- Đệ tử Quỷ Tông, tất cả tập hợp
Tiếng nói của Hỏa trưởng lão chợt vang lên
Toàn bộ đệ tử của Quỷ Tông nhanh chóng tập hợp, phía trên, môn chủ Quỷ Tông và Tứ đại trưởng lão cũng đã an tọa.
Sau khi mọi người ổn định, Hắc Anh Kiệt từ từ đứng dậy, chậm rãi nói:
- Hôm nay, như thường lệ, Quỷ Tông khai mở Quỷ Môn Quan, các đệ tử hợp cách sẽ được thông qua, tiến vào Quỷ Môn Quan.
- Trước khi mọi người nhập quan, ta có vài lời muốn nói.
- Quỷ môn quan, âm khí nặng nề, mỗi người chỉ có một lần cơ hội bước vào, những người có thể thông qua đệ nhị tầng của Quỷ Môn Quan, tất cả sẽ trở thành đệ tử chính thức, gia nhập vào hàng ngũ Quỷ Tông.
- Quỷ Môn Quan là trọng địa bậc nhất của Quỷ Tông, toàn bộ công pháp tu luyện của Quỷ Tông đều xuất phát từ Quỷ Môn Quan, đó là lí do tại sao Quỷ Tông không hề tiến hành huấn luyện cũng như chỉ dẫn công pháp cho đệ tử. Tất cả phải do chính các ngươi cảm ngộ, do chính các ngươi tu luyện trong Quỷ Môn Quan mà thành tựu, mỗi tầng của Quỷ Môn Quan là mỗi tầng công pháp, càng xuống sâu, công pháp càng mạnh mẽ, kì bí, nhưng hung hiểm cũng càng lớn. Cơ hội mỗi người tiến nhập Quỷ Môn Quan chỉ có một lần, mong các ngươi trân trọng.
Một trăm đệ tử thông quan lần này mắt rực tinh quang, giờ họ mới hiểu tại sao mỗi người khi gia nhập Quỷ Tông chỉ được phát một quyển công pháp cơ bản, thì ra chân chính công pháp tu luyện của Quỷ Tông, tất cả đều nằm trong Quỷ Môn Quan. Điều này có ý nghĩa gì ? Có nghĩa rằng, càng xuống sâu trong Quỷ Môn Quan, công pháp càng mạnh mẽ, thậm chí nếu có thể vượt qua tầng mười, thì thực lực tất có thể vượt qua cả môn chủ.
Nhiệt huyết sôi trào, vô hình chung, không khí trở nên vô cùng nóng bỏng, chỉ hận không thể ngay lập tức tiến nhập Quỷ Môn Quan.
- Tuy nhiên, các ngươi phải lưu ý, các ngươi chỉ có thể lưu lại trong Quỷ Môn Quan ba năm, trong ba năm, mặc kệ các ngươi tu luyện tới mức độ nào, xung phá tới tầng nào, nhất quyết phải quay lại truyền tống trận, nếu không sẽ nguy hiểm tới tính mạng, còn vì sao nguy hiểm tới tính mạng, các ngươi sẽ biết.
Sau khi nói xong, Hắc Anh Kiệt giơ tay, từ chiếc vòng đen trên tay lão, quang hoa chợt tỏa ra mãnh liệt, trước mặt Hắc Anh Kiệt không gian xoắn vặn hình thành một lỗ đen, ban đầu lỗ đen chi nhỏ bằng nắm tay, chỉ trong chốc lát đã nở rộng, càng lúc càng lớn, đến khi to bằng một cái cửa động thì ngưng lại.
Từ trong lỗ đen, âm khí mãnh liệt lan tỏa khắp tứ phương.
- Nhớ kỹ, sau ba năm, dù thành tựu như thế nào, tất cả phải tập trung ở truyền tống trận, lúc đó ta sẽ khởi động Quỷ Môn Quan, mở đường cho các ngươi trở về.
Các tân đệ tử lần lượt xếp hàng, từng người bước vào hắc động, vẻ mặt ai cũng tràn đầy hi vọng, căng thẳng.
Kiếm Tâm đừng trước nhóm Phương Ngạo Thiên, trước khi bước vào động, hắn quay đầu lại:
- Phương Ngạo Thiên, ta đợi ngươi bên trong….
- Tiểu Kiếm….
Hắc Yến trừng mắt
- Yến nhi, ta không có ý gì, ta chỉ muốn theo bào vệ muội
- Xì, muội có Phương đại ca rồi !!!
