Bộ Giao Chỉ là vùng đất xưng thần thuộc nhà Tây Hán, tên gọi này tồn tại đến cuối thời Đông Hán, bao gồm cửu quận : Cửu Chân, Giao Chỉ, Nhật Nam, Đàm Nhĩ, Châu Nhai, Nam Hải, Hợp Phố, Uất Lâm, Thương Ngô. Dân Âu Lạc chủ yếu sinh sống trên mảnh đất này, chịu sự cai trị, bóc lọt của quan lại nhà Hán. Lòng dân căm phẫn, nhiều cuộc khởi nghĩa mang tính tự phát nhanh chóng bị dập tắt.
Tháng giêng Năm 175 , Lý Biểu tự xưng là hậu duệ Hưng Đức Lang Lý Bang( Lý Bôn) Dựng cờ khởi nghĩa phục hưng Hùng triều.
Hưng Đức Lang là vị vua đầu tiên dựng nên Hùng triều thứ mười sáu. Tồn tại gần hai trăm năm, đến khi Hùng Triều mười tám ngắn ngủi của Vương Mãn sa cơ thất thế trước bọn “lục lâm thảo khấu”. Con dân họ Hùng vong quốc năm hai mươi lăm . Từ đó rơi vào cảnh nô lệ .
Lý Biểu từ nhỏ đã nuôi chí lớn. Lập chí tu học: từ thiên văn địa lý đến binh pháp võ thuật, món nào cũng tinh tuờng. Trong thâm tâm ông luôn nung nấu ý nghĩ vào một ngày nào đó. Ông ta đứng lên lưng voi, duơng cao ngọn cờ vàng có thêu chữ Hùng Việt .
Với văn tài võ luợc ông nhanh chóng trở thành nguời có ảnh huởng và uy tín nhất Quận Uất Lâm. Ông bí mật liên kết các lạc tướng, tích trữ lương thảo, rèn đúc vũ khí, tổ chức các phường nông phu cùng nhau canh tác , thực ra đó là các đạo quân khởi nghĩa, được giao cho những nguời thân tín chỉ huy.
Thanh niên trai tráng đuợc vận động, tuyên truyền, kết nạp ngày đêm .Họ cùng nhau luyện binh bố trận trong rừng sâu hang hiểm.
Thái thú họ Kiều là nguời ngờ nghệch, hắn chỉ lo vơ vét cho riêng mình, ít thèm quan tâm đến tình hình bất ổn ở Uất Lâm, để cho Họ Lý tự do bày bố.
Uất Lâm là nơi có nhiều các ổ cướp, sơn tặc, các đạo Mã Tặc… Họ Kiều chẳng bận tâm dẹp loạn. Hắn nghĩ chúng cuớp của bọn nông dân nào dám xông vào Nha Phủ… và cứ thể để yên cho chúng lộng hành.
Lý Biểu ra tay triệt phá thâu phục, biến những ổ cướp thành căn cứ quân khởi nghĩa ít ai ngờ đến .
Lực lượng của Lý Biểu không ngừng gia tăng, con số hiện khoảng hai vạn quân. Lý Biểu nôn nóng muốn hiện thực hóa giấc mộng ấp ủ từ lâu . Ông ta vội vã triển khai kế hoạch , không chịu cân nhắc các lời khuyên của bộ hạ .
Uất Lâm nằm ở địa thế công dễ thủ khó. Phía bắc giáp Kinh Châu nhà Hán. Ba mặt còn lại có nhiều yếu đạo khó phòng thủ hết, sẽ làm phân tán lực lượng. Uất Lâm sẽ nhanh chóng bị cô lập khi không có sự tiếp ứng từ các lạc tướng khác.
Lý Biểu đã phái rất nhiều thuộc hạ làm thuyết khách, nhưng kết quả không khả quan. Phần đông các lạc tướng, lạc hầu còn lưỡng lự.
Một tháng sau ngày dựng cờ, quân khởi nghĩa nhanh chóng chiếm cứ tất cả vị trí trọng yếu của Quận Uất Lâm.
Đại quân tiến vào Phong Điền Phủ , đánh cho quân nhà Hán không còn manh giáp, quan binh dáo dác chạy toán loạn, thái thú họ Kiều tẩu thoát , hắn dẫn người nhà theo hướng nam ý định đến Quận Hợp Phố .
Lý Biểu đã có sự an bài từ trước, cho quân mai phục, chặn hết tất cả những con đường lớn nhỏ đi ra khỏi địa bàn Quận Uất Lâm.
