Những hòn đá lởm chởm, những cá» cây má»c từ trong khe đá, tất cả Ä‘á»u Ä‘en mịt đến mức không có chút sinh khÃ. Nại Hà sÆ¡n là má»™t ngá»n núi không cao lắm, song tiêu Ä‘iá»u hoang vắng đến rùng rợn.
Trên đỉnh núi lúc nà y có bảy ngưá»i đà n ông trung niên, tất cả Ä‘á»u mặc áo dà i mà u Ä‘en đứng thà nh hình vòng cung. Ãnh mắt rừng rá»±c táºp trung và o má»™t Ä‘iểm, hệt như bầy thú dữ chá»±c chá» mồi ngon.
Mục tiêu của hỠlà một thanh niên tuổi ngoà i tam tuần đứng giữa vòng vây với cái áo dà i nho sinh, mà u và ng nhạt rất phong nhã.
Äôi mắt sáng ngá»i, mÅ©i cao mà y thẳng, là n da trắng và thái độ kiêu ngạo như con cá»§a má»™t vị đại thần vương triá»u. Tám ngưá»i lẳng lặng ghìm nhau, gần đó có hai xác chết nằm sõng xoà i. Song dưá»ng như chẳng há» liên quan đến há», như hai thi thể ấy nằm ở má»™t nÆ¡i xa xôi nà o đó. Ngưá»i áo Ä‘en đứng sau cùng phÃa trái thoáng động Ä‘áºy. Ngưá»i thanh niên áo và ng nhếch môi cưá»i, vẫn thản nhiên hai tay khoanh trước ngá»±c. Còn ngưá»i áo Ä‘en dưá»ng như hết sức e ngại, mặt lá»™ vẻ vô cùng căng thẳng, noi chóp mui ướt dẫm mồ hôi. Má»™t ngưá»i áo Ä‘en khác đứng đầu phÃa phải trợn trừng má»™t con mắt trái, bất chợt buông má»™t tiếng hú mạnh. Láºp tức ngưá»i áo Ä‘en bên trái cắn răng tháºt chặt, nhanh như chá»›p lao bổ tá»›i, hai tay cùng lúc rung động, chỉ thấy bóng chưởng cháºp chùng bay phá»§ tá»›i ngưá»i áo và ng. Ngay lúc ấy, sáu ngưá»i áo Ä‘en kia cÅ©ng nhất tá» lao tá»›i. Chưởng kình à o ạt như bão táp, bóng Ä‘en chá»›p nhoáng như u linh quá»· mị Bá»—ng má»™t bóng ngưá»i bay lên cao như hoà n toà n mất trá»ng lá»±c, va mạnh và o má»™t má»m đá, má»™t tiếng động trầm đục, khô khan nổi lên, rồi tình hình lại trở lại như trước. Ngưá»i áo và ng đứng giữa, nhóm ngưá»i áo Ä‘en đứng thà nh hình vòng cánh cung, song giỠđây chỉ còn lại sáu ngưá»i. Trên gương mặt trẻ cá»§a ngưá»i áo và ng không chút lá»™ vẻ gì. Lạnh nhạt và bình lặng như má»™t hồ nước sâu thẳm. Thần thái ấy tá»±a hồ cả vÅ© trụ bị há»§y diệt trước mắt thì cÅ©ng chẳng khiến y kinh hoà ng.
Äôi bên trầm lặng hồi lâu, bá»—ng bóng ngưá»i lại chuyển động, rồi lại má»™t bóng ngưá»i bị hất tung lên, thoáng chốc tình hình khôi phục như trước. DÄ© nhiên cánh áo Ä‘en lại giảm mất má»™t, chỉ còn lại năm ngưá»i. Ngưá»i cầm đầu cánh áo Ä‘en có lẽ chÃnh là ngưá»i má»™t mắt. Y có gương mặt gầy trÆ¡ xương, lông mà y thưa thá»›t. Lúc nà y con mắt độc nhất cá»§a y long lên, giăng đầy tia máu. Äồng bá»n cá»§a y ngưá»i nà o cÅ©ng ướt trán mồ hôi, lá»™ vẻ căng thẳng tá»™t độ.
