Nơi Huyền Băng Cung, bên bờ Băng trì, trong một tiểu đình có một nữ tử áo lam đang ngồi tĩnh lặng, thi thoảng đôi chân ngọc khẽ động, đùa giỡn với làn nước lạnh lẽo xanh thẳm.
Thân ảnh cô độc của nàng rung rinh trên mặt nước, phản chiếu một đôi mắt băng lãnh đang nhìn vô định. Thoáng thấy đôi môi đẹp động đậy, một chút rồi lại ngưng. Không nghe được từ gì cụ thể.
Bên dưới đáy hồ, Thủy Kì Lân vẫn say sưa ngủ. Lỗ mũi phun ra từng đợt bong bóng trùng điệp. Thân hình cuộn lại thi thoảng xoay trở, y như một tiểu hài tử không an phận…
…
Ở một nơi khác tại Liệt Hỏa Cung, trong một căn phòng giản dị, có một nữ nhân áo xanh lục đang ngồi một mình. Đôi mắt nàng hơi đỏ, ướt đẫm nước. Làn da trắng mịn có phần xanh xao.Dẫu vậy, thần sắc đôi chỗ tiều tụy không làm mờ đi dung nhan tuyệt thế của nàng.
Mỹ nhân khẽ đưa tay lên chạm môi, trong lòng chợt hiện ra một hình bóng thân thuộc, một vài tia kí ức sống độngj
Làn môi mọng khẽ uốn lên thành nét cười, mà đôi mắt tự nhiên lại nhỏ lệ.
…
Tiểu Thiên đối với tâm tình của nữ nhân hoàn toàn không hay biết. Bởi vì hắn đang trong quá trình thụ nghệ Thái Ất Chân nhân cách đó vạn dặm.
Lão già Thái Ất có phương pháp đào tạo tương đối đặc biệt. Không chú trọng vào tư chất tiếp thu của môn đồ mà chú tâm tìm hiểu thể trạng của hắn để lựa chọn phương pháp huấn luyện phù hợp. Lão nói với Tiểu Thiên:
- Người tu tiên,có kẻ do ăn đan dược, có kẻ do xuất thể, có loại do đồ vật, con vật có linh khí ngưng tụ mà thành hình, muôn hình muôn vẻ. Nếu chỉ đem một kiểu tu luyện phổ thông, ép hắn học khẩu quyết rồi bắt ứng dụng thì sẽ có kẻ thành tài, có kẻ mãi không tiến triển.
- Giống như ngươi, là phàm nhân xuất thế, thể trạng là dạng thiên về hấp thu tiên khí chuyển đổi thành tiên lực là chủ yếu. Như thằng đệ tử cũ Na Tra của ta là Linh Châu Tử hóa thân, bản thân đã có nguồn tiên lực dồi dào nên thiên về khuếch đại khí mạch cơ thể. Mà nói về long tộc ngoài đại hải lại là một loại khác nữa…
Cái nay giống như kiều phân lớp theo trình độ. Thiên tài học phương pháp của thiên tài mà những kẻ tầm thường thì sách phổ thông là đủ. Tiểu Thiên ngẫm lại cũng thấy đồng tình. Nói vậy, tức là chuyện hắn kém cỏi là do chưa có phương pháp phù hợp. Đang nghĩ đến đó, Thái Ất nói với hắn:
- Để có phương pháp tu luyện, không kiểm tra chi tiết thể trạng của ngươi thì không được.
Lão nói xong tay vươn ra nắm chặt cổ tay của Tiểu Thiên, cử chỉ đột ngột khiến hắn giật thót mình. Liền sau đó, lão già đột nhiên lấy một cây ngân châm, đâm vào ngón tay của hắn.
- Ai da! Tiền bối làm gì vậy.
Thái Ất không đáp lời, chỉ quệt lấy một chút máu đang chảy của Tiểu Thiên rồi áp lên một phiến giấy trống không. Tiểu Thiên trước thái độ của lão, đành lẩm bẩm càu nhàu. Nhưng sự kiện sau đó, khiến hắn cũng im bặt.
Trên phiến giấy, chút máu của tiểu thiên bắt đầu lan ra, từ một vệt hình thành những huyết ti chạy liên tục khắp phiến giấy. được một hồi lâu liện hiện rõ một đồ hình cơ thể người giống như họa bản giải phẫu học mà Tiểu Thiên từng thấy ở tiền kiếp. Chỉ có điều, không có các hệ cơ quan, chỉ thấy đường nét như dây thàn kinh đan xen trùng điệp.
Thái Ất cúi sát người nhìn vào đồ hình tạo nên từ máu Tiểu Thiên, bộ dạng chăm chú. Lão mở to mắt, hết quay sang Tiểu Thiên rồi lại nhìn vào họa đồ, thái độ rất lạ lùng. Thi thoảng lại nói ngắt quãng" ngươi… có thể nào…"
Cuối cùng lão cất giọng hỏi:
- Tiểu tử, Thủy Nhược Lam trước đây có bao giờ kiểm tra thể trạng của ngươi không?
