Xem bài viết đơn
  #44  
Old 20-09-2011, 09:42 AM
nguyenbaviet's Avatar
nguyenbaviet nguyenbaviet is offline
Balamb Seed
 
Tham gia: Jun 2008
Đến từ: Lộc Ninh - Bình Phước
Bài gởi: 1,362
Thời gian online: 310803
Xu: 0
Thanks: 1,287
Thanked 14,504 Times in 806 Posts
Chúng ta ly hôn đi
Chương 10.3 (Kết cuộc)

Tác giả : Khải ly
Dịch và biên: nguyenbaviet
Nguồn: 4vn.eu.


Hết bộ
Đôi lời:
Lần đầu dịch truyện ngôn tình nên còn nhiều sai sót, nhưng giờ chúng ta hãy cùng xem lại cặp vợ chồng này. Đây là trích lời cảm nhận của một độc giả tên Lãnh Vân, không phải là lời tác giả và dịch giả:
Trích:
Thậm chí tôi còn khó mà gọi được là một mối tình, vì vốn họ đến với nhau không phải bởi tình yêu. Cô gái mang trong lòng mối tình đơn phương của tuổi mười tám mộng mơ, cho rằng mình đã gặp bạch mã hoàng tử của đời mình. Cô dâng hiến hết mình cho thần tượng của lòng cô trong một phút gom góp sự dũng cảm của đêm sinh nhật thứ mười tám. Mà không, thật ra ước nguyện đêm sinh nhật của cô chỉ là muốn nắm tay anh một cái. Là anh ta đã bị cô quyến rũ bởi vẻ ngây thơ non nớt của một đóa hoa vừa hé nụ, nên đã tiến tới xa hơn. Cô chỉ câm lặng đón nhận, không từ chối, vì ‘biết đâu chỉ có đêm nay’. Cô vẫn ngây thơ tin rằng có yêu thì mới có tình dục, nên ngây thơ tin rằng anh ta cũng có chút tình cảm gì đó với cô. Và kết quả là cậu bé con của hai người được hai gia đình mang ra làm bàn đẩy cho cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối, nhà gái hài lòng vì cô con gái ‘vô dụng, nhút nhát’ của mình tìm được chỗ dựa cả đời, không phải lo lắng gì nữa, nhà trai ưng ý vì có một cô con dâu hiền lành, nết na. Chỉ có chú rể là lạnh lẽo chấp nhận với suy nghĩ: anh ta đã bị gài bẫy bởi một cô ả quá sức cáo già, mưu mô thủ đoạn. Và bi kịch bắt đầu…
7 năm vợ chồng, 7 năm họ tồn tại dưới một mái nhà, ăn riêng, ngủ riêng. Đến đứa con cũng do anh ta toàn quyền dạy dỗ không cho lại gần cô ngay từ khi nó mới sinh. Sự tiếp xúc duy nhất là hàng đêm anh ta mò vào phòng vợ, và làm cái nghĩa vụ của người chồng dưới ánh đèn bàn vô cùng mờ ảo, luôn luôn có biện pháp bảo vệ để tránh ‘mang họa’ lần thứ hai, rồi cũng câm lặng như thế mà bỏ về phòng đi ngủ. 7 năm, cô mang danh là nữ chủ nhân ngôi nhà, là phu nhân của tổng giám đốc tập đoàn Kình Vũ nổi danh, nhưng không khác gì một cái bóng le lói trong căn nhà ấy, đến mức đứa con trai 7 tuổi của cô (vốn bị ba nó dạy dỗ thành một người máy vô tình vô cảm) cũng chỉ biết, à mẹ đang ở đâu đó trong căn nhà. 7 năm, cho tới khi cô một lần nữa gom góp đủ sự dũng cảm để làm lại cuộc đời bằng câu nói run rẩy “Chúng ta ly hôn đi!” Và chồng cô trả lời “Được!” mà không thèm ngẩng đầu lên khỏi đống giấy tờ công việc trước mặt.
Tới đây, tôi mừng cho cô. Tới đây, tôi mừng là cô, ở cái tuổi hai mươi lăm, đã nhận ra cái cuộc sống hay đúng hơn là cái sự tồn tại của cô trong 7 năm qua nó vô nghĩa tới thế nào. Thậm chí tôi hi vọng cô đến với anh chàng quản lí của cô, người ở bên động viên cô phấn đấu: chẳng có gì là muộn cả, không có sở trường thì làm việc sẽ thêm kinh nghiệm, không có kiến thức thì đi học tiếp.
Nhưng không, anh chồng cũ của cô, sau 7 năm ‘trả thù’ vợ bằng việc hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của cô ngoại trừ lúc anh cần giải tỏa ham muốn của đàn ông, anh ta nhận ra rằng anh ta đã thay đổi sau khi kết hôn. Trước khi kết hôn anh ta thích kiểu phụ nữ như mèo hoang, có cá tính, hoang dại, có kinh nghiệm trong phòng ngủ. Nhưng giờ anh ta đã quá quen với cô vợ ‘thụ động, trắng trẻo, có mùi hoa lài’ của mình nên không thể tìm ai khác thay thế. Vì vậy anh ta quyết định… bắt cô về. Thậm chí tôi không thể gọi là theo đuổi hay cướp cô về, mà là bắt cô về, như bắt một con mèo con đi hoang về chuồng xích cổ lại, như bắt một con gà xổng chuồng về nhốt kín. Ừ thì anh ta không biết yêu, không biết đến tình cảm vợ chồng trước đó. Nhưng liệu có thể có chuyện một người đàn ông nghiện làm tình với vợ mình trước khi thật sự hiểu cô, nói chuyện với cô, yêu cô hay không? Và cái tình yêu đấy nếu có đến liệu có thể đến chỉ sau nửa tháng hay không? Khi mà chỉ mới nửa tháng trước, toàn bộ khái niệm của anh ta về vợ mình chỉ là ‘thụ động, trắng trẻo, và có mùi hoa lài’? Tôi không tin, vì trước khi cưới, họ đã quen nhau tận 3 năm (anh ta làm gia sư cho cô khi học trung học) mà anh ta cũng có thèm biết đến cô đâu. Có thể điều đó hợp lý, khả dĩ xảy ra, nhưng tôi… vẫn ghét sự phát triển như thế. Và tôi vẫn ghét việc cô ấy vẫn quay lại với anh ta, dù cô ấy cũng hoãn việc tái hôn của họ thêm 3 năm nữa. Trong lòng tôi vẫn day dứt, day dứt vô cùng với cặp đôi này cũng như với phần cuối của truyện… dù cuối truyện họ đã quay lại với nhau, một kết thúc ấm áp viên mãn làm hài lòng mọi người – trừ tôi.


>>>>> Đây là một ý kiến rất hay, còn mem 4vn chúng ta có muốn quăng tạ hay cảm nhận gì không, xin cứ thoải mái. Topic sẽ đóng khi hết tuần này. Hẹn gặp lại các độc giả trong một bộ truyện khác.
Tài sản của nguyenbaviet

Chữ ký của nguyenbaviet
Đời không có game ta chẳng sống như thường Đời thiếu Final Fantasy coi như xong
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của nguyenbaviet
Danh sách cám ơn quá dài, bấm vào đây để ẩn/Hiện