Ngưá»i áo Ä‘en chá»™t mắt lướt nhìn đồng bá»n, nếu vẫn tiếp diá»…n theo cách thức như trước thì bây giá» phải đến lượt gã đại hán râu xồm nhưng...
Gã đại hán râu xồm Ä‘ang cắn chặt môi, yết hầu gồ to không ngá»›t lên xuống, ánh mắt đầy vẻ bối rối và sợ hãi. Không sai, khi má»™t ngưá»i biết rằng mình có thể sắp bị há»§y mạng, bất luáºn sinh mạng ấy lương thiện hay gian ác Ä‘á»u không khá»i dâng lên ná»—i niá»m luyến tiếc.
Ngưá»i áo và ng lẳng lặng nhìn gã, môi nhếch lên như cưá»i như không. Ngưá»i má»™t mắt hÃt sâu má»™t hÆ¡i dà i, tia nhìn trở nên sắc lạnh và tà n độc vô cùng, song tia nhìn ấy lại hướng vá» phÃa đại hán râu xồm.
Äại hán râu xồm bá»—ng buông tiếng gầm vang, ngưá»i xoay tÃt má»™t cách kỳ dị lao tá»›i tấn công.
Ngưá»i áo và ng nhếch môi cưá»i lạnh, vung tay nhanh như chá»›p, ngay khi bốn ngưá»i áo Ä‘en kia giáp công chưa kịp đến đúng tầm xuất thá»§. Trong bóng chưởng cháºp chùng, đại hán râu xồm đã báºt lên má»™t tiếng rú thảm thiết, hệt như các đồng bá»n đã chết. Ngưá»i văng bay Ä‘i, lòng gã hiểu rất rõ vừa qua gã đã lãnh trá»n mưá»i sáu chưởng cá»§a đối phương, song gã chỉ tá»± biết trong lòng vì vÄ©nh viá»…n gã không thể nà o nói ra được nữa.
Trở vá» nguyên trạng, bốn ngưá»i áo Ä‘en còn lại chẳng thể nà o tạo thà nh thế bao vây hình vòng cung được nữa. HỠđà nh sóng vai đứng thà nh má»™t hà ng ngang, mồ hôi đã đẫm ướt y phục, hÆ¡i thở có vẻ gấp rút. Ngưá»i nà o cÅ©ng lá»™ vẻ tuyệt vá»ng và kinh khiếp, sá»± sống và chết sắp được phân rõ.
Ngưá»i áo và ng nhẹ phất tay áo ngước mặt nhìn trá»i, khẽ buông tiếng thở dà i cảm khái như má»™t kẻ nhà n sinh, Ä‘ang thưởng ngoạn cảnh sắc hết sức thảnh thÆ¡i.
Ngay khi tiếng thở dà i vừa thoát khá»i miệng ngưá»i áo và ng, bóng ngưá»i lại nhấp nhoáng. Má»™t bóng lao nhanh tá»›i trá»±c diện, ba bóng khác cÅ©ng chia thà nh ba hướng công và o chá»— đối phương có thể di chuyển.
Song, ngưá»i áo và ng không há» di chuyển, song chưởng lại cÆ¡ hồ không sao trông thấy vụt loáng lên má»™t cái vá»›i tư thế tháºt ngoạn mục nhưng cÅ©ng hết sức ảo dị và hung hiểm. Ngay trong lúc bóng tấn công trá»±c diện bị đánh báºt ra, bóng chưởng cá»§a ngưá»i áo và ng vẫn còn đủ thá»i gian đón đỡ thế công cùng má»™t lúc cá»§a ba ngưá»i kia.
Hai ngưá»i bốn chưởng va chạm và o nhau, ngay trong đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc cùng báºt ngược ra xa, còn má»™t ngưá»i khác không được may mắn như váºy. Ngay khi gã vừa phát giác tình thế không ổn thì bà n tay phải cá»§a ngưá»i áo và ng đã quét ngang cổ.
Trông và o tuy hết sức nhẹ nhà ng nhưng đã khiến đầu gã lìa khá»i cổ.
Tất cả chỉ xảy ra trong khoảnh khắc. Ngưá»i áo và ng lại ngước mặt nhìn trá»i, lại khẽ thở dà i như thể vừa qua chẳng có việc gì xảy ra.
