- Yên tâm đi phụ thân, hài nhi sẽ cẩn thận, không có vấn đề gì đâu!
Cổ Thần âm thầm sờ vào Càn Khôn Trạc, có dịch dung hoàn, cho dù bị người khác nhận ra hắn là đan dược sư cũng không biết được nam tử thấp lùn xấu xí là Cổ Thần.
- Cái này… Ta với con cùng đi!
Cổ Thương Khung nói, hắn từ trong ngữ khí của Cổ Thần cảm nhận được vẻ kiên định, vì vậy không khuyên can nữa.
Cổ Thần nói:
- Như vậy sao được, nếu như phụ thân đi với hài nhi, vậy không phải mọi người đều biết hài nhi là ai hay sao? Trước khi hài nhi đi đấu giá sẽ thay đổi dung mạo, không ai nhìn ra được!
- Đúng… Đúng, ta hồ đồ rồi!
Cổ Thương Khung vỗ vỗ đầu, nói:
- Thần nhi, bản thân con cẩn thận một chút.
- Hài nhi sẽ cẩn thận!
Cổ Thần nói:
- Phụ thân, người không cần phải đi tới chỗ bán đấu giá nữa, miễn cho người khác nghi ngờ.
Cổ Thương Khung gật đầu.
- Được rồi, ta ở nhà chờ con.
…
Cổ Thần ra khỏi Cổ gia, đi vòng quanh mấy lượt tại ngõ nhỏ Đông thành, đảm bảo không ai theo dõi, tại một chỗ không người nuốt vào tiển ma đan, biến thành một người thấp lùi, trên mặt đầy vết rỗ xấu xí.
Không quá lâu sau, Cổ Thần đi tới Tây thành, tiến vào trong chỗ tiếp đãi đấu giá hội, phụ trách tiếp nhận vật phẩm đấu giá vẫn là người thanh niên lần trước, thấy Cổ Thần tiến đến, người thanh niên lập tức đứng lên, cung kính nói:
- Tiền bối, người lại tới bán linh được hay sao?
Bộ mặt xấu xí của Cổ Thần hiện tại thực khiến người khác vô cùng sợ hãi, xem qua một lần tuyệt đối khó có thể quên được, đồng thời lần trước Cổ Thần bán đấu giá linh dược người thanh niên tự nhiên ghi tạc dung mạo hiện tại của Cổ Thần trong lòng.
Một lần nữa nhìn thấy Cổ Thần, thoáng cái hắn liền nhận ra được, chỉ là có chút kỳ quái, người thấp lùi xấu xí trước mắt tuy rằng vẫn rất thấp, nhưng tựa hồ so với một tháng trước cao hơn không ít.
Một tháng trước Cổ Thần tới đây mới có tu vi Hậu Thiên cảnh tầng thứ năm, hiện tại đã là Hậu Thiên cảnh tầng thứ sáu, Cổ Thần đang trong thời gian thiếu niên, theo thực lực tăng trưởng, thân thể Cổ Thần không ngừng biến đổi mạnh mẽ hơn, đồng thời chiều cao cũng phát triển rất nhanh, thời gian một tháng trôi qua, đủ cao lên vài cm.
- Đúng vậy, Cố tiên sinh đâu?
Cổ Thần dùng thanh âm khàn khàn nói.
- Mời tiền bối đến hậu đường nghỉ ngơi một chút, vãn bối lập tức mời Cố lão tới đây!
Trung niên nhân mời Cổ Thần tới khách đường phía sau, đưa lên hai chén nước trà, sau đó nhanh chóng chạy ra khỏi cửa phía bên trái.
Cỏ Thần đợi trong khách đường khoảng chừng một chén trà nhỏ thời gian, chợt nghe thấy bên trái có tiếng bước chân của hai người tiếp cận, chính là Cố Ông Nhàn và người thanh niên tiến vào.
Cố Ông Nhàn ha ha cười nói:
- Lão tiên sinh, lần này người bán linh dược gì?
