Gởi Về Hà
Biển sóng dạt dào ngàn năm
Mãi xô cát trắng xa xăm u buồn
Trời chiều cũng nhỏ lệ tuôn
Em giờ xa cách muôn phương sao tìm.
Trời hoang vu, đất im lìm
Mặt trời đã chết, dần chìm trong đêm
Mênh mông bóng tối mênh mông
Biển sầu biển khóc, phí công dã tràng.
Ngày xưa ai bước sang ngang
Để cho Biển sóng khóc than ngàn đời
Sông kia chảy mãi muôn nơi
Sao không bên biển, lệ rơi ngập lòng
Ngập lòng biển mặn mênh mông
Nghe cay nghe đắng, sông không quay về
Đêm buồn nghe sóng lê thê
Tiếng than, tiếng khóc, trong mê gọi người.
Sông giờ hay nói hay cười
Biết chăng biển mặn suốt đời vì sông.
|