GiỠđây chỉ còn vá»n vẹn hai ngưá»i áo Ä‘en đứng thừ ra như tượng đá, ánh mắt nhạt nhòa và đầy bi phẫn lẫn khiếp sợ.
Ngưá»i áo và ng đưa mắt lạnh nhạt nhìn đối phương, mặt không có chút vẻ đắc ý như thể phần thắng chắc chắn phải thuá»™c vá» mình váºy.
Hai ngưá»i áo Ä‘en đưa mắt nhìn nhau, vẻ hung hãn cá»§a đại hán má»™t mắt đã hoà n toà n tan biến, gã kia tướng máºp mạp cao to, mặt phá»nh má phệ. Dưới cằm có má»™t nốt ruồi Ä‘en to cỡ đầu ngón tay cái và chòm lông Ä‘en trên nốt ruồi dang rung động. Mặc dù trên mặt gã không lá»™ ra sá»± sợ sệt má»™t cách rõ rệt, song qua đó cÅ©ng đủ chứng tá» ná»™i tâm cá»§a gã đã khiếp hãi đến cá»±c độ, không kiá»m chế được mình.
Ngưá»i áo và ng vẫn hết sức bình thản, vẫn vá»›i ánh mắt lạnh nhạt nhìn đối phương, lẳng lặng không có má»™t lá»i.
Bá»—ng hai ngưá»i áo Ä‘en không hẹn cùng thoái lui má»™t bước, đó có lẽ chỉ là phản ứng trong tiá»m thức, bởi há» vốn bản tÃnh rắn rá»i chai lỳ nên, chÃnh bản thân há» cÅ©ng không rõ vá» hà nh động cá»§a mình.
Ngưá»i áo và ng bá»—ng lại buông tiếng thở dà i, cất giá»ng xa vá»i như từ cõi u minh vá»ng đến :
- Nại Hà SÆ¡n nà y tháºt là tiêu Ä‘iá»u thê lương!
Hai ngưá»i áo Ä‘en bất giác rợn ngưá»i, ngÆ¡ ngác đưa mắt nhìn nhau.
Quay ngưá»i lại, ngưá»i áo và ng ánh mắt hướng vá» khoảng ráng chiá»u nÆ¡i cuối trá»i tây, giá»ng cảm khái triết lý tiếp giống như má»™t há»§ nho :
- Vạn váºt trên cõi Ä‘á»i Ä‘á»u luôn biến đổi, trá»i đất cÅ©ng dá»±a trên nguyên lý ấy mà váºn hà nh theo chu kỳ, không má»™t sá»± váºt nà o ngoại lệ. Hoa nở rồi cÅ©ng phải tà n, con ngưá»i phải có lúc già chết. Bốn mùa chuyển đổi, ngà y đêm thay nhau vÄ©nh viá»…n bất di bất dịch......
Hôm nay không khi nà o giống vá»›i ngà y mai. Hoa tà n dù lại nở thì cÅ©ng không bao giá» là cánh hoa trước, con ngưá»i đã ra Ä‘i cÅ©ng sẽ không bao giá» chÃnh ngưá»i ấy trở lại, mà bây giá»...
Äôi mắt trong sáng nhìn ngưá»i áo Ä‘en nói tiếp :
- Hôm nay đã sắp qua Ä‘i, sẽ không bao giá» có ngà y hôm nay thứ hai trở lại, hoà ng hôn tượng trưng cho má»™t kết thúc tươi đẹp nên thÆ¡ và bất há»§. Con ngưá»i ra Ä‘i trong lúc nà y tháºt là bình yên và thanh thản...
Tá»™i nghiệp thay, hai ngưá»i áo Ä‘en lúc nà y đâu còn lòng dạ nà o để tiếp thu những lá»i lẽ đầy triết lý cá»§a ngưá»i áo và ng, há» lại không tá»± chá»§ được lùi vá» sau và i bước, không dám nhìn và o ánh mắt sáng ngá»i cá»§a đối phương.
Ngưá»i áo và ng cưá»i nhạt nói tiếp :
- Tên cá»§a ngá»n núi nà y thiệt là không tốt, dưới cá»u tuyá»n có cầu Nại Hà , hai ngưá»i có biết không?
