Chương 27: Hư Thiên Tông (hạ).
Nếu như ba mươi năm sau, tu vi đột phá đến Thần Hải cảnh, vậy thì chúc mừng, sẽ trở thành trưởng lão của Hư Thiên Tông, tiếp tục ở lại tông môn tu luyện, không cần làm những bài tập mà đệ tử phải làm nữa, cũng có thể được xin về gia tộc của mình, tông môn mỗi năm sẽ cung cấp một số tài nguyên, nhưng nếu tông môn đã triệu, lú nào cũng phải quay về.
Ở lại trong tông môn, được gọi là nội môn trưởng lão, trở về gia tộc của mình, gọi là ngoại môn trưởng lão, ngoại môn trưởng lão tương đối tự do, nhưng, tài nguyên có được ít, quyền lực cũng ít.
Bởi vậy, bao nhiêu năm nay, đệ tử trở về từ Hư Thiên Tông, hoặc là ngoại môn trưởng lão, ở bên ngoài khai cành tán lá, hình thành lên những gia tộc tu chân. Hậu duệ của những đệ tử hoặc ngoại môn trưởng lão này, lại được cho vào Hư Thiên Tông, không ngừng bổ sung huyết dịch mới cho Hư Thiên Tông, cứ như vậy tuần hoàn không ngừng.
Thiết đả tông môn, lưu thủy đệ tử, chính là đạo lý từ xưa đến nay của Hư Thiên Tông.
Tự cổ đến nay, thiên tài trên Cổ Hoang địa lục sáng lập tông môn rất nhiều, nhất là thời đại chư tử bách thánh, vô số tông môn tân hưng mọc lên như nấm sau mưa, nhưng, đến bây giờ những tông phái đó còn lại được mấy?
Mười thì chỉ còn lại một, chín tông phái biến mất, ba là bị kẻ thù tiêu diệt, sáu là vì nguyên nhân quản lý bản thân, không có phương thức phát triển hợp lý nên mới bị biến mất trong dòng chảy thời gian. Những đại tông phái thời kì viễn cổ, đến bây giờ, hầu như đã cắt truyền thừa, không cắt truyền thừa thì cũng biến thành đời đời đơn truyền, ngay cả tông môn cũng không được tính.
Nhưng tông môn ấy, chẳng nơi nào chú trọng phát triển, nếu như mỗi người trong tông môn chỉ lo tu luyện bản thân, cho dù tu vi có mạnh hơn, tông môn sớm muộn cũng mất.
Nên, ở Hư Thiên Tông, nếu như muốn tiếp tục ở lại Linh Hư Sơn mảnh đất phong thủy bảo địa này tu luyện, nhanh chóng bước lên đại đạo, thì phải nỗ lực, nếu không sớm muộn cũng bị đào thải.
Cổ Thần đến gần Linh Hư Sơn mạch, từ giờ đến cuối năm chỉ còn mấy ngày, ngày chiêu đồ là mùng năm của năm mới, thời gian vẫn còn khoảng mười ngày nữa.
Nhưng, công việc chiêu đồ sớm đã bắt đầu.
Thanh Dương Thành, tòa đại thành nằm ở cực Nam Linh Hư sơn mạch là nơi Hư Thiên Tông chọn để đón tiếp đệ tử. Cổ Thần vào Thanh Dương Thành, phát triển tu vi lên Hậu Thiên cảnh tầng năm, đến nơi đón tiếp một cách thành thục.
Hắn vào Hư Thiên Tông, là muốn trở thành đệ tử Bách Thảo Phong, Bách Thảo Phong chuyên môn luyện chế đan dược, đệ tử phân phối mỗi năm rất ít, chỉ có đệ tử tu vi thấp nhất, tư chất kém nhất mới được phân phối về đó. Kiếp trước Cổ Thần chỉ có tu vi Hậu Thiên cảnh tầng năm, luận tu vi, là kém nhất, luận tư chất, cũng xếp hạng cuối, đương nhiên, vừa vào tông môn đã được phân phối đến Bách Thảo Phong.
Bởi vậy, Cổ Thần mới hạ tu vi xuống Hậu Thiên cảnh tầng năm, nhưng, vừa bước đến nơi tiếp đón, Cổ Thần thoáng giật mình, chỉ thấy bên cạnh cửa treo một tấm gỗ lớn, trên đó đề: Yêu cầu thấp nhấp, Tiên Thiên cảnh tầng một, tu sĩ Hậu Thiên cảnh miễn làm phiền.
Cổ Thần tròn mắt, yêu cầu chiêu đồ của lần này cao vậy sao? Thấp nhất Tiên Thiên cảnh tầng một?
Cổ Thần không biết, Tiên Thiên cảnh tầng một từ xưa đến nay vẫn là yêu cầu của Hư Thiên Tông. Kiếp trước, Hư Thiên Tông phái không ít đệ tử đi Côn Ngô bí cảnh, kết quả trừ Vô Chân, tất cả đều chết hết, khiến Hư Thiên Tông hậu bối đệ tử nguyên khí đại thương.
Nên, để nhanh chóng bổ sung huyết mạch, Hư Thiên Tông giảm yêu cầu xuống mức thấp nhất, như vậy, Cổ Thần mới may mắn trở thành đệ tử Hư Thiên Tông. Tuổi tròn mười sáu, tu vi mới ở Hậu Thiên tầng năm mà vào được một tông phái lớn như Hư Thiên Tông, đó không phải may mắn bình thường. Nhưng, kiếp trước Cổ Thần không hiểu, vào Hư Thiên Tông thấy bị phân phối làm luyện dược đồng tử, ngày nào mặt cũng dài ra, nhưng tất cả mọi người đều đang nợ hắn vậy, tâm trạng rất khó chịu nên bị không ít sư huynh sư tỷ đánh mắng.
