Sáng sá»›m cuối thu, thôn Man Chuy vẫn u tÄ©nh như trước, trong những căn phòng đá to lá»›n thỉnh thoảng truyá»n đến tiếng lầm bầm trong cÆ¡n ngá»§ mê, trên ống khói và i há»™ gia đình đã có khói trắng lượn lá».
Trong sương mù, và i con Trứ La thú kêu á»™t á»™t, Ä‘i qua Ä‘i lại trên ngã tư bẩn thỉu, má»™t con Trư La thú đà o bá»›i được má»™t cá»§ cải trắng nát vụn trong góc tưá»ng, vừa má»›i ăn được hai miếng, bá»—ng nhiên, má»™t con Thiết Bối man ngưu chạy lại húc bay con Trư La thú Ä‘i, nhà n nhã cuốn cá»§ cải trắng và o trong miệng.
Äúng lúc nà y, trong căn phòng bên cạnh đột nhiên truyá»n tá»›i tiếng hét lá»›n:
- A Man, rá»i khá»i giưá»ng mau!
- Biết rồi!
Tiếng âm thanh trẻ con non ná»›t vá»ng ra. Má»™t lúc sau, cá»a phòng mở ra, má»™t đứa trẻ khoảng sáu bảy tuổi bước ra, vừa ngáp vừa rá»i khá»i phòng, đứng trước cá»a lưá»i biếng duá»—i thắt lưng.
Mặc dù tuổi còn nhá» nhưng đứa trẻ nà y đã có được má»™t thân thể cưá»ng tráng đến lạ kỳ, tám khối cÆ¡ bụng liên tiếp rõ rà ng, chỉ cần nhẹ nhà ng cỠđộng thì những cÆ¡ bắp cuồn cuá»™n trên cánh tay khẽ rung lên.
Má»™t nam tá» khôi ngô xuất hiện phÃa sau đứa trẻ, giÆ¡ chân đạp hắn văng ra ngoà i, hùng hùng hổ hổ nói:
- Còn đứng đây là m gì? Sao còn không Ä‘i luyện táºp hả?
Lá»±c lượng nam tá» khôi ngô rất lá»›n, má»™t cước đá bay đứa trẻ dÃnh và o bức tưá»ng đối diện, hình thà nh má»™t chữ ‘Äại’ tháºt lá»›n ở trên tưá»ng rồi từ từ rá»›t xuống đất. Nhưng đứa trẻ đó cÅ©ng không tổn thương chút nà o, cháºm rãi đứng dáºy, mặt trắng không còn chút máu, liếc nhìn nam tá» khôi ngô, thấp giá»ng thì thầm nói:
- A Ba, nếu như ta Ä‘ang ở trong thế giá»›i trong mÆ¡ kia thì tá»™i cá»§a ngưá»i là ngược đãi trẻ em, đáng Ä‘em Ä‘i xá» bắn!
Äứa trẻ nà y tên là Äức Bưu Man Chuy, nhÅ© danh A Man, còn nam tá» khôi ngô kia là cha hắn - Nham Thạch Man Chuy, vốn là trưởng thôn Man Chuy, đệ nhất dÅ©ng sÄ© cá»§a bá»™ lạc Mông Chuyên. Thôn Man Chuy nằm ở Nam Cương, thuá»™c đế quốc Bắc Chu, trong Lạc Nháºt sâm lâm, thuá»™c vá» Nam Cương, Man tá»™c. Trong Lạc Nháºt sâm lâm nà y có vô số thôn nhá» như váºy.
Khi A Man sinh ra, mẹ hắn do khó sinh đã mất, còn lại hai cha con nương tựa nhau mà sống.
Nham Thạch Man Chuy đương nhiên không nháºn thức được thế nà o là ‘ngược đãi trẻ em’, lấy ra từ trong góc tưá»ng hay cây gáºy là m bằng gá»— thiết hoa, đưá»ng kÃnh cỡ quả trứng vịt, quăng ra má»™t cây, nói
- Äi, Ä‘i ra sân rá»™ng giữa thôn!