Cổ Thần vẫy vẫy tay, Cố Ông Nhàn ngồi sang ghế bên cạnh, Cổ Thần nói:
- Vẫn là một ít linh dược mà thôi!
- Một ít linh dược?
Sắc mặt Cố Ông Nhàn hơi ngẩn ra, lập tức nghe được ý tứ trong lời nói của Cổ Thần.
Nguyên bản người thanh niên không nghĩ cái gì, nghe xong Cố Ông Nhàn nói cũng phản ứng trở lại, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc, lần trước bán đấu giá một lọ tụ nguyên linh dịch hạ phẩm đã khiến toàn bộ thành Nhạc Thủy bị oanh động, lần này dĩ nhiên là “một ít” linh dược.
Biểu hiện của hai người rơi vào trong mắt Cổ Thần, Cổ Thần nhấc chén trà trên bàn lên, sau đó mới nói:
- Vẫn là tụ nguyên linh dịch, mười lọ!
Mười lọ tụ nguyên linh dịch hạ phẩm? Đủ để tu sĩ Hậu Thiên cảnh sơ kỳ trong thời gian ngắn bước vào cảnh giới Hậu Thiên trùng kỳ.
Hai người đồng thời tỏa sáng hai mắt, bất quá rất nhanh Cổ Ông Nhàn khôi phục bình thường, để che giấu thần sắc kinh ngạc vừa rồi, câm lấy ly trà trên bàn uống một ngụm, khẽ cười nói:
- Mười lọ tụ nguyên linh dịch, lão tiên sinh quả nhiên không tầm thường.
Cổ Thần nói:
- Mười lọ… tụ nguyên linh dịch thượng phẩm.
- Mười lọ tụ nguyên linh dịch thượng phẩm?
Người thanh niên hét lên một tiếng kinh hãi, hắn hiện tại đang có tu vi Hậu Thiên tầng thứ tám, mười lọ tụ nguyên linh dịch thượng phẩm, chí ít giúp hắn trong thời gian ngắn đột phá tu vi tới Hậu Thiên cảnh tầng thứ chín, nói không chừng còn có thể nhất cử bước vào cảnh giới Tiên Thiên.
Cạch…
Cố Ông Nhàn không còn khả năng giữ bình tĩnh được nữa, hai tay căng thẳng, chén trà trong tay hắn bị bóp nát.
…
Nam thành, Vân gia.
Tộc trưởng Vân gia đang ngồi trên ghế chủ tọa khách đường, ngồi trên khách tọa là đệ nhất nhất đệ tử đời thứ hai Cổ gia, Cổ Thương Nhạc.
Cổ Thương Nhạc uống một ngụm trà, nói:
- Vân huynh, cách thời điểm ba đại gia tộc phân phối lại lợi ích trong thành Thủy Nhạc còn có một năm, hai mươi năm trước Liễu gia có Liễu Hóa Nguyên, trong hội đấu võ của ba nhà đã thắng áp hai nhà Vân, Cổ, giành quyền phân phối một nửa lợi ích của thành Nhạc Thủy, hai mươi năm sau, không nghĩ tới lại có thêm một Liễu Hóa Sinh, chẳng lẽ lần phân chia tới này lại để Liễu gia chiếm đi phân nửa nữa sao?
Vân Kinh Hồng ngửa đầu lên trời một chút, nói:
- Đáng tiếc a… Cách hội đấu võ của ba nhà chỉ còn có thời gian một năm, bằng không lấy tư chất của Hiên nhi, vượt qua Liễu Bách Sinh kia nào có khó khăn?
Cổ Thương Nhạc thở dài một hơi, nói:
- Liễu gia thế mạnh, tư chất của Liễu Bách Sinh cũng không kém, hiện tại đã đạt tới tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ tư, nếu như có thời gian, khẳng định có thể bước vào Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, vân gia có Vân Hiên là tư chất đệ nhất thành Nhạc Thủy, 17 tuổi đã bước vào Tiên Thiên cảnh tầng thứ hai, thành tựu sau này khó có thể dự liệu, xác suất tương lai bước vào Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám tương đối lớn, ai… Chỉ có Cổ gia ta là không có người nối nghiệp.
