Hồi 1
Vung roi quất xuống nước
Ở giữa vùng Hoà i Thá»§y và Tứ Thá»§y, có má»™t dải đất lá»›n hoang phế, trải dà i hà ng trăm dặm, toà n thà nh tan là ng nát, quang cảnh như địa vá»±c, ngưá»i Hán ở phương Nam gá»i nó là Biên Hoang, còn ngưá»i Hồ ở phương Bắc gá»i là Âu Thoát.
Tên gá»i tuy kỳ dị, nhưng nhất định là má»™t vùng độc nhất vô nhị thá»i bấy giá». Nó vừa là nÆ¡i phÆ¡i xác lương dân, vừa là nÆ¡i những kẻ lưỡi Ä‘ao nhuốm máu chen nhau cướp lấy; nguy hiểm tuy đầy rẫy, nhưng cÆ¡ há»™i cÅ©ng trùng trùng; là nÆ¡i anh hùng hà o kiệt chết không có đất chôn, cÅ©ng là võ đà i cho những kẻ bạt mạng liá»u lÄ©nh thà nh danh láºp nghiệp; cà ng là má»™t vùng đất lý tưởng để chÃnh quyá»n các nÆ¡i tiến hà nh những vụ ngoại giao bà máºt. Lúc nà y nó có thể là Äà o Nguyên thá»i loạn, lúc khác lại biến thà nh địa ngục Tu La giữa trần gian. Không có nÆ¡i nà o đáng sợ hÆ¡n Biên Hoang, nhưng cÅ©ng không có nÆ¡i nà o khác đáng yêu như nó. Biên Hoang là nÆ¡i ông trá»i tạo ra cho những ngưá»i có bản lÄ©nh, triết lý và pháp quy để sinh tồn ở đó không giống bất kỳ vùng đất nà o trên cõi Ä‘á»i nà y.
Sá»± tồn tại kỳ lạ cá»§a Biên Hoang có má»™t lịch sá» lâu Ä‘á»i và nhiá»u nhân tố khách quan, má»—i Ä‘oạn sá» chương Ä‘á»u được viết bằng máu cá»§a những chiến binh và ná»—i lầm than cá»§a dân chúng.
Từ khi tôn thất nhà Hán sụp đổ, hà o kiệt các nÆ¡i nổi dáºy, chiến sá»± kéo dà i lan rá»™ng triá»n miên, sản xuất đình trệ dẫn đến nạn đói, cái ác hoà nh hà nh khiến miá»n trung thổ vốn dÄ© đã phát triển được nghìn năm bá»—ng chìm và o cảnh xương trắng phÆ¡i ngoà i ná»™i, ngà n dặm không có má»™t ánh lá»a thổi nấu.
Thá»i Tam Quốc, nước Ngô cá»§a há» Tôn và nước Ngụy cá»§a há» Tà o, má»—i lần chiến sá»± hầu hết Ä‘á»u bạo phát ở vùng Hoà i Tứ, khiến cho thà nh quách nÆ¡i đây bị phá há»§y, đồng ruá»™ng hoang hóa, nhân dân lưu lạc bốn phương, nhà cá»a bá» trống không ai ở, hà ng trăm dặm lạnh ngắt không má»™t bóng ngưá»i.
Äến khi há» Tư Mã nhà Tây Tấn thống nhất thiên hạ, dân cư vùng nà y lẽ ra đã được sống vui vẻ, đáng tiếc loạn Bát Vương, há»a VÄ©nh Gia theo nhau bùng phát, ngÅ© đại Hồ tá»™c là Hung Nô, Tiên Ti, Khương, Äê, Hạt hợp nhau nổi dáºy chống Tấn, tạo má»™t cÆ¡n phong bạo lá»›n trong lịch sá», lại là m cho trung thổ thêm tà n tạ. Äến khi Hoà i Mẫn nhị đế cá»§a nhà Tấn phải đà o vong, tôn thất nhà Tấn bị bức dá»i qua Nam, hình thà nh cục diện
Nam Bắc đối láºp, vùng Hoà i Tứ vẫn là má»™t hung địa chiến tranh, chịu nhiá»u thiệt hại nặng ná» nhất. Hoà i Thá»§y và Tứ Thá»§y trở thà nh biên giá»›i bất thà nh văn cá»§a chÃnh quyá»n Nam Bắc triá»u, Biên Hoang chÃnh là "vùng đất không có ngưá»i" nằm ở biên giá»›i đó.
Tình trạng đặc biệt cá»§a Biên Hoang được tạo nên trong má»™t hoà n cảnh như váºy.