Äại hán độc nhãn gom hết can đảm, vá»›i giá»ng khản đặc bây giá» lên tiếng :
- Hạng Chân, ngươi tháºt là tà n nhẫn...
Ngưá»i áo và ng có tên là Hạng Chân lắc đầu :
- Không, Hạng Chân nà y đâu có tà n nhẫn, con ngưá»i không nên Ä‘au khổ mà sống trên cõi Ä‘á»i, nếu ná»—i Ä‘au khổ quá sâu sắc thì nên quên Ä‘i. ÄÆ°Æ¡ng nhiên Ä‘iá»u ấy chẳng phải dá»… dà ng, nhưng chúng ta biết có má»™t phương pháp rất hữu hiệu. Hai ngưá»i hẳn không bao giá» quên được mối thù háºn hôm nay, đó là đau khổ. Hạng má»— sá» dụng phương pháp ấy để xóa bá» ná»—i Ä‘au khổ cho hai ngưá»i, váºy chẳng phải hết sức nhân từ và khoan háºu hay sao?
Äại hán to máºp bá»—ng giáºm chân tức tối gầm vang :
- Cổ ca, chúng ta còn chá» gì nữa? Cổ ca sợ chúng ta chết rồi không có ngưá»i báo thù hay sao?
Hạng Chân lạnh lùng tiếp lá»i :
- Sẽ có thôi, nếu như hai ngưá»i tốt số thì sẽ không chết uổng mạng đâu!
Äại hán độc nhãn mắt rá»±c hung quang, hÆ¡i thở trở nên gấp rút.
Hạng Chân lạnh nhạt nhướng mà y, bá»—ng cất bước tiến tá»›i hai ngưá»i áo Ä‘en, từ khi khởi đầu đến giá», đây là lần đầu tiên y đã chá»§ động tấn công.
Chỉ thấy bóng và ng nhấp nhoáng, khi hai ngưá»i áo Ä‘en phát giác thì đã đến trước mặt. Há» hốt hoảng tung ngưá»i sang hai bên, bốn chưởng cùng lúc bổ chếch ra. Song, hệt như đánh và o ảo ảnh, chưa kịp thá»§ thế biến chiêu, ngưá»i to máºp đã rú lên má»™t tiếng ghê rợn, máu tươi từ miệng xối xả phun ra, báºt ra xa rồi ngã váºt xuống.
Äại hán độc nhãn con tim tá»±a hồ ngưng động theo tiếng rú cá»§a đồng bá»n, gã không kịp ngoảnh nhìn, ngã xuống, hai tay chá»i trên đất tung hai chân lên đá liên hồi. Tháºt không may cho gã, Hạng Chân xoay ngưá»i đã nắm được hai chân gã, rồi như vứt bá» háºn thù ra sức ném mạnh.
Äại hán độc nhãn giẫy giụa dữ dá»™i trên không, như muốn thoát khá»i luồng sức mạnh đủ cướp Ä‘i sinh mạng cá»§a gã. Thế nhưng, gã đã thất bại, sống lưng va và o má»™t má»m đá dá»™i ngược ra rá»›t xuống đất.
Hạng Chân đưa mắt nhìn mà n bi kịch ấy kết thúc, trầm lặng hồi lâu Ä‘oạn cháºm rãi Ä‘i đến cạnh đại hán độc nhãn Ä‘ang nằm thoi thóp thở. Mặt gã lúc nà y co rúm đến méo xệch và bê bết máu tươi, miệng há hốc lá»™ hẳn hai cái ranh nanh ra ngoà i trông hết sức gá»›m ghiếc, con mắt duy nhất nhìn trợn trừng và o mặt Hạng Chân Ä‘ang cúi xuống nhìn gã.
Hạng Chân cất giá»ng bình thản :
- Cổ Cố, nếu ngươi Ä‘au đớn, váºy thì ná»—i Ä‘au đớn ấy sẽ nhanh chóng tan biến ngay thôi!
Äại hán độc nhãn cổ há»ng kêu lên khá»t khẹt, gắng gượng há miệng thá»u thà o :
- Hạng... Chân... ngươi... quả xứng... vá»›i... cái tên Äại... Sát Thá»§...