Vân Kinh Hồng nói:
- Người ngoài nói Hiên nhi là tư chất đệ nhất thành Nhạc Thủy, lẽ nào chúng ta còn không biết ai mới là đệ nhất này sao? Qua tuổi 20 mới bắt đầu tu luyện, chỉ dùng 13 năm đã đạt tới cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ bốn, hắc hắc… Nếu như người này có cơ hội tu luyện từ nhỏ, khẳng định thành tựu đã vượt qua Hiên nhi rồi.
- Nói tới phế vật kia làm cái gì?
Nói đến Cổ Thương Khung thì trong lòng Cổ Thương Nhạc liền khó chịu, nói:
- Tư chất của hắn cho dù tốt nhưng thời vận quá kém, đời này chỉ có chút tiền đồ đó mà thôi, không đủ lo lắng.
Dừng lại chốc lát, Cổ Thương Nhạc tiếp tục nói:
- Nhắc tới tên phế vật kia lại làm ta nghĩ tới tiểu tạp chủng của hắn, biểu hiện trong một tháng vừa qua so với trước kia hoàn toàn không giống, dĩ nhiên mấy lần đánh bại Tung nhi, Dương nhi. Hai đứa chúng nó có cảnh giới Hậu Thiên tầng thứ sáu, thứ năm, đánh bại một lần là may mắn, liên tục đánh bại nhiều lần thì không giống rồi, vài ngày trước tiểu tạp chủng đó lại đột phá tới Hậu Thiên tầng thứ ba, Hậu Thiên tầng thứ ba liên tục đánh bại Hậu Thiên tầng thứ năm, thứ sáu, cũng quá mức không bình thường rồi!
Nhắc tới Cổ Thần, trên mặt Vân Kinh Hồng phát lạnh, nói:
- Uhm, đúng là có chút kỳ quái, lần đó hắn còn dám làm trò viết hưu thư trước mắt mọi người… Hừ, tiểu tạp chủng giỏi làm càn, bất quá, nếu chỉ là đột phá tới Hậu Thiên cảnh tầng thứ ba cũng không vấn đề gì, Cổ Tung, Cổ Dương còn nhỏ, đối với vận dụng lực lượng tương đối thiếu, có thể là Cổ Thương Khung tỉ mỉ dậy dỗ tiểu tạp chủng kia mới có thể đánh bại được Cổ Tung, Cổ Dương. Sau này Cổ Tung, Cổ Dương bước vào cảnh giới Tiên Thiên, cho dù Cổ Thương Khung dạy tốt tới thế nào đi nữa, tiểu tạp chủng cũng không thể so sánh được với Cổ Tung.
Cổ Thương Nhạc nói:
- Ta biết tiểu tạp chủng không thể gây nên sóng gió gì, bất quá lão nhân kia vẫn luôn muốn truyền chức vị tộc trưởng cho hắn, bởi vì tiểu tạp chủng thực sự quá phế vật, hơn nữa phụ thân ta và nhị thúc phản đối lão nhân kia mới thu hồi lại tính toán này, nếu như biểu hiện của tiểu tạp chủng quá mức chói sáng, lão nhân kia không tránh khỏi lại động tâm.
Vân Kinh Hồng nói:
- Cổ tộc trưởng cũng quá cố chấp, ngươi là người duy nhất trong Cổ gia đạt tới Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, tu vi cao nhất, tộc trưởng truyền cho ngươi mới là cách tốt nhất để Cổ gia phát triển… Cổ huynh, ngươi yên tâm, ta vĩnh viễn ủng hộ ngươi lãnh đạo Cổ gia phát triển, chúng ta đã giao hảo nhiều năm, Tuyết nhi và Cổ Tung lại là thanh mai trúc mã, ngươi lên làm tộc trưởng chúng ta liền có khả năng liên thủ đối phó Liễu gia.
-o0o-