Mênh mông Thiên Äịa, tầm thưá»ng chúng sinh, ai là ngưá»i trưá»ng sinh bất tá»?
Tay nâng má»™t nắm đất và ng, có lẽ, nâng ở lòng bà n tay đấy, đã từng là má»™t mảnh phồn hoa, hoặc từng là tro bụi từ xương cốt cá»§a ngưá»i nà o đó biến thà nh!
Truyá»n thuyết Bà n Cổ mở ra trá»i đất, diá»…n hóa vạn váºt, rồi sau đó vạn váºt sinh ra linh trà . Nhưng tổ tiên loà i ngưá»i trảm bụi gai, đấu Thần Ma, cùng các sức mạnh tá»± nhiên trong trá»i đất tranh đấu, xây dá»±ng má»™t phương thế giá»›i. Không ngừng tranh đấu, chém giết, báºc đại hiá»n trong viá»…n cổ sáng chế Vô Thượng Pháp Môn, hóa vÅ© thà nh tiên, lưu lại truyá»n thuyết muôn Ä‘á»i bất diệt .
Chuyện cÅ© như váºy, thá»i gian trôi Ä‘i, thương hải tang Ä‘iá»n. Ngà y nay trưá»ng sinh đã trở thà nh truyá»n thuyết xa xưa, nhưng truyá»n thuyết nà y nhưng vẫn quyến dÅ© vô số ngưá»i.
Ngà n năm trôi qua, có thể truyá»n thuyết như cÅ© chỉ là truyá»n thuyết.
...
...
Năm hai nghìn không trăm linh chÃn.
Äầu thu.
Trăng sáng sao má».
Trên bầu trá»i kia rải rác má»™t và i vì sao cô độc
"Ha ha ha! Ta tìm được rồi!"
Trong đêm yên tÄ©nh, chợt vang lên má»™t tiếng cưá»i to sảng khoái!
Tiếng cưá»i giòn tan, vang từng đợt, lúc nà y dù là ai nghe xong, Ä‘á»u biết được ngưá»i cưá»i Ä‘ang hưng phấn!
Một thanh âm lạnh lùng : "Hừ! Sở Thiên, ngươi vui sao?"
Tiếng hừ giống như cơn gió lạnh, khiến Sở Thiên đột nhiên có một loại ảo giác rơi và o hầm băng !
Sở Thiên quay đầu lại, má»™t ngưá»i cháºm rãi Ä‘i ra từ trong bóng tối, đó là ngưá»i đã phát ra âm thanh lạnh như băng kia!
"Là ngươi? !" Nhìn thấy ngưá»i tá»›i, đôi mắt Sở Thiên hÆ¡i nhÃu lại, đầu Ä‘au buốt từng đợt, hình như hắn nghe thấy, trong đầu như có má»™t tiếng thá»§y tinh vỡ.
"Äúng váºy, chÃnh là ta!"
Ngưá»i tốt thì không đến, ngưá»i đến cÅ©ng chẳng tốt là nh gì!
Mấy ngà y qua, Sở Thiên đã có má»™t loại dá»± cảm, lần Ä‘oạt bảo nà y không thể thuáºn lợi như váºy, nhưng hắn tuyệt đối không ngá», ngay tại lúc nà y, ngưá»i xuất hiện ở trước mặt hắn, dÄ© nhiên là bạn gái cá»§a hắn!
"Vì sao! Vì sao ngươi ở đây ! ? Má»™t quyển sách cÅ©, đã khiến ngươi là m như váºy?" Sở Thiên Ä‘au đớn mà nắm chặt quyển sách trên tay, tháºm chÃ, tay phải cá»§a hắn trong cÆ¡n gió đêm buốt lạnh, bóp nghẹn mà chảy ra từng giá»t máu hồng!
"Hừ, Sở Thiên, ngươi chỉ là má»™t cái háºu thiên cảnh giá»›i, căn bản là không xứng được biết quyển sách nà y giá trị! Giao ra đây! Ta có thể cho ngươi chết thống khoái!"