Hạng Chân vẫn Ä‘iá»m nhiên nhìn Cổ Cố :
- Cổ Cố, biết đâu má»™t ngà y nà o đó Hạng má»— cÅ©ng bị ngã gục, có thể tình trạng hai ta hoà n toà n không như nhau, song kết quả thì vẫn váºy. Sá»›m muá»™n gì chúng ta cÅ©ng phải má»™t lần Ä‘i qua cầu Nại Hà !
Cổ Cố mắt trợn ngược, ánh mắt lu mỠdần, gắng gượng lần chót :
- Khuyên Bảo Cá»u Long... sẽ chỠđợi ngươi...
Tiếng nói hãy còn chá»n vá»n trong không khà thì ngưá»i đã bất động sau má»™t hồi co giáºt dữ dá»™i và sẽ không bao giá» cỠđộng được nữa.
Hạng Chân đứng thẳng ngưá»i, ngoảnh nhìn sáu ngá»n tùng to lá»›n trên đỉnh núi, lẩm bẩm :
- Äã cuối thu rồi, khà háºu tháºt là dìu hiu, thê lương hệt như nghe tiếng sáo dưới trăng thu...
Chà ng quay ngưá»i, hệt như má»™t áng mây và ng lướt xuống chân núi, thoáng chốc đã mất dạng.
Nại Hà SÆ¡n im lìm chìm đắm trong sương mù vừa dâng, vô tri vô giác, không há» biết ý nghÄ©a cá»§a cuá»™c sống cÅ©ng như niá»m Ä‘au cá»§a nhân loại.
* * * * *
Từng cÆ¡n gió nhẹ phất phÆ¡ cái áo và ng nhạt, Hạng Chân thong dong bước Ä‘i trên dịch đạo, con đưá»ng dà nh ho ngá»±a đưa văn thư, hà ng cây bạch dương hai bên đưá»ng chỉ còn thưa thá»›t lá, trông tiêu Ä‘iá»u song lại hết sức thanh nhã.
Hạng Chân Ä‘i sang ven đưá»ng sâu hÆ¡n má»™t chút, có má»™t dòng suối chảy song song vá»›i dịch đạo, ngồi xuống má»™t tảng đá ven suối lặng lẽ nhìn dòng nước chảy.
Vẻ chăm chú và bình thản, tá»±a hồ định tìm, bắt Ä‘iá»u gì trong dòng nước, quá khứ hoặc là tương lai.
Bá»—ng nghe có tiếng bước chân từ xa vá»ng đến, bước chân ấy rất há»—n loạn, không cần nhìn cÅ©ng đủ biết đó là ngưá»i Ä‘ang trong tình trạng hết sức kinh hoà ng.
Hạng Chân há» hững liếc mắt nhìn, thấy má»™t bóng ngưá»i cao to Ä‘ang chệnh choạng tiến đến.
Ngưá»i nà y có hà m râu quai nón, da sạm Ä‘en và hai mắt to tròn. Song lúc nà y toà n thân y bê bết máu, tóc rối xòa, vẻ mặt đầy Ä‘au khổ và bi phẫn, miệng há hốc nước dải chảy dà i. Dáng Ä‘iệu tháºt vô cùng thảm não.
Bá»—ng, gã đại hán ấy ngã nhà o rồi vá»™i lồm cồm ngồi dáºy, song trong má»™t tiếng roi chát chúa lại nằm úp xuống đất, trên lưng lúc nà y má»›i thấy được những vết roi Ä‘ang tươm máu đầm đìa.
Hạng Chân đưa mắt nhìn ra sau lưng ngưá»i ná», thấy má»™t thư sinh trẻ mặc áo dà i trắng, vóc dáng mảnh khảnh, tay trái vòng sau lưng, tay phải cầm má»™t ngá»n roi da trăn dà i chừng chÃn thước. Dáng vẻ ung dung như Ä‘ang đánh má»™t con váºt, xem ra đã đánh gã đại hán râu xồm má»™t Ä‘oạn đưá»ng khá dà i.