Hắc Yến le lưỡi, làm mặt quỷ…
Nói xong, nàng hồn nhiên nắm tay Phương Nhi và Phương Ngạo Thiên rồi đi vào hắc động.
Ngay khi bước vào hắc động, ba người cảm thấy không gian đột nhiên tối sầm, ba người như đang rơi vào một vực sâu không đáy, tối đen.
Trong chốc lát, trước mặt ba người chợt thấp thoáng anh lửa, ba người mở mắt, thấy mình đang đứng trước một cửa hang khổng lồ, vô số ngọn lửa ma quái bập bùng quanh cửa hang, tạo thành một khung cảnh vô cùng kỳ quái.
Lúc này, tất cả đệ tử cũng đã tụ tập lại, chia thành từng nhóm nhỏ.
Kiếm Tâm cũng đã nhìn thấy Phương Ngạo Thiên, hắn liền bước về phía ba người:
- Đã tới lúc rồi, thế nào, ngươi chuẩn bị kỹ rồi chứ ?
- Không tồi
Đúng lúc này, một âm thanh quỷ dị chợt vang lên:
- Chào mừng các ngươi đến với địa ngục, ta là địa ngục dẫn giả, hiện các ngươi đang ở tầng một của Quỷ Môn Quan, Địa Ngục Lộ, có thể tới được đây, các ngươi hẳn là những tinh anh đã qua khảo nghiệm. Các ngươi hãy nhìn phía bên trái của Địa Ngục Lộ các ngươi sẽ thấy công pháp tầng một của Quỷ Môn Bảo Điển, luyện thành công pháp các ngươi sẽ có thể tiến vào tầng hai Quỷ Môn Quan, nhớ rằng, các ngươi chỉ có mười ngày để luyện thành, những người không luyện thành sẽ mất mạng.
Địa ngục dẫn giả vừa dứt lời, tất cả các đệ tử vội vã tiến về phía vách động bên trái, trên vách động to lớn, bốn chữ Quỷ Môn Bảo Điển được điêu khắc vô cùng tinh mỹ, từng nét từng nét toát lên hàn ý lạnh người.
Các đệ tử chia nhau thành từng khu vực, hai mắt dán chặt vào vách đá, sau một lúc bắt đầu tu luyện.
Nhóm Phương Ngạo Thiên có bốn người, sau khi lựa chọn một vị trí dễ quan sát cũng ngồi xuống, bắt đầu nghiên cứu Quỷ Môn Bảo Điển.
Trên vách đá, công pháp được ghi chú rất rõ ràng, có cả hình vẽ minh họa, vô cùng dễ hiểu, có điều, công pháp của Quỷ Môn Bảo Điển quả thực vô cùng quỷ dị, lộ tuyến hành công trái ngược với tự nhiên.
Công pháp thông thường, người luyện công phải hấp thu thiên địa linh khí từ thiên địa, sau đó áp súc trong đan điền, dần dần khu trục tạp chất trong kinh mạch, cường hóa, mở rộng kinh mạch.
Còn công pháp của Quỷ Môn lại ngược lại, người tu luyện phải sử dụng linh khí có sẵn trong cơ thể, áp súc rồi di chuyển theo một lộ tuyến quỷ dị, qua tất cả kinh mạch rồi dần dần lôi kéo, phá vỡ kết cấu của tạp chất, dẫn dắt tạp chất theo lộ tuyến này, tập trung lại tại đan điền, tại đây tạp chất sẽ bị linh khí đốt cháy, tạo thành năng lượng mới, cứ tiếp tục như vậy tiến hành, không hề dựa vào linh khí bên ngoài.
Linh khí trong cơ thể và linh khí bên ngoài tạo thành hai loại khác biệt hoàn toàn, tự bản thân cơ thể của người luyện Quỷ Môn Bảo Điển sẽ trở thành nơi cung cấp năng lượng, theo vòng tuần hoàn vô cùng vô tận mà sản sinh năng lượng.
Càng vận chuyển năng lượng nhiều vòng, năng lượng sản sinh càng mạnh mẽ, cho đến lúc thanh tẩy toàn bộ tạp chất, cũng là lúc vòng tuần hoàn trở nên vô cùng mạnh mẽ, tự vận hành theo lộ tuyến, sản sinh linh khí vô cùng vô tận.
Khi tu luyện công pháp này, việc hình thành lộ tuyến cho chân khí lưu chuyển vô cung khó khăn, cơ thể tự tạo thành một vòng tuần hoàn, áp lực trong cơ thể chênh lệch tuyệt đối với bên ngoài khiến cho lúc nào cơ thể cũng phải chịu áp lực, kinh mạch trong cơ thể do chênh lệch áp lực trong và ngoài cơ thể cũng bị kéo căng, chỉ cần sơ ý sẽ bạo phá kinh mạch, tẩu hỏa nhập ma mà chết.