Hai cha con, má»™t trước má»™t sau Ä‘i ra sân rá»™ng giữa thôn, hiện tại trong sân không có má»™t bóng ngưá»i. Nham Thạch Man Chuy nhẹ nhà ng rung gáºy gá»— lên, quát:
- Bắt đầu!
A Man không nói má»™t lá»i, cầm gây gáºy gá»— lên ném mạnh vá» phÃa đỉnh đầu lão cha mình, cây gáºy ném ra mang theo má»™t cá»— kình phong! Nham Thạch Man Chuy nhẹ nhà ng vung tay đỡ cây gáºy, cau mà y nói:
- Không được, lá»±c lượng quá nhá», là m lại!
- Vẫn còn quá nhá», như thế là m sao ngươi trở thà nh má»™t gã thợ săn xuất sắc được? Là m lại!
- A Man, ngươi là đà n bà à ! Sao yếu sức váºy! Là m lại!
Trong mảnh sân rá»™ng vang lên tiếng quát tháo, đánh nhau cá»§a hai cha con, không lâu sau, má»i ngưá»i trong thôn Ä‘á»u tỉnh giấc, đà n ông mang theo con cháu cá»§a mình đến khoảng sân rá»™ng, bắt đầu buổi huấn luyện hôm nay. Trong sân bắt đầu trở nên nhá»™n nhịp, thình thoảng có và i đứa trẻ bị đánh cho thương tÃch đầy mình, kêu khóc không ngừng.
Äây chÃnh là phương thức bồi dưỡng con cái đặc biệt cá»§a Man tá»™c Nam Cương, ngoà i thôn là rừng ráºm ngà n dặm, trà n ngáºp các loại ma thú hung tà n, vì sinh tồn trong hoà n cảnh ác liệt như váºy, cho nên huấn luyện con mình trở thà nh chiến sÄ© dÅ©ng mãnh nhất chÃnh là truyá»n thống cá»§a ngưá»i Nam Cương.
CÅ©ng chÃnh vì truyá»n thống nà y, hầu như ngưá»i dân Nam Cương Ä‘á»u vô cùng khá»e mạnh, kiêu dÅ©ng thiện chiến, tháºm chà ngay cả phụ nữ cÅ©ng mạnh mẽ như hổ báo.
Huấn luyện khoảng lúc lâu, ánh mặt trá»i dần dần ló dạng, xuyên thấu qua những tán cây, chiếu rá»i lên khắp thôn xóm, lúc nà y buổi huấn luyện vất vả má»›i chấm dứt, chỉ còn hai cha con Nham Thạch Man Chuy vẫn quát tháo luyện táºp. Qua ná»a canh giá» sau, Nham Thạch Man Chuy má»›i dừng tay, khẽ gáºt đầu nói:
- Hôm nay luyện táºp đến đây được rồi, lão tá» còn phải Ä‘i săn, buổi tối chúng ta tiếp tục.
A Man đặt mông ngồi xuống, thở hồng há»™c, đánh nhau lâu như váºy là m cho cánh tay hắn má»i rã rá»i. Má»™t đám con nÃt vây quanh hắn, cá»±c kỳ hâm má»™, nói:
- Nhị Thế, ngươi tháºt lợi hại, không ngá» ngươi có thể kiên trì trên tay Nhất Thế lâu như váºy! Ta thì bị A Ba cá»§a ta đánh cho thê thảm rồi.
Nhị Thế là tên đám trẻ trong thôn xưng hô vá»›i Äức Bưu Man Chuy, Man tá»™c có rất Ãt dòng há» riêng, thưá»ng dùng tên thôn xóm là m há». Nham Thạch Man Chuy là trưởng thôn Man Chuy, vì váºy được gá»i là Man Chuy Nhất Thế, đương nhiên, đến Ä‘á»i A Man được gá»i là Man Chuy Nhị Thế.
Lúc nhá», A Man đã từng bệnh nặng má»™t tráºn, hôn mê hÆ¡n ná»a năm, khi khá»i bệnh hắn bá»—ng thông minh hÆ¡n rất nhiá»u, lại còn tá»± đặt cho mình má»™t cái há» cổ quái, há» Trương. Nhưng đám con nÃt trong thôn vẫn gá»i hắn là Nhị Thế như trước chứ không gá»i là Trương Äức Bưu.
