạn hảo khí phách!”
“Ân oán của ngươi và Bách Hoa Minh chúng ta cũng không muốn tham gia, chuyện tranh đấu cũng là bình thường, nhưng ngươi tiêu diệt Bách Hoa Minh thì đã quá tàn nhẫn rồi!” Một vị thủ lĩnh khác nhìn qua có vẻ lớn tuổi lên tiếng.
“Thức thời một chút, giao Tô Nguyệt ra, chúng ta có thể tha cho các ngươi một mạng!” Người này sắc mặt lạnh lùng, sát khí ẩn hiện.
Vẻ mặt ba người trấn định, bọn họ đều cho rằng đoàn người Tả Mạc vừa trải qua một trận đại chiến, lúc này không có lực tái chiến, ý đồ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của đã rất rõ ràng.
Tả Mạc liếc mắt nhìn đám người Thúc Long, phát hiện trên mặt mọi người đều là vẻ mệt mỏi rã rời, trận đại chiến vừa rồi đã tiêu hao hết lực lượng của mọi người. Chẳng qua, bọn họ vẫn tổ chức lại rất nhanh, không ai hoang mang lo sợ, vẻ mặt mỗi người đều rất trầm ổn.
Nhìn thấy lời nói của mình không hề làm đoàn người Tả Mạc có chút hoang mang nào, vẻ mặt ba người không khỏi trầm xuống. Thủ hạ của Kim Ô thành chủ này ý chí kiên cường vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ. Trong dự đoán của bọn họ, chỉ cần bọn họ hướng Kim Ô thành chủ gây áp lực một chút, hắn lập tức sẽ thỏa hiệp.
Tình hình lại trở thành cục diện giằng co, hoàn toàn khác hẳn ý muốn của bọn họ.
Ngay khi ba người chuẩn bị gây áp lực lớn hơn cho Tả Mạc, Tả Mạc mở miệng.
“Tô Nguyệt? Ta giết rồi."
Tê!
Xung quanh đồng loạt vang lên tiếng hít vào thật sâu, lúc này ngoài ba thế lực đã có hơn mấy trăm tu giả bị hấp dẫn tới xung quanh. Bọn họ đều bị đại chiến kinh động, đi tới xem náo nhiệt. Tô Nguyệt tại Minh Thủy thành thanh danh vang dội, mọi người đều biết.
Một cường hào địa phương như vậy không ngờ lại bị một người lai lịch không rõ nhẹ nhàng tiêu diệt, rất nhiều người đều cảm thấy không tin nổi.
*
* *
Lúc này ko ai chú ý tới có một số tu giả thần sắc khác lạ, lặng lẽ rời khỏi đám người. Số tu giả này chẳng qua chỉ khoảng mười, hai mươi người, cũng không hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Dùng mắt thường cũng có thể thấy được có rất nhiều tu giả đang từ Minh Thủy thành phi hành tới đây.
“Lần này chỉ sợ thành chủ gặp nguy hiểm rồi!” Một tu giả vừa rời khỏi lo lắng nói.
“Bọn người kia rõ ràng là muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, hừ, không ngờ lại còn ra vẻ đường hoàng!” Một tu giả khác tức giận bất bình nói.
“Chúng ta không thể cứ đứng nhìn thành chủ gặp nạn như vậy.” Người vừa nói dường như rất có địa vị trong nhóm người, hắn trầm giọng nói: “Mọi người có thể thoát khỏi Tiểu Sơn giới, có được ngày hôm nay đều là nhờ thành chủ, ân tình này chúng ta không thể quên được.”
“Nhưng… chúng ta chỉ có vài người ở đây…”
“Mấy người chúng ta ở đây khẳng định là không làm được gì, nhưng trong Minh Thủy thành cũng có không ít người đi ra từ Tiểu Sơn giới.” Người này nghiêm nghị nói: “Mọi người có nghĩ tới hay không, ngay cả thành chủ còn gặp phải chuyện như vậy, sau này chúng ta sẽ thế nào đây? Những người thoát khỏi Tiểu Sơn giới chúng ta chẳng lẽ lại phải chịu đựng bọn chúng khi dễ sao?”