Äối vá»›i những ngưá»i Hồ xuất thân từ dân du mục phương Bắc, theo táºp tục tất phải chừa má»™t khoảng cách gá»i là Âu Thoát ở nÆ¡i giáp ranh giữa hai tá»™c, coi như vùng tạm hoãn xung đột, những lúc nhà n sá»± hai bên Hồ và Hán Ä‘á»u không được xâm nháºp, cấm chỉ vá»›i cả khách vãng lai, ngược lại sẽ coi như khÆ¡i bá» gây chuyện. Còn đối vá»›i chÃnh quyá»n phương Nam, mảnh đất địa đầu nà y cÅ©ng không thÃch hợp để dân cư trú, chỉ hữu Ãch khi thá»±c thi chiến lược "thà nh không nhà trống", ngăn cản vó ngá»±a Hồ trà n xuống phÃa Nam. Những lý do ấy khiến cho vùng đất rá»™ng lá»›n, trải dà i hà ng trăm dặm dần dần hoang liêu tà n tạ.
Biên Hoang đã hình thà nh trong tình hình kỳ quái đặc biệt, được các thế lá»±c Nam Bắc mặc nhiên thừa nháºn như váºy.
Ở trung thổ, Biên Hoang là nÆ¡i hoang vu nhất, nhưng Ä‘iá»u mâu thuẫn là Biên Hoang Táºp - nằm giữa vùng Hoà i Thá»§y và Tứ Thá»§y, thuá»™c trung tâm cá»§a Biên Hoang, bên bá» tây DÄ©nh Thá»§y - lại chÃnh là vùng hưng vượng nhất cá»§a trung thổ. Nó là đầu mối chuyển váºn duy nhất giữa Nam và Bắc, là cây cầu thông thương cá»§a hai miá»n, là nÆ¡i các thế lá»±c hà o cưá»ng trong thiên hạ tranh quyá»n Ä‘oạt lợi, là địa bà n hà nh sá»± cho những bang há»™i buôn láºu và là m ăn phi pháp. Chỉ cần bảo đảm được tÃnh mệnh để rá»i khá»i đây, bất luáºn là thương nhân, kỹ nữ, thợ thầy, hay bất kỳ ai Ä‘á»u có thể kiếm được số tiá»n tà i nhiá»u gấp mưá»i lần nÆ¡i khác. Äiá»u nà y khiến Biên Hoang trở thà nh má»™t địa phương đầy sức thu hút ma quá»·, là vùng mà trá»i đất tạo nên để dà nh riêng cho những kẻ có bản lÄ©nh và tốt số.
Ở đây, vương pháp không tồn tại. Những kẻ xâm nháºp vùng nà y được gá»i là "Hoang nhân", không thuá»™c nhà Tấn ở phương Nam, cÅ©ng không thuá»™c chÃnh quyá»n Hồ tá»™c ở phương Bắc.
Hạng Thà nh, tiá»n thân cá»§a Biên Hoang Táºp, vốn là má»™t thà nh đô lá»›n bị khói lá»a chiến tranh là m cho tan phế. Nhiá»u năm gần đây, Biên Hoang Táºp không bị bạo loạn cà n quét, sá»± hưng vượng cá»§a nó đạt tá»›i đỉnh cao chưa từng thấy từ trước tá»›i giá», đáng tiếc má»™t trưá»ng chiến tranh hung tà n má» mịt lại Ä‘ang manh nha ở phương Bắc, Ä‘e dá»a trà n qua để xuống phương Nam, trước mắt Hoang nhân đại há»a gần bức đến.
° ° °
Phù Kiên, thá»§ lÄ©nh Äê Tần, gò ngá»±a lại trên má»™t má»m cao, lướt nhìn xuống đội tiên phong khà thế đỉnh thịnh, tinh kỳ phần pháºt. Äại cá» tiến công chỉ còn lại địch thá»§ cuối cùng - nhà Tấn ở phÃa Nam, mà mục tiêu cá»§a đợt ra quân đầu tiên là Thá» Dương, má»™t trấn có tầm quan trá»ng chiến lược vùng nam ngạn Hoà i Thá»§y. Cảm xúc phấn chấn đắc ý trong lòng ông ta lúc nà y, quả thá»±c khó mà diá»…n tả thà nh lá»i.
Bảy năm vá» trước, Phù Kiên Ä‘iá»u binh khiển tướng phá diệt kình địch là Äại quốc cá»§a Tiên Ti, thống nhất phương Bắc dưới vó ngá»±a sắt cá»§a mình. Năm tá»™c lá»›n là Hung Nô, Tiên Ti, Khương, Yết, Hán Ä‘á»u cúi đầu xưng thần vá»›i Phù Kiên, kết thúc bảy mươi hai năm (tÃnh từ "há»a VÄ©nh Gia" cá»§a Tấn triá»u khiến tôn thất nhà Tấn phải dá»i xuống Nam) các bá»™ tá»™c tranh già nh trục lá»™c ở tái ná»™i và tái ngoại, ổn định được cục diện há»—n loạn như quần long mất đầu, công nghiệp cái thế chấn động cổ kim. Hiện tại tất cả má»i Ä‘iá»u kiện để nam chinh đã há»™i đủ, hai châu Lương, Ãch cá»§a nhà Tấn và má»™t trấn quan trá»ng là Tương Dương Ä‘á»u đã lá»t và o tầm kiểm soát cá»§a Phù Kiên, khả năng thống nhất thiên hạ sắp đến lúc có thể thò tay là nắm được, còn ai đủ lá»±c đứng ra tranh cưá»ng vá»›i ông ta đây?
