
30-05-2012, 11:44 AM
|
I'm so sorry...
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 687
Thời gian online: 358699
Thanks: 179
Thanked 714 Times in 130 Posts
|
|
Niềm vui và nỗi buồn...
Từng ngày, từng giờ, từng phút trôi qua...
Cứ ngồi nhớ lại những kỷ niệm vui buồn đan xen vào nhau. Từng cung bậc xúc cảm đã trải qua, vui có, buồn có, hạnh phúc có, nhưng đau khổ và mệt mỏi cũng không thiếu phần.
Những ngày tháng êm đềm dường như đã quá xa vời... Những thứ tưởng chừng như ở trước mắt chỉ cần một cái với tay là đã chạm tới nhưng cứ lại như trêu ngươi mình, càng với tới thì nó lại càng xa mình hơn. Những thứ tưởng như đã năm chắc trong tay thì lại như những thứ vô hình, cứ cầm chắc trong tay thì nó lại biến mất mà không để lại một dấu vết gì.
"Em mệt mỏi và lo sợ lắm anh ah". Không phải mình em mệt mỏi và lo sợ đâu bé ạh! Anh cũng cảm thấy bản thân đuối lắm! Cái cảm giác đang bơi giữa hồ mà hết sức làm người ta mệt mỏi và dần tuyệt vọng! Một cảm giác lo sợ thật sự!
Có lẽ cũng chỉ còn là kỷ niệm! Còn đâu đó tiếng cười của em những lúc em vui, còn đâu đó những câu nói giận hờn vu vơ của em, còn đâu đó cái vẻ nũng nịu nhõng nhẽo của em, còn đâu đó những giọt nước mắt của em...
Có phải đã quá xa không em???
Có phải chỉ còn là kỷ niệm không em???
Hãy sống vui vẻ hơn, hãy sống hạnh phúc hơn em nhé...
|