Chương 353: Bĩ tu và nhân yêu (5).
Tiểu hỏa màu trắng trên người "tham thị thú" cùng với hỏa diễm màu hồng trên người "hóa phượng thanh loan" tương xứng với nhau, cân bẳng không bên nào chiếm được thượng phong.
"Hóa phượng thanh loan" tuy là đã chuyển đổi thân hình, thân thể khổng lồ không gì sánh được, thế nhưng so với đàn "tham thị thú" với số lượng cực kỳ kinh người lại như nhỏ đi một chút.
Thấy rõ cổ thú hai bên phóng ra có những biến hóa kinh người, thần tình mỗi một vị tu luyện giả trong lồng giam đều kinh hãi không gì sánh được, trong lòng càng cảm thán không ngớt, cũng có thể là uy của bản thân hai đại thần thú phát ra, cùng với hai vị thanh niên kia tựa hồ không có quan hệ.
Thế nhưng nếu muốn tìm được và thu phục được cổ thú cấp bậc này, vậy thì khó khăn đến mức nào, bồi dưỡng luyện hóa lại càng tiêu tốn tinh lực kinh người không cần phải nói, ví dụ tìm được cổ thú mà không thể thúc dục tiến hóa được có rất nhiều
Nếu muốn cổ thú nhận chủ vậy thì càng không cần phải nói, chắc chắn không thể cưỡng cầu, chỉ nhìn tạo hóa và cơ duyên của chính bản thân ngươi, càng thêm phải có một thân tu vi thâm hậu làm cơ sở, chỉ như vậy mới có thể làm cho cổ thú thần phục.
Hai vị thanh niên này quả thực bản lĩnh cực cao, đủ thuyết phục tất cả tu luyện giả có mặt tại nơi này. Chỉ là xuyên suốt cuộc chiến, ai cũng ước ao có được kỳ thú hộ thân của hai thanh niên này nhưng đồng thời cũng bị tu vi sâu không thể dò của hai người làm kinh sợ, có thể được cổ thú thừa nhận, điều này nói rõ tu vi của hai người đã đạt tới một lĩnh vực riêng biệt.
Hai người giằng co không dứt, thanh niên tuấn mỹ ngược lại có hơi chút cấp bách, kiện ngọc bội trong tay nhẹ nhàng động đậy, một đạo quang mang màu xanh biếc bay vụt ra ngoài.
Lâm Khiếu Đường chợt thấy bên cạnh thân thể có điều dị động, hoàn toàn theo bản năng vung tay lên, chỉ tử kim thủ dài ra, đương một tiếng, tử kim thủ bắn ngược trở lại. Một cây ngọc bội thình lình xuất hiện, chỉ trong thời gian chớp mắt đã hóa thành mấy khỏa ngọc bội khác nhau hình thành một bộ pháp trận, đem Lâm Khiếu Đường bao vây bên trong.
Không ngờ đối phương lại có bản lãnh như vậy, Lâm Khiếu Đường thầm hô quá sơ ý trong lòng, một thanh tử kim trường thương xuất hiện trên tay, huy vũ trường thương, lấy tư thái một cao thủ võ tông chống đỡ mọi đòn tấn công của ngọc bội.
Lúc này xa vời, một đoàn mây đen cuộn cuộn lao đến. Phía sau còn có mấy luồng ánh sáng mờ mờ, Âm La Điện và Thông Vân chân nhân đã xuất hiện, rốt cuộc thì cũng đã đuổi tới nơi, so với Lâm Khiếu Đường chậm hơn tới nửa canh giờ.
Âm La Ma Quân, Âm Toàn Lão Tổ và Thông Vân chân nhân mang theo đám tu luyện giả phía sau điên cuồng đuổi theo, thế nhưng, không làm sao theo được tốc độ của thanh niên phía trước, cũng chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn thanh niên dần dần rời xa, sau có bản thân thì dốc sức đuổi theo. Lúc này rốt cuộc cũng đã tới nơi, nhìn thấy rõ hai loại yêu thú không biết tên giao đấu đến thiên hôn địa ám, thần sắc mỗi người đều rung động không gì sánh được.
Thông Vân chân nhân nhìn thấy trong chiếc lồng giam thật lớn có nhốt rất nhiều tu luyện giả Nam Xuyên Giới, nhất thời như mộng mới tỉnh, trên mặt không khỏi hiện lên một tia áy náy, hiển nhiên bản thân đã trách lầm Âm La Điện.
“Âm La huynh, tại hạ lỗ mãng trách oan quý phái. Sau khi rời ốc ổn thỏa tự nhiên sẽ đích thân tới quý quái thỉnh tội!”
Thông Vân chân nhân lập tức nói.