Chuyến nà y tiến quân xuống phương Nam, Phù Kiên cho thân đệ là Phù Dung là m soái, đại tướng Má»™ Dung Thùy và Diêu Trưá»ng là m phó, xuất động sáu mươi vạn bá»™ binh, hai mươi bảy vạn kỵ binh, ngoà i ra còn có tám vạn thá»§y sư từ Ba Thục xuôi dòng Trưá»ng Giang và Hán Thá»§y xuống phÃa đông, phối hợp tác chiến, thá»±c lá»±c đủ để nghiến nát bất kỳ sá»± kháng cá»± nà o cá»§a quân Tấn vốn tướng Ãt binh thưa.
Phù Kiên năm nay bốn mươi lăm tuổi, thân thể khang kiện cá»§a ngưá»i vốn quen dãi dầu nắng mưa nÆ¡i tái ngoại, sinh lá»±c sung mãn, khuôn mặt vuông vức, râu ria lởm chởm xồm xoà m quanh miệng, kết hợp vá»›i sống mÅ©i cao và cặp mắt sâu, diện mạo tháºt nổi báºt, ngồi trên lưng ngá»±a trà n đầy khà độ quân chá»§. Lúc nà y ông Ä‘ang ngưng thần vá»ng vá» nÆ¡i xa, mắt lấp lánh sáng, tá»±a như đã nhìn thấy trước cái suy sụp thất thế cá»§a nhà Tấn, thê thảm bại vong dưới bước tiến cá»§a đạo quân hùng sư liên hợp các bá»™ tá»™c Hán, Äê, Khương, Tiên Ti và Yết cá»§a ông.
Mưá»i mấy viên tướng lãnh quây quanh bên trái bên phải, sau lưng Phù Kiên như chúng tinh á»§ng nguyệt, đại diện cho những nhân váºt lãnh tụ kiệt xuất nhất cá»§a các bá»™ tá»™c Bắc phương, má»™t lòng theo ông thá»±c thi chÃnh sách "hợp nhất tứ hải", là thà nh quả kiêu hãnh mà ông luôn lấy là m tá»± hà o, khiến cho sá»± hưng khởi cưá»ng thịnh trước mắt đây trở thà nh sá»± thá»±c. Trước kia, ngưá»i thất bại trong chiến tranh luôn khó thoát khá»i cảnh thê thảm vong quốc diệt tá»™c, nhưng đến lượt mình, Phù Kiên khéo léo đối đãi vá»›i những kẻ đã rÆ¡i vÅ© khÃ, má»—i lần diệt má»™t nước, ông Ä‘á»u ban quan hà m cho quân thần ở đó, lại ra lệnh cho những bá»™ thuá»™c thống lÄ©nh cÅ© duy trì "vương đạo". Äối vá»›i Phù Kiên, đó là phương pháp đối nhân xá» thế tất yếu trong việc thống nhất thiên hạ.
Trong số tướng lãnh ấy, ngưá»i có thanh danh nhất là viên đại tướng Ä‘ang đứng hà ng đầu bên trái ông, Má»™ Dung Thùy tá»™c Tiên Ti. Ngưá»i nà y võ công cái thế, tay cầm cây thương Bắc Bá quán thế vô địch, là má»™t thống soái tung hoà nh bất bại trên chốn sa trưá»ng. Y táºp hợp dưới tay nhiá»u chiến binh Tiên Ti kiêu dÅ©ng thiện chiến, đã láºp được vô số công lao hãn mã, uy chấn cả vùng tái ná»™i và tái ngoại. Thu dụng được y là phúc khà lá»›n nhất cá»§a Phù Kiên, nếu không đó sẽ là má»™t đối thá»§ vô cùng đáng sợ.
Má»™ Dung Thùy kém Phù Kiên mưá»i tuổi, thân hình hùng vÄ© như núi, cao hÆ¡n Phù Kiên Ãt nhất ná»a cái đầu, diện mạo tuấn vÄ©, mái tóc dà i Ä‘en nhánh phá»§ xuống vai, má»™t vòng sắt bá»c quanh trán, cặp mắt có thần, sâu thẳm không Ä‘oán được, lưng thẳng, thân hình toát ra khà thế bức nhân uy nhiếp chúng sinh, như má»™t ma thần từ âm phá»§ hiện lên giữa chốn trần gian.
Bên phải Phù Kiên là Diêu Trưá»ng, mãnh tướng cá»§a Khương tá»™c, thanh danh chỉ xếp sau Má»™ Dung Thùy, tuy tướng ngÅ© Ä‘oản, thấp hÆ¡n ngưá»i thưá»ng đến má»™t khúc, nhưng cổ to lưng dà y, mặt như sắt đúc, cái đầu báo đặc biệt lá»›n, cặp mắt lấp lánh như chuông đồng, lại thêm đôi huyá»n thiết Ä‘oản mâu nặng cỡ năm mươi cân, chẳng ai còn dám xem thưá»ng y. Hiếm ngưá»i nà o có thể chịu đựng được háºu quả cá»§a việc đó.
