
31-01-2012, 10:13 AM
|
 |
    秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Đến từ: Ha Noi
Bài gởi: 3,530
Thời gian online: 890965
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Luận văn Phò và thạc sĩ bảo vệ Cave
Có ông em làm cái thạc sĩ cảnh sát, đề tài cực “ dậy mùi” : nâng cao hiệu quả quản lý nhà nước về gái mãi dâm trong các cơ sở phục hồi nhân phẩm”. Ông em bảo mất 3 năm, mỗi năm học mấy tháng, đi tong 300 củ. Trước hôm bảo vệ, ông em ra trước cả tuần, thuê khách sạn đèn sách, đi thầy, đứt 40 củ nữa.
Hôm bảo vệ, mình đưa lên trường. Cơ quan, đồng nghiệp, bạn bè, thê tử lắt nhắt dắt díu đi theo hơn 30 mạng, cờ xí hoa hoét rợp trời. Lịch là 15h30 bắt đầu nhưng được thông báo nóng là 14h, cho sớm. Ông em cong đít chuẩn bị. Mình ngồi dưới hóng.
Trên, 5 vị hội đồng uy nghi trong cảnh phục, 2 thiếu tướng, 2 đại tá, 1 thượng ( tá luôn ). Ông em sơ bộ trình bày luận án, 5 vị hội đồng nhúc nhắc chiêu nước lọc, túc tắc che mồm a lố a lồ. Nhõn 7 phút ông em xong phần việc. Một tướng đọc nhận xét, mất 5 phút. Tướng còn lại hỏi phản biện 3 câu. Ông em rành mạch trình bày. 5 vị hội đồng lại nhúc nhắc chiêu nước lọc, túc tắc che mồm a lố a lồ. Ông em đang hăng say thì thượng tá cất giọng “ coi như xong, rất tốt”. Tướng chủ tịch hội đồng đọc kết quả và công nhận luận văn xuất sắc, đạt 9.9 điểm, công nhận học vị thạc sĩ. Lễ bảo vệ luận văn thạc sĩ thành công mỹ mãn và mỹ mãn hơn cả là nó rất nhanh gọn, theo bấm giờ của mình thì đúng tròn 27 phút. Ong ve nhao lên tặng hoa, chụp ảnh. 5 vị hội đồng chuồn nhanh như gió. Mình hỏi ông em “ đéo gì nhanh thế?”. Ông em bảo “ các thày bận đi viếng đám ma, mãi Sài Gòn. Nhanh còn ra sân bay cho kịp giờ”. Mình lại hỏi “ ai chết mà kinh thế?”. Ông em thì thầm “ mẹ vợ của Anh Hồng Lê”. À, ra thế! Chả nhẽ mình lại dùi mài kinh sử để làm cái đề tài “ mối quan hệ biện chứng giữa khoa học và...đám ma”. Nghĩ thế thôi, chứ chả dại.
Kéo nhà hàng đập phá. Vì dính cái giờ giở giở ương ương nên chả có chó gì tống mồm, tuyền bia thiu thịt nhạt. Nhưng vui. Ông em mồm uống tay vung, cực đĩnh ngộ. Có cái mác thạc sĩ rồi tha hồ mà phấn đấu, lên lãnh đạo nay mai. Có thần phù, thế trợ thì họa có điên mới thành ngữ...lìu tìu. Chứ phỏng?
Tiệc kéo đến đêm. Ai về nhà nấy. Ông em tự thưởng cho mình cái quyền xả hơi và cũng là mừng chính quả nên ở lại thêm đôi ngày. Khi còn mỗi hai thằng, ông em bảo “ tối nay em – bác đi chim gái nhé”. Mình khật khưỡng “ say này làm ăn chó”. Ông em nhếch mép “ còn lâu”.
Mình gọi hai em mối quen vẫn dùng khi tiếp khách. Chúng tới cuốn theo cả bụi đường. Chắc mới đi kiếm ăn xa. Qua quýt làm quen rồi trực chỉ khách sạn ông em đang ở. Ông em êm, mình rút.
Sáng, điện thoại hỏi thăm và rủ đi ăn sáng. Ông em phấn khởi “ tối qua em bảo vệ 2 lần, mỗi lần dài hơn tiếng”. Mình rinh rích “ hơn cả bảo vệ luận văn thạc sĩ nhể?”. Ông em cười “ bác cho em thêm đề tài mới để bảo vệ nốt đêm nay.”. Mình hoảng “ đéo đâu, để mày nhốt anh vào tù à?”.
Mình đi làm. Lên văn phòng lẩn mẩn gõ trên word “ Luận văn Phò và thạc sĩ bảo vệ Cave”. Địt mẹ, mình thật mất nhân phẩm quá đi, hehe.
|