Xem bài viết đơn
  #52  
Old 16-07-2012, 03:19 PM
hoang đang hoang đang is offline
Việt tác gia
 
Tham gia: Jan 2012
Đến từ: vietnam
Bài gởi: 47
Thời gian online: 10106
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
QUỶ CỐC HỒI 46 VÀO HANG CỌP - TRUYỀN NHÂN THIÊN CUNG

Trời dường như không chiều lòng Mặc Ưng Công cho nên tuyết lại rơi nặng hạt hơn , lão bấm bụng ở lại thêm một ngày tại Long Trấn Môn , thế là lại ăn uống thù tạc , rồi lại đàn địch , các cô thì rúc rích trò chuyện , có lẽ vài mối quan hệ đạo đời cũng đã bắt đầu nảy nở giữa Long Môn Nhân với Thủy cung giáo chúng , Trương huynh nhà ta thì vui vẽ lắm , chẳng mấy khi mà chàng
có nhiều nữ đạo cô xinh đẹp vây quanh như thế này , không biết tối nay có gặp lại mỹ nhân đêm qua không , hay lại là một mỹ nhân khác , chàng quên khuấy mất là tìm xem các mỹ nữ từ đâu xuất hiện , thật ra chàng cũng có đễ ý tìm xem trong các nữ giáo chúng xinh đẹp của Mặc Ưng Công ai là cô nương đêm qua , nhưng chàng không tìm thấy , rồi chè chén với bao đạo cô vây quanh làm chàng không còn đễ ý nữa , chiều nay tuyết ngừng rơi , Mặc lão khấp khởi mừng thầm , nếu lôi kéo được Long Môn thì công việc của lão sẽ trở nên thuận lợi hơn , bọn giang hồ này tung tích rất bí mật , tuy giao du với bọn chúng khá lâu nhưng Mặc cung chủ vẩn không biết lai lịch thật sự bọn chúng là ai , chúng thật sự muốn gì , lão chỉ nhận biết bọn này
cũng căm ghét Thiên Ma giáo như các môn phái trung nguyên thông qua lời yêu cầu được tham gia lên chinh phạt Thiên Ma giáo tại Thiên Sơn , với những gì Mặc lão biết được thì Thiên Ma giáo với Thiên Ma trảo công và Thiên Chỉ Thần Thông của Thiên Ma Nhân , thì quần hùng trung nguyên không dễ thành công trong âm mưu à quên trong mưu đồ à không phải trong công cuộc chính nghĩa Diệt Ma phù Chính , liên kết với bọn này thì thêm tay kiếm tay đao cũng có lợi về xương máu , nhưng một mình Thủy Cung thì lão cảm ấy trơ trọi và thú thật là cũng hơi lạnh cẳng , nếu có Long Môn hay Minh Đạo Thiền Viện thì lão cảm thấy chắc ăn và an toàn hơn …

Buổi tối các môn nhân Long Trấn bắt sân khấu đèn sáp diễn rối bóng cho phái bộ Thủy Cung
thưởng thức , những hình ảnh đời thường đôi khi pha lẩn những hình ảnh thầm kín tục tục thanh thanh làm cho các cô các chị hai tay che mặt đỏ như gấc chín , bọn nam nhân Long Môn được thể buông lời lả lơi nặng nhẹ , hôm nay Mặc lão và Trương Thất Tú ra ngoài uống rượu đối ẩm không có ở nhà nên không khí đạo đời giữa Thủy Cung và Long Môn cứ như lân nghe pháo , rồng gặp mây , thật là vui như tết …