Những tướng lÄ©nh khác thì má»—i ngưá»i má»™t dạng, nhưng Ä‘á»u dẻo dai dÅ©ng mãnh, đã trải qua bao sóng to gió lá»›n cá»§a chiến trưá»ng.
Phù Kiên thu ánh mắt, nhìn lướt hai bên trái phải, khóe môi phá»›t má»™t nụ cưá»i, nháºn xét vá»›i đôi chút trà o lá»™ng: "Ngưá»i ta nói An Thạch bất xuất, tương như thương sinh hà ? Hiện tại An Thạch đã ra mặt, lo việc quân chÃnh cho Tư Mã Diệu, để xem lão có thể biến hóa đến mức nà o trong bà n tay trẫm?".
Äại tướng Lữ Quang cá»§a Äê tá»™c Ä‘ang đứng bên kia Má»™ Dung Thùy cưá»i khẩy: "Tạ An đáng gì? Thần xem bất quá cÅ©ng thuá»™c hạng như Ân Hạo, tá»± xưng phong lưu danh sÄ©, những chuyện đạo giáo thì không ai nói lại, nhưng đối vá»›i chiến tráºn sa trưá»ng cùng lắm chỉ biết vuốt ve thanh kiếm". Lữ Quang có ngoại hiệu "Long Vương", kể vá» công phu dưới nước thì được xưng tụng là quán quân Hoà ng Hà , binh khà sá» má»™t đôi Hồn Thá»§y ThÃch.
An Thạch là tên gá»i khác cá»§a Tạ An, tể tướng nhà Tấn ở phương Nam, được tôn xưng đệ nhất danh sÄ© Trung Nguyên, nhưng ẩn cư ở Äông SÆ¡n mưá»i sáu năm, từ chối con đưá»ng hoạn lá»™, nên má»›i có câu "An Thạch bất xuất, tương như thương sinh hà ", hà m ý bá»™c lá»™ sá»± kỳ vá»ng và ngưỡng má»™ cá»§a ngưá»i Tấn đối vá»›i ông ta. Ân Hạo cÅ©ng là má»™t danh sÄ© đức cao vá»ng trá»ng cá»§a Äông Tấn, tuy há»c đủ năm xe sách, nhưng không hiểu quân sá»±, không tá»± lượng sức cÅ©ng mon men nối bước những danh tướng nhà Tấn như Tổ Äịch,
Dữu Lượng, Dữu Dá»±c dẫn quân bắc phạt, sau thảm bại quay vá», vừa phụ tiếng thÆ¡m danh sÄ©, vừa chuốc lấy sá»± đả kÃch cá»§a ngưá»i trong thiên hạ. Lữ Quang coi Tạ An như Ân Hạo, đó cÅ©ng là thái độ chung cá»§a các tướng lÄ©nh Hồ tá»™c, khinh khi và xem thưá»ng loại danh sÄ© tá»± nháºn thanh cao như Tạ An.
Chư tướng nhao nhao phụ há»a, phấn hứng vô cùng, duy chỉ có Má»™ Dung Thùy và Diêu Trưá»ng thì im lặng không nói gì hết.
Phù Kiên thấy lạ, chau mà u há»i vá»›i vẻ không vui: "Hai vị khanh gia phải chăng có suy nghÄ© khác? Mau nói tháºt vá»›i trẫm!".
Diêu Trưá»ng nghiêm túc bẩm lên: "Tôn thất Tấn tuy yếu, nhưng chá»— dá»±a là Trưá»ng Giang hiểm trở, Giang Nam trù máºt. Ngà y nay chúng ta dẫn quân xuống, ngưá»i phương Nam nhất định sẽ Ä‘oà n kết má»™t lòng, nên thần chưa dám khinh địch".
Phù Kiên lạnh lùng, ngạo mạn nói: "Ngưá»i phương Nam xưa nay ăn trắng mặc trÆ¡n, chìm đắm trong hoan lạc, không chuyên cần võ bị; lại thêm sá»± khuynh loát lẫn nhau giữa thế gia đại tá»™c thiên di vá» Nam và các thế tá»™c lâu Ä‘á»i ở bản địa, cho dù thấy quân đến dưới thà nh nên Ä‘oà n kết, cÅ©ng đã quá muá»™n rồi. Còn cái gá»i là thế hiểm cá»§a Trưá»ng Giang, vá»›i bách vạn hùng sư cá»§a chúng ta, chỉ cần quáºt roi xuống nước là đủ ngăn dòng chảy. Mấy tên oắt con phương Nam đó, có đáng nhắc đến không?".
