Vũ Vương
Tác giả: Độc Du
Chương 5: Mồng ba tháng ba
Dịch giả: Ursa
Biên Dịch: Ursa
Nguồn: 4vn.eu
- Ngươi...
Mộ Thiên Lan không nghĩ tới Mộ Hàn lại trả lời như vậy, nhất thời có chút nghẹn lời.
- Mộ Hàn, ngươi còn dám mạnh miệng?
- Ngươi liên tục năm ngày không đến, làm hại hai chúng ta mỗi ngày chưa kịp huấn luyện đã phải đem Tuyển Phong Viện quét dọn sạch sẽ, bị lão sư quở trách, món nợ này tính toán như thế nào?
- Đúng vậy, Mộ Hàn, đây đều là do ngươi làm hại!
"..."
Mộ Tinh Không khuôn mặt tuấn tú trở nên âm trầm, ánh mắt lập loè, ngay cả Mộ Tinh Phong cùng Mộ Thiên Vũ cũng đã nhịn không được, tức giận xúm lại, xoay xoay tay.
Trước kia, Mộ Hàn đều là trời chưa sáng đã sớm chạy đến Tuyển Phong Viện, đến lúc mấy kẻ này đi đến, Tuyển Phong Viện đã được quét xong gần nửa, mỗi ngày đều có thể nhẹ nhàng hoàn thành nhiệm vụ.
Đối với cái này, bọn hắn sớm đã tập mãi thành thói quen.
Ai ngờ, Mộ Hàn lại liên tục mấy ngày không đến. Đặc biệt là ngày đầu tiên, bọn hắn tới muộn nhất, cũng gặp trừng phạt tàn nhẫn nhất.
Vài ngày sau, thời gian bọn chúng phải quét dọn Tuyển Phong Viện dài thêm hai tháng
Thấy tình hình này, Mộ Hàn biết rõ hôm nay chẳng phải tốt đẹp gì rồi, khóe môi nhếch lên cười như không cười, liếc nhìn mấy người, chế nhạo nói:
- Đừng nói chỉ là năm ngày không có tới, cho dù ta sau này mỗi ngày không đến, các ngươi lại có thể làm khó dễ được ta? Tránh ra, chó ngoan không cản đường!
- Tiểu tạp chủng, ngươi dám chửi chúng ta?
Đám ngươi Mộ Tinh Phong sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, trừng mắt nhìn Mộ Hàn, khuôn mặt trở nên hung ác.
- Ta mắng chính là chó đó!
Mộ Hàn vung văng cái chổi.
- Tiểu tạp chủng, thật sự là da lại ngứa rồi, đánh hắn!
Mộ Tinh Phong tựa hồ sớm đoán được Mộ Hàn sẽ trả lời như vậy, hét lớn một tiếng, quyền đầu chợt vung tới. Bên cạnh Mộ Thiên Vũ, Mộ Thiên Lan hai người vẻ mặt trêu tức bắt đầu bẻ ngón tay, một bộ thần sắc kích động
- Chậm đã!
Đúng lúc này, Mộ Hàn lại đột nhiên kêu to.Mộ Tinh Phong nắm đấm khó khăn lắm dừng lại tại trước mũi Mộ Hàn, kình phong cũng đã đem thổi bay vài sợi tóc mai của Mộ Hàn:
- Tiểu tạp chủng, sợ rồi sao? Muốn cầu xin?
Lúc nói chuyện, hắn trong ánh mắt lộ ra một chút ngoài ý muốn. Căn cứ kinh nghiệm trong dĩ vãng, Mộ Hàn kẻ này tuyệt đối sẽ vung quyền ra đón đỡ, chứ không phải kêu hắn dừng tay. Không chỉ có hắn, Mộ Thiên Vũ cùng Mộ Thiên Lan nghe thấy Mộ Hàn bất thình lình kêu lên, cũng đều là cảm thấy kinh ngạc.
Chỉ có Mộ Tinh Không không biết suy nghĩ cái gì, thủy chung yên lặng một câu cũng không nói, chỉ là lông mày nhíu chặt lại
- Cầu xin tha thứ? Ta sống đến bây giờ, còn chưa bao giờ biết hai chữ “cầu xin” viết như thế nào?
