"Có lời đồn con đã vẫn lạc, cho nên bắt đầu tới thăm dò thử." La Phong cảm thán..."Đây là khi người đi thì trà lạnh."
"Gia tộc của con là dựa vào một mình con chống đỡ, con mà ngã xuống, thực lực của gia tộc tự nhiên đại suy giảm." Chân Diễn Vương bưng chén rượu uống một ngụm, lắc đầu than thở, "Tạp Hỗn Tư tộc của ta cũng là dựa vào ta chống đỡ. Ngay cả ta còn sống, nhưng bởi vì không hề nhúng tay vào việc của Viên Nhân tộc, cho nên tộc của ta liền bị khi dễ... Không hung hăng giáo huấn đám gia hỏa kia một chút, bọn họ liền có tâm lý xem thường, khi dễ đến trên đầu của ngươi."
La Phong gật đầu:
"Sư phụ Hỗn Độn Thành Chủ cũng có nói qua, để cho con xông pha Nguyên Thủy Thông Thiên Sơn cấp Giới Chủ, triển lộ thực lực, chấn nhiếp cường giả khắp nơi."
"Hỗn Độn Thành Chủ nói có lý." Chân Diễn Vương gật đầu, lập tức vui mừng nói, "Con có thể xông qua cấp Giới Chủ Nguyên Thủy Thông Thiên Sơn không?"
"Chắc cũng được." La Phong gật đầu.
"Đây chính là quy tắc cảm ngộ phải đạt tới tầng 20 đó nha." Chân Diễn Vương liền nói.
La Phong nhếch miệng cười hắc hắc.
"Ha ha, thằng nhóc này!" Chân Diễn Vương nhịn không được nói, "Con mới tu luyện được bao lâu chứ, vậy mà đã vượt qua tam sư huynh của con rồi."
"Thiên tài mà." La Phong cười ‘vô liêm sỉ’.
"Ha ha, khi đến Thành Hỗn Độn, nhất định phải đem rượu tới đãi ta." Chân Diễn Vương liền nói.
"Đó là đương nhiên." La Phong hào sảng nói.
"Xông qua Thông Thiên Sơn là có được 1000 ức tích lũy, ăn uống của ngươi một chút, đối với ngươi cũng không tính là cái gì." Chân Diễn Vương ha ha cười.
Mặc dù cùng sư phụ nâng cốc nói cười, đàm tiếu không thôi. Nhưng đáy lòng La Phong cũng đang tự hỏi về chuyện của Kiếm Thát Vương, suy nghĩ nên xử trí như thế nào. Về phần xông pha Thông Thiên Sơn, La Phong cũng không nóng nảy nhất thời. Khi nào chuyện tình ở Vực Ngoại Chiến Trường giải quyết xong xuôi, đến khi trở về rồi xông pha Thông Thiên Sơn cũng không muộn.
Về phần Kiếm Thát Vương... phải nhanh chóng xử lý! Tuy nói sự tình lần này, Kiếm Thát Vương làm việc còn một chút kiềm chế, không có chém giết, cũng không làm chuyện gì lớn. Nhưng đây là một tên ‘đầu têu’, một tên dám ‘đầu têu’ khi dễ La Gia! Phàm là có một chút manh nha như thế, phải kiên quyết tiêu diệt, để gia tộc khác biết... Dám can đảm trêu chọc La Gia, hậu quả nghiêm trọng ra sao!
La Phong cùng sư phụ uống rượu, thoải mái trò chuyện. Thực lực cùng địa vị tiếp cận thì mới có thể tùy ý như vậy, chứ nếu cùng Hỗn Độn Thành Chủ, Tọa Sơn Khách, La Phong không có cách nào cao đàm khoát luận không kiêng nể gì như vậy. Hơn nữa Hỗn Độn Thành Chủ, hoặc là Tọa Sơn Khách, một trong những người mạng nhất vũ trụ, cũng không có khả năng cùng La Phong làm như vậy.
"La Phong, có tin nhắn." Ba Ba Tháp liền nhắc nhở, "Là Kiếm Thát Vương."
"Cuối cùng cũng gửi tin nhắn." La Phong ngưng tụ ánh mắt.