Bá»n há» Ä‘á»u nói tiếng Hán, thá»i ấy là ngôn ngữ thông dụng thịnh hà nh nhất, không má»™t thổ ngữ Hồ tá»™c nà o sánh bằng, là ngôn ngữ chÃnh thức để chứng minh cho thân pháºn cao quý trong các dân tá»™c. Äê Tần là quốc gia bị Hán hóa sâu sắc nhất trong các tá»™c ngưá»i Hồ, Phù Kiên luôn cho mình là hiểu biết tôn chỉ "vương đạo" cá»§a Nho gia còn hÆ¡n ngưá»i Hán, thưá»ng cảm khái "đã ổn định bốn phương, duy có vùng đông nam chưa nhiá»…m vương hóa", hiện tại cuối cùng cÅ©ng đã đến thá»i khắc lịch sỠđể trừ bá» mối di háºn ấy.
Khi Phù Kiên đưa mắt nhìn Má»™ Dung Thùy, viên đại tướng võ công và binh pháp kiêm toà n đệ nhất phương Bắc ấy bình thản thưa: "Binh lá»±c cá»§a ngưá»i phương Nam đúng là kém xa chúng ta, nhưng do Tạ An má»™t tay ráo riết thà nh láºp. Bắc Phá»§ binh, do cháu ông ta là Tạ Huyá»n đôn đốc huấn luyện, tuy không quá mưá»i vạn quân, nhưng không thể xem thưá»ng, mong chúa thượng minh xét".
Phù Kiên gáºt đầu tán thưởng: "Nói hay lắm, Tôn Tá» có viết: biết mình biết ta, trăm tráºn trăm thắng. Bắc Phá»§ binh sá»›m đã nằm trong dá»± tÃnh cá»§a trẫm, chuyến nà y chúng ta xua quân xuống thẳng đô thà nh Kiến Khang cá»§a ngưá»i phương Nam, há» chỉ có hai chá»n lá»±a, má»™t là phải lao ra dốc hết sức quyết chiến, má»™t là đóng cá»a thà nh tá» thá»§. Mà bất luáºn lá»±a chá»n thế nà o, cÅ©ng Ä‘á»u không còn hy vá»ng. Trẫm nén lòng chỠđợi nhiá»u năm
nay, đến lúc nà y thần phục Bắc cương, lại lo lắng bị táºp háºu, má»›i dốc hết lá»±c lượng, dùng binh uy áp đảo, quyết má»™t tráºn nghiến nát giấc má»™ng dẹp yên cá»§a bá»n Tư Mã Diệu, Tạ An. Còn Tạ Huyá»n tuy được xưng tụng là đệ nhất kiếm thuáºt đại gia cá»§a phương Nam, thượng thượng phẩm cao thá»§ trong hà ng ngÅ© cá»u phẩm, đáng tiếc kinh nghiệm hà nh quân tác chiến còn non kém, có thể chiến thắng nhiá»u tráºn Ä‘á»u là do chưa gặp qua cưá»ng địch. Trong hà ng ngÅ© tướng lÄ©nh cá»§a Nam Triá»u, chỉ có Hoà n Xung còn tạm coi là má»™t nhân váºt, thừa hưởng được mấy phần bản lÄ©nh cá»§a ngưá»i cha là Hoà n Ôn, đáng tiếc lại bị trẫm ká»m chế ở Kinh Châu, đà nh tá» thá»§ Giang Lăng, không cá»±a quáºy gì được nữa".
Rồi ông gá»i lá»›n: "Chu khanh gia, trẫm nói váºy khanh thấy thế nà o?".
Má»™t Hán tướng đứng ở hà ng cuối cùng, tên là Chu Tá»± nghe gá»i giáºt mình, vá»™i và ng ứng tiếng: "Chúa thượng thông hiểu tình hình phương Nam, má»i việc Ä‘á»u nắm rõ trong lòng bà n tay, vi thần bá»™i phục sát đất".
Chu Tá»± vốn là đại tướng cá»§a nhà Tấn, bốn năm trước trấn thá»§ Tương Dương, thất bại đầu hà ng, được Phù Kiên trá»ng dụng, Phù Kiên cÅ©ng thông qua y tìm hiểu cặn kẽ phân bố, Ä‘iểm mạnh Ä‘iểm yếu cá»§a binh lá»±c Nam Triá»u. Nhưng đó là chuyện bốn năm vá» trước.
Phù Kiên ngá»a mặt lên trá»i cưá»i dà i, thần tình đắc ý vô cùng, má»™t luồng tráng chà trà o thấu tâm can: "Chu khanh gia yên tâm, trẫm xưa nay tiến hà nh chuyên chÃnh theo vương đạo, lấy đức thu phục lòng ngưá»i, coi bốn bể là má»™t nhà , tuyệt không lạm sát dân tình vô tá»™i. Bình định được phương Nam rồi, ngưá»i cá»§a Nam Triá»u sẽ được cân nhắc sá» dụng, Tư Mã Diệu có thể là m Thượng thư Tả bá»™c xạ, Hoà n Xung là m Thị trung, Tạ An thì có thể giữ chức Lại bá»™ Thượng thư, dá»±a theo cách chia xếp cá»u phẩm cá»§a há», trẫm sẽ chá»n được chá»— sá» dụng ngưá»i hiá»n".