Ngà y xưa nà ng như con chim non nép và o ngưá»i y, lúc nà y lại trở thà nh rắn rết ác độc. Tương phản như thế, đối vá»›i Sở Thiên, cùng vá»›i lấy Ä‘i tánh mạng cá»§a hắn không há» khác nhau!
Sở Thiên hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, đè nén trái tim Ä‘au, bị lừa gạt? Bị phản bá»™i? Hắn nhìn cô gái trở nên lạ lẫm vô cùng, Sở Thiên ngữ khà lại đột nhiên lạnh xuống: "Ngươi, có bao giá» yêu ta không?"
máu, lặng lẽ chảy.
Sở Thiên móng tay, thình lình đâm rách lòng bà n tay cá»§a hắn! Nhưng mà , Sở Thiên lại không nháºn ra, có lẽ, Ä‘iá»u Ä‘au đớn ấy, không còn ý nghÄ©a, không cách nà o che dấu trái tim cá»§a y, Ä‘au, tưởng như vỡ vụn!
"Ha ha! Yêu ngươi? ! Nếu như không biết ngươi có thể tìm được bảo bối ..., sư phụ ta căn bản là sẽ không phái ta ẩn núp bên cạnh ngươi! Ta chỉ thÃch đại sư huynh cá»§a ta! Ngươi nằm mÆ¡ à !"
"Tốt! Tốt! Tốt! Ha ha ha! Phi thưá»ng tốt!"
Sở Thiên đột nhiên ngá»a mặt lên trá»i cưá»i to, liên tiếp hét ba tiếng tốt!
Nhưng mà , dù là ai cÅ©ng nghe được, Sở Thiên tiếng cưá»i, ẩn chứa bi thương!
"Ngươi vì quyển sách cÅ© nà y phản bá»™i ta, ta dù chết, cÅ©ng phải Ä‘em nó há»§y Ä‘i!" Sở Thiên mạnh mà rống to má»™t tiếng, nói thì cháºm mà xảy ra thì nhanh, nữ nhân độc ác kia, căn bản phản ứng không kịp nữa, Sở Thiên tay trái nhấc lên tiếng gió vù vù, chụp vá» phÃa trong tay phải —— sách!
"Không ——" một tiếng thét lên!
Tuy trong mắt đám cao thá»§, Sở Thiên chỉ là má»™t kẻ tu ngoại công, tầm thưá»ng yếu á»›t, nhưng quyển sách cÅ© kia, là m sao là nh lặn được dưới má»™t chưởng cá»§a y? !
"Súc sinh!"
"Dừng tay!"
Ngay sau khi Sở Thiên nhấc tay, hai đạo bóng đen bay đến! Hai tia sáng lạnh lẽo đâm thẳng Sở Thiên lồng ngực!
Quyển sách trong tay Sở Thiên, ngoại trừ cô gái kia, còn có hai ngưá»i khác nhìn chằm chằm? !
Sưu! Sưu!
Hai tia sáng lạnh lẽo xuyên qua ngá»±c Sở Thiên, dù như váºy, Sở Thiên lại nở nụ cưá»i, không ai có thể ngăn cản quyết tâm cá»§a hắn, má»™t chưởng tÃch tụ mưá»i thà nh công lá»±c, đã hung hăng mà đáºp và o quyển sách kia!
Sở Thiên tin tưởng, đừng nói là má»™t quyển sách cÅ©, má»™t chưởng nén giáºn ,cho dù là tấm sắt, cÅ©ng sẽ bị nghiá»n nát!
Ngoại trừ Sở Thiên, ba ngưá»i còn lại cùng lúc sững lại, váºy là nát quyển sách rồi!
Nhưng mà , quyển sách cÅ©, váºy mà hoà n hảo không tổn hao gì!
"Äao thương bất nháºp, thá»§y há»a bất xâm! Thì ra truyá»n thuyết có tháºt!" Má»™t ngưá»i đánh lén Sở Thiên mừng rỡ mà hét lá»›n má»™t tiếng, trong đêm, đôi mắt cá»§a hắn phát ra ánh sáng mà u xanh âm trầm, giÆ¡ tay muốn Ä‘oạt!
