Sau khi tắm rửa sạch sẽ những vết máu trên người, Vương Siêu từ trong nước đứng dậy lau khô thân thể, cả người trần truồng đi từ phòng tắm ra giữa phòng, bất đầu đứng tâm ấn thung pháp.
Bụng hắn trước tiên phát ra tiếng ong ong ong ong. giống như tiếng hòa thượng niệm kinh lại vừa giống như tiếng đạo sĩ niệm chú. Đồng thời yết hầu phát tiếng hừ hà, hừ hà không ngừng.
Theo tiếng xé gió, cơ thể hắn trở nên mềm nhũn nhưng lại phập phồng không ngừng, thật giống như ngọn sóng bị gió lớn thổi!
Đảy là do hắn dùng Lôi âm chấn động bộ xương phát ra âm tiết trong bản viết tay của Ba Lập Minh (Chú giải Tẩy Tủy Kinh của Thu Nguyệt Thiền Sư).
Khi tiểu phúc và yết hầu phát ra âm thanh thì Vương Siêu cảm thấy một luồng hơi ấm từ trong khớp xương tỏa ra toàn thân. Không phải là nóng lên mà ấm dần. toàn thân có cảm giác sung sướng nói không nên lời!
Điều này hoàn toàn khác khi lôi âm chấn động thân thể. Khi đó bên trong xương tủy có cảm giác vô cùng chua xót. Hiện tại âm tiết Tẩy Tủy Kinh lại khiến thân thể ấm dần từ trong ra ngoài.
"Người đời khi ốm đau chi biết đến thuốc mà không biết đạo tẩy tủy hoán huyết, không biết là thuốc có ba phần độc. Mặc dù âm tiết Tẩy Tủy Kinh không mạnh như tiếng Lôi Âm nhưng lại có thể như gió xuân hóa mưa.
Sau khi Vương Siêu cảm giác được bộ xương đang ấm dần thì thu hồi thung pháp. Máu bầm trên người tan đi rất nhiều. Vương Siêu rõ ràng cảm thương thế đã giảm đi rất nhiều.
"Khó trách đạo sĩ và hòa thượng cả ngày ngồi niệm kinh, tuy không hoạt động mạch máu nhưng cũng không bị bệnh. gân cốt cũng không tôn hại. Đây là vì trong lúc niệm kinh đã dùng tới lực lượng tinh thần chăm chú phát ra âm tiết chấn động xương tủy. Đạt tới tình trạng tẩy tủy hoán huyết thì chi cần đọc kinh văn là xương tủy ấm lên. máu lưu thông dễ dàng, không sinh ra bệnh tật. Trong ba loại luyện pháp; Dịch cân. dịch cốt, dịch tủy thì luyện tủy mới là cơ bản nhất.
Người mắc bệnh máu trắng nêu đổi tủy thì quá tốt ròi. Nhưng ý nghĩa luyện tủy thật sự quá thâm ảo. Bất quá Bạch Ngọc Phong chủ giải Tẩy Tủy Kinh cũng có rất nhiều âm tiết sai lầm. Như vậy nếu không chú ý mà mạnh mẽ tu luyện thì không có lợi".
Trong chú giải âm tiết Tẩy Tủy Kinh của Thu Nguyệt Thiền Sư, Vương Siêu thử nghiệm một chút thì cũng phát hiện có không ít sai sót.
Vương Siêu có thể phát hiện sai sót. Bời vì độ mẫn cảm của hắn đã đạt tới thấu triệt cốt tủy. Bất cứ một âm tiết phát ra đều khiến cốt tủy bị chấn động dù là rất nhỏ. Là đau nhức hay ấm áp, là kiên cố hay là đau đớn thì đều cảm nhận được rõ ràng. Cho nên khi hoán huyết thì hắn chỉ dựa vào cảm nhận của bản thân. bỏ qua âm tiết không tốt mà chỉ dùng một số có lợi.
Từ chú giải của Tẩy Tủy Kinh, Vương Siêu có thể nhận ra Bạch Ngọc Phong còn chưa đạt tới trình độ phá vỡ hư không. Nếu không thì không gặp phải nhưng sai sót như thế.