- Nhị Thế, ngươi kể cho chúng ta nghe vỠgiấc mơ của ngươi đi.
Một đứa trẻ ngẩng đầu lên, chỠmong nói:
- Kể vỠgiấc mơ của ngươi đi, có những con chim sắt lớn biết bay, những con rết chạy cực nhanh ấy!
A Man, cÅ©ng là Trương Äức Bưu, nhẹ nhà ng gáºt đầu, hắn bắt đầu kể chuyện vá» thế giá»›i trong giấc mÆ¡. Thế giá»›i trong giấc mÆ¡ cá»§a hắn vô cùng kỳ quái, trong mÆ¡, hắn Ä‘i và o má»™t thế giá»›i không có ma pháp, nhưng trên bầu trá»i lại có những con chim sắt biết bay, má»i ngưá»i gá»i đó là ‘máy bay’, trên mặt đất có những con rết chạy rất nhanh, ngưá»i ta gá»i nó là ‘xe lá»a’, trên biển còn có những con thuyá»n không cần chèo vẫn có thể chạy…
Äá»§ loại chuyện khó tin, nhưng thoạt nhìn lại hết sức chân tháºt, bởi váºy Trương Äức Bưu cÅ©ng không rõ đó có phải là giấc mÆ¡ hay không. HÆ¡n nữa, trong mÆ¡ hắn có má»™t thân pháºn khác, há» Trương, có cha mẹ hòa ái dá»… gần, hắn đến trưá»ng, Ä‘i há»c, há»c má»™t số kiến thức rất lạ, tốt nghiệp ra trưá»ng, trở thà nh má»™t gã Trung y.
Sau đó hắn lấy vợ, sinh con, thá»i gian cứ từ từ trôi qua, hắn an hưởng tuổi già rồi qua Ä‘á»i. Trong mÆ¡, lúc hắn chết Ä‘i, Trương Äức Bưu rốt cục tỉnh lại, bệnh không chữa mà tá»± khá»i, nhưng những gì phát sinh trong mÆ¡ hắn Ä‘á»u nhá»› kỹ, tá»±a như giấc mÆ¡ đó là sá»± tháºt.
Chuyện nà y là m hắn vô cùng hoang mang, tháºm chà hắn chạy Ä‘i thỉnh giáo Vu sư Äại tế ti cá»§a bá»™ lạc Mông Chuyên.
Ngưá»i dân Nam Cương sinh sống trong rừng ráºm, trá»i sinh tÃnh tình thuần khiết, ngưá»i bên ngoà i thưá»ng cưá»i nhạo bá»n há» là má»™t đám ‘dã man’ chưa được khai hóa, còn nói rằng đầu bá»n há» lá»›n hÆ¡n đầu Trư La thú, nhưng não không lá»›n hÆ¡n não Tùng nhân bao nhiêu, toà n bá»™ não cá»§a bá»n há» Ä‘á»u phát triển thà nh cÆ¡ bắp hết rồi.
Mặc dù những lá»i nà y quá mức khoa trương, nhưng theo sá»± quan sát cá»§a Trương Äức Bưu trong mấy năm nay, hắn không thể không xấu hổ thừa nháºn, A Ba cùng những vị thúc bá trong xóm, Ä‘Ãch xác trong não toà n cÆ¡ bắp, tinh khiết thuần phác nhưng cÅ©ng đầy bạo lá»±c, chất xám xem ra cÅ©ng không nhiá»u.
Nhưng Vu sư Äại tế ti Ä‘á»u được má»i ngưá»i công nháºn là ngưá»i thông minh, bá»n há» cÅ©ng là ngưá»i dân Man tá»™c chÃnh thống, nhưng để trị liệu Ä‘au ốm cho tá»™c nhân, há» Ä‘em sức mạnh cá»§a mình, hiến tế cho nữ thần Sinh Mệnh để đổi lấy trà tuệ cá»§a nữ thần cùng vá»›i những ma pháp trị liệu.
