
03-09-2012, 09:12 PM
|
 |
♥ Green Apple ♥
|
|
Tham gia: Feb 2012
Bài gởi: 158
Thời gian online: 245788
Thanks: 4
Thanked 14 Times in 11 Posts
|
|

Quá khứ àh..
Hãy ngủ yên nhé, đừng mãi làm tim ai đau nhói lên như vậy nữa nhá...
Đừng để mỗi đêm chợt thức giấc, nước mắt lăn dài rồi tự nhủ thầm "mọi chuyện sẽ wa nhanh thôi...
Đừng để hàng ngàn câu hỏi luôn ở trong đầu rằng mai sẽ thế nào, ngày khác phải sống làm sao...
Đừng để nỗi đau ám ảnh mãi mà không dám đối diện với sự thật, không dám nhìn cái phone mỗi đêm...
Đừng để nụ cười biến mất...
Đừng ráng gượng cười để người khác yên lòng mà lòng mình thì trống rỗng...
Hãy cứ sống và làm việc thật mệt mỏi để đến tối không còn thời gian để nghĩ ngợi...
Hãy cứ đau một lần và đừng cố kéo dài hơn nữa...
Những kí ức buồn xin hãy ngủ yên...
Để ngày mai ta thêm vững bước, mạnh mẽ trên con đường mình đã chọn...!!!
Tối nay trong khoảng time bị cưỡng chế phải đi bộ cho khỏe người, chợt nhận ra thu đã về tới trong cái se lạnh của tiết trời đêm, và mùi hoa sữa thoang thoảng trong gió.K thích mùi của hoa sữa lắm, nhưng khi ngửi thấy lại có j vấn vương, khác lạ, rất riêng của mùa thu HN.
6 năm qua ở HN, sáng k đi học thì cũng ở nhà, tối chỉ là ở nhà, nên thấy HN ngột ngạt, tù túng ồn ào, mệt mỏi, thời gian này lượn lờ nhiều hơn, lang thang tối nhiều hơn, nên thấy đc bộ mặt khác của HN, trầm, có cái j mặn mòi trong tiềm thức, sâu lắng trong suy nghĩ.Và thời gian tới nếu có đi làm chắc sẽ trải lòng ra nhiều hơn với HN, thích nghi dần với cuộc sống.
Trời ạ, vẫn chưa xác định đc tương lai , , rồi đời sẽ trôi về đâu đây trời, mấy ngày mà dài như mấy năm lận, chờ đợi, chờ đợi.Tưởng như với tay đc nhưng giơ ra rồi lại ngóng...Bao giờ cho đến bao giờ .
|