Bát quá Vương Siêu vẫn vô cùng bội phục vị đại tông sư này Thành tựu của hắn cũng dựa vào vô số kinh nghiệm của người khác. Bạch Ngọc Phong là danh gia cuối cùng của Thời Thanh Mạt Minh, lý luận võ thuạt còn kém hiện tại tới hơn vài trăm năm.
Tẩy Tủy Kinh và Hổ Báo Lôi Âm đêu dùng để luyện tủy nhưng có điểm khác nhau. Hổ Báo Lôi Âm chính là Trần Thị Thái Cực, cương mãnh như quấn vào tơ tằm. Luyện tốt thì công phu tinh tiến rất nhanh. Luyện không tốt thì thân thể hư hao. Mà Tẩy Tủy Kinh chính là Dương thị Thái Cực, thư thái như dùng không dùng sức quất vào tơ tằm. Càng luyện thì càng có hiệu quả đối với bệnh tật, tuyệt không có hại đối với thân thể.
"Mặc dù theo những nghiên cứu lịch sử Đạt Ma không có võ công. Nhưng nếu Đạt Ma thật sự có võ công thì không biết có mạnh hay không? Ai, người tu Phật tại sao không được như Thích Già Ma Ni, đó là do bọn họ không dám trở Thành Thích Già Ma Ni. Giáo đồ chúa Jesus tại sao không được như chúa, bơi vì bọn họ không dám trở thành chúa Jesus. Không có dũng khí thành thần tiên thì sao có thể trở thành thần tiên?"
Đột nhiên sâu trong nội tâm Vương Siêu nổi lên cảm thán!
"Tất cả những thành tựu hiện nay của ta đều được hình thành trong một năm trường chinh. Ít nhất đã hình thành cho ta một khí phách, tính cách quyết định vận mệnh".
Sau khi cảm thán Vương Siêu thay một bộ quần áo rồi xuống lầu.
Hắn muốn đi gặp Đường Tử Trần nói một chút về việc xử lý của mình.
Sỡ dĩ đem Tư Đồ Quang cho cá mập ăn là vì đối phương phá hủy quy tắc trò chơi. Đối với người như thế thì Vương Siêu hiểu rất rõ, nếu không giết thì sau này rất khó chấn nhiếp.
Thật ra Vương Siêu biết trong mắt đối phương, hắn chỉ như một tên mặt trắng ăn cơm mềm, là một người mới không hề đáng kể. Hoắc Linh Nhi cũng là dạng này.
Võ thuật cho dù có giỏi thì với xã hội đầy súng đạn hiện tại, trong mắt những đại gia tộc không tính là gì. Cao thủ như Kỳ Bá cũng chỉ là quản gia cho nhà Tư Đồ. Sáu danh gia võ thuật cũng phải nhìn sắc mặt nhà Tư Đồ. Nghiễm Đông Tam Hổ có uy như vậy cũng bị Triệu Quân của đảng Thái tử đánh.
Xã hội hiện đại, người kính sợ võ công ngày càng ít. có câu ngạn ngữ "Công phu có cao tới đâu thì cũng sợ dao làm bếp"
Vốn còn định mang Tư Đồ Nguyệt cho cá mập ăn nhưng Vương Siêu cảm thấy cần phải hỏi Đường Tử Trần một chút. Dù sao vị tỷ tỷ hôn thê của hắn mới là môn chủ của Đường Môn.
Vương Siêu lái xe tới biệt thự cạnh biển thì thấy Đường Tử Trần mặc bộ đồ màu trắng mỏng, bộ dáng nhàn nhã, đang đi dạo trên cát.
Thây Vương Siêu đi tới, Đường Tử Trần ngẩng đầu cười cười: "Hôm qua bản lãnh tiểu đệ ngươi thật lớn, lại lấy một địch sáu. Nhớ lại năm đó tại Hàn Quốc, ta lấy một địch hai, rất khó khăn mới đánh lại Thôi Trường Bạch và Cung Thành Lương Điền. Vậy lão già nhà Tư Đồ đánh lén đệ. đệ có bị gì không?"