Nhưng ngay cả Vu sư cá»§a bá»™ lạc Mông Chuyên cÅ©ng không thể giải thÃch được rõ rà ng, thế giá»›i trong mợ cá»§a Trương Äức Bưu có phải là má»™t thế giá»›i chân tháºt hay không. Äại tế ti vô cùng bất đắc dÄ© đà nh phải nói:
- Äứa nhá» Man Chuy, có thể trong lúc ngươi ốm Ä‘au, đã được nữ thần Sinh Mệnh chiếu cố, linh hồn ngươi rá»i khá»i thể xác, Ä‘i đến má»™t thế giá»›i ở vị diện khác. Như váºy, giấc mÆ¡ cá»§a ngươi chÃnh là sá»± tháºt. Äến đây, con trai, hãy nói theo ta: “Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!â€
- Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!
Sau đó Trương Äức Bưu cố gắng dùng y thuáºt Trung y trá»ng giấc mÆ¡, dùng thảo dược để trị bệnh cho tá»™c nhân Ä‘au ốm, suýt nữa đã hại chết ngưá»i bệnh, lúc nà y hắn chợt tỉnh ngá»™: “Lão thần côn Vu sư nà y, chắc chắn là đã nói dối ta.â€
PhÃa sau Vu sư, tiểu man tá» tốn không biết bao nhiêu nước bá»t, vẽ không biết bao nhiêu quyển trục nguyá»n rá»§a lão già kia vì đã lừa dối mình.
Mặc dù biết thế giá»›i trong mÆ¡ là giả, nhưng bá»n nhá» trong thôn Man Chuy vẫn hết sức tò mò, lúc rảnh rá»—i liá»n quấn quÃt bên cạnh hắn, há»i đủ má»i chuyện trên trá»i dưới đất.
- Nhị Thế, ngươi nói những ‘tòa cao ốc’ trong mơ cao bằng thà nh Thiên Mang sao? Ta nghe A Ba của ta nói, lầu cao nhất của thà nh Thiên Mang cao hơn 20 thước đấy!
Trương Äức Bưu bÄ©u môi:
- Äúng là ‘đồ nhà quê’, cứ cho rằng tòa nhà cao 20 thước là cao à , trong giấc mÆ¡ ta còn thấy những tòa nhà cao hà ng trăm thước đây nà y! Äáng tiếc….
Thiếu niên thở dà i, ánh mắt nhìn vỠphương xa:
- Tất cả chỉ là giả, tháºm chÃ, ngay cả những kiến thức ta đã há»c được cÅ©ng là giả…
Tất cả trong giấc mÆ¡ Ä‘á»u là giả sao?
*****
Lại má»™t buổi sáng sá»›m như má»i ngà y, Trưá»ng Äức Bưu mệt đến mức không thở nổi, xụi lÆ¡ trên mặt đất, Nham Thạch Man Chuy cầm theo cây gáºy, cả giáºn nói:
- Nam nhân, phải tà n nhẫn vá»›i chÃnh mình má»™t Ãt! Mau đứng dáºy, tiếp tục luyện táºp.
Trương Äức Bưu cố gắng đứng lên, Ä‘ang muốn tiếp tục huấn luyện, thì nghe má»™t âm thanh cưá»i nói:
- Nhất Thế, vừa rồi ngươi nói sai rồi? Không phải là nam nhân phỉa đối vá»›i mình tà n nhẫn má»™t Ãt mà là phải đối vá»›i ngưá»i khác tà n nhẫn má»™t Ãt.
Trương Äức Bưu quay đầu nhìn lại, chỉ thấy má»™t gã què chống gáºy Ä‘ang đứng dưới tán cây, trên mặt có má»™t vết sẹo khiến ngưá»i khác phải giáºt mình, kéo dà i từ mắt trái đến táºn cằm phải. Trương Äức Bưu nháºn ra gã què nà y, hắn tên là Lãng Äồ Man Chuy, từng rá»i khá»i thôn Man Chuy, ra ngoà i là m lÃnh đánh thuê mấy năm, sau khi bị tà n phế hắn má»›i trở vá» thôn định cư.