"Xoẹt!".
Phù Kiên tuốt bá»™i kiếm, trá» thẳng và o vầng triêu dương vừa nhô lên từ đưá»ng chân trá»i ở phương đông, sau đó nhÃch dần kiếm sang hướng nam, chỉa vá» phÃa đô thà nh cá»§a nhà Tấn, thét lá»›n: "Quân ta tất thắng!".
Chúng tướng nhao nhao tuốt binh khÃ, Diêu Trưá»ng gõ chéo cặp Ä‘oản mâu, tiếng kim loại giao nhau vang lên chát chúa nhất tá» rầm rầm hưởng ứng.
"Äại Tần tất thắng! Äại Tần Thiên Vương vạn tuế!", tiếng tung hô thoạt tiên vang lên từ đám thân binh đứng xung quanh há»™ vệ, tiếp theo lan ra cả bình nguyên Tứ Thá»§y, dáºp dồn như tiếng triá»u lên vá»›i sá»± hô ứng cá»§a Ä‘oà n quân hà ng vạn chiến binh.
Trải dà i bất tuyệt, đằng trước không thấy hà ng đầu, đằng sau nhìn không hết đội ngÅ©, đại quân Äê Tần được táºp hợp từ các binh chá»§ng, rầm ráºp tá»a vá» hướng Hoà i Thá»§y, đợi đến lúc há» công hãm Kiến Khang Thà nh, Hán tá»™c ở Trung nguyên sẽ mất Ä‘i căn cứ địa cuối cùng, toà n bá»™ sẽ chìm và o vòng nô lệ mất nước, biến thà nh thần dân bị ngoại tá»™c xâm lấn thống trị.
° ° °
Äô thà nh Kiến Khang cá»§a nhà Tấn, tá»a lạc ở nam ngạn vùng hạ du Trưá»ng Giang, chẹn cứng lấy cá»a khẩu dẫn ra biển, là trung tâm quân sá»±, chÃnh trị và kinh tế quan trá»ng nhất cá»§a khu vá»±c nà y. Ngoà i ra, nó còn là yếu địa giao thông then chốt cá»§a cả đưá»ng sông, đưá»ng bá»™ và đưá»ng biển, là thà nh thị chuyển váºn đưá»ng thá»§y và đưá»ng bá»™ giữa hai miá»n nam bắc.
Kiến Khang nằm trên rẻo đất cao cá»§a Kê Lung SÆ¡n và Phúc Chu SÆ¡n, phÃa đông nam nối sang bình nguyên Thái Hồ và lưu vá»±c sông Tiá»n ÄÆ°á»ng bằng phẳng rá»™ng lá»›n, đất Ä‘ai phì nhiêu trải dà i ngà n dặm. Trưá»ng Giang bắt nguồn từ hướng tây nam lượn qua thà nh quách chảy vá» phÃa đông bắc, Tần Hoà i quanh co uốn khúc từ phÃa nam đổ và o Trưá»ng Giang, địa hình hiểm hóc, ưu việt, có thế rồng cuá»™n hổ ngồi. Diêu Trưá»ng nháºn xét "Trưá»ng Giang hiểm yếu, Giang Nam trù phú", thá»±c không phải lá»i nói giả.
Khi Tây Tấn bị Hung Nô tiêu diệt, Lạc Dương biến thà nh vùng đất cháy xạm tro tà n, thì Tư Mã Duệ, tằng tôn cá»§a Tư Mỹ à hoà ng đế khai quốc nhà Tấn, Ä‘ang trấn thá»§ đô thà nh Kiến Nghiệp - đô thà nh được xây dá»±ng bởi Tôn Quyá»n thá»i Tam Quốc, nắm đại quyá»n quân chÃnh ở Dương Châu, Giang Nam. Phương bắc chìm trong tang tóc, Tư Mã Duệ dưới sá»± phò trợ cá»§a bá»n Vương Äạo, Vương Quách lưu vong sang phÃa nam, tá»± láºp là m Tấn Vương ở Kiến Nghiệp, năm sau đó xưng đế. Äến thá»i Tấn Mẫn Äế, chÃnh thức đổi tên Kiến Nghiệp thà nh Kiến Khang.
Kiến Khang Thà nh chu vi hai mươi dặm mưá»i chÃn bá»™, ngoại vi có má»™t loạt các thà nh thị như Äông Phá»§ Thà nh, Thạch Äầu Thà nh và Chu Dương Quáºn Thà nh, hình thế to lá»›n, như đám sao vây quanh mặt trăng, tạo nên má»™t quần thể thà nh thị vá»›i Kiến Khang là trung tâm. Äặc biệt Thạch Äầu Thà nh, nằm ở thượng du phÃa tây Kiến Khang, là má»™t ấp lÅ©y quân sá»± kiên cố, vai trò như thần há»™ vệ, nếu không công hãm được Thạch Äầu Thà nh, đừng nghÄ© đến chuyện là m tổn hại má»™t mảy may cá»§a Kiến Khang.
