Đêm về nghe tiếng mưa rơi
Tí ta tí tách như lời than vang.
Đầu đường có một cây bàng
Mưa về trút lá như đang chết dần
Trên sân lá rụng trên sân
Lá xanh xen lẫn lá vàng xác xơ
Ai vừa tỉnh giữa cơn mơ
Bước cao bước thấp? Cơn mơ vẩn còn?
Hay là dạ héo lòng hon
Nghe mưa cứ tưởng em còn ở đây?
Cầm lên chai nước uống ngay
Ai ngờ chai rượu nên say cả hồn
Ngoài trời mưa vẫn còn ồn
Nơi đây giá lạnh, tâm hồn nhói đau...
Trời thì hối hả trút sầu
Ta thì hấp hối, hồn lau tim mình.
|