Trương Äức Bưu vẫn cho rằng gã què vốn là má»™t ngưá»i đã từng trải qua nhiá»u chuyện trong quá khứ, nhất là câu nói ‘phải đối vá»›i ngưá»i khác tà n nhẫn má»™t chút’ cà ng khiến cho ngưá»i khác phải suy nghÄ©, bất quá ngưá»i trong thôn cÅ©ng không thÃch tÃnh tìn quái dị cá»§a hắn, bởi váºy không thÃch nói chuyện, Trương Äức Bưu cÅ©ng chưa bao giá» tiếp xúc vá»›i hắn.
Nham Thạch Man Chuy nhÃu mà y, không há»n không giáºn nói:
- Lãng Äồ, ta Ä‘ang dạy con ta, không đến lượt ngươi ý kiến.
Gã què Lãng Äồ cưá»i khẩy nói:
- Ngươi nói sai rồi, lại không cho ngưá»i khác sá»a? Ngươi dạy con mình như thế thì cả Ä‘á»i hắn cÅ©ng không thể trở thà nh cao thá»§ được.
Nói xong hắn cÅ©ng không thèm nhìn nét mặt Nham Thạch Man Chuy, chống gáºy lá»™c cá»™c, tiêu sái rá»i Ä‘i.
Nham Thạch Man Chuy tÃm mặt, quay đầu nói:
- A Man, nhìn cái gì? Tiếp tục luyện táºp Ä‘i!
Sau khi huấn luyện chấm dứt, Trương Äức Bưu lặng lẽ Ä‘i đến chá»— gã què Lãng Äồ Man Chuy, gã què hừ lạnh nói:
- Ngươi tá»›i đây là m gì? Chẳng lẽ không sợ A Ba cá»§a ngươi đánh ngươi má»™t tráºn sao?
Trương Äức Bưu cưá»i nói:
- Nhị thúc, ta có cảm giác câu nói kia cá»§a thúc rất có đạo lý, cho nên ta đến đây để nghe ngưá»i dạy bảo, là m thế nà o để trở thà nh má»™t cao thá»§?
Sắc mặt Lãng Äồ Man Chuy khẽ hòa hoãn:
- Không nghÄ© Nham Thạch Man Chuy lại sinh được má»™t đứa con thông minh như váºy, nên biết rằng cứ luyện táºp theo phương pháp A Ba ngươi chỉ, cả Ä‘á»i ngươi cÅ©ng không thể trở thà nh cao thá»§ được.
Gã què nhìn hắn từ trên xuống dưới, một chốc hắn nói:
- Bây giỠngươi còn chưa phải Man chiến sĩ đúng không?
Trương Äức Bưu má» mịt há»i:
- Man chiến sĩ là gì?
- Cái tên Nham Thạch nà y, ngay cả chuyện nà y cũng không nói cho ngươi à ? Tên hỗn đãn nà y, quả nhiên não toà n thịt!
Gã què hừ má»™t tiếng, giải thÃch nói:
- Man chiến sÄ© là ngưá»i Nam Cương chúng ta, là cách gá»i cá»§a những ngưá»i đã kÃch phát được kỹ năng thiên phú Dã Man kình, chỉ cần ngươi có thể luyện được Dã Man kình, có thể xưng là Man chiến sÄ©.
Trương Äức Bưu cà ng thêm má» mịt:
- Dã Man kình là gi?
Gã què gần như không biết nói gì:
- Tên há»—n đãn Nham Thạch nà y, tháºt sá»± vô tâm quá mức rồi.
Trương Äức Bưu âm thầm đồng ý vá»›i đánh giá cá»§a Lãng Äồ vá» Nham Thạch Man Chuy, phụ thân cá»§a hắn tháºt sá»± vô tâm quá mức. Năm hắn ba bốn tháng tuổi đã từng bị cha hắn ‘lỡ chân’ dẫm lên bảy lần, ngồi lên ngưá»i hắn chÃn lần, vứt lên trá»i hÆ¡n 10 m rồi không bắt được khoảng mưá»i tám lần, may mà thể phách ngưá»i dân Nam Cương trá»i sinh mạnh mẽ, nếu không, hắn đã bị lão cha ‘đùa giỡn’ mà chết rồi.