Bây giờ nhìn thấy yêu cầu thấp nhất này, Cổ Thần mới biết, kiếp trước không phải lúc nào cũng gặp xui xẻo, chí ít, vào được Hư Thiên Tông là một chuyện rất may mắn, nếu không, sao quen được Hư Tử Uyên, sao bị Hoàng Dược Tiên thu nhận làm chân truyền đệ tử?
Cổ Thần cười cười, nâng tu vi lên Tiên Thiên cảnh tầng một, đi vào nơi tiếp đón.
Hai tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng một bên cạnh cũng đến báo danh, ban đầu thấy tu vi Cổ Thần mới ở Hậu Thiên cảnh tầng năm, đứng một chỗ lén cười giễu cợt, thấy Cổ Thần chớp mắt nhảy lên Tiên Thiên cảnh tầng một, không khỏi giật mình.
- Lô huynh, người đến Hư Thiên Tông quả nhiên có cao thủ giấu tài?
- Triệu huynh nói đúng, xem ra chúng ta phải biết khiêm tốn một chút, không được kiêu ngạo, tuyệt đối không được kiêu ngạo.
…
Phụ trách báo danh là hai tu sĩ tuổi chừng hai mươi, nhìn độ tuổi, có lẽ là đệ tử Hư Thiên Tông khóa thứ nhất.
- Hai vị sư huynh...
Vừa vào phòng, Cổ Thần liền chắp tay đi về phía tu sĩ bên phải.
Kiếp trước Cổ Thần chủ yếu ở Bách Thảo Phong luyện thuốc, cho đến khi Hư Thiên Tông bị diệt, ngoài mầy trăm đệ tử của Bách Diệp Phong ra cũng chỉ quen biết mấy vị sư huynh có tu vi đặc biệt xuất chúng.
Hai tu sĩ phụ trách báo danh này đều là tu vi Tiên Thiên tầng năm, rõ ràng không phải tu vi đặc biệt xuất chúng, nếu không, đã không bị phái đến đây phụ trách công việc báo danh từ sáng đến tối.
Đương nhiên, cũng không thể là đệ tử quá kém, phụ trách báo danh cũng rất vất vả, đệ tử bình thường, không bao giờ đến lượt.
Tóm lại, với hai sư huynh phụ trách báo danh, nhất định phải giữ lễ phép, nếu không, sẽ trực tiếp đánh trượt ngươi mà không cần lý do.
Hai người thoáng ngây ra, sự nhiệt tình của Cổ Thần rõ ràng khiến họ ngạc nhiên, tu sĩ trước mặt Cổ Thần nói:
- Ngươi vẫn chưa phải đệ tử của Hư Thiên Tông ta, không cần gọi bọn ta là sư huynh, gọi đạo hữu là được rồi.
- Hai vị đạo huynh...
Cổ Thần cung kính chào hỏi một lần nữa, nói:
- Từ lâu đã được nghe đại danh Hư Thiên Tông, hôm nay đến bái sư học nghệ.
Quả nhiên sự lễ phép của Cổ Thần đã có hiệu quả, tu sĩ trước mặt mỉm cười, nói:
- Ngươi tên gì? Đến từ gia tộc nào?
Cổ Thần nói:
- Tại hạ Cổ Thần, đến từ lãnh địa Cung gia, cách đây vài vạn dặm, được biết Hư Thiên Tông mở núi chiêu đồ, đặc biệt đến đây tương cầu đạo duyên.
- Ngươi là tu sĩ từ nơi khác đến?
Tu sĩ tiếp đón hỏi.
Cổ Thần gật gật đầu.
Những đệ tử đến báo danh trước đây không phải là cháu đích tôn thì cũng là cháu ngoại của một vị trưởng môn ngoại tộc nào đó, đương nhiên cũng có không ít tu sĩ từ nơi khác đến.
Tu sĩ từ nơi khác đến căn bản không có ô dù, thường thì các sư huynh phụ trách tiếp đón sẽ không tỏ ra niềm nở với họ, nhưng có lẽ vì sự lễ phép vừa rồi của Cổ Thần, nên tu sĩ này chẳng nói gì, tiếp tục hỏi:
- Bao nhiêu tuổi?
- Đã tròn mười ba!
Cổ Thần thật thà đáp.
Tu sĩ này lại lộ vẻ kinh ngạc, nhủ thầm tên tiểu tử này đúng là lớn trước tuổi, mới mười ba mà nhìn chẳng khác gì thiếu niên mười lăm mười sáu.
Một lúc sau, tu sĩ này lấy ra tấm thẻ ngọc, nói:
- Ngươi đã báo danh xong, tấm thẻ ngọc này là bằng chứng báo danh của ngươi, mùng năm năm sau, tấm thẻ ngọc này sẽ là chứng nhận thông hành, tìm bất cứ điểm tiếp đón nào đều có người đưa ngươi lên Thiên Phong, tham gia kiểm tra, có gì cần chú ý, vị trí điểm tiếp đón đều được ghi trên thẻ ngọc, tự đọc cẩn thận.
- Đa tạ đạo huynh.
Cổ Thần nhận thẻ ngọc, cảm ơn rồi rời khỏi nơi tiếp đón.