Bốn người trong nháy mắt đã tiến tới gần tầng ma thú thứ hai, tất cả dừng lại trước tầng ma thú thứ hai chừng năm mươi dặm, nhìn về phía trước.
Tầng ma thú thứ hai, Huyết Lang, lang sói vốn là loài động vật sống theo bầy đàn, khả năng chiến đấu mạnh mẽ, khả năng phối hợp và săn bắt cực kỳ ăn ý.
Trong các loài thú, lang sói là một trong những loài khát máu nhất, con mồi lọt vào tầm ngắm của chúng thì cho dù thực lực mạnh hơn cũng rất khó trốn thoát.
Nanh, vuốt, cái mũi mẫn cảm, sức bền, dẻo dai, đôi mắt xuyên bóng tối, không thể nghi ngờ, trong tự nhiên, thà chọc tức một mãnh hổ còn hơn đụng vào một đàn sói…..
Sói….tự nhiên là thiên vật rất đáng sợ
Nhưng con người….
Còn đáng sợ hơn ….
Phương Ngạo Thiên nhìn đàn Huyết Lang trước mặt, nhếch môi cười, lang sói ?
Hắn lạnh lùng thốt lên:
- Chuẩn bị kỹ rồi chứ ?
- Mục tiêu, hai trăm dặm……lên !!!
Tiếng lên vừa dứt, Kiếm Tâm đã hóa thành một đạo lưu quang, dẫn đầu lao thẳng về phía bầy sói, lúc này, đàn Huyết Lang cũng đã đánh hơi thấy kẻ thủ, tiếng tru vang vọng khắp nơi, đàn Huyết Lang có số lượng tới mấy vạn con, đồng loạt ngửa cổ tru lên từng đợt rồi bắt đầu di chuyển, tạo thành trận thế hình cung, bao vây bốn cái bóng đang lao tới.
Sát !!!
Kiếm Tâm gầm rú, kim kiếm trên tay nhanh chóng bổ ra đệ nhất thức của Quỷ Môn Đoạn Hồn
- Đệ nhất thức, Vạn Quỷ Loạn Vũ
Phía sau, Phương Ngạo Thiên cũng khẽ phất tay, ngọn lửa bắt đầu bùng phát dữ dội, Phương Nhi, Hắc Yến cũng không chịu kém, hai đạo kiếm khí nghiêng trời một nóng một lạnh cũng lan tỏa khắp nơi.
Grào !!!!
Hú uuuuuuu !!!
Ha ha ha, chết hết cho ta !!!
Tiếng sói tru, tiếng máu thịt xương cốt bị băm vụn !!!
Tiếng cười ma quỷ của kiếm tâm !!!
Tất cả tạo thành một bản giao hưởng của địa ngục, máu huyết tứ tán bay đầy trời, đàn Huyết Lang như một cơn lốc màu đỏ bao vây chặt lấy bốn nhân ảnh, tiếng sói tru vang vọng đất trời.
Một lớp ngã xuống, một lớp tiến lên, đàn sói như những đợt sóng vô tận phủ chụp lên bốn nhân hình, như muốn nhấn chìm bốn người.
Nhưng…..
Một đợt sóng cuộn tới là một làn mưa máu tung bay
Không một con Huyết Lang nào trong phạm vi nửa dặm sống sót, kiếm chiêu quỷ dị của Quỷ Kiếm Đoạn Hồn nhanh tới mức chúng không kịp phản ứng, ma pháp hỏa hệ tung bay, bao phủ khắp chiến trường khiến những con may mắn thoát khỏi ánh kiếm cũng bị thiêu cháy.
Tàn sát !!!!
Khủng bố !!!!
Sát khí, điên cuồng !!!!
Đàn Huyết Lang mặc dù bị tàn sát nhưng với số lượng tới vài vạn con vẫn điên cuồng lao tới, lớp trước ngã xuống, lớp sau đã tiến lên khiến nhóm Phương Ngạo Thiên không lúc nào có thể ngừng tay.
Lúc này, mọi kiếm kỹ, ma pháp đều đã đi vào quên lãng, thuận chiêu nào, ra chiêu đó, thuận tay nào, đánh tay đó, kiếm kỹ, ma pháp, tất cả chỉ là bề ngoài, khi lâm vào hiểm cảnh, bản năng sinh tồn là thứ duy nhất còn tồn tại. Trong hiểm cảnh, một giây do dự sẽ đánh đổi bằng chính mạng sống.
Cây kiếm trên tay Kiếm Tâm sớm đã gãy đôi, lúc này, chỉ bằng vào hai bàn tay, hắn tự mình thôi diễn một bộ quyền pháp kì dị do hắn tự ngộ ra, quyền kình phách không, ràn rụa khắp nơi, mỗi lần xuất ra một quyền, quyền ảnh dăng mắc tứ bề, bất kỳ con Huyết Lang nào chạm phải quyền kình đều tan xương nát thịt, sức công phá vô cùng kinh người.
Chiến đấu liên tục không nghỉ hơn một ngày đêm, rốt cuộc bốn người cũng đã tới gần cột trụ hắc châu, trước mặt lúc này, vài vạn con Huyết Lang chỉ còn lại hơn ngàn con, đứng sau cùng là một con Huyết Lang to lớn, trên đầu có một chiếc sừng, đang gầm gừ nhe nanh chực chờ phóng tới.
Bốn người dừng cước bộ, hít một hơi, đứng tại chỗ thôi động Quỷ Môn tâm pháp khôi phục khí lực, mặc dù thực lực cường hãn nhưng ngoại trừ Kiếm Tâm, Phương Ngạo Thiên, tố chất của nhị nữ không phải là tốt, đặc biệt là Hắc Yến, lúc này hơi thở dồn dập, nếu kéo dài sợ rằng sẽ không trụ được.
