
07-08-2012, 10:40 PM
|
 |
♥ Green Apple ♥
|
|
Tham gia: Feb 2012
Bài gởi: 158
Thời gian online: 245788
Thanks: 4
Thanked 14 Times in 11 Posts
|
|

8h sáng có mặt, 9h30 mới đc về.
Thực sự k muốn nói ra điều này nhưng nản quá.
Mệt mỏi-Chịu đc.
Khó khăn-Không sao.
Chỉ cần quyết tâm, cố gắng có thể làm đc.
Nhưng, ức chế về tâm lý thì khiến mọi thứ sụp đổ nhanh quá.
Quản lý thì có thể áp đặt và đánh giá ng` khác 1 cách vô lý và mạt thị vậy sao?
Chả có lẽ lại khóc trong lúc ấy, 1 lúc sao, 1 mình kiểm hàng mới cho sống mũi cay cay 1 chút .
T.y ak, bây giờ e cần lắm...
Cần những j a muốn gửi cho e.
1 bờ vai thật chắc để e dựa vào xoa đi mệt mỏi, 1 cái ôm thật chắc để e biết e có đủ nghị lực để đi tiếp, 1 cái ôm thật chặt...nhiều nhiều nữa.
Những j phải chịu đựng, k dám cho bố mẹ biết, sợ mọi người lại lo thêm.Con đi làm cũng là cả nhà đi làm, bố đưa đi, mẹ lo cơm nước, cả nhà lo lắng; sẽ thế nào nếu mọi ng` biết mình như thế này, vốn là 1 đứa ốm yếu, dễ tủi thân.Từ bao giờ mình giấu đi cảm nhận của mình với người thân nhỉ? Chả biết, nhưng đã từ lâu có thói quen k để chuyện riêng ảnh hưởng tới ng` k liên quan.
Chính vì thế bây giờ gặp t.y hư là sẽ khóc đây, bao nhiêu thứ sẽ dồn hết lên đây đấy.Nên tránh xa e time này t.y hư nhé.
K đc gặp đã nhớ, stress nhiều, nên nhớ t.y cồn cào lên đc, cũng may công việc bận tối mắt nên ít time nghĩ vẩn vơ.
Thôi chào cả nhà, e đi ngủ lấy sức mai chiến đấu.
Chúc cả nhà ngủ ngon.
P/S: T.y hư ngủ ngoan, yêu nhiều 
|