Gần giờ dậu thì Long Môn Chủ cùng Mặc Ưng Công Thủy
Cung chủ mới quay về Long Môn Trấn , cả hai người đã chếch choáng say, Long Môn Chủ thét gọi môn nhân chuẩn bị phòng ngủ cho Mặc Ưng công còn chàng thì tự mình đi về thư phòng , lại bồn nước nóng , chàng sẽ lại tắm rồi lại vào giường rồi lại gặp cô nương hôm qua , hay một cô nương mới nào khác , Trương Thất Tú trong cơn ngà say đã tưởng tượng như vậy , nhưng chàng đã lầm , không có cô nương nào , giường chàng trống rổng , chăn chiếu lạnh lùng , chàng buồn quá , tỉnh rượu hẳn , co lẽ lão Thủy Cung không phải chủ trì việc này như chàng nghĩ từ sáng đến giờ ,. nhưng không phải Thủy Cung thì ai vào đây ? và hơn hết là tại sao lại vào ngay lúc này , nhiều năm đã qua , Trương huynh cô đơn lẻ bóng không có ai nâng khăn sửa túi thì chẳng có cô em
nào chui vào giường cả , hôm nay tự dưng mỡ treo miệng mèo ? vậy nếu không phải Thủy Cung thì họ muốn gì ở chàng ,có ai cho không ai cái gì kể cả tình cảm , chuyện chăn gối ?

nghĩ một hồi Trương Thất Tú ngủ thiếp đi , trong mộng chàng gặp Mai Viên Hồng Cô đang xỉa vào mặt chàng mà mắng : “ Đồ dâm ô , đồ bê tha , đồ bảo kê , đồ bảo tiêu ….( cũng may là nàng chưa mắng đến đồ ...bảo hiểm ) nói chung nhiều đồ lắm , nhưng Trương huynh thì đang nằm mộng,
chàng đang không có “đồ” gì cho nên nghe hết mà cũng chẳng có thể đối đáp gì được với Mai Cô nương , người yêu đầu đời của chàng …

Trương Thất Tú ngủ vùi đến sáng , cho đến tận khi bọn hầu cận lại đánh thức chàng dậy , hôm nay trời thuận ý Mặc Ưng công nên không còn tuyết rơi , thậm chí mặt trời còn lên mờ mờ thành một cái dĩa sáng đục trên bầu
trời , hôm nay thì chàng sẽ cùng Mặc Lão đi đến một nơi mà Mặc Ưng Công gọi là nơi du ngoạn, nơi có bạn giang hồ , thân hửu của lão, nơi bọn này luyện công , tề binh tựu mã chờ ngày cùng Thuỷ Cung và Long Môn Trấn chinh phạt Thiên Ma Gíao …

Khi Trương Thất Tú bước vào sảnh thì chàng đã thấy Mặc lão đang ngồi dùng trà với các nàng đạo sỹ , thấy Trương Thất Tú lão lật đật đứng lên cung tay nói lớn :
_ Trương huynh đã dậy rồi .
Trương Thất Tú cung tay chào Mặc lão chàng vui vẽ nói :
_ Mặc huynh ngủ ngon chứ , nói đoạn chàng quay sang các cô nương mĩm một nụ cười rộng mở :
_Các cô nương cũng ngon giấc chứ .
Rồi chàng thét gọi môn nhân đem thêm trà bánh đễ chàng cùng các quí nhân Huyền Cơ Thủy Cung dùng bửa sáng . Chàng vừa ăn sáng vừa hỏi thăm các cô về những trò vui do bọn nam nhân Long Môn trình diển tối hôm qua , các cô nương tu đạo không trả lời chỉ thầm đưa mắt nhìn nhau rồi đỏ mặt cúi đầu e lệ lí nhí đáp :
_ Bẩm Long Môn Chủ , dạ vui lắm ạ …
Trương Huynh cười lớn , chàng quay sang Mặc lão cung tay nói :
_Cuộc nhàn du hôm nay Mặc huynh cho phép các tiên tử này tham dự nhé , Long Môn sẳn dịp này cũng cho vài đệ tử theo hầu Huyền Cơ Thủy Cung ...cho có bạn vậy .
Mặc lão cũng khoát tay nói lớn vui vẻ :
_ Càng đông càng vui , Trương huynh đi cùng là vui nhất rồi ...
Chừng hai khắc sau , Trương Môn Chủ ra lệnh cho bọn môn nhân đóng yên cương cho chàng và ba tùy tùng là ba đại đệ tử của Long Môn cùng đi với bọn Thủy cung đễ đến thăm và thưởng ngoạn một nơi non xanh nước
biếc gần Long Môn , cuộc du ngoạn sẽ chỉ diễn ra trong ngày mà thôi , bọn nữ nhi Thủy cung cũng lục tục lên ngựa đi theo Mặc lão…