Khi Ä‘oà n quân Äại Tần cá»§a Phù Kiên tiến nháºp khu vá»±c Biên Hoang ở Hoà i Tứ, tướng quân Hồ Bân cá»§a nhà Tấn, Ä‘ang đóng chốt ở trá»ng trấn Thá» Dương vùng nam ngạn Hoà i Thá»§y, liá»n nháºn được phi cáp truyá»n thư cá»§a thám tá» tiá»n tuyến đã cà i sẵn trà trá»™n trong Biên Hoang Táºp, biết được bách vạn đại quân cá»§a Äại Tần, Ä‘ang vượt qua Hoà i Thá»§y tiến thẳng tá»›i đây.
Biên Hoang Táºp là vùng mà tin tức nhanh chóng nhất, hai miá»n nam bắc dù có chút gió lùa cỠđộng, bất luáºn là sá»± thá»±c hay đồn đãi, Ä‘á»u được truyá»n ra đầu tiên ở đó. Lâu dần hình thà nh má»™t tổ chức gá»i là "Phong Mai" chuyên môn buôn bán tin tức, ngưá»i là m "Phong Mai" phải tinh thông ngôn ngữ các dân tá»™c, tư chất nhạy bén, biết phân tÃch độ khả tÃn cá»§a nguồn tin, không phải là hình thức là m ăn mà ai cÅ©ng nhà o và o được.
Hồ Bân nháºn được tin thất kinh, sau khi kiểm chứng kỹ cà ng, láºp tức phi báo vá» Kiến Khang, nhấn mạnh Ä‘iá»u nà y có liên quan đến sá»± sinh tá» tồn vong cá»§a tôn thất nhà Tấn. Tấn Äế Tư Mã Diệu kinh hoảng đến mức hồn bất phụ thể, lại sợ tin tức truyá»n ra khiến lòng ngưá»i hoang mang, quần thần đà o vong, vá»™i và ng máºt triệu ba vị trá»ng thần là Tạ An, Vương Thản Chi, Tư Mã Äạo Tá», và o Thân ChÃnh Thất trong ná»™i đình Kiến Khang để thương nghị đại kế giữ nước.
Tạ An là m Trung Lang Lệnh cho nhà Tấn, là nhân váºt ngồi ghế thứ hai dưới Tư Mã Diệu, tổng quản triá»u chÃnh, năm nay sáu mươi tư tuổi, thá»i trẻ có ra là m quan má»™t dạo ngắn, sau lui vỠở ẩn tại Äông SÆ¡n, mãi đến năm bốn mươi tuổi dưới sá»± thiên hô vạn hoán bắt đầu xuống núi, kế thừa chÃnh sách an dân "Trấn chi dÄ© tÄ©nh" cá»§a Thừa tướng khai quốc là Vương Äạo, khiến cho đất nước yên ổn. Tạ An cùng vá»›i đại tướng Hoà n Xung, má»™t văn má»™t võ, là hai cá»™t trụ lá»›n cá»§a triá»u đình, được gá»i là "Giang Tả VÄ© Nhân".
Lúc nà y nhà Tấn chỉ còn nắm quyá»n kiểm soát ở vùng hạ du Trưá»ng Giang và lưu vá»±c Dân Giang, Châu Giang, trong đó hai châu Kinh, Dương, cả vá» hai mặt quân sá»± và chÃnh trị Ä‘á»u có tầm ảnh hưởng rất lá»›n.
Dương Châu là tiá»n trạm ở mặt bắc kinh đô Kiến Khang, tầm quan trá»ng cá»§a nó không nói cÅ©ng biết. Kinh Châu nằm trên trung du Trưá»ng Giang, hình thế hiểm yếu, cÅ©ng là má»™t trá»ng trấn chiến lược ở mặt tây cá»§a nước Tấn. Thứ sá» Kinh Châu lại kiêm quản luôn việc quân sá»± cá»§a các châu phụ cáºn, để ứng phó vá»›i rợ Hồ hung mãnh ở phương Bắc, do váºy dưới tay y là đất rá»™ng binh cưá»ng. Phà m những ngưá»i nháºm chức thứ sá» Kinh Châu, thưá»ng có thá»±c lá»±c phân quyá»n mạnh mẽ nhất. Vì váºy dưới thá»i nhà Tấn, thế lá»±c trung ương và địa phương đấu tranh ngang ngá»a, phần lá»›n là có liên quan đến việc tranh chấp Kinh Châu và Dương Châu. Kinh Châu Ä‘á»i trước do Hoà n Ôn chá»§ sá»±, quyá»n nghiêng triá»u dã. CÅ©ng may Hoà n Xung hiện nay, tuy là con trai cá»§a Hoà n Ôn, nhưng không có dã tâm như cha, Kinh, Dương dần dần Ä‘i và o ổn định. Trong ba ngưá»i
mà Phù Kiên xem trá»ng, ngoà i Tấn Äế và Tạ An, còn tÃnh thêm cả Hoà n Xung, qua đó có thể thấy được phần nà o vai trò cá»§a y.