“Không sai! Ngay cả thành chủ bọn chúng còn dám động tới, làm sao còn để mấy người như chúng ta vào trong mắt! Đại ca, ngươi nói xem bây giờ phải làm sao?”
“Chúng ta quay về Minh Thủy thành gọi viện binh.” Người này kiên quyết nói: “Chỉ cần tin tức thành chủ gặp nạn truyền ra, chỉ cần là người thoát khỏi Tiểu Sơn giới sẽ không có chuyện khoanh tay đứng nhìn!”
Hơn hai mươi người nhìn nhau một lượt, cùng gật đầu, xoay người hỏa tốc bay tới Minh Thủy thành.
*
* *
“Tô Nguyệt đã bị ngươi giết rồi?” Ba người hung hăng hỏi.
Vẻ mặt Tả Mạc trấn định, một hạt Lôi âm hạch đào lặng yên xuất hiện trên tay. Những người này nhìn qua thì trận hình nghiêm chỉnh, nhưng cũng không có tu giả kim đan kỳ nào, Tả Mạc cũng thở phào nhẹ nhõm. Nếu lại có một tên kim đan, Tả Mạc tuyệt đối sẽ mang theo mọi người chạy trối chết giữ mạng.
Thấy đối phương còn kiêng kị không động thủ, Tả Mạc âm thầm vui mừng. Đối phương khẳng định không nghĩ ra trên người những tu giả của Chu Tước doanh đều có khắc phù trận, có thể tự động thu lấy linh khí trong không trung, tốc độ khôi phục so với tu giả phổ thông phải nhanh hơn gấp mấy lần. Mà tốc độ khôi phục đám người Thúc Long lại càng thêm kinh người.
Chỉ cần chờ bọn họ khôi phục, đừng nói là hai ba nghìn người, cho dù có thêm gấp đôi hắn cũng không sợ.
“Không sai! Thế nào? Chẳng lẽ ngươi với ả có quan hệ gì sao?” Tả Mạc liếc mặt hỏi.
Trong đám người vang lên vài tiếng cười, sắc mặt ba người có chút hổ thẹn. Bọn họ đều thèm rỏ rãi sắc đẹp của Tô Nguyệt, lúc này tới đây ngoại trừ vì bị lợi ích cực lớn mê hoặc còn có ý định đem Tô Nguyệt về làm của riêng.
“Tô chưởng môn cùng bản môn giao tình thâm hậu, cái công đạo này ta nhất định phải thay Tô chưởng môn đòi lại.” Một tu giả trong đó căm hận nói.
Hai người kia cũng không nói gì, nhưng ba đội ngũ cũng đồng thời ép lên phía trước, bầu không khí đột nhiên trở nên khẩn trương.
*
* *
Được chọn làm nơi trú đóng của Bách Hoa Minh, Bách Hoa cốc cách Minh Thủy thành cũng không xa, hai mươi tu giả rời đi rất nhanh đã trở lại Minh Thủy thành. Bọn họ lập tức tách ra, vận khởi linh lực dùng hết sức hô lớn: “Kim Ô thành chủ bị bao vây, các huynh đệ Tiểu Sơn giới, các người có còn là nam nhân không?”
Tiếng hô như sấm, cuồn cuộn tản ra, những tu giả đi phi hành qua đều nhìn lại.
Ánh mắt người đứng đầu nhóm người này vừa đảo qua một nơi thì bỗng sáng ngời. Chỉ thấy phía dưới có một âm khuê lớn hơn mười trượng, tử mang lưu chuyển không ngớt, bên dưới chính là âm khuê viện. Hắn lập tức hạ xuống tiến vào trong viện.
“Các hạ …” một tu giả chặn lại.
Không đợi đối phương nói xong, hắn đã lấy ra một đống tinh thạch, trầm giọng nói: “Báo lên một tin tức cho ta!”
