Tuy rằng Cổ Thần đã thắng liên tiếp năm trận, nhưng dù sao cũng chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng một, Cổ Thần nói ra như vậy, mọi người Cổ gia đều cho rằng Cổ Thần trẻ người nông nổi, nói lời ngông cuồng.
Lúc này, trong lòng Cổ Thương Khung cũng lo lắng không ngớt, dùng Thiên Cương Thối Thể đại pháp chiến đấu với tu sĩ cùng cấp đã năm ăn năm thua, bây giờ Cổ Thần còn muốn liền lúc chiến bảy trận, sau đó lại quyết chiến với Cổ Thái, xác thực ăn phải mệt mỏi rất lớn.
Cổ Thương Khung tu luyện Thiên Cương Thối Thể đại pháp mới đến đệ nhất trọng, hắn còn không biết, Cổ Thần đã sớm luyện thành Thiên Cương Thối Thể đệ nhị trọng, đồng thời, trọng thứ ba đã gần luyện thành.
Cổ Thương Khung càng không biết, tu vi thực sự của Cổ Thần đã bước vào Tiên Thiên cảnh tầng ba, chỉ cần dùng lực lượng thân thể cũng có thể chiến ngang một trận với Cổ Thái, sử dụng Thiên Cương Thối Thể đại pháp, đánh bại Cổ Thái là chuyện nắm chắc.
- Ha ha ha...
Một tiếng cười lớn phát ra từ trong hàng đệ tử trực hệ đời thứ ba, đã thấy một người đạp phi kiếm bay lên, hạ xuống trên lôi đài, chính là Cổ Thái.
Trên lôi đài, Cổ Thái ngưng tiếng cười, nói:
- Tuổi còn nhỏ nhưng khẩu khí lại không nhỏ, không cần chờ chiến đấu bảy trận nữa. hiện tại ta liền đánh cùng ngươi, ta ngược lại muốn nhìn xem ngươi dựa vào cái gì lại dám ăn nói ngông cuồng như vậy.
Đang khi nói chuyện, trong tay Cổ Thái chợt lóe, một thanh trường đao màu đen tỏa sắc lạnh liền xuất hiện.
- Ẩm Ngọc Đao...?
Có người nhận ra được đao này, nhịn không được kinh hô lên.
Ẩm Ngọc Đao là pháp khí thành danh của Cổ Thương Nhạc, người nhà Cổ gia sao không nhận biết?
Ẩm Ngọc Đao được luyện thành từ một loại khoáng thạch hi hữu màu hắc ngọc, không chỉ sắc bén vô cùng mà còn rất tương thích với chân khí Tiên Thiên, pháp khí được luyện chế từ tài liệu tuyệt hảo, sau khi luyện thành chí ít cũng đạt tới trung phẩm, nếu có đại sư luyện khí xuất thủ, thông thường đều có thể luyện chế thành pháp khí thượng phẩm.
Ẩm Ngọc Đao trong tay Cổ Thái tự nhiên không phải pháp khí thượng phẩm, toàn bộ Cổ gia không có một kiện pháp khí thượng phẩm nào, hơn nữa pháp khí có thể đưa cho đệ tử đời thứ ba sử dụng, tự nhiên không thể là pháp khí thượng phẩm, chuôi Ẩm Ngọc Đao này chỉ là do một luyện khí sư bình thường luyện chế ra.
Thấy Cổ Thái xuất ra Ẩm Ngọc Đao, trong lòng ba người Cổ Hiền, tam trưởng lão, Cổ Thương Khung đều cả kinh, thêm phần lo lắng cho Cổ Thần.
Pháp khí trung phẩm cao hơn một đẳng cấp so với pháp khí hạ phẩm, uy lực càng không phải so sánh, Cổ Thái không chỉ có tu vi hơn Cổ Thần một tầng, ngay cả pháp khí cũng cao hơn một đẳng cấp.
Trong lòng đại bộ phận mọi người đều cho rằng, kết quả trận chiến này đã định trước.
Trên mặt mấy người Cổ Thương Nhạc, đại trưởng lão, nhị trưởng lão... Đều lộ ra dáng tươi cười.
Cổ Thần thu Huyền Băng Kiếm vào trong túi trữ vật, trong tay đột nhiên lại xuất hiện một thanh trường kiếm khác, pháp khí trung phẩm: Thanh Ly Kiếm, là kiện pháp khí Cổ Thần vẫn luôn sử dụng từ khi tiến vào Tiên Thiên cảnh.
Cổ Thần cười nói:
- Pháp khí trung phẩm, ta cũng có...
Có lầm hay không? Từ lúc nào đệ tử đời thứ ba đều có pháp khí trung phẩm trong tay? Còn thiên lý nữa hay không? Nhất thời mọi người đều tập trung ánh mắt lên Thanh Ly Kiếm trong tay Cổ Thần.
Vô cùng chính xác, là một kiện pháp khí trung phẩm.
Sắc mặt ba người Cổ Thương Nhạc, đại trưởng lão, nhị trưởng lão nhất thời cứng đờ, trong mắt cả kinh, sự tình phát triển... Hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
Pháp khí trung phẩm? Hắn thế nào lại có pháp khí trung phẩm?
Trong lòng mấy người Cổ Thương Nhạc đều chấn động.
Pháp khí trung phẩm, Cổ gia cũng chỉ có được năm kiện, tộc trưởng một kiện, ba vị trưởng lão mỗi người một kiện, Cổ Thương Nhạc là người mạnh nhất Cổ gia có một kiện, chính là Ẩm Ngọc Đao đang cầm trên tay Cổ Thái.