Đoàn người ngựa đi ngược về phía bắc Long Môn Trấn , chừng một canh giờ thì đến một ngọn núi nhỏ có tên là Tiêu Kỷ Sơn , dưới chân núi những ngọn thủy tùng phủ trắng tuyết đang oằn nghiêng chực hờ đổ ụp , Mặc lão
dừng ngựa lại một mô đất cao , khẻ nhìn bao quát một tí , lão quay sang Trương Thất Tú nói to đễ át tiếng gió ầm ào :
_ Trương huynh , từ đây chỉ còn vài bước là đến …
Trương Thất Tú nhìn chung quanh, chàng nhận ra mình đang đứng dưới chân một ngọn đồi lớn , quả tình nơi đây chàng chưa hề đặt chân đến lần nào , mặc dù Trương Thất Tú nhà ta sinh trưởng , vui chơi quậy phá tại Long
Trấn có dễ trên bốn mươi xuân nhưng chàng hầu như chẳng bao giờ đi lên phía bắc , bây giờ nơi đây lại là nơi trú ngụ của một bọn người bí hiểm và chàng đang chuẩn bị diện kiến bọn chúng , Trương huynh nói thật tình thì chàng cũng hơi thấy hồi hộp ,chàng lại nghĩ “_ nếu mình từ chối liên kết với đám người chưa biết xấu tốt này , thì về lâu dài chưa chắc ngồi yên với bọn chúng ... Mặc lão tặc có vẽ rành đường đi nước bước chứng tỏ lão có quan hệ khá là gắn bó với bọn chúng , có lẻ nên để hắn chủ động còn ta thì từ từ hoãn binh trước cái đã …”

Mặc Ưng Công quay sang các nữ đạo sỹ của hắn dặn dò cái gì đó , các cô nương hình như cũng đã biết việc nên không nói gì , nhìn Trương Thất Tú đang tỏ ra ngắm nghía phong cảnh chung quanh có vẽ an nhàn thư thái , Mặc lão cười hỷ xã nói với chàng :
_ Có một vài thủ tục , Trương huynh theo sau lão , chúng ta vào trước rồi mọi người sẽ theo sau vậy …
Trương huynh làm cử chỉ mời Mặc lão đi trước , Mặt Ưng Công thúc ngựa đi lên trên cao hơn , được chừng vài trăm trượng cả hai dừng lại trước một miệng hang , miệng hang này nằm trên cao nên khó thấy , lại nhiều dây leo cây cối chằng chịt , cửa miệng hang ỡ ngoài thì nhỏ , một người bước vào đã thấy chật , Trương huynh và Mặc Ưng Công lần lượt bước vào hang , bên trong miệng hang dần mở rộng ra , cả hai người dừng lại một chút , trước mặt họ là một cánh cửa to lớn , đóng kín , cánh cửa có vẽ còn mới với những đai sắt còn sáng mờ mờ trong chút ánh sáng ngoài cửa hang hắt vào ,lúc này ba môn nhân của Long Môn cũng đã thấp thoáng ngoài
miệng hang , cả ba đang căng thẳng chăm chú nhìn Môn Chủ của mình vào hang cọp , bụng cũng cảm thấy khâm phục tí chút …

Mặc Ưng Công nhẹ nhàng dùng chỉ công đánh vào cai móc sắt dùng để gọi cửa hai cái liên tiếp rôì thêm một cái lại thêm ba cái gỏ liền nhau .
trong khoảng chừng năm giây , cánh cửa từ từ mở ra , tiếng đai sắt nghiến vào sàn động bằng đá nghe kèn kẹt ,Mặc lão bổng thình lình xô ngang Trương Thất Tú , miệng lão la vừa đủ nghe , giọng có vẽ trầm trọng :
_ Cẩn trọng Môn Chủ …
Lão vừa dứt tiếng và Trương huynh cũng vừa ngả vào vách đá thì cả hai nghe có tiếng xoèn
xoẹt …
Một loạt mũi tên vọt bay ra với tốc độ cực kỳ nhanh.