GiỠđây ngồi nghÄ© lại, Trương Äức Bưu có chút rùng mình hoảng sợ, mình có thể ‘sống sót’ trong tay A Ba cho đến táºn bây giá», quả tháºt là má»™t kỳ tÃch.
Gã què run rẩy đứng dáºy, giÆ¡ gáºy nhắm vá» phÃa tảng đá lá»›n nặng hà ng trăm cân phÃa trước, sắc mặt nghiêm nghị nói:
- Nhị Thế, ngươi hãy nhìn cho kỹ đây, đây chÃnh là Dã Man kình.
Cây gáºy trong tay hắn đánh xuống nhanh như chá»›p, trong bóng tối bá»—ng hiện lên ánh Ä‘ao, ‘Rắc’ má»™t tiếng, tảng đá dÄ© nhiên bị chia thà nh hai ná»a bằng nhau.
Trương Äức Bưu trố mắt đứng nhìn, má»™t hồi lâu vẫn không nói nên lá»i. Gã què thở hổn hển, nói:
- Dã Man kình chÃnh là kỹ năng thiên phú cá»§a Man tá»™c chúng ta, là hình thái nguyên thá»§y cá»§a Man đấu khÃ, cà ng kÃch thÃch sá»›m, tư chất cà ng cao. Trong tương lai, khi đạt đến tháºp cấp Man chiến sÄ©, Dã Man kình sẽ chuyển hóa trở thà nh Man đấu khÃ. Trong thô, đại bá»™ pháºn ngưá»i trưởng thà nh Ä‘á»u là tam, tứ cấp Man chiến sÄ©, chỉ có má»™t mình A Ba cá»§a ngươi là nhất cấp Man đấu sÄ©.
Trương Äức Bưu không khá»i hoảng sợ:
- A Ba của ta còn mạnh hơn ngà i sao?
Gã què cưá»i lạnh, nói:
- Hắn là má»™t trong những ngưá»i có thiên phú cao nhất ta từng biết. Bảy tuổi đã kÃch phát được Dã Man kình, năm mưá»i hai tuổi, khi là m lá»… trưởng thà nh hắn đã là ngÅ© cấp Man chiến sÄ©. Äáng tiếc, sau lá»… trưởng thà nh hắn phải ở lại trong thôn là m trưởng thôn, nếu không, vá»›i tư chất cá»§a hắn, nếu ra ngoà i lịch lãm mấy năm, chắc chắn có thể trở thà nh cao thá»§ nhất lưu.
Trương Äức Bưu không nhịn được, há»i:
- Nhị thúc, ngà i còn chưa nói Dã Man kình là gì?
- Dã Man kình chÃnh là má»™t luồng khà nóng trong Ä‘an Ä‘iá»n, chỉ cần đả thông thông đạo đấu khÃ, có xu hướng chảy khắp tứ chi bách hải, trong chiến đấu khiến uy lá»±c tăng gấp bá»™i.
Trương Äức Bưu ngẩn ngÆ¡, sắc mặt cổ quái nói:
- Thứ ngà i nói có phải là luồng nhiệt lưu dưới bụng, chạy tới chạy lui giống con chuột đúng không?
Lãng Äồ Man Chuy nhìn chằm chằm hắn như Ä‘ang nhìn má»™t con quái váºt, chán nản nói:
- Thì ra thiên phú kỹ năng cá»§a ngươi đã thức tỉnh rồi, lúc bảy tuổi Nham Thạch Man Chuy thức tỉnh thiên phú kỹ năng, đã được công nháºn là thiên tà i, mà bây giá» ngươi chỉ má»›i sáu tuổi! Khó trách ngưá»i khác vẫn thưá»ng nói, hổ phụ không sinh khuyển tá»â€¦
Trương Äức Bưu cưá»i thẹn thùng, bây giá» hắn má»›i phát hiện ra gã què kỳ thá»±c là má»™t ngưá»i rất tốt, chỉ là mồm miệng hắn quá tùy tiện, bởi váºy ngưá»i trong thôn má»›i không thÃch hắn.