Trải qua chiến đấu liên tục hơn một ngày một đêm, dưới sự tấn công điên cuồng của đàn Huyết Lang, nhóm người Phương Ngạo Thiên cũng dính không ít thương thế, tuy nhiên chỉ là thương thế ngoài da mà thôi. Duy chỉ có Kiếm Tâm, hắn vốn đã đột phá Vương cấp, thân thể đao thương bất nhập nên hắn vốn không hề để ý tới phòng thủ, một mạch chém giết điên cuồng, quần áo trên người lúc này cũng tả tơi lộ cả da thịt.
Kiếm Tâm nhìn con Huyết Lang khổng lồ, liếm mép, hai mắt vằn tia máu:
- Phương đại ca, mấy người nghỉ ngơi đi, con súc vật to xác kia để cho ta được rồi
Nói xong, hắn vận khí, từ hai nắm tay sớm đã đỏ rực huyết sắc, kình khí bàng bạc lan tỏa, trận trận chiến đẫm máu vừa rồi hắn có thu hoạch rất lớn, từ Quỷ Môn Đoạt Hồn tam thập lục thức, hắn đã sáng chế ra một bộ quyền pháp vô cùng lợi hại, hiện tại, hắn đang rất nóng lòng muốn được thử nghiệm bộ quyền pháp này.
Con Huyết Lang Vương trước mắt……chính là vật thí nghiệm đầu tiên.
Thân hình chớp động, Kiếm Tâm lao thẳng về phía con Huyết Lang chúa, lũ Huyết Lang thấy hắn lao về phía con Huyết Lang chúa cũng tru lên từng hồi, hơn ngàn con Huyết Lang còn lại liều mạng lao về phía hắn.
Nhưng….
Hơn ngàn con Huyết Lang, lao vào quyền ảnh của hắn như muối bỏ bể, chỉ trong chốc lát, máu huyết, xương cốt đã phủ kín mặt đất, Kiếm Tâm toàn thân đầy máu, nhìn hắn như một ma thần, đứng sừng sững, đạp trên xương cốt cả ngàn con Huyết Lang.
Huyết Lang Vương lúc này vẫn không hề tỏ ra sợ hãi, nó ngửa cổ lên trời, tru lên một tiếng, hàm răng trắng ởn cùng đôi nanh dài nhe ra, hai chân sau khẽ cào xuống mặt đất.
Mỗi lần chân nó quét qua, mặt đất liền hiện ra một vết cào sâu hoắm, nó gườm gườm nhìn Kiếm Tâm rồi đột ngột phát ra một tiếng bạo hống, thân hình khổng lồ lao thẳng tới.
Phốc !!! Xoạt !!!
Kiếm Tâm lách mình, tránh thoát móng vuốt của nó trong chớp mắt, lồng ngực rát bỏng, nhìn lại, trên ngực hiện ra một vết cào dài, đỏ rực, cũng may Kiếm Tâm phản ứng nhanh, lách tránh làm giảm lực công kích, nếu chân chính nhận một trảo vừa rồi, sợ rằng không bị xé toang lồng ngực thì vết thương cũng không nhẹ.
Kiếm Tâm cười gằn, vẻ mặt càng lúc càng điên cuồng, thân hình chớp động:
- Đến lượt ta trả lễ rồi, xem quyền
Thân ảnh của Kiếm Tâm như hòa vào quyền ảnh, từng đạo, từng đạo phủ chụp lên thân thể của Huyết Lang Vương.
Phốc, bộp, bộp !!!
Nắm đấm va chạm mãnh liệt cùng cơ thể cứng rắn của Lang Vương.
Từng đạo quyền như mưa trút lên thân thể khổng lồ của nó, ban đầu Huyết Lang Vương còn cố gắng tránh né rồi lựa thời cơ trả đòn, thế nhưng rốt cuộc nó cũng nhận ra một điều, tốc độ của nó dù nhanh nhưng không thể tránh thoát nắm tay nhỏ bé của con người bé nhỏ đang điên cuồng tấn công kia.
Tốc độ trận chiến càng lúc càng chậm…..
Không còn hư ảnh…..
Trận chiến trở thành một cuộc đấu về lực lượng, cuộc chiến bằng sức lực của cơ bắp đơn thuần.
Huyết Lang Vương không còn né tránh, nó trực tiếp dùng cơ thể đón nhận nắm đấm của Kiếm Tâm, thỉnh thoảng lại giương móng vuốt bổ về phía hắn.
Một người một thú, người tung quyền, kẻ múa vuốt liên tục va chạm, khung cảnh nhìn vô cùng nực cười….
Một con người bé nhỏ, so lực lượng cơ thể với một ma thú khổng lồ….
Chỉ chốc lát, thân thể Kiếm Tâm đã xuất hiện nhiều vết cắt lớn nhưng dù vết cào rất sâu, có cái gần chạm đến xương cốt nhưng hắn không tỏ ra đau đớn chút nào, vẫn từng quyền, từng quyền nện vào thân thể của Huyết Lang Vương.
Về phía Huyết Lang Vương, mặc dù gây thương thế cho đối phương rất lớn nhưng nó không hề cảm thấy con người bé nhỏ kia có biểu hiện đau đớn, quyền trước quyền sau vẫn nối tiếp nhau liên tục nện lên thân thể nó, càng lúc càng mạnh, càng lúc càng điên cuồng.