Tể tướng Tạ An, ngưá»i được xưng tụng là đệ nhất danh sÄ© đương thá»i, tuy đã hÆ¡n sáu mươi, nhưng tướng mạo tinh anh, thâm trầm, linh hoạt và tuấn lãng, tay cầm quạt lông vÅ©, dáng vẻ như Gia Cát Võ Hầu tái thế, râu dà i năm nhánh, thân hình cao lá»›n, phong tư tiêu sái ung dung, cô ngạo bất quần.
Vương Thản Chi là con trai Thừa tướng Vương Äạo, giữ chức Tả tướng, là đại thần có vai trò quan trá»ng nhất, ngoà i Tạ An, ở triá»u đình Kiến Khang. Năm nay năm mươi hai tuổi, luáºn vá» tướng mạo thì kém xa Tạ An, lại thêm ná»—i thấp lùn, tóc đã Ä‘iểm bạc, cÅ©ng may khuôn mặt thưá»ng tươi cưá»i, giá»ng nói Ä‘iá»m đạm rõ rà ng, cằm dà y và đầy đặn, béo nhưng không phệ phạc, vẫn có tư thái tá»± tin và cởi mở cá»§a thế gia vá»ng tá»™c, không gợn chút hiá»m khÃch.
Hai há» Vương, Tạ là thế gia đại tá»™c nổi danh nhất vùng Giang Tả. Từ khi tôn thất nhà Tấn thiên di vá» Nam, há» cà ng hết lòng phò tá, thay nhau nắm giữ các vị trà cốt cán trong triá»u đình. Nhà Tấn chá»§ trương ‘tìm ngưá»i hiá»n không ngoà i thế tá»™c, dụng tà i năng không đâu bằng quyá»n quý’, khiến hai há» Vương, Tạ cà ng như cá gặp nước, cà ng được trá»ng vá»ng tôn sùng. Trúc môn Ä‘i lại vá»›i trúc môn, hai gia tá»™c xưa nay quan hệ vốn thân thiết, lại dá»±a và o nhân duyên để thắt chặt thêm tình cảm, cùng nhau phụ giúp việc triá»u chÃnh.
Tư Mã Äạo Tá» là thân đệ cá»§a Tấn Äế Tư Mã Diệu, được công nháºn là đệ nhất nhân tà i cá»§a vương tá»™c, đứng trong danh sách "cá»u phẩm cao thá»§", hiện Ä‘ang giữ chức Lục Thượng thư lục Ä‘iá»u sá»±, tổng quản các bá»™ pháºn lo việc triá»u chÃnh, quyá»n chức lá»›n đủ để ká»m chế Tạ An, là má»™t quân cá» do hoà ng tá»™c đặt ra để giám sát Tạ An, vì váºy từ xưa đến nay quan hệ giữa y và ông ta không được tốt.
Tư Mã Äạo Tá» năm nay ba mươi tám tuổi, thân hình dà i mà gầy, sống mÅ©i thẳng đứng như cái quản bút, trên mép để ria, mái tóc dà y ráºm, mình mặc võ phục, tướng mạo cân đối, trà n đầy khà độ cao quý cá»§a hoà ng tá»™c. Chỉ có đôi mắt thỉnh thoảng hÃp lại như hai rãnh hẹp, để lá»™ bản chất lãnh khốc vô tình trong tim. Bên hông y Ä‘eo thanh trưá»ng kiếm Vong Ngôn, là vÅ© khà sắc bén nhất và đáng sợ nhất cá»§a vương tá»™c, trong thà nh Kiến Khang, ngoà i Tạ Huyá»n và con trai cá»§a Vương Thản Chi là Vương Quốc Bảo ra, không có ai xứng mặt địch thá»§.
Thân ChÃnh Sảnh là nÆ¡i xá» lý sá»± vụ cá»§a Tư Mã Diệu trong ná»™i đình, há»™i nghị quân sá»± quan trá»ng nhất kể từ khi ông ta tá»± mình khai quốc đã trải qua hai canh giá». Bên ngoà i cung, thân đệ cá»§a Tạ An là Tạ Thạch bồn chồn chỠđợi, từ chÃnh ngỠđến lúc
hoà ng hôn, má»›i thấy Tạ An ung dung Ä‘i ra, nét mặt vẫn má»™t vẻ tá»± nhiên nhà n nhã, nhưng Tạ Thạch xưa nay hiểu rõ con ngưá»i Tạ An, đã nhanh chóng nắm bắt thần tình bối rối trong ánh mắt huynh trưởng. Y chưa từng thấy Tạ An như thế bao giá», có thể ức Ä‘oán buổi thương nghị đã diá»…n ra trong không khà nặng ná» và gay gắt.
Tạ Thạch tiến lên đón. Tạ An thoắt đứng sững lại, trầm giá»ng nói: "Tìm Tạ Huyá»n vỠđây cho ta!".