- Nhị thúc, thông đạo đấu khà gì đó ngưá»i vừa má»›i nói là gì?
- Thông đạo đấu khà chÃnh là những thông đạo trong cÆ¡ thể được khai thông, là những thông đạo chuyên dùng để váºn hà nh đấu khÃ.
Lãng Äồ Man Chuy kiên nhẫn giải thÃch, nói:
- Äấu khà vốn được váºn hà nh trong thông đạo đấu khÃ, có thể tăng cưá»ng tố chất thân thể trên diện rá»™ng, đỠcao tốc độ phản ứng, cưá»ng độ cÆ¡ thể, nhưng phải có tâm pháp phù hợp má»›i được. HÆ¡n nữa, má»—i má»™t loại tâm pháp, khai thông những thông đạo đấu khà không giống nhau. Man tá»™c chúng ta có Dã Man kình, chÃnh là hình thái nguyên thá»§y nhất cá»§a Man đấu khÃ, không há» thua kém so vá»›i đấu khà cá»§a những ngưá»i bên ngoà i, khi ngươi đạt đến tháºp cấp Man chiến sÄ©, đấu khà cá»§a ngươi sẽ được chuyển hóa thà nh Man đấu khÃ. Bây giá» ngươi chÃnh là nhất cấp Man chiến sÄ©, có thể tu luyện tâm pháp đấu khà rồi.
- Tâm pháp khác nhau khai thông ra những thông đạo đấu khà khác nhau?
Trương Äức Bưu kỳ quái há»i:
- Chẳng lẽ tâm pháp không phải là cách váºn dụng dá»±a và o kinh mạch huyệt vị hay sao?
- Kinh mạch huyệt vị là gì?
Lãng Äồ Man Chuy trừng to mắt, nghi hoặc há»i:
- Tiểu tá» kia, ngươi đừng có tu luyện lung tung, đấu khà thông đạo không phải là thứ có thể nghịch ngợm đâu, nếu tu luyện nhầm, nhẹ thì bị bại liệt, nặng thì tháºm chà có thể tá» vong.
Trương Äức Bưu lắc đầu:
- Không có gì, ngà i cứ tiếp tục nói.
Kinh mạch huyệt vị là những tri thức trong thế giá»›i trong mÆ¡, những tri thức y há»c hắn há»c được không thể áp dụng trong thế giá»›i nà y. Có thể lý luáºn kinh mạch huyệt vị cÅ©ng không chÃnh xác.
Lãng Äồ Man Chuy lấy ra má»™t quyển sách từ trong ngá»±c, nói:
- Äây là má»™t bá»™ tâm pháp đấu khà cấp thấp, chỉ có ba đưá»ng thông đạo đấu khÃ, sau khi tu luyện sẽ để lại tệ Ä‘oan rất lá»›n. Ngươi xem chÆ¡i thì được, ngà n vạn lần đừng tu luyện, chân trái cá»§a ta cÅ©ng vì tu luyện thứ nà y nên má»›i…
Trương Äức Bưu mở quyển sách ra, nhìn tháºt kỹ, trong lòng hắn đột nhiên kinh hoà ng.
Thông đạo đấu khà trong quyển tâm pháp cấp thấp nà y hoà n toà n trùng khá»›p vá»›i những tri thức vá» kinh mạch huyệt vị mà hắn đã há»c được trong giấc mÆ¡!
Hơn nữa, dựa và o kinh nghiệm Trung y của hắn, chỗ thông đạo đấu khà đi sai sẽ là m cho chân trái bị tê liệt.
“Chẳng lẽ nói….†Thân thể Trương Äức Bưu khẽ run rẩy, trong lòng không khá»i Ä‘iên cuồng kêu gà o: “Không! Không có khả năng! Chuyện nằm mÆ¡ sao có thể tin được? Kinh mạch huyệt vị không có tháºt!â€
Nhưng hết lần nà y đến lần khác má»™t âm thanh trong đầu cứ vang lên như muốn ‘đầu độc’ hắn: “Thá» má»™t lần Ä‘i, không chừng là tháºt thì sao? Thá» má»™t lần Ä‘i…â€