Một tiếng nổ vang, quyền cương của Cổ Thần còn lớn hơn phân nửa so với Mộc Lôi Ấn của Tàng Thiên Cơ, quyền ấn đối nhau, dường như nắm đấm một đứa trẻ so đấu với nắm đấm người trưởng thành...
Mộc Lôi Ấn lại một lần nữa bị đánh tan nát, đạo đạo thiên lôi như những con rắn uốn éo rồi tiêu tán giữa không trung, thế đi quyền cương của Cổ Thần vẫn không giảm, không hề có dấu hiệu suy yếu, tiếp tục bổ về phía trước.
Giao phong một hiệp, thắng bại đã phân, Mộc Lôi Ấn của Tàng Thiên Cơ tuy rằng lợi hại vô cùng, thế nhưng, đối diện với quyền cương của Cổ Thần, căn bản không chịu nổi một kích.
Tàng Thiên Cơ bất quá chỉ có tu vi Linh Anh trung kỳ, mặc dù có tuyệt học vô thượng, có thể sánh ngang Đoạt Xá sơ kỳ, lại có linh thể thông huyền, có thể so với tu sĩ Đoạt Xá trung kỳ, chiến lực sánh ngang với Nam Thiên đạo nhân.
Nhưng, tu vi hiện tại của Cỏ Thần đã vượt xa Nam Thiên đạo nhân, đạt tới Đoạt Xá hậu kỳ, Tàng Thiên Cơ sao có thể sánh được? Hơn nữa Kim Cương Thần Quyền cũng là tuyệt học Phật môn, so sánh với Ngũ Hành Phân Thần Ấn của Tàng gia không hề thua kém.
Tàng Thiên Cơ bất quá mới chỉ học được Mộc Lôi Ấn, một trong Ngũ Hành Phân Thần Ấn mà thôi, so sánh với thực lực Cổ Thần còn kém hơn khá xa.
Tu sĩ Tàng gia, cả đám đều ngây dại, ngay cả Hoàng Dược Tiên, Đạo Cửu Thiên, Quy tổng quản, trong ánh mắt cũng hiện rõ vẻ không thể tin được, mà Vô Chân, ngay trong sát na vừa rồi, trên mặt như không còn huyết sắc.
Chỉ có một mình Tiểu Bạch là tự tin với thực lực của Cổ Thần.
Nhìn đạo quyền cương thật lớn kia, dường như núi lớn áp tới, trong mắt Tàng Thên Cơ hiện nên vẻ kinh hãi không ngừng, hắn vạn lần không ngờ được, Cổ Thần dĩ nhiên lại cường hãn tới trình độ này? Hắn toàn lực đánh ra Mộc Lôi Ấn, dĩ nhiên bị đối phương dễ dàng đánh cho tan nát.
Ngay lúc này, một kiện pháp bảo phòng ngự cực phẩm bay ra khỏi mi tâm Tàng Thiên Cơ, hóa lớn thành trăm trượng, chắn ở phía trước.
Oanh...
Lại một tiếng nổ rung trời, quyền cương tiêu tán, thân thể Tàng Thiên Thiên bị thổi ra xa trăm trượng mới dừng lại được, đầu thanh long Kim Đan hậu kỳ dưới chân hét thảm lên một tiếng, thân hình từ trên không trung rơi xuống.
Pháp bảo phòng ngự cực phẩm, tuy rằng chặn được quyền cương, thế nhưng quyền cương không giống như chỉ cương, kiếm cương... Công kích chủ yếu của quyền cương là lực lượng chấn kích, ngay cả pháp bảo cực phẩm cũng khó mà ngăn cản được lực chấn kích cường đại như vậy.
Tuy rằng đa phần lực chấn kích đều dồn lên người Tàng Thiên Cơ, nhưng đầu thanh long dưới chân cũng không tránh được ảnh hưởng, trong nháy mắt bị đánh chết.
Thân thể Vô Chân mềm nhũn, trong lòng kinh hãi táng đảm, nếu Tàng Thiên Cơ bại, hắn thật sự không nghĩ ra biện pháp gì có thể tìm được mạng sống trong tay Cổ Thần.
Tàng Thiên Cơ vừa dừng lại thân thể, pháp bảo cực phẩm còn ở giữa không trung cách xa trăm trượng, chắn ngay giữa hắn và Cổ Thần.
Thế nhưng, đột nhiên phía bên phải lóe lên quang mang, thân thể Cổ Thần tựa như thuấn di, đột nhiên lướt qua pháp bảo, xuất hiện ngay bên phải cách Tàng Thiên Cơ trăm trượng, điểm ra Kinh Tiên Chỉ, một đạo chỉ cương dài đến trăm trượng trong nháy mắt bắn tới người Tàng Thiên Cơ.
