- Có sao đâu, ngon thật mà
Hắc Yên không thèm để ý tới bộ dạng của Phương Nhi và Kiếm Tâm, cứ vô tư an uống, thỉnh thoảng lại tít mắt tấm tắc khen ngon.
"Chủ nhân.....người dám ăn thịt ma thú thật hả ?"
"Có sao đâu ? Ta thấy rất ngon ? Ngươi chưa từng ăn qua sao ?"
"Chủ nhân....ngài thật.....#$%(*@%."
"Ăn thịt ma thú, có hại gì hay sao ?"
"Không phải hại, mà là chết người....ma thú, vốn do thiên địa sinh ra, thân thể đầy linh khí, hơn nữa còn có rất nhiều chất độc. Người bình thường ăn vào, nếu không bị độc chết, cũng bị nổ tung kinh mạch mà chết do hấp thụ không nổi lượng linh khí tinh khiết đó"
"Ta và Hắc Yến vừa ăn qua, không có gì khác thường cả, ngươi có nhầm lẫn không Tiểu Kim ?"
"....., chủ nhân, đưa một miếng thịt trong tay ngài vào Vô Thần Đỉnh, ta muốn xem một chút..."
.....
"Chủ nhân, thật kỳ lạ, miếng thịt này.....hoàn toàn không có chất độc, hơn nữa linh khí lại bị biến dị, vô cùng ôn hòa, mặc dù năng lượng tiềm ẩn vẫn rất lớn nhưng lại rất dễ hấp thụ......"
"Chủ nhân, lấy thêm một miếng thịt nữa, miếng thịt mà chủ nhân chưa chế biến gì"
Phương Ngạo Thiên cảm thấy rất tò mò, hắn liến bước tới mấy bước, nhặt một miếng thịt trên mặt đất cho Tiểu Kim.
Sau khi Phương Ngạo Thiên đưa miếng thịt vào, Tiểu Kim quan sát kỹ lưỡng rồi thử một hồi, sau đó nó mừng rỡ nói.
"Chủ nhân, không phải thịt ma thú không có độc, mà tất cả là do Vô Thần Đỉnh, chính bảo bối thần kỳ này của ngài là căn nguyên mọi thứ. Thật không ngờ, năng lượng của Vô Thần Đỉnh lại có khả năng thanh tẩy toàn bộ độc chất, thậm chí có thể áp chế cả năng lượng trong thịt ma thú khiến người ăn vào không bị ảnh hưởng, còn có thể hấp thu năng lượng từ thịt, nếu ăn hàng ngày, tốc độ tu luyện sẽ vô cùng khủng khiếp, trong chiến đấu còn có thể dùng thức ăn này để bổ xung ma lực tức thời, quả thực vô cùng kỳ diệu"
"Tu luyện mãnh tiến ? Bổ xung ma lực tức thời ?"
"Có điều, chủ nhân phải nhớ rằng, ma thú cũng có nhiều loại, với ma thú cấp 8, theo ta chỉ có thể tăng cường tốc độ tu luyện lên khoảng hai mươi phần trăm, mỗi lần sử dụng cũng chỉ có thể tăng tốc độ hồi phục ma lực hai mươi phần trăm ma lực"
"20% ?"
"Ha ha ha, 20% là quá tốt, hồi phục chưa đủ ta ăn tiếp, ăn đến khi đủ thì thôi, chẳng phải rất nhiều thịt ma thú sao ? Nếu cần, đi giết thêm một đám.....ha ha ha...."
Phương Ngạo Thiên cười lớn
Lần này thực phát tài lớn rồi, chỉ cần....nướng qua chút thịt, không ngờ lại có được linh đan diệu dược như vậy, đây sẽ là trợ lực vô cùng lớn cho kế hoạch của ta sau này....
Hắc Yến đang nhai miếng thịt, chợt thấy Phương Ngạo Thiên cười đầy gian trá, nàng lém lỉnh tới gần hắn, rồi đột nhiên hỏi:
- Đại ca, đại ca sao vậy, sao không ăn ?
Phương Ngạo Thiên lúc này mới giật mình, nhìn Hắc Yến cười cười, rồi vẫy tay gọi Phương Nhi cùng Kiếm Tâm.