Âm La Ma Quân hừ một tiếng trong lỗ mũi nói:
“Chỉ cần rõ ràng chân tướng là tốt rồi, bản thân chỉ hy vọng sau này chân nhân có thể mở rộng tầm mắt, không nên vội vã oan uổng kết luận, nếu như tạo thành oan uổng to lớn thì không dễ dàng tạ tội như vậy đâu.”
“Đó là tự nhiên!”
Thông Vân chân nhân lập tức lên tiếng đáp ứng, trong lòng tuy không tình nguyện, thế nhưng xác thực bản thân đã nghi oan cho người ta, chỉ có thể thụ tội mà thôi.
Âm Toàn lão tổ nhìn hai người giao đấu kịch liệt phía trước, thần sắc âm tình bất định, trước kia đã biết thanh niên này có tu vi linh hồn giai hậu kỳ, thế nhưng không ngờ tới hắn lại có thần thông mạnh tới mức này, còn đối với thanh niên tuấn mỹ xa lạ, tự nhiên tu vi cũng rất thâm hậu, trong lòng có rất nhiều tư vị chua xót, trong cốc dĩ nhiên xuất hiện hai gã cao thủ linh hồn giai hậu kỳ, hơn nữa tuổi tác lại vô cùng trẻ, linh hồn giai hậu kỳ không biết từ bao giờ trở nên dễ dàng đạt được tới như vậy.
Lúc này, những tu luyện giả trong lồng giam nhìn thấy có cường viện xuất hiện, vẻ mặt đều vô cùng phấn chấn, hiện tại chỉ một thanh niên áo xanh lấy thực lực của mình làm cho yêu nhân Đại Hạ quốc luống cuống tay chân, lại thêm hai vị nguyên lão Âm La Diện và Thông Vân chân nhân tới viện trợ, đánh đối phương tan tác hiển nhiên không thành vấn đề.
Ba người Âm La Ma Quân quan sát một chút, không hề dừng lại mang theo hơn hai mươi vị tu luyện giả hướng về phía lồng giam bay đi, trung niên nhân áo trắng vẫn đang thủ hộ bên ngoài lồng giam, thấy rõ đối phương kéo tới, lập tức thống lĩnh hơn hai mươi gã tu luyện giả khác mặc trang phục quái dị tiến lên nghênh chiến.
Trung niên nhân áo trắng trước đó đã bị đánh trọng thương. Cho dù là không thụ thương đi nữa thì cũng không thể chống lại ba gã cao thủ linh hồn giai, bị Âm Toàn lão tổ giữ chân, chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn hai cao thủ linh hồn giai khác tới gần lồng giam.
Âm La Ma Quân và Thông Vân chân nhân bay tới trước lồng giam đều tự thi triển tuyệt kỹ bản thân, muốn phá tan lồng giam. Thế nhưng vô luận là hai người công kích mạnh mẽ như thế nào đi nữa thì cũng không thể mở được lỗ hổng nào.
Đúng lúc này, sâu trong Tù Ma sơn mạch, một tiếng long ngâm rung trời đột nhiên vang lên!
Sau đó, bốn phía cuồng phong gào thét, trời đất nhanh chóng tối sầm lại, một cỗ uy áp vô hình đập thẳng vào mặt mà tới, coi như là mấy vị cao thủ linh hồn giai cũng không chịu đựng nổi, phải toàn lực vận chuyển nguyên khí chống đỡ.
Đỉnh ngọn núi cách đó không xa bỗng nhiên mở ra, một đạo hàn quang bắn thẳng lên cao, một thân hình hóa long giao màu vàng, thân hình vượt quá hai mươi trượng từ đó phi thẳng trời cao.
Đột nhiên có biến đổi như vậy, làm cho tất cả tu luyện giả nơi này có chút không phản ứng kịp.
Lần này vào cốc, mục đích chính của các tu luyện giả cũng là vì muốn tìm kiếm sào huyệt hóa long giao, thế nhưng khi nhìn thấy hóa long giao, cả đám lại kinh sợ đến ngây người.
"Hóa phượng thanh loan bỗng nhiên trở nên nôn nóng bất an, không có tâm trạng tiếp tục chiến đấu cùng với tham thị thú, nhìn về phía hóa long giao trùng thẳng trời cao mạnh mẽ hót lên một tiếng. Sau đó hóa thành mũi tên hỏa hồng cực nhanh bay đi.
Thanh niên tuấn mỹ nhất thời kinh hãi, lợi dụng nguyên khí cấp bách quát to:
“Trở về!”
Thế nhưng "hóa phượng thanh loan" giống như mắt điếc tai ngơ, ngược lại càng thêm bay nhanh hơn, sau một khắc đã cùng với hóa long giao đột nhiên bay lên trời va chạm cùng một chỗ.