Thay vì bị cường địch cô lập thì ông tự cô lập chính mình. Biến Hợp Phố thành nơi “có đến mà không có đi” . Cắt hết tất cả đường liên lạc ra bên ngoài. Rồi sau đó ông sẽ phái bộ hạ thân tín tổ chức các cuộc vận động chống quân Hán trên toàn Giao Chỉ cửu quận .
Ông hiểu rằng ,giấy không thể gói được lửa, đây chỉ là kế tạm thời, mục đích đầu tiên là tạo điều kiện cho quân Âu Lạc có thời gian chỉnh đốn binh mã, ổn định lòng dân, thứ hai là tạo bất ngờ khi đương đầu với đại quân của Thứ Sử Mã Đào, người nắm quyền hành cao nhất Giao Chỉ cửu quận này.
Mục tiêu quan trọng bây giờ là không cho quan binh bọn thái thú họ Kiều báo tin cho quân Hán.
Tình thế thai đổi, bên cạnh họ Kiều có tên hộ vệ Cao Xung, hắn hiến kế cho họ Kiều cùng hai con trai ông ta , cải trang thành nông phu , nhanh chóng tẩu thoát bằng cách lấy thuộc hạ và gia quyến họ Kiều làm mồi nhử.
Quân khởi nghĩa ở những chặng đường khác, không làm khó được Cao Xung, hắn là tay võ công cao cường ứng biến mau lẹ lại túc trí . Cuối cùng chúng đến được gia phủ của Dương Bình thái thú Quận Hợp Phố.
Và thế là tin tức cuộc dấy binh của Lý Biểu chấn động vùng trời Nam, kế hoạch tự cô lập chính mình của ông ta thất bại vào phút chót. Từ đó các biến cố lần lược xảy ra trên đất Giao Chỉ.
*****************
"Trèo lên trái núi Thiên Thai
Thấy chim loan phượng ăn xoài bể Đông."
Vùng đất trũng bờ hữu Lục Đầu Giang đột khởi dãy núi thấp, đỉnh cao nhất khoảng hai mươi lăm trượng , tạo cảnh quan thiên nhiên kỳ thú. Người ta đặt tên núi là Thiên Thai để so sánh với cõi tiên. Thiên Thai nghĩa là Đài Trời.
Ngắm Đài Trời tơ tưởng chốn thần tiên.
Tương truyền, Lưu Thần và Nguyễn Triệu là hai chàng trai rủ nhau đi hái thuốc trên núi Thiên Thai, họ lạc lối gặp hai Tiên nữ và cùng hai nàng kết duyên chồng vợ.
Sau khi ở cõi tiên được nửa năm thì Lưu Thần và Nguyễn Triệu chợt nhớ quê nhà, họ cùng tỏ ý muốn về thăm. Khi trở lại quê hương thì phong cảnh hoàn toàn đổi khác, hỏi ra mới biết đã qua mấy trăm năm sau rồi. Không còn ai quen thuộc nữa, lòng buồn bã hối hận, hai chàng tìm đường trở lại núi Thiên Thai, nhưng than ôi, đường xưa lạc lối nên không tìm lại được cõi tiên nữa rồi...
Lắm lúc trong đời, con người ta phải chọn cho mình một con đường. Và phải đi đến tận cùng con đường ấy. Bởi chọn được một thứ gì đó cũng đồng nghĩa với việc mất đi những thứ không chọn vậy.
Thiên Thai sơn, nỗi tiếng với những điển tích tiên nhân. Từ dưới chân núi nhìn lên. Đỉnh Thiên Thai bị che mờ bởi tầng tầng lớp lớp sương khói huyền ảo, làm gia tăng sự kỳ bí nơi đây.
Lê Thường Long, một lạc hầu có tiếng huyện Mê Linh, ông là người giao du rộng rãi, được mọi người kính nể. Sau sự kiện chấn động ở Uất Lâm không lâu, ông đại diện cho Lý Biểu tổ chức Quần Lạc Hội, mục đích là đoàn kết dân Âu Lạc, hưởng ứng theo Uất Lâm dấy binh toàn Giao Chỉ.
Địa điểm là Thiên Thai sơn, Huyện Liên Lâu, thuộc Quận Giao Chỉ.
Các lạc tướng, lạc Hầu, động chúa, các bang phái khắp nơi đích thân hoặc phái người tề tựu về Liên Lâu theo lời kêu gọi.
Tất cả đều diễn ra trong sự bí mật tuyệt đối. Nhằm tránh tai mắt của Thứ Sử Mã Đào và các bộ thuộc.