- Hai người lại đây, ăn đi, không sao đâu, thậm chí còn rất tốt nữa....từ nay, chúng ta sẽ không phải lo sợ bị kiệt sức khi chiến đấu nữa.
Kiếm Tâm bán tín bán nghi cầm miếng thịt thơm phức trên tay, chần chừ chưa dám ăn.
Còn Phương Nhi, đối với nàng, Phương Ngạo Thiên nói đúng, tức là đúng, nàng không chút suy nghĩ, đưa lên miệng cắn một miếng, rất nhanh, nàng cũng như Hắc Yến, trầm trồ khen ngợi món thịt nướng của Phương Ngạo Thiên.
Kiếm Tâm thấy vậy, sau một hồi do dự cũng ăn.
Đợi mọi người ăn no, Phương Ngạo Thiên mới chậm rãi nói sơ qua cho mọi người về tồn tại của Vô Thần Đỉnh, giải thích lí do tại sao mọi người có thể ăn thịt ma thú mà không sợ bị ảnh hưởng.
Nghe xong, ba người nhìn nhau rồi cùng bật cười.
Nhất là Kiếm Tâm, hắn càng lúc càng bội phục thanh niên trước mắt, hắn không những tu vi cao cường, ma sủng cường hãn, lại có vô số bảo vật kỳ lạ.......cả tay nghề.....nướng thịt kia nữa....
Càng nghĩ, Kiếm Tâm càng cảm thấy tò mò về lai lịch của Phương Ngạo Thiên, hắn cũng đã tìm cách dò hỏi nhiều lần, nhưng kết cục vẫn chỉ là một câu: "Không biết"
Mặc dù thân thế của Phương Ngạo Thiên rất bí ẩn, nhưng qua một thời gian làm đồng đội của hắn, Kiếm Tâm chợt nhận ra rằng, hắn rất tin tưởng Phương Ngạo Thiên, không chỉ bởi hắn có thực lực, có ma sủng, mà còn vì tinh thần xả thân vì đồng đội của hắn.
Trong trận đồ sát vừa rồi, không ít lần Phương Ngạo Thiên ra tay cứu hắn khỏi tập kích của ma thú, có vài lần vì cứu hắn, Phương Ngạo Thiên suýt rơi vào hiểm cảnh, thế nhưng chưa lần nào hắn thấy Phương Ngạo Thiên có chút do dự, chưa lần nào nhíu mày.
Có được bằng hữu như vậy, còn muốn gì nữa ?
- Ăn xong rồi, mọi người hãy nghỉ ngơi, tu luyện tại chỗ hai ngày, ta sẽ cùng Cửu Vỹ Hỏa Hồ đi thu gom thịt ma thú, mọi người hãy tận dụng thời gian tu luyện.
Phương Nhi, Hắc Yến, Kiếm Tâm đồng loạt gật đầu.
Sau khi an bài mọi việc, Phương Ngạo Thiên huýt gió, gọi Cửu Vỹ Hỏa Hồ tới bên cạnh, một người, một cáo lao vút ra ngoài, bắt đầu thu nhặt thịt ma thú.
Trong Khốn Thần Trận, Hắc Yến, Phương Nhi, Kiếm Tâm cũng tranh thủ thời gian, tĩnh tâm tu luyện, nghiên cứu Quỷ Kiếm Đoạt Hồn. Với sự hỗ trợ từ linh khí trong thịt ma thú, ba người tu luyện tiến triển cực nhanh, ma lực như một cơn lũ, chỉ cần thoáng động là có thể điều khiển dễ dàng, những kinh mạch chưa thông cũng dần khai mở, thêm vào tăng phúc của đệ bát tầng Quỷ Môn Quan, có thể nói tốc độ tu luyện vô hình chung đã tăng lên gấp mười lần.
Phương Ngạo Thiên cùng Cửu Vỹ Hỏa Hồ rất nhanh thu nhặt toàn bộ thịt của Ngưu Ma Vương, nhìn lại Khốn Thần Trận, thấy mọi người đang tĩnh tâm tu luyện, hắn liền ra hiệu cho Hỏa Hồ, một người một cáo như hai bóng đen lao vút về phía trước.
- Cũng nên "tham quan" nơi đây một chút
Phương Ngạo Thiên chọn một ngọn đồi khá cao rồi ngồi xuống, bắt đầu huy động tinh thần lực dò xét khắp nơi.