Mộ Hàn khinh thường bĩu môi, rồi sau đó hữu ý vô ý địa liếc qua Mộ Tinh Không cách đó không xa
- Ta chỉ muốn trước khi động thủ, nói cho các ngươi tám chữ mà thôi: ngày mồng 3 tháng 3, ven bờ Cúc Hoa Hồ! (…. có đôi đang xxx )
- Ngày mồng 3 tháng 3, ven bờ Cúc Hoa Hồ? ( oắt đờ phắc )
Mộ Tinh Phong, Mộ Thiên Vũ cùng Mộ Thiên Lan ngẩn ngơ, mơ mơ màng màng
Ngày mồng 3 tháng 3, chính là sáu ngày trước, bởi vì đầu tháng này Mộ Hàn chính là không có tới quét dọn Tuyển Phong Viện, làm hại bọn hắn bị trọng phạt, cho nên bọn hắn nhớ rõ rành mạch.
Cúc Hoa Hồ, là một thánh cẳng ở phía tây Liệt Sơn Thành, bởi vì hình dáng giống hoa cúc nên được gọi như vậy
Ngày mồng 3 tháng 3, tại ven bờ Cúc Hoa Hồ làm cái gì( xem phim 4d )
Tám chữ này, bốn chữ một để cùng một chỗ, ý nghĩa đều vô cùng rõ ràng, chỉ là ghép thành một câu, lại khiến người ta cảm thấy mơ hồ
- Tiểu tạp chủng, ngươi dám đùa ta!
Nhìn nụ cười cổ quái trên khuôn mặt Mộ Hàn, Mộ Tinh Phong có loại cảm giác giống như là bị hí lộng, lập tức phẫn nộ, quyền đầu một lần nữa phóng tới, quyền phong gào thét.
- Dừng tay!
Nhưng mà, quyền đầu còn chưa có đụng phải thân hình Mộ Hàn, lại một thanh âm bất thình lình vang lên ngăn cản Mộ Tinh Phong
Cơ hồ cùng thời khắc đó, một bàn tay trắng nõn như ngọc giống như thiểm điện đột nhiên xuyên qua bên hông địa theo bên hông bắt lấy cổ tay của Mộ Tinh Phong.
- Tinh Không?
Mộ Tinh Phong giận dữ, đang muốn phát tác, chỉ là khi trông thấy khuôn mặt của chủ nhân bàn tay, không khỏi ngẩn người, ngăn cản hắn lại là Mộ Tinh Không.
Thấy thế, Mộ Thiên Vũ cùng Mộ Thiên Lan hai người cũng đều là ngạc nhiên không thôi.
Mộ Tinh Không coi như không có phát giác được bọn hắn đang kinh ngạc, buông cổ tay của Mộ Tinh Không ra, cười nói:
- Được rồi, không cần phải vì chuyện nhỏ như vậy mà phải động thủ.
Nghe xong lời này, ba người Mộ Tinh Phong lại càng thêm kinh ngạc, tròng mắt rớt xuống, người nói ra những lời này lại là Mộ Tinh Không mà bản thân mình quen biết?
Bốn người bọn họ mặc dù bối phận bất đồng, chỉ là từ nhỏ lớn nên cùng nhau, đối với bản tính của Mộ Tinh Không phi thường hiểu rõ, đừng nhìn hắn dung mạo tuấn tú, nhưng lại là kẻ lòng dạ phi thường ác độc, trước kia mấy người cùng một chỗ đánh nhau với Mộ Hàn, chỉ có hắn ra tay tàn nhẫn nhất, chỉ là hôm nay hắn rõ ràng lại chủ động buông tha Mộ Hàn?
Thật sự là không thể tưởng tượng!
- Tinh Không, ngươi không có bệnh a?
Mộ Thiên Vũ sững sờ nói.
- Các ngươi xem bộ dáng của ta như thế này là người đang mắc bệnh sao? Ta chỉ là cảm thấy tất cả đều là người của Mộ gia, có thể không tổn thương hòa khí thì không tổn thương hòa khí. Tốt rồi, chúng ta đi lấy chổi, cũng tranh thủ thời gian bắt đầu làm thôi, nếu lại không có quét xong, trừng phạt lại càng nặng thêm.
Mộ Tinh Không cười nói.
- Cái này...
Mộ Tinh Phong, Mộ Thiên Vũ cùng Mộ Thiên Lan trong lòng ba người phi thường không được tự nhiên, ánh mắt khó hiểu của Mộ Hàn cùng Mộ Tinh Không, khiến cho bọn hắn mơ hồ có một loại cảm giác, tựa hồ giữa hai người cất dấu bí mật, mà cái bí mật kia rất có thể có liên quan lớn lao cùng với tám chữ Mộ Hàn vừa nói ra
Bất quá, bọn hắn cũng không dám truy hỏi đến cùng, chỉ có thể bán tín bán nghi gật đầu.
- Đợi một chút!