Mặc lão còn nhanh hơn , thân thủ của lão không hổ danh Cung Chủ Huyền Cơ Thủy Cung , lão vừa khẻ nghiêng người né tránh lại dùng trảo công bên tay phải của lão bắt gọn năm mũi tên , lại dùng tay trái chống vào vách đá làm đà
lão vọt lên trên cao chừng vài thước rồi uốn ngược theo trần vách hang đáp xuống nhẹ nhàng như một cọng lông ngổng …

Ba tên đệ tử của Long Môn thóat chết trong gang tấc thì xanh hết cả mặt mày , chúng đứng trơ ra như tượng gổ , rồi bổng dưng cả ba đồng loạt hét lên và vung đao chạy vào …

Trương Thất Tú cũng muốn đứng tim mất một giây , nhưng chàng kịp thời nở một nụ cười và đưa tay cách không điểm huyệt ba tên đệ tử , cả ba tên đồng loạt khựng lại rồi té nhào xuống ,trong một phần tư giây thanh đầu đao vật bất ly thân của chàng đã chớp sáng mấy cái rồi nằm im trước ngực của chàng ,Long Môn Chủ Long Trấn Môn…

Mặc Ưng Công cười lớn ha hả , lão nói vọng vào phía trong hang như cho một người bí mật nào đó nghe vậy :
_ Xong thủ tục rồi nhé , ta vào đây …
Hóa ra năm mũi tên chỉ là thủ tục nhập hang , Trương Thất Tú lầu bầu rủa thầm : “ Mẹ kiếp ,không biết cao cường cở nào bày đặt thử công phu của ta sao
, xuýt chút nữa thì đi tong ba mạng đồ đệ của ta rồi …” tuy vậy chàng lại cung tay giọng thản nhiên nói với Mặc lão :
_Cảm ơn hảo công phu của Mặc huynh ...nói xong chàng lại vẩy tay một cái , ba tên đồ đệ lồm cồm đứng dậy , lúc này trước miệng hang cũng đã lố nhố bóng dáng các cô nương , Mặc Ưng Công miệng thì rối rít “ không dám không dám “ vừa đưa tay ra hiệu cho các cô tiến vào .

Lúc này có chút ánh sáng vàng vọt chập choạng xuất hiện từ trong hang , những quầng sáng này từ từ đến gần và người ta có thể nghe tiếng những bước chân nhẹ lướt trên nền hang bằng đất cứng nện chắc , những quầng sáng đến gần làm lộ ra vài bóng người ăn vận toàn đen bịt mặt không thấy cả tóc , chỉ hở hai con mắt đang nhìn đăm đắm vào những người mới đến .

Không thấy bọn này vũ trang gì cả , chúng đi tay không với những thanh đuốc có lẽ đốt cháy bằng thứ nhiên liệu gì mà không có chút khói nào . Một tên đi đầu có lẽ là tóan trưởng dừng lại trước Mặc lão và Trương Thất Tú , hắn lừ lừ đôi mắt nhìn lướt qua cả nhóm người rồi cất giọng nghe như xa xăm từ cõi nào :
_ Hoàn thành , mời …
Chẳng biết hoàn thành có phải là do
Mặc lão hoàn thành thủ tục khi nảy hay gì gì khác chăng , Mặc lão khoát tay ra hiệu cho đoàn người đi theo mình , thật ra là đi theo ba tên khi nảy , dưới ánh sáng kỳ quái chập choạng lại chẳng có chút khói nào , Trương Thất Tú khẻ nhìn hai bên vách hang , chàng đễ ý thấy cách khoảng vài chục thước lại có những hình vẽ kỳ cục , người không ra người vật chẳng ra vật , hình như là những ký hiệu chỉ đường …

Cả nhóm đi được khoảng vài trăm thước thì dừng lại trước một cái sảnh thiên nhiên , có lẽ đá ở đây đã bị bào mòn nên khoét sâu vào hang núi thành một cái động khá lớn , chung quanh thành động trên cao , những ngọn đuốc tương tự lần lượt bùng cháy dưới chỉ công của tên cầm đầu , những luồng sáng xanh lè phát ra từ những ngón tay của hắn bay vụt đến từng ngọn đuốc làm bừng sáng cả gian động , lúc này cả bọn Trương Thất Tú mới thấy một người chợt xuất hiện như một bóng ma , không tiếng động , không hơi thở , cái bóng ăn mặc toàn màu trắng có hai vệt xanh thẩm vắt chéo ngang vai thoáng chốc đã dừng bước trước đoàn người chừng vài chục thước , trên một cái bệ đá