Tinh thần lực thần cấp nhanh chóng tỏa rộng, toàn bộ cảnh tượng Quỷ Môn Quan tầng tám trong chu vi trăm dặm tất cả đều lọt vào mắt Phương Ngạo Thiên, hắn nhận ra rằng, ma thú ở đây mặc dù rất đông nhưng mơ hồ đều trấn giữ một khu vực nhất định, tạo thành từng lớp từng lớp, càng về phía đông, ma thú càng mạnh.
Trong lúc quan sát, Phương Ngạo Thiên phát hiện ra rằng, có một điểm đặc biệt, chính là cứ hai tầng ma thú lại có một cột đá kỳ lạ, phía trên có khảm một hạt châu đen bóng, xung quanh phạm vi hạt châu khoảng năm dặm, không một ma thú nào dám bén mảng lại gần.
Hắn đã thử dùng tinh thần lực dò xét hạt hắc châu, nhưng không có kết quả, mỗi lần tinh thần lực định thẩm thấu vào hạt châu thì lại bị một lực lượng kì lạ đẩy bật ra ngoài, sau vài lần thử nghiệm không có kết quả, Phương Ngạo Thiên thu tinh thần lực rồi lấy ra một mảnh da, một chiếc bút lông rồi bắt đầu vẽ lại toàn bộ những gì hắn quan sát được.
Làm xong tất cả mọi việc, Phương Ngạo Thiên quay trở lại Khốn Thần Trận, chuẩn bị nhập định, tu luyện cùng mọi người.
Nhưng ngay khi Phương Ngạo Thiên bước vào trận, sắc mặt hắn lập tức đại biến:
Hắc Yến lại lâm vào nguy hiểm, năng lượng trong cơ thể Hắc Yến sau khi ăn thịt ma thú trở nên quá mạnh mẽ, chuẩn bị đột phá, nhưng do dị tật bẩm sinh, cảnh giới của nàng mỗi lần tăng lên là mỗi lần nguy hiểm do kinh mạch chịu không chịu đựng nổi.
Lúc này, mặt nàng đỏ rực, thân thể run lẩy bẩy, khóe miệng chảy ra một dòng máu đỏ.
Phương Ngạo Thiên thất kinh, vội vã phát động ma pháp, cố gắng áp chế năng lượng đang chực chờ bùng nổ trong người Hắc Yến rồi nhanh như chớp phóng ra khỏi Khốn Thần Trận, tới một cái đồi nhỏ.
Hắn ngồi xuống phía sau Hắc Yến, toàn lực khu động Hỏa Cầu, nhiệt hỏa như một dòng sông lửa đổ thẳng vào kinh mạch Hắc Yến, áp chế năng lượng loạn lưu, đồng thời tạo thành một bức vách năng lượng dọc theo kinh mạch của Hắc Yến, từng bước nung đốt giúp kinh mạch từ từ dãn ra.
Khi kinh mạch đã mở rộng đủ để ma lực lưu chuyển dễ dàng, Phương Ngạo Thiên thu lại Hỏa Cầu, rồi bắt đầu rót nguồn năng lượng vô thuộc tính của Vô Thần Đỉnh vào kinh mạch của Hắc Yến.
Dùng lửa mở rộng kinh mạch, dùng năng lượng vô thuộc tính xoa dịu, gia cố kinh mạch, cứ như vậy, hắn liên tục canh chừng một ngày một đêm, mỗi khi Hắc Yến có biểu hiện không chịu nổi, hắn lại ra tay.
Suốt một ngày một đêm, dưới trợ lực của Phương Ngạo Thiên, rốt cuộc Hắc Yến cũng thành công, đột phá cửa ải, tu vi nhảy vọt tới Pháp Hoàng sơ giai, nếu như không có dị tật cản trở, đột phá tới Pháp Hoàng đỉnh phong sợ rằng không phải không thể.
Sau khi hoàn tất hỗ trợ Hắc Yến, Phương Ngạo Thiên cũng kiệt lực, lui ra sau ăn vài miếng thịt trâu rồi xếp bằng vận khí, Quỷ Tông Bảo Điển cũng mạnh mẽ vận chuyển, bổ xung lại ma lực mất đi.