…
_ Chắc hẳn chư vị cũng đã biết lý do vì sao chúng ta tụ họp ở đây hôm nay rồi. Hiện tại, đại quân khởi nghĩa thủ lãnh là Lý Biểu một trong Cửu đại Lạc tướng đã chiếm đóng toàn Uất Lâm Quận. Quân số đông đảo, sĩ khí binh tướng rất cao, quân lương, khí giới đều được ông ta lo liệu từ trước, đảm bảo cho cuộc kháng chiến trường kỳ.
Ngưng thần giây lát Lê Thường Long nói tiếp.
_ Đây là cơ hội ngàn năm có một của dân Âu Lạc. Chúng ta cần phải chớp ngay thời cơ, cùng Lý Biểu thay đổi lịch sử của dân tộc. Đòi lại từ tay Hán Tộc. Những mất mác to lớn dân ta đã gánh, những cay đắng tủi khổ dân ta đã chịu. Nền văn hiến khó nhọc lắm tiền nhân mới gây dựng được, chúng ta phải đòi lại, dù có hy sinh bao nhiêu xương máu, con dân Âu Lạc quyết không khuất phục…
_ Quyết không khuất phục… Quyết không khuất phục…
Đám đông reo hò trợ oai cùng Họ Lê. Quan cảnh trở nên náo nhiệt, khí thế hừng hực, nhiều người rơi lệ.
Vầng thái dương đã lên đến vị trí cao nhất, cái không khí nóng bỏng của mùa hạ, cùng khí thế rực lửa của quần lạc như muốn thiêu đốt tất cả. Thiêu đốt tất cả những cơ cực những thống khổ của con dân Âu Lạc từng gánh chịu trong hơn một thế kỷ qua.
Trên mộc đài ở chính giữa thung lũng trung tâm núi Thiên Thai, nơi quần Lạc tụ họp. Có chín chiếc ghế tre to với kết cấu đẹp mắt. Đây là chỗ ngồi của chín vị Đại lạc tướng, những người đứng đầu chín quận dân Âu Lạc.
Lý Biểu là một trong số đó, ông là người trẻ nhất thuộc hàng hậu bối so với tám người kia, năm nay mới ba mươi tuổi đã leo lên chức Đại lạc tướng . Chức vị lạc tướng có được qua phương thức cha truyền con nối. Nhưng chức Đại lạc tướng tổng quản một quận là do nhiều người bầu lên không dễ gì có được. Điều đó chứng tỏ thực tài và danh vọng Lý Biểu rất cao.
Hôm nay ngoài Lý Biểu và vị Đại Lạc Tướng Giao Chỉ Quận cáo bệnh vắng mặt, còn lại bảy vị kia đều có mặt đầy đủ . Thư mới được Họ Lê chuẩn bị chu tất từ trước một tháng, cho nên mọi người tề tựu về đây khá đông đủ. Trong đó có các bang phái lớn, các lạc hầu, lạc tướng từ các quận và cả những động chúa, sơn chủ thuộc hắc đạo … Đây là sự kiện lớn nhất Giao Chỉ hơn trăm năm qua.
_ Chư vị hãy bình tĩnh nghe lão phu nói một lời.
Giong nói đó phát ra từ Đại Lạc Tướng Quận Nhật Nam tên Bàng Hồng hay được gọi là Hồng lão. Ông ta tuổi ngoài bảy muơi râu tóc bạc phơ, đầu quấn khăn. Da mặt khắc khổ nhiều nếp nhăn nhưng ánh mắt sáng như người tuổi thanh xuân, chứa đựng hùng quang. Mọi người đều thấy nể sợ khi nhìn vào hoặc bị ánh mắt đó lướt qua.
_ E hèm… Lão khuyên mọi người hãy bình tĩnh ngồi lại với nhau bàn tính cho thật kỹ lưỡng, chúng ta không nên hành động nông nỗi. Việc này liên quan rất nhiều đến lê dân bá tánh, không thể hành động cẩu thả được.
Ngừng giây lát lão nói tiếp:
_ E hèm ... Dấy động can qua, người chịu khổ trước là dân mình, nếu chúng ta thành công đánh bại thứ sử Họ Mã, quân Hán sẽ ko để yên, chúng sẽ tràn xuống. Cuộc đối đầu sẽ trở nên gây go hơn rất nhiều.
_ Vụ mùa trước thất thu, nạn đói vẫn thường liên tiếp xẩy ra một số nơi, không đủ gạo cho dân dùng, giờ bắt thanh niên đi đầu quân khi chiến tranh cục bộ trên toàn Giao Chỉ, chúng ta sẽ thiếu hụt lương thực không đủ chu cấp cho quân đội, làm sao đánh thắng quân Đông Hán, vốn hơn hẵn chúng ta về mưu mô, bày binh bố trận, rồi vũ khí, giáp phục, ngựa tốt,... chúng ta chỉ có sự liều lĩnh thì không đủ… quả thật không đủ.