Cai bóng khoát tay ra hiệu cho ba tên cầm đuốc dừng lại , một giọng nói nghe như người ngoài quan ngoại , hơi lơ lớ lại khàn đục như từ cõi âm ty làm người nghe cũng thấy ơn ớn :
_Bổn tòa cung thỉnh chư vị …
Trương Thất Tú bây giờ mới nhìn kỹ người vừa tự xưng là bổn tòa đó hóa ra là một nam nhân ăn vận áo chùng phủ xuống gót chân , hắn trùm kín đầu bằng một chiếc mủ chụp bằng lụa vắt ngang qua khuôn mặt chỉ đễ lộ ra cặp mắt nhỏ sắc lạnh xếch lên , trông vào đôi mắt và cung cách ăn mặt của hắn tầm như người Ba tư , một nơi quá xa cách trung nguyên , vậy thì hắn có mặt nơi đây đễ làm gì , Trương Thất Tú quay lại nhìn Mặc Ưng Công như dò hỏi.


Mặc lão cung tay trân trọng đáp :
_ Cung kính đệ Tứ Tòa Chủ .
Hóa ra tên này đứng hàng thứ tư trong cái ma động này , Trương huynh nhủ thầm , chàng lại nghe Mặc Ưng Công thưa tiếp :
_ Theo như đã hẹn , bổn cung hôm nay đưa các huynh đệ đến ra mắt Tứ tòa chủ , xin vấn an người …
Tên này bản lỉnh thế nào mà Mặc lão có vẽ cung kính quá , Trương Thất Tú cũng biết rằng , những người như Mặc lão không làm điều gì mà không tính toán , thế cho nên cái sự cung kính này chắc hẳn cũng là do mối lợi ích gì đây của lão , chàng theo phép lịch sự cũng khẻ cung tay hơi nghiêng đầu một tí để chào tên này , bọn nữ
nhân và ba tên đệ tử đi theo cũng làm rập khuôn như chàng , tên Tứ Tòa Chủ vẩn không thay đổi ánh mắt , hắn dường như chẳng ngó ngàng gì đến Long Môn nhà ta cũng như bọn tùy tùng đi sau , hắn chỉ khoát tay nói :
_ Mời ngồi …
Qúai ! tên này giỡn mặt Long Vương sao ta à mà không mình chỉ là Long Môn Chủ thôi , Trương huynh kịp thời tự đính chính , chàng cảm thấy hơi tự ái vì tên Tứ Tòa gì
đó không thèm nhìn chàng tròn méo ra sao , lại mời ngồi mà chẳng thấy cái ghế nào cả , Trương huynh hơi thấy nóng mặt rồi .


Chưa kịp có phản ứng gì thì tên Tứ Tòa Chủ đó khoát tay một cái , hình như y có vận công gì đấy , cả nhóm bàng hoàng nhận ra từ trong những bóng tối của vách động những phiến đá tròn trỉnh được đẽo gọt công phu từ từ trôi ra dưới luồng công lực êm nhẹ không ồn ào và phát ánh sáng xanh lè rực rở từ hai tay của hắn …
Mười mấy luồng chỉ công xanh thẩm ấy bao phủ những phiến đá có
đến hàng chục cái , nặng hàng trăm cân mà lại nhẹ như bông , trôi lừng lửng đến nhóm Trương Thất Tú và Mặc Ưng Công , không tiếng động ngoại trừ những tiếng lách tách , lách tách của những sợi chỉ ánh sáng đó phát ra , trong một ngàn phần giây , vâng chỉ một phần ngàn giây , Trương huynh thông minh của chúng ta đã bàng hoàng nhận ra là những chỉ công này đã ở đâu , và chàng đã chứng kiến nó như thế nào …

còn tiếp....
Tài sản của hoang đang

Trả Lời Với Trích Dẫn