Hai đại thần thú nhất thời giống như hai đại cừu địch gặp nhau, lập tức thi triển thần thông chiến đấu kịch liệt.
Ngay khi ánh mắt của tất cả mọi người bị hai đại thần thú hấp dẫn, trên bầu trời, một mảng tiểu trùng màu lam rập rạp cũng bay tới, tiểu trùng màu lam rậm rạm giống như vô tri không sợ hãi, đối với hai đại thần vật tựa hồ như không có một chút khái niệm, uy áp tự nhiên của hai đại thần vật căn bản không thèm để ý, bay tới cắn giết cả hai bên, chỉ coi như hóa long giao và hóa phượng thanh loan trở thành một bữa ăn ngon lành.
Cổ thú ba bên nhất thời hỗn chiến loạn thành một đoàn!
Lâm Khiếu Đường hô hoán tham thị thú nhiều lần nhưng không thu được kết quả gi, những tiểu tử này hoàn toàn không nghe triệu hoán, một lòng thầm nghĩ đem hai đại thần vật trước mắt cùng nhau ăn tươi.
Thừa dịp thanh niên tuấn mỹ còn đang thất thần, Lâm Khiếu Đường thành công thoát khỏi pháp trận ngọc bội, tử kim trường thương nắm chặt trong tay dồn sức đâm thật mạnh vào chiếc lồng giam, quang mang màu tím chợt lóe, đương, một tiếng vang thanh thúy.
Tử kim trường thương và lồng giam kịch liệt va chạm, ngoại trừ vang lên những tiếng chói tai ra, căn bản không thu được chút hiệu quả nào. Lồng giam vẫn hoàn hảo không tổn hại gì.
“Công tử, không cần quan tâm tới chúng ta, người hãy mau chạy đi!” Hồ Mị Nhi tha thiết ôn nhu nói.
“Nếu là muốn chạy trốn thì ta cần gì phải dây dưa đến tận giờ?”
Lâm Khiếu Đường khẽ cười nói, đang nói chuyện trong tay lại nhiều hơn một thanh mộc côn màu đen dài nhỏ, chính là ám nguyên thiên cực côn, lập tức nói:
“Các vị lui ra phía sau một chút, một lúc nữa có thể làm các ngươi bị thương.”
Hầu hết tu luyện giả đều đã nhìn ra ý đồ của thanh niên áo xanh, đều nhanh chóng lui lại, giãn khoảng cách ra.
Ám nguyên thiên cực côn chính là pháp bảo trọng yếu của Thiên Cực lão nhân. Lâm Khiếu Đường lấy được nó đã nhiều ngày, đối với bảo bối đã có nhiều ít tìm hiểu, cây côn này chủ yếu làm gia tăng uy lực của pháp thuật có tính phóng xa, khả năng có thể tăng đối đa uy lực lên mấy chục lần, ví dụ như hỏa phù nếu như thông qua cây côn này có thể phóng đại uy lực lên hai mươi lần, có thể làm cho tiểu pháp thuật mà sư giai thường sử dụng này tăng uy lực đến mức cao thủ linh hồn giai cũng không thể coi thường.
Trước đó Lâm Khiếu Đường chỉ là nhìn vào quả bầu mà vẽ ra chiếc gáo, dùng cây côn này phóng ra đạo phù, bất quá nhiều lần sử dụng, đấu luyện tự động vận chuyển có nhiều điều lĩnh ngộ, chỉ là vẫn chưa từng thử qua.
Lúc này Lâm Khiếu Đường đã dùng hết tất cả mọi cách, thế nhưng chiếc lồng này vẫn như cũ không thể phá vỡ, chỉ có thể sử dụng chiêu mới này thí nghiệm xem sao.
Nắm chắc ám nguyên thiên cực côn trong tay, toàn thân nguyên khí của Lâm Khiếu Đường mạnh mẽ tuôn ra, từng đạo quang cầu màu vàng xuyên thấu qua thân côn bắn ra ngoài.
Bang bang bang...
Những tiếng nổ mạnh liên tiếp!
Lồng giam bị chấn động mạnh đến rung lên!
Tiếng vang tan đi!
Lồng giam vẫn như cũ không thể phá nổi.
Hai đầu lông mày của Lâm Khiếu Đường nhíu lại, hoàn không hiểu rõ lồng giam này rốt cuộc là được chế tạo từ loại thần nguyên tinh quáng nào, sao lại cứng rắn đến như vậy.
Lúc này, hai tròng mắt trong suốt của Hồ Mị Nhi trong lồng giam lóe ra, trong chiếc mũi nho nhỏ khả ái không biết vì sao đột nhiên cảm thấy chua xót. Nhìn thanh niên bên ngoài cầm ám nguyên thiên cực côn, thoáng cái hiểu rõ mọi chuyện.