Lúc trước đứa con La Bình, thê tử Từ Hân đều nói... Nghe nói Kiếm Thát Vương có liên hệ với mình, nhưng chính mình căn bản không thu được một tin nhắn nào của Kiếm Thát Vương. La Phong nhẹ nhàng mở ra một cái màn hình, trên màn hình xuất hiện nội dung tin nhắn.
Chân Diễn Vương ngồi đối diện, bưng chén rượu hỏi:
"Kiếm Thát Vương nói cái gì ?"
"Hắn nói..." La Phong cười, "Tự mình sẽ đi Cửu Tinh Loan, tới phủ bái kiến con để tạ tội.”
"Coi bộ tư thái cũng biết nhún nhường." Chân Diễn Vương giễu cợt, "Xem ra hắn cũng biết, chuyện này quan hệ tới mạng nhỏ của hắn."
Ở Vực Ngoại Chiến Trường, cấm binh lính cùng trận doanh chém giết, nhưng ở trong nội bộ Nhân Loại, không có cái gọi là hạn chế của hệ thống quân đội. Cường giả Nhân Loại báo thù lẫn nhau cũng là chuyện thường có, mà đám cao tầng Nhân Loại cũng rất ít khi nhúng tay.
Thái độ quản lý của Nhân Loại cao tầng rất đơn giản. Nội bộ đánh đánh giết giết thì không sao, mà nếu có ngoại tộc lén tiến vào giết Nhân Loại, vậy thì động trời a. Về phần cường giả Nhân Loại chạy đến Vực Ngoại Chiến Trường, cùng những ngoại tộc khác chiến đấu thì cũng yêu cầu phải tuyệt đối đoàn kết!
"Riêng tư thái cũng vô dụng." La Phong bưng chén rượu lên, "Sư phụ, con cùng người uống hết bình rượi này, rồi mới đi gặp Kiếm Thát Vương cũng không muộn."
"Ừ, vứt hắn qua một bên đã." Chân Diễn Vương cũng bưng chén rượu lên, chạm cốc. Hai thầy trò tiếp tục đàm luận vô số sự tình, sau một hồi, một bình rượu cũng uống xong, La Phong mới rời đi.
Giả thuyết vũ trụ, đảo Hắc Long Sơn, Cửu Tinh Loan.
"Gia chủ có việc tạm thời không ở đây, lần sau Kiếm Thát Vương lại đến. Hoặc là chờ đợi tại đây."
"Không vội, ta chậm rãi chờ."
"Vậy tôi xin được lui xuống."
Ở trong một cái đình uống trà thuộc La Gia phủ đệ, chuyên dành cho khách nghỉ ngơi. Một cự hán có cái mũi voi, chiều cao hơn tám thước, toàn thân mặc chiến giáp kim loại sáng chói mắt đang ngồi ở kia.
La Gia tiếp khách cũng có phân chia cấp bậc. Cái đình uống trà này, chính là chỗ dành cho khách thông thường nghỉ ngơi. Nhưng lại để một gã cấp Bất Hủ phong vương đứng ở đây, xem như là một loại xỉ nhục.
"Xem ra oán khí của La Phong này đối với ta cũng thật lớn." Cái mũi voi của Kiếm Thát Vương ngửi ngửi, trong hai tròng mắt tràn đầy vẻ lo âu, "Không có hắn âm thầm phân phó, đám người thường trong La Gia này dám lãnh đạm với một vị Bất Hủ như vậy sao? Huống chi ta chính là Bất Hủ phong vương! Không ai chiêu đãi, chỉ có một tên nô bộc đem ta dẫn tới đây, nhìn qua thì cũng chỉ là một chỗ rất bình thường, ngay cả trà cũng là trà lạnh."
"Chờ...phải chờ La Phong xuất hiện thôi." Cuối cùng Kiếm Thát Vương cũng bưng chén trà lạnh lên, nhàn nhã tự tại chậm rãi uống, tựa hồ không có một chút khó chịu nào.
Mà ở Cửu Tinh Loan, trong La Gia, đám nhân vật cao tầng của La Gia cũng tụ tập cùng một chỗ.
"Kiếm Thát Vương đến đây? Lại bị an bài ở trong trà đình lạnh lẽo?" Cung Tâm Lan nhịn không được lo lắng, "Đó dù sao cũng là Bất Hủ phong vương, không thể lãnh đạm như vậy đi."