Mọi người im lặng suy nghĩ về những điều Hồng Lão nói.
_ Hồng Lão nói chí phải . Lý Biểu thật quá nôn nóng, hiện triều đình nhà Hán đang lũng đoạn, rối ren, tướng lĩnh nhà Hán dần hình thành những thế lực quân phiệt chia năm sẻ bảy đấu đá lẫn nhau, tranh giành quyền lực. Chỉ cần chờ thêm thời gian ngắn nữa thôi. Khi chúng ta đã chuẩn bị đầy đủ mọi mặt và đối phương hao tổn binh tướng trong các cuộc đấu đá… khởi binh nắm phần thắng đến bảy tám phần.
Một Lạc tướng Cửu Chân nói :
_ Tôi tán thành ý kiến của lạc hầu Đào Công Cơ cùng Hồng Lão tiền bối.
Nhiều người nói theo:
_ Tôi tán thành… tán thành.
_ Lý Biểu lạc trưởng chiếm Uất Lâm một cách nhanh chóng, đủ hiểu lực lượng quân ta mạnh thế nào rồi. Nếu có tiền hô hậu ủng chúng ta sẽ đánh tan tác quân Mã Đào chỉ trong vòng vài tháng thôi. Chúng ta sẽ có được chiến lợi phẩm từ bon chúng. Rồi nhanh chóng triển khai phòng thủ phía Bắc, Vua quan nhà Đông Hán hiện giờ ko có thời gian để ý đến chúng ta đâu. Chư vị nghĩ xem như vậy đúng không… mưu trí ta không thua và dũng khí chúng ta hơn hẵn chúng. Chúng ta không còn gì để mất… còn chúng còn nhiều thứ, chỉ muốn chiến tranh để cướp đoạt thêm thôi. Không đánh bây giờ chờ đến lúc nào chứ, cơ hội qua đi hối hận cũng đã muộn…
Lời nói đó là của Lê Thường Hổ, em ruột Lê Thường Long. Hai anh em họ Lê đều có ngoại hình to lớn, mặt vuông mày rậm, uy võ hơn người, tuy tuổi tác đã ngoài tứ tuần nhưng khí thế như thanh niên trai tráng …
_Há ha ha ha a a a…
Một trang cười dài thanh âm vang vọng làm chấn động quần lạc. Tiếp theo là ba thân ảnh kinh công trên đầu một số người nhảy lên mộc đài.
_ Quần lạc hội, quần lạc hội… Tất cả những tên tiểu tốt đều được mời có mặt, vậy mà bổn giáo chủ không nhận được thiếp mời là sao hả.
Tiếng nói đó là của một lão già tuổi lục tuần, mặt trắng nhợt nhạt, tóc đen dài lõa xõa. Phục sức theo kiểu người dân tộc Mèo với những kiềng tay kiềng cổ… Không ai khác đó chính là giáo chủ Ngũ Linh Giáo, mọi nguời thường gọi là Ngũ Quỷ Giáo. Đây là giáo phái chuyên dùng độc dược và bùa ngãi, năm loại độc vật được gọi là Ngũ Linh. Họ hành động tà ác, phân biệt chủng tộc, coi người Mèo là dân tộc chí tôn, xem thường những dân tộc khác.
Người Mèo hay còn gọi là Miêu dân, là một bộ phận của Bách Việt chủ yếu sống ở phía tây bắc Quận Giao Chỉ, bộ phận khác rãi rác ở phía nam quận Uất Lâm.
Đi bên cạnh lão là Tả Hữu nhị sứ. Bao gồm một nam tử trẻ tuổi khoảng hai mươi mốt, hai mgươi hai ,gương mặt hắn anh tuấn ,ánh mắt lạnh lùng, dáng thư sinh cách ăn mặt như người Âu Lạc, chỉ khác ở chỗ có thêm năm con linh vật bằng đồng ở hai bên vai và trán hắn . Người kia là một cô gái Miêu tộc khoảng hai mươi bốn, hai mươi lăm tuổi, làn da hơi ngăm đen, ngũ quan tề chỉnh, thanh tú, phảng phất vẻ phong trần.
Cô gái người Miêu nói.
_ Giáo chủ bổn giáo đến đây là muốn mọi người suy tôn làm ngài lên minh chủ, tất cả đều phải nghe theo mệnh lệnh của người, đánh đuổi Hán quân ra khỏi nơi đây. Ai bất phục thì hãy hỏi cặp Song đoản đao của bổn sứ giả.