Đọc xong công pháp, Phương Ngạo Thiên nhíu mày, suy nghĩ một hồi rồi ngồi xuống thử vận công.
Chỉ trong chốc lát, linh khí trong cơ thể Phương Ngạo Thiên đã tuần hoàn được bảy bảy bốn mươi chín vòng, trong đàn điền cũng hình thành một khối năng lượng đỏ rực, năng lượng luân chuyển khắp kinh mạch liên tục, càng lúc càng mạnh mẽ.
Phương Ngạo Thiên mở mắt, thầm nghi hoặc, hắn đọc lại một lần nữa công pháp cẩn thận rồi mỉm cười đứng dậy, thầm nghĩ.
“Công pháp này, thật không ngờ dễ luyện như vậy”
Ý nghĩ này nếu để người sáng tạo Quỷ Môn Bảo Điển nghe thấy, chỉ sợ hắn phải hộc máu tức giận mà chết thêm một lần nữa.
Phải biết rằng, công pháp của Quỷ Môn Bảo Điển vốn vô cùng nghịch thiên, nhân thể phải dựa vào trời đất mà hấp thụ linh khí mà phát triển, người sáng tạo công pháp này lại nghĩ ngược lại, hắn sáng tạo công pháp này, biến thân thể con người thành một thiên địa nhỏ, tự cung, tự cấp, tự sản sinh năng lượng.
Càng tu luyện, cơ thể càng rắn chắc, khả năng chịu đựng càng cao, nếu luyện tới đại thành thì chỉ cần còn nửa hơi thở năng lượng cũng vẫn tự vận hành, rất nhanh hồi phục.
Người tu luyện công pháp bình thường sẽ không thể có được điều này, khi bị thương nặng, không thể hành công càng khó khôi phục hơn.
Công pháp càng lợi hại, mức độ tu luyện càng khó khăn, nhưng người viết ra Quỷ Môn Bảo Điển có lẽ không ngờ rằng, hậu nhân của hắn lại có một quái thai như Phương Ngạo Thiên, hắn từ lâu đã thanh tẩy toàn bộ tạp chất trong cơ thể, thêm vào năng lượng của Vô Thần Đỉnh không ngừng cải tạo kinh mạch khiến thân thể hắn trở nên vô cùng khủng bố.
Người khác phải từng bước thanh tẩy, còn hắn vốn không cần, tu luyện đối với hắn chỉ là dẫn động năng lượng theo lộ tuyến vài lần để năng lượng tự vận hành mà thôi, so với người khác thì có thể nói là quá chênh lệch. Chẳng khác gì một người thì khổ công nấu nướng để có thể làm ra món ăn ngon thưởng thức, còn hắn, đồ ăn ngon có sẵn, hắn chỉ cần ăn mà thôi.
Bên cạnh hắn Phương Nhi, Hắc Yến, Kiếm Tâm cũng đang tu luyện, trạng thái hoàn toàn khác nhau.
Trải qua một ngày một đêm, Phương Nhi mở bừng hai mắt, thu công, nàng mỉm cười nhìn Phương Ngạo Thiên khẽ gật đầu.
Phương Nhi mặc dù tu luyện lâu hơn Phương Ngạo Thiên một chút, nhưng về căn bản, nàng cũng như Phương Ngạo Thiên, thân thể nàng được đã được ba giọt Hồng Hoa Chi Thủy tẩy rửa hoàn toàn, kinh mạch vốn đã gần như không còn tạp chất, vì vậy tu luyện thành công nhanh chóng cũng là tất nhiên.
Lúc này chỉ còn Kiếm Tâm và Hắc Yến vẫn chưa thành công, nhất là Hắc Yến, nàng vốn bị dị tật, Thái lão lại dùng vô số kì trân dị bảo để chữa trị cho nàng, vô tình khiến cho tạp chất lắng đọng càng lúc càng nhiều, vì vậy việc tu luyện của nàng cũng khó khăn gấp bội.
Năng lượng vận hành càng lúc càng khó khăn, gương mặt nàng đã mất đi vẻ hồng hào ban đầu mà càng lúc càng trắng bệch, thân thể cũng bắt đầu rung động, dường như sắp không chịu nổi.
Phương Ngạo Thiên nhíu mày, đi tới sau lưng Hắc Yến, tinh thần lực bắt đầu tản mát, chầm chậm thăm dò.