Tiểu Thiên hồi tưởng lại, đúng là có một lần Thủy Nhược Lam có dùng một bảo bối nhỏ, giống như tòa tháp kiểm tra thân thể hắn, nhưng mà sau đó, nàng không có nói là có vấn đề gì nghiêm trọng nên hắn cũng không mấy quan tâm. Nói lại chuyện đó cho Thái Ất nghe, lão lại càng bất ngờ, miệng há ra như thể đang nhìn quái thú.
- Không thể nào, tiểu nha đầu chắc chắn phải nhận ra. Nó không thể tùy tiện thu nhận đệ tử trên người không có Nguyên Anh được.
- Nguyên Anh?! Tiểu Thiên đối với khái niệm đó đã từng nghe đến, chỉ là hắn khi đó không có hứng thú nên không có tìm hiểu rõ ràng, giờ nghe Thái Ất nhắc đến, tự nhiên trưng ra bộ mặt thắc mắc.
Thái Ất từ thái độ của Tiểu Thiên, biết hắn đối với chuyện đó không hiểu rõ, liền không nói không rằng phất nhẹ tay một cái. Trong không trung hiện ra một đồ hình cơ thể, so với đồ hình thu được từ máu tiểu thiên không có nhiều khác biệt. Nhưng mà để ý kĩ, trong đồ hình của Thái Ất, dọc theo sống lưng có xuất hiện 3 tụ điểm lớn của các đường kẻ. Phát hiện này khiến hắn có chút ngạc nhiên.
Thái Ất chỉ vào đồ hình, ôn tồn giảng giải:
- Khí mạch của tiên nhân, dù bán tiên chi thể hay chân tiên đều hình thành Tiên mạch đặc thù bao gồm những tụ điểm như thế này, gọi là Nguyên Anh, điểm khác biệt lớn nhất giữa phàm nhân tu tiên và tiên nhân. Tùy vào thể trạng, cách thức thăng tiên mà có tiên mạch riêng. Người có một Nguyên Anh, có người có 2, cũng có 3 điểm. Nguyên Anh là nơi lưu trữ, thu phát tiên khí trong cơ thể. Không có Nguyên Anh, tiên khí luân chuyển không có định hướng, lúc tụ lúc tán, lúc nhanh lúc chậm, không thể thi triển pháp thuật như ý.
Tiểu Thiên quay lại nhìn đồ hình của mình, bỗng thất kinh, phát giác một sự thật cực kì nghiêm trọng.
Trên đó không biểu thị Nguyên Anh, không một điểm nào. Tương đương với việc trong cơ thể hắn Nguyên Anh không tồn tại.
Đầu óc hắn có chút hồ đồ, nhớ lại tình trạng từ trước đến giờ của mình, liền nhanh chóng nhận ra sự liên hệ. Lẽ nào việc hắn thu phát tiên khí rất khó khắn đều bắt nguồn từ nguyên nhân này…
- Tin rằng ngươi đã nhận ra. Thấu Tâm thuật của ta thăm dò chưa bao giờ đưa kết quả sai. Cơ thể của ngươi hiện tại đích xác không tồn tại một Nguyên Anh nào.
Tiểu Thiên không biết nói sao, chỉ biết giương mắt lên nhìn Thái Ất. Lão ái ngại nhìn Tiểu Thiên nói tiếp:
- Không tồn tại nguyên anh, ngươi điều khiển chân khí cực kì khó khăn. Mà đây lại là khâu quan trọng số một trong tu luyện.
- Chưa kể việc thiếu Nguyên Anh, cũng tương đương với việc ngươi không có chân khí hải để bảo tồn tiên khí. Tiên khí đi vào cơ thể, chỉ có một phần nhỏ bám vào các kinh huyệt, còn đại bộ phận sau đó đều hư thoát. Giống như sóng biển xô vào bờ, chỉ làm ướt cát chứ không đọng lại được nhiều.
- Tóm lại, tiểu tử, ta khẳng định nguyên nhân ngươi tu luyện chậm chạp, chính là vì trong cơ thể ngay cả một Nguyên Anh cũng không tồn tại.
Kết thúc câu nói, Thái Ất lắc đầu khe khẽ, thở dài một hơi. Tiểu Thiên một hồi im lặng, bỗng nhào đến trước mặt Thái Ất nói gấp:
- Không thể thế, nếu mà giờ ta không có Nguyên Anh, thì cũng có thể tu luyện. Người phàm cũng đâu có Nguyên Anh, nhưng mà vẫn có nhiều kẻ tu thành tiên đó.
Thái Ất vẫn một mực lắc đầu:
- Đó là phàm nhân, còn ngươi đã có bán tiên chi thể, đã có tiên mạch định hình rõ ràng, không thể nào thay đổi. Nguyên Anh là cái tự sinh ra từ khi tiên thể hình thành, từ đó về sau không cách nào thêm bớt được!