Gã đại hán râu xồn rên lên má»™t tiếng Ä‘au đớn, cố gắng lách ngưá»i tránh né má»™t đưá»ng roi. Trên gương mặt tuấn tú cá»§a gã thư sinh áo trắng không có chút tình cảm, roi da trong tay lại vụt xuống tá»›i tấp.
Cái áo cá»§a gã râu xồm rách bươm và dÃnh đầy máu. Hai mắt gã trợn trừng, hà m răng trên cắn sâu và o môi dưới. Máu tươi theo đầu roi văng tung tóe, song gã cắn chặt răng không há» báºt tiếng rên la.
Thư sinh áo trắng môi dẫu lên, “Vút†má»™t tiếng, ngá»n roi trong tay cuá»™n tròn, quấn và o cổ gã đại hán râu xồm giáºt mạnh, kéo gã đại hán bay lên khá»i mặt đất rồi lại rÆ¡i phịch xuống tháºt mạnh.
Gã đại hán toà n thân run rẩy, tứ chi co giáºt liên hồi, vết thương máu thịt nhầy nhụa dÃnh đầy đất cát. Mồ hôi dẫm ướt cái áo rách nhưng gã vẫn trợn trừng đôi mắt, vá»›i vẻ bất khuất nhìn chòng chá»c và o gã thư sinh áo trắng, ánh mắt ngáºp lá»a căm thù.
Thư sinh áo trắng lúc nà y ngưng roi, lạnh lùng nhìn gã đại hán, lên tiếng :
- Yến Láºp, Ä‘oạn đưá»ng nà y không quá dà i đâu, ngươi hãy chạy đến nÆ¡i táºn cùng, rồi sẽ có ngưá»i Ä‘á»n bù xứng đáng cho ngươi.
Gã đại hán lại co giáºt mạnh mấy cái, nhếch môi cưá»i thảm não nhưng ương ngạnh, giá»ng khản đặc :
- Há» Ngụy kia... ngươi khá»i phải tà n bạo vá»›i ta như thế nà y, Yến Láºp ta... không Ä‘á»i nà o... van xin ngươi đâu...
Gã thư sinh há» Ngụy buông tiếng cưá»i gằn, giá»ng sắc lạnh :
- Có van xin cÅ©ng vô Ãch! Yến Láºp, ngươi đã trên ba mươi tuổi Ä‘á»i, sống trong bang cÅ©ng hÆ¡n mưá»i năm. Váºy mà ngươi bất chấp tÃn nghÄ©a, táng táºn thiên lương dám tư thông vá»›i ái thiếp cá»§a Bang chá»§. Yến Láºp, ta tháºt xấu hổ thay cho ngươi và cho Song NghÄ©a bang vì có má»™t tên bại loại như ngươi!
Gã đại hán tên Yến Láºp ánh mắt rá»±c vẻ xót xa, y có vẻ Ä‘au khổ nhắm mắt lại, yết hầu chuyển động gấp rút, song y cÅ©ng không há» có má»™t lá»i nà o trả lại, bởi trong tình cảnh nà y, có nói cÅ©ng vô Ãch.
Gã thư sinh há» Ngụy đưa ngá»n roi trong tay lên cá» và o má, lạnh lùng tiếp :
- Ngụy VÅ© ta kể từ khi tiếp nháºn Hồng Kỳ, tương giao vá»›i ngươi cÅ©ng chẳng phải tệ, lẽ ra ngươi phải hiểu rõ cá tÃnh cá»§a ta, không bao giá» dung thứ cho những hà nh vi dâm ác. Äiá»u khiến ta Ä‘au lòng là kẻ phản nghịch bổn bang đầu tiên giao cho ta xá» trà lại chÃnh là ngươi!
Yến Láºp lại co giáºt thêm má»™t cái, vẫn không lên tiếng.
Ngụy Vũ tiếp :
- Ta không thể nà o giúp được ngươi sá»›m giải thoát, bởi vì ta phải trung vá»›i lệnh dụ cá»§a Bang chá»§. Khi nà o đến nÆ¡i, phản thiếp cá»§a Bang chá»§ vá»›i ngươi sẽ cùng má»™t lúc đưa lên già n há»a thiêu sống. Bấy giá» ngươi sẽ không còn Ä‘au khổ nữa, tất cả sẽ nhanh chóng bình lặng.