"Mẹ." Từ Hân cười nói, "Không có chuyện gì, đây là La Phong tự mình phân phó."
"Nga, ta thật không hiểu...” Cung Tâm Lan gật đầu, than thở..."Chỉ là vẫn cảm thấy Bất Hủ phong vương chính là một đại nhân vật. Trong Kiền Vu vũ trụ quốc chúng ta, dưới trướng Kiền Vu quốc chủ cũng không có một vị Bất Hủ phong vương."
"Kiếm Thát Vương bị an bài ở trà đình lạnh lẽo, nhưng vẫn không dám nói năng gì." La Bình cười nói.
"Bởi vì..." Một nói thanh âm vang lên, ngoài cửa đi tới một người, đúng là La Phong, "Hắn không muốn chết!"
"Ba." La Bình, La Hải lập tức đứng dậy.
"Về rồi à." Từ Hân cũng đi tới.
"Anh." La Hoa cười hô.
La Phong gật gật đầu, lại là nhìn về phía cha mẹ:
"Ba, mẹ."
"Trở về là được, trở về là được." La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan đều gật đầu.
"Ta đi xử lý Kiếm Thát Vương kia, quay về cả nhà chúng ta cùng ăn bữa cơm đoàn viên." La Phong nói.
Sau khi tuổi thọ được tăng lên, năm đó trên địa cầu Hoa Hạ quốc, tết trung thu ngược lại không còn được coi trọng, bởi vì một lần La Phong tu luyện cũng là vài năm vài chục năm, thậm chí lần này còn hơn 6000 năm, cho nên La Phong trở về, đó cũng là ngày La Gia đoàn viên.
"Đi đi."
"Đi đi."
Người nhà đều nói, dù sao đối mặt cường giả Bất Hủ phong vương, riêng vô hình uy áp sẽ làm những người thường như bọn họ ( dưới cấp Bất Hủ, trừ phi có ý chí ý thức nghịch thiên, nếu không ở trước mặt Bất Hủ phong vương đích xác cũng như người thường) có một loại cảm giác thần phục. Về phần La Phong, đây chính là ý chí vượt qua rất nhiều Vũ Trụ Tôn Giả, có thể sống quá sinh tử truyền thừa thủ lĩnh người Địa Cầu nhất mạch.
Trong đình uống trà lạnh lẽo, cảnh sắc chung quanh cũng không được đẹp. Gió thổi, trà lạnh, không nô bộc hầu hạ. Kiếm Thát Vương liền ngồi ở đó, chậm rãi chờ.
Lúc này từ xa có một bóng người đi tới, khiến cho Kiếm Thát Vương ngẩng đầu nhìn lại, nhìn qua một cái liền vui mừng đứng dậy, đứng ở cửa đình uống trà nghênh đón, đợi đến khi La Phong đến gần, Kiếm Thát Vương trực tiếp khom mình hành lễ:
"La Phong điện hạ, lần này đích thật là La Tư gia tộc của ta có tội lớn, cho nên ta đến tạ tội."
"Tạ tội?" La Phong liếc mắt nhìn hắn, ở Vực Ngoại Chiến Trường, loại người giống Kiếm Thát Vương này, La Phong giống như giết chó, chỉ cần một chiêu là tiêu diệt.
Lúc trước liền có thể khiến cường giả phong vương cực hạn làm nô bộc, hiện bây giờ thực lực càng mạnh hơn, ánh mắt của La Phong lại càng cao hơn, ngay cả Thất Kiếm Vương, Tháp Long Vương thanh danh truyền khắp các siêu cấp cường giả trong hàng tỉ tộc đàn, La Phong còn không sợ chút nào, về phần Kiếm Thát Vương nho nhỏ này? Chắc cũng xem như một cây củi mục?
Kiếm Thát Vương liền nói:
"La Phong điện hạ, ta tự mình đến tạ tội, nhưng có một chuyện ta phải nói rõ."
"Nói." La Phong ngồi ở trên ghế đá.
"Tin tưởng điện hạ cũng biết, ta khai sáng gia tộc rất lâu rồi, ta một lòng tu luyện, việc vặt trong gia tộc căn bản cũng không cần ta phải quản." Kiếm Thát Vương liền nói, "Bất kỳ một gia tộc nào, cơ hồ đều cũng có người quản lý. Mà người sáng lập gia tộc chân chính, ai cũng đều coi trọng một đường tu luyện, rất ít quản việc vặt."