*
* *
Đội hình của đối phương ép tới trước mặt, nhưng Tả Mạc thực ra không cảm nhận được áp lực gì đáng kể. Ba đội ngũ này tuy rằng có thể nói là nghiêm chỉnh, nhưng muốn được coi là tinh nhuệ thì còn kém nhiều. Đã quen với cảm giác áp bách cường đại do Vệ doanh mang lại, loại áp lực trình độ này thực sự không tạo được cảm giác gì cho Tả Mạc.
Nhưng thấy đám tu giả xung quanh có xu hướng rục rịch muốn tiến lên, trong lòng Tả Mạc trở nên cảnh giác. Đừng nghĩ thực lực những tu giả này yếu kém, lại vô tổ chức mà coi thường, trong mắt Tả Mạc tính nguy hiểm của đám người này còn cao hơn so với ba cỗ thế lực kia.
Chỉ cần một chút kích động, bọn chúng sẽ mất đi lý trí ùa lên, tình hình lập tức sẽ không thể khống chế được nữa. Ở Tiểu Sơn giới, chuyện như vậy diễn ra vô số. Mà kẻ lăn lộn từ trong Tiểu Sơn giới đi ra như Tả Mạc làm sao có thể quên được?
“Bằng vào các ngươi?” Tả Mạc bỗng nhiên lạnh giọng, khóe mắt nheo lại sắc bén như đao, âm lãnh dọa người.
Ba người lúc này mới giật mình nhớ tới, vị thanh niên trước mặt này vừa rồi có thể đánh rớt một tên kim đan.
Đồng tử ba tên đều co rút lại, sắc mặt đại biến, chăm chú nhìn hai hạt hạch đào màu bạc đầy kim văn đang xoay trong trong tay Tả Mạc.
"Lôi âm hạch đào!"
Trong đám người đứng xem đột nhiên vang lên tiếng kinh hô, mà một ít kẻ biết hàng vô thức lùi lại phía sau hơn hai mươi trượng!
Tất cả ánh mắt mọi người đều tập trung vào hai hạt Lôi âm hạch đào trong tay Tả Mạc. Không sai! Chính là Lôi âm hạch đào! Khí tức kinh khủng phát ra khiến kẻ khác phải kinh sợ.
Lôi âm hạch đào là tài liệu tứ phẩm khó gặp được, rốt cuộc là phải xa xỉ đến mức nào mới dám dùng Lôi âm hạch đào để luyện chế pháp bảo dùng một lần như vậy?
Ánh mắt rất nhiều kẻ phút chốc trở nên vô cùng nóng bỏng, nhưng không một kẻ nào dám động đậy.
Dùng Lôi âm hạch đào luyện chế thành pháp bảo dùng một lần, sự lợi hại trong đó ngay cả kim đan cũng phải kiêng kị. Chẳng qua khiến cho đám người này yên tâm một chút chính là Lôi âm hạch đào tuy có uy lực kinh người, nhưng dù sao cũng chỉ có thể dùng một lần.
Chỉ thấy hai hạt Lôi âm hạch đào từ lòng bàn tay Tả Mạc chậm rãi bay lên trước mặt, thỉnh thoảng có thể thấy lôi mang lưu động trên bề mặt.
Đám tu giả trước mặt Tả Mạc ào ào lui lại, nhất thời tản sang hai bên, không muốn trở thành kẻ đầu tiên hứng chịu uy lực của Lôi âm hạch đào.
Bỗng nhiên, con ngươi bọn họ lại co rút lại lần nữa. (Dịch: đồng tử người ta mà tg cứ miêu tả như là cao su ấy, muốn co là co chả bao giờ thấy giãn.)
Chỉ thấy giữa bàn tay Tả Mạc lại xuất hiện thêm hai hạt Lôi âm hạch đào.
Hai hạt Lôi âm hạch đào này cũng từ từ rời khỏi lòng bàn tay hắn, bay lên phiêu phù trước mặt.