Cùng lúc, hai ngưá»i còn lại nhấc tay ra!
Vụt.
Ngay một khắc nà y, trong mắt Sở Thiên, thế giới phảng phất dừng lại.
Hai thanh trưá»ng kiếm xuyên qua lồng ngá»±c, những giây phút cuối cùng cá»§a Sở Thiên sắp trôi qua, nhưng lúc nà y, Sở Thiên váºy mà thần kỳ bình tÄ©nh, thu hút chú ý cá»§a hắn không phải cái chết sắp đến vá»›i mình, mà là gương mặt đáng dữ tợn cá»§a ba ngưá»i kia.
Ba con ngưá»i, tháºt sâu khắc lên mắt Sở Thiên.
Cái nà y có lẽ là , dục vá»ng.
Ngá»™!
Trong những giây phúc cuối cùng cá»§a cuá»™c Ä‘á»i mình, hắn đã gặp phải quá nhiá»u biến cố, cả Ä‘á»i nà y, má»i việc diá»…n ra như trong giấc má»™ng, những chuyện mà hắn không lưá»ng trước trong cuá»™c sống, nhân sinh, Sở Thiên hình như đã hiểu được rất nhiá»u Ä‘iá»u
Ba ngưá»i kia sá»›m đã Ä‘em Sở Thiên coi là má»™t ngưá»i chết, căn bản Ä‘á»u không liếc nhìn Sở Thiên. Nhưng khi ba ngưá»i vươn tay sắp chạm và o quyển sách, dị biến xuất hiện!
Oanh!
Từng chùm tia sáng rá»±c rỡ từ trong trang sách tá»a ra, ba bà n tay dữ tợn bị chấn bay ra ngoà i!
Bà n tay mà Sở Thiên Ä‘áºp và o quyển sách, bị hút và o, Sở Thiên má» mịt, nhấc bà n tay ra, váºy không chút sứt mẻ!
Sở Thiên bừng tỉnh táo lại, tại Quá»· Môn quan Ä‘i dạo má»™t vòng, Sở Thiên cÅ©ng không kịp suy nghÄ© tại sao mình còn sống. Bởi vì, sá»± tình kỳ lạ đã xảy ra! Vốn lòng bà n tay trái hắn đầm đìa máu tươi, váºy mà má»™t giá»t không lá»t bị hút và o quyển sách cÅ©! HÆ¡n nữa, cà ng lúc cà ng có lá»±c hút mạnh mẽ !
Vụt! Vụt! Vụt!
Bên trên bầu trá»i, chÃn cá»™t sáng quá»· dị há»™i tụ thà nh má»™t đạo, mãnh liệt lao và o Sở Thiên!
Không phải, là rơi và o cuốn sách cũ trong tay Sở Thiên!
Má»™t trong những kẻ đánh lén đột nhiên hoảng sợ mà nhìn lên bầu trá»i đêm, kinh hoảng âm thanh nói: "Há»ng bét! Tối nay là Cá»u Tinh Liên Châu!"
Dứt lá»i, giống như con sói mà đánh vỠđạo ánh sáng ở giữa!
Nhưng mà , hắn lại vồ hụt rồi!
Ãnh sáng tan hết, Sở Thiên cùng quyển sách đã biến mất trước mắt tất cả má»i ngưá»i!
Những ngưá»i khác không biết Sở Thiên gặp chuyện gì, vừa vặn vì lúc nà y, ngưá»i trong cuá»™c là Sở Thiên, cÅ©ng không biết mình gặp chuyện gì, xung quanh má»™t mảng tối Ä‘en!
Bị hút !
Hắn rõ rà ng bị quyển sách cũ hút và o!
Sở Thiên tại trong lòng mặc niệm một câu :"Chúa Giê-xu phù hộ ", rồi trôi đi trong bóng đêm u tối...