"Hiện bây giờ, tổng quản La Tư gia tộc của ta, là cháu đời thứ bảy của ta, cũng là Bất Hủ phổ thông có thực lực không tệ, cũng rất có năng lực quản lý." Kiếm Thát Vương liền nói, "Lúc trước La Tư gia tộc cùng gia tộc điện hạ phát sinh mâu thuẫn, mâu thuẫn nháo lớn... Cuối cùng phái ra đội ngũ đàm phán, đều là do cháu đời thứ bảy của ta an bài."
"Hắn lừa gạt ta tất cả mọi chuyện." Kiếm Thát Vương lắc đầu thở dài, "Lần này điện hạ ra mặt, làm La Tư gia tộc của ta trở thành một mảnh hỗn loạn. Lúc này một gã đời sau của ta mới dám can đảm phát bưu kiện cho ta, hỏi ta giải quyết như thế nào. Thế ta mới biết... Cuối cùng là chọc tới gia tộc của điện hạ!Lúc ấy ta liền bị dọa khiếp. Tên đáng chết kia cũng dám chọc gia tộc điện hạ, chẳng lẽ là muốn hủy diệt La Tư gia của ta?"
"Ta thi triển thần quốc truyền tống chạy trở về, khi nhìn thấy thằng cháu đời thứ bảy, thì hắn đang mỉm cười kì dị nhìn ta, sau đó tự bạo." Kiếm Thát Vương nói.
La Phong ngồi ở kia yên lặng nghe.
"Nói xong chưa?" La Phong nhìn về phía hắn.
"Điện hạ, ta quản lý gia tộc không nghiêm, cuối cùng phát sinh loại sự tình này. Nhưng là... Việc này..., ta vừa mới trở thành Bất Hủ phong vương, còn không có lá gan đến trêu chọc điện hạ a." Kiếm Thát Vương liền nói.
"Ngươi oan uổng lắm sao?" La Phong nhìn hắn.
"Ta có tội, chỉ là việc này đích xác không phải do ta sai khiến." Kiếm Thát Vương liền nói, "Ta cũng biết, có vô số ngoại tộc điều tra tin tức điện hạ, 1 Kiếm Thát Vương nho nhỏ như ta, nào dám nhúng tay vào. Những ngoại tộc kia, cho dù có an bài gian tế ở trong nhân loại chúng ta, chỉ sợ cũng luyến tiếc sử dụng, ngược lại khống chế một tên Bất Hủ phổ thông trong La Tư gia tộc của ta, mượn lực La Tư gia tộc tới thăm dò gia tộc của điện hạ, chuyện này đối với bọn họ mà nói thì chi phí rất nhỏ."
"Cũng mặc kệ như thế nào, cũng là ta có tội. Cho nên ta đến tạ tội."
Kiếm Thát Vương lật tay, lấy ra một cái danh sách, cung kính đặt ở trên bàn đá. La Phong liếc mắt nhìn. Trên danh sách kia là chi tiết các loại hành động bồi thường, cũng coi như ăn nói khép nép.
"Hừ." La Phong hừ lạnh liếc mắt nhìn Kiếm Thát Vương, "Nói xong rồi chứ?"
Kiếm Thát Vương ngẩn ra, liền nói:
"Mời điện hạ nói."
"Ta mặc kệ bên trong La Tư gia tộc của ngươi rốt cuộc đã xảy ra cái gì, cái đó và ta không liên can." La Phong lạnh lùng nhìn hắn, "Ta chỉ biết là, La Tư gia tộc các ngươi chọc tới trên đầu ta, cũng đừng trách ta chưa cho ngươi cơ hội giữ mạng sống. Quy tắc vũ trụ chuyển động, mọi việc đều có một điểm sinh cơ, ta cũng cho ngươi một cơ hội, đáp ứng nó... liền có thể bảo vệ mạng sống của ngươi!"
La Phong lạnh lùng tùy tay quăng ra. Cũng ném ra một danh sách đã sớm chuẩn bị tốt, Kiếm Thát Vương nghe được La Phong nói, sắc mặt trắng nhợt. Khi ánh mắt đảo qua danh sách kia... Ánh mắt lại trợn trừng.