Bốn hạt Lôi âm hạch đào xếp hàng chỉnh tề trước mặt, ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn vào chúng không dám rời đi chút nào, rất nhiều người không kìm nổi nuốt nước miếng. Nếu như nói hai hạt Lôi âm hạch đào vừa rồi khiến cho bọn họ nghiêm nghị, thì khi bốn hạt Lôi âm hạch đào cùng một chỗ, mấy kẻ âm thầm có ý định rục rịch đều như bị trút một chậu nước lạnh, triệt để quên đi.
Bốn hạt Lôi âm hạch đào cùng nổ tung…
Ý niệm hiện lên trong đầu đám tu giả, bọn họ nhất tề rùng mình.
Nhưng giữa hai bàn tay Tả Mạc lại xuất hiện thêm hai hạt Lôi âm hạch đào, toàn bộ Bách Hoa cốc trở nên lặng ngắt như tờ.
Sáu hạt Lôi âm hạch đào tựa như sáu đứa trẻ bướng bỉnh, chậm trôi nổi bất định trước mặt Tả Mạc.
Khoảng khắc tĩnh mịch qua đi, những tu giả tự phụ có một chút thực lực cũng không còn bất kỳ chút do dự nào, đồng loại lui về phía sau cách Tả Mạc hơn năm mươi trượng.
Nhất thời xung quanh Tả Mạc không còn một kẻ nào.
Tên này, đến tột cùng là từ đâu chui ra? Mọi người đều cảm giác mình muốn phát điên rồi. Hắn vừa ra tay đã là sáu hạt Lôi âm hạch đào, chỉ riêng khoản này cũng đủ đè chết tuyệt đại đa số người giàu có ở Minh Thủy thành!
Đến khi trước mặt Tả Mạc có tám hạt Lôi âm hạch đào, sắc mặt ba tên thủ lĩnh vàng như đất, sĩ khí đám thủ hạ hạ thấp tới cực điểm.
Vừa ra tay đã xuất ra tám hạt Lôi âm hạch đào, nếu như vậy còn chưa tính là giàu có thì mười môn phái đứng đầu Thiên Thủy giới có thể coi là khất cái được rồi.
Đến khi trước mặt Tả Mạc có mười hạt Lôi âm hạch đào, tất cả mọi người đều bị dọa đến đờ người.
Mười hạt Lôi âm hạch đào cùng nổ tung, tất cả bọn họ cùng Bách Hoa cốc chỉ có một kết cục – hôi phi yên diệt. (Tan thành tro bụi)
Đến khi số hạt Lôi âm hạch đào lên tới hai mươi hạt…
Mọi người không còn khẩn trương hồi hộp nữa, trái lại vẻ mặt bọn họ đều bình thường trở lại.
“Tâm thần! Hắn bị tâm thần, không có việc gì chạy đến địa phương nhỏ bé như Thiên Thủy giới này làm quái gì! Mấy tên công tử chán đời này chỉ biết giả heo ăn thịt hổ.”
“Được lắm, ngay cả bọn ta cũng bị lừa! Ha ha, thấy ba tên kia ngu chưa, đắc tội với loại công tử nhà giàu này, các ngươi cứ chờ chết đi!”
“Tên công tử này không phải là coi trọng Tô Nguyệt đấy chứ? Có ý đồ bá vương ngạnh thượng cung, Tô Nguyệt liều chết không thuận theo, hắn liền giận dữ giết Tô Nguyệt, diệt luôn bh…”
“Tô nguyệt không thuận theo?” Một kẻ khác trợn mắt: “Có muốn theo người ta còn không thèm…”
Bầu không khí vốn khẩn trương trên bầu trời bỗng nhiên tràn ngập mùi vị chế giễu.
Ba tên thủ lĩnh há hốc mồm tại chỗ.
Giúp đỡ dịch Tu chân thế giới http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=67437&page=3
Thảo luận về Tu chân thế giới http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=66584&page=79
|