Äoạn sầm mặt lại quát :
- GiỠngươi hãy đứng lên!
Yến Láºp cắn rang lồm cồm bò dáºy, vừa má»›i loạng choạng di được hai bước.
Ngụy VÅ© lại lẳng lặng vụt cho y hai roi khiến Yến Láºp lảo đảo, nhưng không té ngã, cố sức chệnh choạng mà đi như kẻ say rượu, đã đến gần nÆ¡i Hạng Chân Ä‘ang ngồi.
Lại “Vút†má»™t tiếng, ngá»n roi quất xuống đỉnh đầu Yên Láºp. Yến Láºp thét lên má»™t tiếng thảm thiết, lảo đảo ngã áºp xuống đất. Toà n thân y run rẩy, miệng dÃnh đầy đất cát, mưá»i ngón tay co rúm quà o mạnh trên mặt đất.
Ngụy VÅ© sải bước tiến đến, rắn giá»ng nói :
- Yến Láºp, bò dáºy ngay!
Yến Láºp gắng sức rướn ngưá»i tá»›i song như thể tê liệt, lại ngã xuống. Y thá» cố gắng ba lần vẫn không thể bò dáºy nổi.
Ngụy VÅ© mặt danh lạnh, tay phải vung lên, ngá»n roi rÃt gió vun vút. Lại mưá»i mấy roi giáng xuống, đánh đến khi Yến Láºp tay chân co quắp, toà n thân giáºt bắn liên hồi.
Bá»—ng, má»™t giá»ng nói buốt lạnh vang lên :
- Tôn giá cÅ©ng biết rất rõ, ngá»n roi ấy quất và o ngưá»i đâu phải là dá»… chịu, đúng chăng?
Ngụy VÅ© vá»™i rụt tay lại nhảy lùi ra sau, đưa mắt nhìn vá» phÃa phát ra tiếng nói.
Hạng Chân Ä‘ang vá»›i ánh mắt kỳ lạ nhìn y, khóe môi khẽ nhếch lên như cưá»i như không.
Theo trực giác bản năng, Ngụy Vũ cảm thấy như có một sức nặng vô hình đè lên ngực, và hiển nhiên đối phương không hỠcó ý thân thiện.
Ngụy VÅ© thoáng nghiêng ngưá»i, đầu ngước lên, hai tay nắm quyá»n má»™t cao má»™t thấp đưa lên trước ngá»±c. Äó chÃnh là tư thế bà y tá» bang nghÄ©a vá»›i ngưá»i ngoà i cá»§a Song NghÄ©a bang.
Hạng Chân ơ hỠnhướng mà y, lạnh lùng nói :
- Ta biết, tôn giá là ngưá»i cá»§a Song NghÄ©a bang.
Ngụy Vũ cũng lạnh lùng đáp :
- Hẳn các hạ cÅ©ng là đồng đạo võ lâm. Song NghÄ©a bang trừng trị nghịch đồ trong bang, các hạ là ngưá»i hiểu chuyện, xin đừng can thiệp.
Hạng Chân đưa mắt nhìn Yến Láºp, giá»ng bình thản :
- Theo ta nghĩ, tôn giá nên tha cho y là hơn.
Ngụy VÅ© láºp tức biến sắc mặt, ánh mắt hằn há»c nhìn thẳng và o mặt đối phương, rắn giá»ng lại :
- Các hạ không mà ng đến luáºt lệ giang hồ, nhúng tay can thiệp và o việc riêng kẻ khác ư? Phải biết Song NghÄ©a bang không dá»… bắt nạt đâu!
Hạng Chân đưa mắt kỳ dị nhìn Ngụy VÅ©, Ä‘oạn chầm cháºm tiến tá»›i và nói :
- Bằng và o câu nói của tôn giá, kẻ hèn nà y cũng muốn thỠxem cho biết!
Ngụy VÅ© chẳng hiểu sao lại thoái lùi má»™t bước, cố nén giáºn gằn giá»ng :
- Äứng lại, có lẽ các hạ chưa hiểu hà nh động lá»— mãng nà y cá»§a mình sẽ đưa đến háºu quả như thế nà o?
