Chương 71: Thiên Ma Chân Thể, thôn phệ lẫn nhau (hạ).
- Tiểu tử Cổ gia, ngươi cảm thấy sợ hãi sao?
Vạn Hữu Tiều bước một bước trước mặt Cổ Thần, cái bồn máu há ra hỏi.
Cổ Thần mỉm cười, nói:
- Không, ngươi còn chưa xứng.
- Hử?
Vạn Hữu Tiều giận dữ, quát lớn:
- Chịu chết đi, tiểu tử hỗn trướng…
Hắc quan hai móng chợt lóe, đạo đạo cương khí quay xung quanh, hai chân Vạn Hữu Tiều dậm mạnh, nhất thời đất rung núi chuyển, thân thể hắn giống như thiểm điện đánh về phía Cổ Thần.
Tuy rằng thân thể biến lớn hơn, nhưng tốc độ không hề giảm, so với trước khi biến thân nhanh hơn nhiều.
- Chết đi, tiểu tử Cổ gia.
Vạn Hữu Căn trên mặt đất hưng phấn quát.
Khóe miệng Cổ Thần nhếch lên, lộ ra một tia coi thường, Tử Vong Chi Kỳ ném xuống trước mặt, tức thì biến lớn cao một trượng, Hủy Diệt Chi Châu cũng rời khỏi tay, giống như viên hỏa cầu xích sắc, lơ lửng phía sau Tử Vong Chi Kỳ.
Đồng thời, chân khí Tiên Thiên của Cổ Thần tuôn ra, dồn vào Sát Lục Chi Giới, Sát Lục Chi Giới bùng phát hồng quang, huyết hống trong giới lưu động, giống như máu, một đạo hồng quang bắn ra, dung nhập vào Hủy Diệt Chi Châu.
Lập tức, quang mang Hủy Diệt Chi Châu đại thịnh, một dạo hỏa diễm hư huyễn cao hơn trượng lập tức sản sinh, ba đạo xích mang từ trong Hủy Diệt Chi Châu bắn ra, chiếu vào Tử Vong Chi Kỳ.
Vù…
Dẫn hồn hoa trên Tử Vong Chi Kỳ đột nhiên rõ ràng hơn, giống như sinh mạng sống, chín đạo cương khí màu đen đồng thời bùng phát lao về phía Vạn Hữu Tiều.
Trong nháy mắt, một cỗ cảm giác nguy cơ khủng khiếp bao phủ Vạn Hữu Tiều, hắn sợ hãi rống lớn:
- Không… Đây là cái gì?
Tốc độ chín đạo cương khí nhanh tới cực hạn, trong sát na phóng tới trước mặt Vạn Hữu Tiều, hắn không thể né tránh được, hai tay đẩy về phía trước, vô số hắc khí tuôn ra, hình thành một đạo cương tráo Tiên Thiên.
Đồng thời, quang mang toàn thân Vạn Hưu Tiều đại thịnh, lân giáp trên người đều sáng lên, đạo đạo cương mang lưu động, hình thành một tầng phòng ngự…
Nhìn chín đạo cương khí màu đen, sắc mặt Vạn Hữu Căn biến đổi, kinh hãi lớn tiếng nói:
- Là ngươi… Là ngươi giết Liễu Xuyên?
- Các ngươi biết được quá muộn rồi…
Cổ Thần cười nhạt một tiếng.
Trong chớp mắt, chín đạo cương khí màu đen bắn vào cương tráo Tiên Thiên của Vạn Hữu Tiều, mỗi một đạo cương khí màu đen đều tương đương với một kích toàn lực của cao thủ Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, Vạn Hữu Căn làm cách nào ngăn cản được.
Phốc một tiếng, cương tráo Tiên Thiên trong nháy mắt bị đánh trúng nát bấy, thế đi của chín đạo cương khí màu đen không giảm, tiếp tục công kích vào vòng phòng ngự thứ hai bên ngoài thân thể Vạn Hữu Tiều.
Lân giáp toàn thân hắn cực kỳ cứng rắn, lại trải qua chân khí Tiên Thiên cường hóa, pháp khí trung phẩm bình thường không thể đả thương…
Thế nhưng, một kích này của Cổ Thần chính là do Tử Vong Chi Giới, Hủy Diệt Chi Châu, Tử Vong Chi Kỳ, ba pháp khí thượng phẩm liên hợp phát ra, vô hạn tiếp cận một kích toàn lực của tu sĩ Thần Hải cảnh.
Lân giáp trên người Vạn Hữu Tiều hầu như chỉ chặn được trong thời gian chớp mắt, chín lỗ máu lập tức xuất hiện, hắn tru lên một tiếng thê thảm, chín vòi máu tươi vọt ra.
Trước Tam Tuyệt đại trận, Thiên Ma Chân Thể của Vạn Hữu Tiều không kham nổi một kích.
Bất quá, tình huống của Vạn Hữu Triều so với Liễu Xuyên tốt hơn nhiều lắm, chín lỗ máu chỉ có năm lỗ xuyên thủng thân thể hắn, còn có bốn đạo cương khí sau khi xuyên thủng phòng ngự, uy lực giảm đi, chỉ lưu lại bốn vết thương rất nhẹ.
Bốn vị trí này đều là chỗ trí mạng.
Vì vậy, Vạn Hữu Tiều và Liễu Xuyên khác nhau, Liễu Xuyên bị chín đạo cương khí bắn trúng, trong nháy mắt liền mất mạng, mà Vạn Hữu Tiều chỉ bị thương rất nặng.
