Tân Bạch Tuyết-Phần 1
			 
			 
			
		
		
		
			
			Phần 1: Ra đời 
Tác giả: Chưa biết 
 
Chuyện rằng từ xửa từ xưa 
Ở bên cái nước ăn dừa bằng răng 
Mùa đông tuyết phủ, núi băng 
Có bà hoàng hậu (đồn rằng: Rất gian ) 
Mài xương lợn làm que đan 
Hì hục móc khố … mỏng tang cho chồng 
Sơ ý kim chọc vào mông 
Máu chảy xối xả thành dòng, rất ghê 
Đầy tớ rầm rập đổ về 
Bông băng dán kín, thuốc tê tiêm liền 
Nhưng tối nó nhức liên miên 
Vắt chân lên trán, bà liền ước ao 
Lạy trời, lạy đất làm sao 
Có cô con gái môi đào như … mông 
Tóc đen như thể dòng sông 
“Tô lịch - vô địch” ở bên hông nhà 
Da trắng như quả trứng gà 
Mắt tròn xoe tựa quả cà “ái ê” 
Nghĩ xong, liền gọi chồng về 
(Đoạn này ba chấm ... hề hề, cực hay 
Cận thần nó đặt máy quay 
Nó post lên mạng, down ngay mà nhòm 
Vào trang Kô thắm.com 
Đường link giờ chắc chưa ngòm ngay đâu) 
Thế rồi, tất yếu có bầu 
Hôm ra sản phẩm, mở chầu khao to 
Đem ngay năm chục con bò 
Hai trăm con lợn ra lò thui luôn 
Rượu tây cứ thế mà tuôn 
ĂnKhôngrồi cứ thả buồn xuống ao 
Nói chung là rất ồn ào 
Mấy tay cơ hội lao xao tặng quà 
Bế nàng công chúa đem ra 
Dân tình hò hét, cờ hoa đón chào 
Vua cha sướng, mặt vênh cao 
"Đầu lòng con gái, đứa nào bằng ông!" 
Tiến lên đứng trước đám đông 
Thử Mic mấy tiếng vẫn không thấy gì 
(T.sư mấy chú âm ly 
Làm ăn mất dạy, ông di chết giờ ...) 
"Hêlô! Các mợ, các cô 
Cùng các cháu nhỏ ngồi bô, có nhời! 
Đây là con gái của tôi 
Tên là Bạch Tuyết, ra đời hôm qua" 
Dân tình hò hét kêu la: 
"Viva Công chúa! Viva đức ngài" 
Nhà vua thẹn đỏ cả tai 
Chứ không thẹn đỏ chỗ hai ống quần ... 
Thấy vua có vẻ tần ngần 
Một chị hót rác kéo quần đứng lên 
(Chị này vốn tính hơi ... điên 
Vẫn hay xoen xoét "Tớ hiền như nai" 
Mồm thì tựa cái gầu dai 
Thân hình núc ních chừng ngoài trăm cân 
Trước kia buôn thúng bán phân 
Đổi nghề hầu hạ, ở gần nhà vua 
Mỗi lần nổi máu ăn thua 
Chị lại đem nhốt nhà vua với bò) 
Chị ta vỗ ngực đọc to 
Bài thơ chị mới ra lò sáng nay 
Nhà vua hốt hoảng xua tay 
"Thôi thôi! Đừng đọc! Thơ mày toàn phân" 
Chị ta hua cẳng múa chân 
Quyết tâm đọc hết một lần mới thôi 
v.v.................................  
Thế rồi cũng hết cuộc vui 
Đám đông lặng lẽ bùi ngùi tản đi. 
Bỗng đâu tiếng khóc ri ri 
Lỗ cống 1 chú đen sì chui ra 
Nhìn người lại ngẫm đến ta 
Họ sinh con gái, vi va, vi vồ 
Con mình… Rô Nan Đi Nhô 
Răng vàng như bố, tức rồ người lên 
Họ cao qúy, chú thấp hèn 
Họ ngủ nệm ấm, chú quen gậm giường 
Con gái đêm nào cũng tương 
Bố con nằm dưới cùng thường …Không nê 
(Trên đây chi tiết ngoài lề 
Về đồng tác giả, đánh đề rất kinh 
Thời trẻ tung tẩy linh đình 
Lấy vợ, đẻ phát, thình lình: Gái luôn! 
Cú lắm, nhưng sợ vợ buồn 
Thế nên miệng cứ phải luôn hề hề
		 
		
		
		
		
		
        
		
		
		
		
		
	
	 |