Pháp khí trung phẩm, ngay cả phụ thân Cổ Thần là Cổ Thương Khung cũng không có được.
Thế nhưng, Cổ Thần lại có thể xuất ra một thanh pháp khí trung phẩm, hàng thật giá thật.
Tu sĩ Hậu Thiên cảnh không thể trực tiếp phán đoán cấp độ pháp khí, nhưng pháp khí khi được chân khí Tiên Thiên thôi động, rơi vào trong mắt tu sĩ Tiên Thiên cảnh, chân khí Tiên Thiên trong cơ thể sẽ sinh ra ba động, là hạ phẩm, trung phẩm hay thượng phẩm, vừa xem là biết được ngay.
- Cái gì?
Toàn thân Cổ Thái chấn động, không tự chủ lui lại phía sau một bước, phảng phất như bị một đạo thiên lôi đánh trúng tín niệm của hắn.
Pháp khí trung phẩm, Cổ Thái hắn bước vào Tiên Thiên cảnh đã bốn năm, phụ thân hắn là cường giả số một Cổ gia, thế nhưng nhiều năm như vậy hắn cũng không có cơ hội được tự mình cầm pháp khí trung phẩm...
Lúc này có Ẩm Ngọc Đao trong tay cũng chỉ vì phần thưởng tỷ thí tông tộc lần này quá quý giá, Cổ Thương Nhạc mới đưa Ẩm Ngọc Đao cho hắn dùng tạm, sau khi tỷ thí tông tộc kết thúc, sẽ bị Cổ Thương Nhạc thu hồi lại.
- Tiểu tử kia mới vừa bước vào Tiên Thiên, dựa vào cái gì lại có được pháp khí trung phẩm cho mình?
Cổ Thái chỉ cảm thấy trong lòng nhói lên, oán khí dâng trào, không tán đi được.
Tuy rằng vũ khí trong tay hai người đều là pháp khí trung phẩm, nhưng sắc mặt Cổ Thái đại biến nhìn Cổ Thần, ánh mắt không thể tin tưởng, thân thể lui nửa bước, còn Cổ Thần lại không đổi sắc, bình thản ung dung.
Hiển nhiên, trận giao phong khí thế thứ nhất, Cổ Thái đại bại.
- Thái nhi...
Đột nhiên Cổ Thương Nhạc quát lớn lên.
Cả người Cổ Thái chấn động, trong nháy mắt giật mình tỉnh giấc, nhớ tới lúc này đang trên lôi đài, trận chiến này chính là quyết chiến của đệ tử Tiên Thiên cảnh, cuộc chiến giành vị trí số một trong đời đệ tử thứ ba.
Đây chính là chiến đấu tranh giành bảo vật huyết hống, ai thu được danh hào số một, huyết hống liền thuộc về người đó, nếu thất bại, chỉ có thể nhìn thoáng qua.
Trong nháy mất, Cổ Thái trấn định xuống, chỉ cần đánh bại Cổ Thần, chiếm được huyết hống, dung nhập vào trong pháp khí, dù là pháp khí hạ phẩm cũng có được uy lực càng mạnh hơn so với pháp khí trung phẩm.
Lúc này, trong mắt hắn lại tràn ngập chiến ý, đồng thời cũng trở nên lãnh tĩnh.
Cổ Thần thản nhiên cười, trong nháy mắt Cổ Thái thất thần vừa rồi, hắn cũng không có tập kích bất ngờ, trong lòng Cổ Thần hiểu rõ, đối với Cổ Thái, hắn sẽ không dùng phương thức đánh bất ngờ để đả bại đối phương.
Mà là... Đường đường chính chính thông qua tấn công chính diện, đánh bại Cổ Thái...
Chỉ có như vậy mới được mọi người công nhận, không nói hắn thắng lợi nhờ đánh lén bất ngờ.
Như vậy khi Cổ Thái thất bại sẽ không có cớ để vịn vào.
Lấy thực lực Tiên Thiên cảnh tầng một, đường đường chính chính đánh bại Cổ Thái, đây mới là đả kích lớn nhất đối với tín niệm của hắn.
- Cổ Thái, ra tay đi...
Cổ Thần đưa tay làm động tác mời, nhường cho đối phương cơ hội xuất thủ đầu tiên.
Cổ Thái đang muốn nói ra câu nói quen thuộc: “Ta cho ngươi xuất thủ trước”. Đột nhiên nghĩ đến trận chiến đầu tiên của Cổ Thần, chỉ dùng một quyền đánh bay đối thủ khỏi lôi đài.
Trong lòng rùng mình:
“Tốc độ của hắn rất nhanh, xuất thủ khẳng định nhanh như thiểm điện, đối với ta bất lợi, chiến đấu lần này liên quan tới phần thưởng huyết hống, nếu hắn để ta xuất thủ, ta liền không khách khí, hừ!”
Khóe miệng Cổ Thái nhếch lên, hét lớn một tiếng:
- Tiếp ta một đao, Phá Không Nhất Trảm...
Chỉ thấy chân phải Cổ Thái bước về trước một bước, chân giẫm mạnh xuống, nơi đặt chân xuống đất, chân khí Tiên Thiên hóa thành một vòng rung động, tản ra bốn phía.
Thân thể Cổ Thái nhảy lên hơn một trượng giữa không trung, Ẩm Ngọc Đao bắn ra đao mang hơn trượng, thân thể hạ xuống, Ẩm Ngọc Đao nương theo quán tính, mạnh mẽ chém vào đỉnh đầu Cổ Thần.