Tiểu Thiên vẫn thì thào, giọng gần như cầu khẩn:
- Vậy thì linh đơn, diệu dược của Thiên Đình thì sao? Khã dĩ có thứ thay đổi thể trạng của ta giúp tái tạo Nguyên Anh a. Lão tiền bối, người phải thử xem.
Vẫn lắc đầu:
- Vô ích, thứ thần diệu nhất là tiên đơn của Thái Thượng Lão Quân, hồng đào của Vương Mẫu nương nương hay Nhân Sâm thần quả của Dữ Thế chân quân cũng chỉ giúp ngươi phục hồi thương thế, khuếch đại Nguyên Anh chứ không thể tạo ra Nguyên Anh được.
Tiểu Thiên ôm đầu, tính toán mọi khả năng, thậm chí liên tưởng cả những điều chỉ có ở kiếp trước. Cơ thể này không có, vậy thì cơ thể khác… cơ thể khác… giống như là…
- Vậy người giúp ta tạo ra một tiên thể khác có nguyên anh được không. Giống như ngươi từng dùng bạch liên làm cơ thể của Na Tra đó. Không phải thực lực hắn sau khi đổi xác tăng vọt đó sao.
Lão già giương mắt nhìn Tiểu Thiên giống như nhìn thú lạ. Ý tưởng của hắn khiến trong đầu lão vụt sáng. Nhưng mà sau đó bỗng tắt lịm. Lão quay đầu nói khẽ:
- Ngươi tưởng linh hồn ngươi khi đã thoát khỏi bản thể thì còn có thể tồn tại được sao. Na Tra là trường hợp đặc biệt, vì nó Linh Châu Tử. Linh phách của nó vốn có thể tồn tại độc lập, bạch liên chỉ là chỗ cư ngụ đơn thuần mà thôi. Linh hồn của tiên nhân thì khác, có kết nối chặt chẽ với tiên thể. Xa rời nó thì linh hồn cũng không thể tiếp tục hiện hữu, chỉ còn nước tan vào hư vô.
...
Vô vọng, tuyệt đối vô vọng…
Tiểu Thiên từ trước đến nay đều cho rằng, việc hắn kém cỏi là do nhận thức của hắn với thời đại này khác xa. Bất đồng quá nhiều điểm nên không thông suốt.
Nhưng mà những lời vừa rồi lại chứng minh, hắn không phù hợp để tu tiên, tất cả là do thể trạng.
Nhớ lại hồi cấp 3, hắn từng tha thiết nộp đơn tham gia đội tuyển bóng rổ của trường. Nhưng mà huấn luyện viên trước thể hình chưa phát triển hết của hắn chỉ lắc đầu. Còn một số kẻ thẳng thừng chế diễu vóc dáng của hắn khi ấy.
Không ngờ lại một lần nữa, cũng vì thể trạng mà hắn không thể làm điều mình muốn.
Không thể đề thăng tu vị, thì chuyện gỡ gạc danh dự cho Thủy Nhược Lam, xem ra cũng không thể hoàn thành. Ý nghĩ đó khiến hắn mệt mỏi gục xuống. Từ khi trọng sinh đến nay, dẫu không phải là lần đầu suy nghĩ về sự kém cỏi của mình, nhưng lần này hắn thực sự chán nản.
Thái Ất nhìn dáng vẻ của Tiểu Thiên, mặt tiu ngỉu. Lão đã trót hứa với hắn sẽ giúp hắn đề thăng tu vị. Lại còn vỗ ngực tự xung có thể đào tạo bất cứ dạng đệ tử nào. Nhưng mà tình trạng của hắn, quả thực có nhiều thách thức.
Lão già đưa tay lên xoa đầu bứt tóc, dáng vẻ thống khổ không kém gì Tiểu Thiên. Vốn tưởng hắn chỉ gặp khúc mắc ở khâu lý luận, hoặc là kinh mạch chưa thông suốt, ai dè lại xuất hiện dị trạng chưa tùng có này. Để mà hắn có thể đề thăng tu vị, xem ra… xem ra…
Thái Ất quay về phía tiểu thiên, đắn đo một chút rồi cất giọng:
- Thực ra để ngươi mạnh hơn không hẳn là không có cách.
Tiểu Thiên sực tỉnh. Câu nói của lão già khiến tâm hắn đại động. Hắn lúc này đã phát điên rồi, lao về phía Thái Ất, tay túm lấy cổ áo lão miệng khẩn cấp truy vấn:
- Có cách, lão già mau nói đi, nói là có cách gì giúp ta???
Lão già trước thái độ vô phép của Tiểu Thiên không để tâm. Lão chỉ phân vân trước tính khả thi của phương pháp cừa rồi. Phương pháp này, nghe thì đơn giản mà thực ra không hề dễ dàng.
- Nếu đã không thể tu luyện uy lực của tiên thuật, vậy ngươi chỉ còn cách dựa vào pháp bảo mà thôi. Sử dụng pháp bảo mạnh cũng có thể bù đắp cho yếu điểm về tiên thuật của ngươi!