- A… Máu, ta muốn máu, ta muốn thịt…
Vạn Hữu Tiều rống một tiếng to hơn, đau đớn trên người khiến hai mắt hắn đỏ bừng, hắn cảm nhận được sinh mệnh trôi qua, hắn nhu cầu cấp bách cần bổ xung cái gì đó… Trong mắt hắn chỉ có dục vọng, không có nửa điểm cảm tình…
Đối với Cổ Thần phía trước, Vạn Hữu Tiều cảm thấy sợ hãi, lập tức, ánh mắt huyết hồng rơi vào Vạn Hữu Căn nằm trên mặt đất.
Xẹt…
Ánh mắt Vạn Hữu Tiều bừng sáng, giống như thợ săn phát hiện con mồi, thân thể tung nhẹ, liền nhảy vồ về phía Vạn Hữu Căn.
- Không… Hữu Tiều, là ta, ta là Hữu… A….
Vạn Hữu Căn còn chưa nói xong liền phát ra tiếng kêu gào đau đớn thê thảm, một chân của hắn đã bị cái bồn máu của Vạn Hữu Tiều mở rộng cắn đứt.
Cái miệng rộng của Vạn Hữu Tiều tiếp tục di chuyển lên cao, rất nhanh, ngay cả xương cốt dây lưng cũng bị hắn cắn đứt nuốt vào bụng.
Ánh mắt Vạn Hữu Tiều càng sáng lên:
- Máu… Thịt…
Lại một ngụm, cắn đứt một chân còn lại của Vạn Hữu Căn.
Cổ Thần lạnh lùng nhìn một màn trước mắt, ký ức kiếp trước giống như sóng triều trào lên, thời điểm Vạn gia huyết tảy Cổ gia, Vạn gia cũng có người bị thương, lúc đó chính là dùng loại phương pháp này ăn tươi không ít thân thể người Cổ gia để trị liệu thương thế.
Cổ Thần phất tay lên, thu lại Tù Linh Tác, hai chân Vạn Hữu Căn đã mất, hắn và Vạn Hữu Tiều đối với Cổ Thần mà nói, đều là chim trong lồng, tùy tiện bọn họ thôn phệ như thế nào cũng được.
- A… Thiên Ma Chân Thể…
Tù Linh Tác trên người Vạn Hữu Căn vừa mất, sau khi phát ra tiếng hét thảm, cũng rống lên một tiếng to hơn, trong nháy mắt hắc khí bao phủ, thân thể bắt đầu biến hóa, rất nhanh, cũng giống như Vạn Hữu Tiều, chỉ là không có hai chân.
Rắc rắc… Vạn Hữu Tiều ăn được hai đùi, thương thế trên người đã tốt hơn không ít, vừa vặn cắn đứt một tay Vạn Hữu Căn.
Đau đớn kịch liệt khiến Vạn Hữu Căn một lần nữa thét gào, trong mắt hắn chỉ còn lại quang mang huyết hồng, quát:
- Máu… Thịt…
Sau đó, giương cái bồn máu lớn, một ngụm cắt đứt cánh tay Vạn Hữu Tiều.
Hai quái vật lăn lộn với nhau, liên tục cắn xé nhau, ăn tươi thân thể đối phương, bộ vị trên người cả hai đều càng lúc càng ít đi, thế nhưng, thương thế lại càng lúc càng nặng hơn…
Rốt cuộc vẫn là Vạn Hữu Tiều giành thắng lợi, hắn trước tiên ăn mất hai đùi, một cánh tay Vạn Hữu Căn, sau khi cắn đứt một cánh tay còn lại của Vạn Hữu CĂn, sau đó bắt đầu cắn tới cổ Vạn Hữu Căn, liên tục hút máu, thẳng cho tới khi thân thể Vạn Hữu Căn hoàn toàn không nhúc nhích mới thôi.
Vạn Hữu Tiều cũng phải trả giá bằng hai cánh tay.
Bất quá, sau khi hấp thu toàn bộ máu huyết Vạn Hữu Căn, trên mặt Vặn Hữu Tiều đã có chút cảm giác thỏa mãn, phát ra một tiếng thở dài thư sướng, thương thế trên người hắn đã khôi phục trở lại, hai cánh tay có thể bằng mắt thường thấy được, một lần nữa dài ra…
Hắn từ cận kề cái chết sống sót trở lại, trong mắt tràn đầy hưng phấn, mừng rỡ như điên, hoàn toàn quên đi, bên cạnh còn có đại địch Cổ Thần.
Cổ Thần tự nhiên không để hắn khôi phục hoàn toàn như cũ, tiếp tục đại chiến một hồi, chân khí Tiên Thiên bắt đầu khởi động, quang mang Sát Lục Chi Giới bùng lên, trải qua Hủy Diệt Chi Châu và Tử Vong Chi Kỳ, một đạo hồng quang hóa thành ba đạo xích mang, ba đạo xích mang hóa thành chín đạo cương khí màu đen, nhắm thẳng Vạn Hữu Tiều.
Vạn Hữu Tiều chỉ cảm giác thấy nguy cơ bao phủ, nhưng đã muộn, tốc độ của chín đạo cương khí màu đen nhanh tới cực điểm, kích trên người Vạn Hữu Tiều, nhất thời, chín lỗ máu lập tức xuất hiện, chín vòi máu tươi lập tức phun ra.
Tuy rằng Vạn Hữu Tiều vẫn đang trong trạng thái Thiên Ma Chân Thể, thế nhưng không có chân khí Tiên Thiên phòng ngự, hắn đã dồn toàn bộ chân khí Tiên Thiên còn lại tới hai cánh tay, để thúc đẩy tốc độ hai cánh tay khôi phục nhanh hơn.
Chín đạo cương khí màu đen không có bất cứ ngăn cản nào, bắn xuyên qua thân thể Vạn Hữu Tiều.