Hạng Chân không đứng lại, vẫn cháºm chạp tiến tá»›i, dáng Ä‘iệu bình thản :
- Kẻ nà y hiểu mà còn hiểu rất nhiá»u nữa!
Ngụy VÅ© cắn răng, bá»—ng xoay ngưá»i ná»a vòng, ngá»n roi trong tay chÄ©a thẳng ra, kèm theo tiếng rÃt gió chói tai, nhắm giữa trán đối phương đâm tá»›i.
Dưá»ng như không há» có má»™t động tác nà o, song Hạng Chân đã rõ rà ng lách ra xa ngoà i ba bước như thể chà ng vốn đã đứng đó từ trước váºy. Ngá»n roi đánh và o không khà phát ra tiếng vèo vèo ghê rợn.
Ngụy VÅ© giáºt mình kinh hãi, y chẳng kịp nghÄ© gì khác, tung vá»t ngưá»i lên cao bốn trượng, ngay khi còn lÆ¡ lững trên không, ngá»n roi da lại quất tá»›i tấp xuống địch thá»§.
Tháºt huyá»n diệu đến mức khó tin, bóng hình và ng nhạt cá»§a Hạng Chân luồn lách trong khoảng hở cá»§a ngá»n roi da má»™t cách hết sức nhanh nhẹn và thong dong nhởn nho như má»™t cánh bướm lượn lá» trong khóm hoa trông hết sức ngoạn mục.
Ngụy VÅ© lá»™n nhà o má»™t vòng trên không rồi hạ xuống đất, ngá»n roi da lại vùn vụt cuá»™n thà nh từng vòng tròn cuốn tá»›i Hạng Chân.
Hạng Chân thoáng nghiêng ngưá»i, bá»—ng nhanh như chá»›p lao thẳng tá»›i. Ngụy VÅ© vá»™i tạt sang bên, song chợt cảm thấy bà n tay tê dại, ngá»n roi đã bị đối phương Ä‘oạt mất. Y liếc mắt nhanh mắt nhìn, chỉ thấy má»™t bà n tay trắng trẻo Ä‘ang đánh tiếp và o vai trái mình nhưng cÆ¡ hồ ý nghÄ© vừa đến, chưa kịp chuyển động ngưá»i né tránh, bà n tay ấy đã chạm và o ngưá»i. Má»™t luồng lá»±c đạo mạnh khôn tả xô y bay Ä‘i xa ngoà i má»™t trượng, ngã nhà o xuống đất.
Ngụy VÅ© là Hồng kỳ chá»§ cá»§a Song NghÄ©a bang, công lá»±c cÅ©ng khá thâm háºu, ngưá»i vừa chạm đất láºp tức hÃt và o má»™t hÆ¡i không khÃ, định báºt ngưá»i đứng lên thì má»™t bà n chân mang giầy da hươu đã giẫm lên lưng và đè y xuống đất lại.
Vẫn giá»ng nói nhạt nhẽo và nhẩn nha vang lên :
- Ngụy VÅ© hãy vá» nói vá»›i chá»§ nhân ngươi “Tam Mục Tú SÄ©â€ ÄÆ¡n Tuần, bảo là ngưá»i nà y đã do ta mang di!
Ngụy Vũ gắng gượng quay đầu, mặt y lấm đầy đất cát, ương ngạnh hét to :
- Quân chuột nhắt, hãy dể lại danh tánh...
Trên lưng bá»—ng nhẹ Ä‘i, bà n chân giẫm lên đã dá»i nhanh ra, tiếng nói lạnh tanh từ xa vá»ng đến :
- Sóng xa đưa, mây cháºp chùng, mưa háºn gió rét, má»™t là n khói mong manh...
Ngụy VÅ© rùng mình, mắt trố to, giá»ng run run lẩm bẩm :
- “Hoà ng Long†Hạng Chân... Trá»i, ra là “Hoà ng Long†Hạng Chân...
Trong khoảnh khắc, Yến Láºp đã biến mất, đương nhiên cÅ©ng chẳng còn thấy Hạng Chân đâu nữa, tá»±a như con rồng và ng đã bay vút lên mây xanh mất dạng.
hết: Hồi 1, xem tiếp: Hồi 2