_ Tại sao phải nghe lời chúng… thật quá đáng… chúng nghĩ chúng là ai chứ…
Mọi người xì xào bàn tán sự ngạo mạn của Ngũ Linh Giáo. Chợt nghe tiếng Quát:
_ Đàm Tử Phong tên độc ác, mau trả mạng cho em gái cùng em rể ta. Chúng đã làm gì người sao ngưoi nhẫn tâm hại mạng chúng. Hôm nay ta phải báo thù.
Người vừa nói vừa xông lên mộc đài đó là bang chủ Cự Kình Bang, một bang phái của dân làng chài Quận Châu Nhai đảo Nam Hải.
Đàm Tử Phong Tả Sứ giả Ngũ Linh giáo có ngoài hiệu là “Vô Tình Hàn kiếm” do hắn sử dụng thanh Hàn kiếm sắc lạnh, ra tay bất dung tình, hắn còn có một ngoài hiệu khác là “ Nhất kiếm sát lục Hoàng Y” . Một chiêu kiếm giết chết sáu người trong Hoàng Y Thiên Binh , một đạo quân chủ lực mạnh mẽ nhất của Thứ Sử Mã Đào bao gồm một ngàn tinh binh. Mã Đào nuôi tham vọng lớn, ông ta ngày đêm chiêu mô binh sĩ, tổ chức binh mã. Mục đích xưng vương tại đất Giao Chỉ, làm nên bá nghiệp. Vì thấy nơi đây có hồn thiên sông núi, là nơi phòng ngự thuận lợi, không sợ nhà Hán đang dần diệt vong .
Nói về Vô tình Hàn kiếm . Một hôm, khi đang trong chòi nghỉ mát hắn thấy cảnh phu phụ họ Cao vốn là em gái em rễ bang chủ Cự Kình Bang Chấn Hải. Họ quấn quýt nhau, tình cảm mặn nồng… Đột nhiên hắn rút kiếm sát hại cặp vợ chồng trẻ vô tội. Hắn tuy ra tay độc ác nhưng trước nay không hiếp đáp kẻ yếu, không hiểu sao hắn hạ độc thủ với họ. Nhìn sát thương trên người họ Chấn Hải biết được là do hắn gây ra. Nhát chém ngang vết thương mỏng nhưng sâu, đứt tận xương là dấu hiệu đặc trưng của Hàn kiếm.
…
_ Là ta giết thì sao hả ?
_ Ta giết ngươi !… ya.ya…
Chấn Hải lao đến hừng hực sát khí, miệng không ngớt la. Võ công cấm kỵ sân hận, bởi vì cơn giận sẽ làm mờ mắt, mất đi sự điềm tĩnh để xét đoán bộ vị chiêu thức đối phuơng.
_ Keng… keng…
Họ Chấn trong tay cầm Cự kình đao chém liên tiếp hai chiêu sử dụng hết sức bình sinh của gã. Lúc sử chiêu ko để ý đến bộ vị của mình lộ rõ nhiều điểm sơ hở. Tên họ Đàm thấy rõ nhưng ko công vào. Vẫn đứng yên vung chui kiếm lên đỡ, hàn kiếm vẫn chưa rút ra. Thái độ vô sự như ko có chuyện gì làm y bận tâm. Đó cũng là lý do y có ngoại hiệu "Vô tình hàn kiếm" vậy.
Họ Chấn liên tiếp xuất ra nhiều chiêu đánh vào chỗ yếu đối phương , mà không phòng thủ, bất chấp tính mạng của mình. Bỗng thấy ánh tinh quang sáng loáng, thân ảnh gã bỗng trở nên mau lẹ biến hóa di chuyển xung quanh họ Đạm, đại đao múa tít tấn công mười phương tám hướng. Đây là bộ pháp “Kình vương vờn mồi ” kết hợp cùng “Cự kình đao pháp” , biến ảo lợi hại .
Nhưng lạ thay tên họ Đàm vẫn không thay đổi bộ vị. Những chiêu đối phương tấn công phía sau, đều được gã đưa kiếm ra sau đỡ gạt mau lẹ, không chút lung túng, cứ như gã có con mắt đằng sau vậy.
Chấn Hải vận động hết nội lực trong người vào đại đao, phi thân lên xuất một chiêu, thế như chẻ tre, đánh thẳng xuống đỉnh đầu họ Đàm.
_ Keeng…keng… hự
Mọi người bàng quan thót cả tim, ai cũng thầm nghĩ, thanh trường kiếm mỏng manh kia phải gẫy, với khí thế đó đại đao sẽ chẻ thân người họ Đàm thành hai mảnh.
…