"Cái đó khác nhau. Thôi Trường Bạch là võ đạo gia đệ nhất Hàn Quốc, Cung Thành Lương Điền cũng đứng thứ ba trong phái thực chiến Nhật Bản. Mặc dù đều là cao thủ Hóa Kình nhưng lực chiến khác nhau. Hơn nữa tỷ tỷ trong nháy mắt đã đánh bọn họ bị thương. Còn ta đánh với sáu người này rất lâu. bản thân lại bị thương đến cuối cùng phải dùng kế".
Vương Siêu thấy Đường Tử Trần đã biết chuyện thì không giấu diếm, tiện thể nắm tay vị tỷ tỷ hôn thê của mình cùng sóng vai bước đi "Tư Đồ Quang bị ta ném cho cá mập ăn. còn Tư Đồ Nguyệt thì bị ta bắt giam. không biết tỷ tỷ muốn xử lý như thế nào?"
Đường Tử Trần cười cười: "Tiểu đệ. xem ra danh vọng của đệ trong giới võ thuật rất tốt nhưng uy vọng trong các bang hội xã đoàn thế lực lớn ở Hồng môn và Đường Môn rất thấp. Một con cá hỗn tạp mà cùng có dũng khí giết đệ".
Vương Siêu liếm liếm môi: "Cái này ta cũng biết, phụ thân của Hoắc Linh Nhi còn nói ta chỉ là một tên nhỏ bé mặt trắng"
"Đệ bây giờ chính là một tên mặt trắng" Đường Tử Trần cười cười lấy ngón tay dí vào trán hắn, trong tiếng cười còn mang vẻ thanh lệ quyến rũ:"Thật ra chuyện lấy một địch sáu này sau này nên ít làm thôi, Còn có cao thủ dùng cương châm tập kích thì rất nguy hiểm. Dù sao đệ chưa chân chính đạt được như thần. Vẫn còn là da thịt cốt nhục. Nếu sơ sót vẫn sẽ bị thương. Đệ tưởng mình là Đạt Ma hay Trương Tam phong hay sao"
Vương Siêu thuận thế vòng tay ôm eo Đường Tử Trần, lắc đầu nghiêm túc như đang bàn chuyện về võ thuật: "Thật ra thì Đạt Ma, Trương Tam Phong cũng chưa chắc mạnh bằng ta".
"Tốt lắm, tốt lắm. tiểu đệ của ta rất mạnh" Đường Tử Trần ngẩng đầu nói, nàng và Hoắc Linh nhi không khác nhau nhiều, đương nhiên thấp hơn Vương Siêu một chút.
"Tư Đồ Nguyệt có bạn trai ở Mỹ là người trẻ tuổi xuất sắc thừa kế gia tộc Rockefeller. Hơn nữa Tư Đồ Nghĩa muốn mượn thế lực Đường Môn chúng ta lần nữa mở ra đại hội Hồng môn trên toàn thế giới, thông nhất tất cả Hông môn" Đường Tử Trần nói lại rõ ràng.
"Người thừa kế gia tộc Rockefeller sao lại lấy con gái người Hoa? Ta nhớ rõ là bất cứ thân vương hoàng thất của quốc gia nào mà muốn kết hôn với con gái thường dân thì đều phải từ bỏ thân phận" Vương Siêu nói.
"Quy củ đó đối với gia tộc Rockefelĩer đã quá xưa rồi, hiện này cách mạng đổi mới. Huống chi là một gia tộc, hơn nữa tình yêu là mù quáng".
Đường Tử Trần trả lời: "Bất quá Đường Môn chúng ta đang đứng trên đỉnh thế giới, không hề e ngại bất cứ kẻ nào. cũng không e ngại bất cứ quốc gia nào. Tiểu đệ, bọn họ coi đệ không ra gì thì đệ để ta dùng hành động cho họ biết. Nêu như gia tộc Rockefeller tham dự thì cứ phá tan cơ nghiệp của chúng.
Lần này nhà Tư Đồ đột nhiên liên hợp Hồng môn tham gia đại hội võ thuật, hơn nữa còn muốn ta lãnh đạo. đây rõ ràng là một âm mưu. Sao có thể qua mặt được ta".
"Ta muốn tự xử lý Tư Đồ Nguyệt để tỏ rõ thái độ"