Mãi là thơ con cóc
Tốt nghiệp lớp thơ cũng đã rồi
Sao thơ mình thả mãi tả tơi
Nàng thơ cùng mình vô duyên lắm
Chậm bước phía sau hít bụi đời
Cố dốc lòng gắng đuổi theo nàng
Xuân, Hạ, Thu, rét lạnh Đông sang
Thời gian như gió bay hun hút
Đời ta chỉ biết bóng lưng nàng
|