Mộ Hàn lại lần nữa gọi bọn hắn, chậm rãi nói:
- Mộ Tinh Phong, Mộ Thiên Vũ, Mộ Thiên Lan, các ngươi nói, đến cùng ai mới là tiểu tạp chủng?
Mộ Tinh Phong khẽ giật mình, gương mặt lập tức trở nên đỏ bừng, hai mắt giống như phun lửa nói:
- Tiểu tạp chủng, ngươi không nên quá phận!
Mộ Thiên Vũ cắn răng nói:
- Nể mặt Tinh Không, chúng ta không làm khó ngươi, như thế nào, chẳng lẽ ngươi còn muốn chúng ta hướng ngươi xin lỗi hay sao?
- Một đứa không cha không phải là tiểu tạp chủng thì ai là tiểu tạp chủng?
Mộ Thiên Lan lại càng không lưu tình, hung dữ xông tới trước Mộ Hàn quơ quơ nắm đấm.
"..."
Mộ Hàn cũng không nói chuyện, không tránh không né liền nghênh đón ánh mắt hung ác của bọn hắn, cuối cùng lại rơi xuống trên người Mộ Tinh Khôn, khuôn mặt non nớt không chút sợ hãi.
Mộ Tinh Không sắc mặt hơi trầm xuống, khóe miệng khó mà phát giác ra đang co giật vài cái
Một lúc lâu sau, hắn lại khoát khoát tay, đột nhiên cười nói:
- Mộ Hàn nói đúng, tất cả mọi người đều là đồng tộc, hoàn toàn chính xác không nên mắng hắn như vậy. Tinh Phong, Thiên Vũ, Thiên Lan, nhanh hướng Mộ Hàn xin lỗi.
- Cái gì, Tinh Không, ngươi muốn chúng ta hướng tới tên tiểu tạp chủng này xin lỗi
- Toàn bộ Liệt Sơn Thành, người nào lại không biết hắn là tiểu tạp chủng!
- Đúng vậy, dựa vào cái gì hướng hắn xin lỗi!
Mộ Thiên Lan, Mộ Tinh Phong cùng Mộ Thiên Vũ đều có chút hổn hển nói, những lời này của Mộ Tinh không khiến bọn hắn không biết có phải lỗ tay mình có vấn đề hay không.
- Xin lỗi!
Mộ Tinh Không trong miệng phun ra hai chữ, ngữ điệu mạnh mẽ mà thêm vài phần trầm thấp
- Ngươi...
Mộ Tinh Phong trong nội tâm hơi run sợ.
Bốn người từ trước đến nay đều lấy Mộ Tinh Không cầm đầu, hắn nhìn ra được, Mộ Tinh Không lần này là thực sự tức giận, lập tức đem lửa giận trong lồng ngực đè xuống, hai mắt hung dữ nhìn Mộ Hàn, nghiến răng nghiến lợi mà nói:
- Mộ Hàn, ngươi thắng! Ngươi không phải tiểu tạp chủng, ta mới được là tiểu tạp chủng.
Vứt bỏ những lời này, Mộ Tinh Phong quay người liền hướng tới biên giới khu vực tầng thứ ba đi tới
- Tiểu tạp chủng đi thong thả.
Mộ Hàn cười ha ha. Nghe được mấy chữ này, Mộ Tinh Phong thân ảnh hơi dừng lại, hai chân lảo đảo, đúng là suýt nữa ngã cắm dầu vào trong đống cát
Mộ Thiên Vũ cùng Mộ Thiên Lan càng thêm tức giận, chỉ là Mộ Tinh Phong đã chịu thua, bọn hắn cũng không dám cãi lời Mộ Tinh Không, cũng chỉ có thể ôm hận xin lỗi, xám xịt rời đi.
Mấy giây công phu, trước mặt Mộ Hàn cũng chỉ còn lại có một người Mộ Tinh Không
- Mộ Hàn, ngươi lá to lắm, lại dám buộc bọn hắn xin lỗi!
Mộ Tinh Không híp mắt mắt nhìn Mộ Hàn, thanh âm trầm thấp, trên mặt không có bất kỳ biểu lộ gì
- Không phải ta bức bọn hắn , là ngươi bức đấy chứ. Mặt khác, lá gan của ta xa xa cũng không to bằng ngươi.
Mộ Hàn thu liễm nụ cười, phi thường bình tĩnh nói.
- Tốt! Rất tốt!
Mộ Tinh Không nhìn chằm chằm Mộ Hàn một hồi, chợt cười lên mootjt iếng, hướng chỗ đám người Mộ Tinh Phong đi đến, lúc quay người, đôi mắt chợt hiện lên một đạo lãnh mang...
|