Thiểm Thiên Phong Dực sau lưng Cổ Thần đã mở ra rộng chừng trăm trượng, che tối cả một vùng trời, trong nháy mắt vừa ròi, chính là sử dụng tốc độ gần như thuấn di của Thiểm Thiên Phong Dực, giúp Cổ Thần trực tiếp lướt qua pháp bảo phòng ngực cực phẩm của Tàng Thiên Cơ.
Chúng tu sĩ mở ti hai mắt, trăm triệu lần không ngờ được, cuộc chiến giữa Tàng Thiên Cơ và Cổ Thần lại kết thúc nhanh như vậy, cho dù là ai cũng thấy được, đạo chỉ cương kia mạnh mẽ vô cùng, cho dù tu sĩ Đoạt Xá kỳ bị bắn trúng, chỉ sợ cũng không tránh được mất mạng.
Ngay trong nháy mắt này, trên người Tàng Thiên Cơ đột nhiên bộ hát ra quang mang vạn trượng, một chiếc cự đỉnh đột nhiên xuất hiện, đạo chỉ cương dài trăm trượng kia bắn lên cự đỉnh, ngay cả một điểm vết tích cũng không lưu lại, biến mất không còn đâu nữa.
Nhìn chiếc cự đỉnh, vẻ mặt Cổ Thần đại biến, thét lên kinh hãi:
- Thái Hư tiên đỉnh?
…
Thái Hư đỉnh...
Kiếp trước, Cổ Thần đau khổ tìm kiếm Thái Hư đỉnh mấy trăm năm, lúc này dĩ nhiên xuất hiện ngay trên người Tàng Thiên Cơ, điều này Cổ Thần sao không sợ hãi cho được?
Cổ Thần có được Đỉnh Thiên Chiến Địa Quyết, nhưng chỉ là phần quyển thượng, pháp quyết tu luyện chỉ tới Mệnh Tuyền cảnh Nguyên Thần kỳ là kết thúc, vì vậy, tu vi kiếp trước của Cổ Thần chỉ dừng lại tại đây, dù có cố gắng tới đâu cũng không thể đột phá được bình chướng Nguyên Thần kỳ.
Đỉnh Thiên Chiến Địa Quyết, quyển thượng có tên Đỉnh Thiên Quyết, giảng giải về phương pháp tu luyện linh hồn của tu sĩ, quyển hạ có tên Chiến Địa Quyết, nói về phương pháp Minh Khiếu toàn thân cho tu sĩ Nguyên Thần kỳ, quan trọng hơn nữa là đạo tu luyện sau khi bước vào Độ Hư cảnh.
Minh Khiếu kỳ là cảnh giới đại viên mãn của Mệnh Tuyền cảnh, tu luyện tới đây, toàn thân tu sĩ đều là khiếu huyệt, đạo gia tuy rằng chủ tu linh hồn, nhưng Đỉnh Thiên Chiến Địa Quyết là môn pháp quyết vô thượng, kiên quyết sẽ không bỏ qua giai đoạn cảnh giới trung gian.
Đỉnh Thiên Chiến Địa Quyết được phân làm hai quyển, Cổ Thần chiếm được quyển thượng là Đỉnh Thiên Quyết, căn cứ theo ghi chép phía sau Đỉnh Thiên Quyết thì quyển hạ là Chiến Địa Quyết được khắc trên Thái Hư đỉnh, tiên bảo của Thái Hư Cung.
Kiếp trước, tu vi Cổ Thần sau khi đạt tới Nguyên Thần kỳ liền không còn pháp quyết tu luyện về sau, phương pháp Minh Khiếu toàn thân đều là tuyệt học của những thế lực lớn, ngoại nhân không thể học tập tu luyện.
Cổ Thần chỉ còn cách đặt hết hi vọng Minh Khiếu toàn thân lên Thái Hư đỉnh, là tiên bảo mà Hư Thiên Cưng lưu lại, thế nhưng đến tận khi cuối đời cũng không tìm được nửa điểm tin tức của Thái Hư tiên đỉnh.
Lúc này thấy được Thái Hư đỉnh, dĩ nhiên lại ở ngay trên người đại cừu nhân Tàng Thiên Cơ, đúng là số phận trêu ngươi khiến Cổ Thần có một loại xung động muốn cười điên lên.
Kiếp trước, khi tu vi Cổ Thần bước vào Mệnh Tuyền cảnh đã là 140 tuổi, khi đó Tàng Thiên Cơ đã sớm trở thành đại tu sĩ Minh Khiếu kỳ, so sánh tu vi của hai người chẳng khác nào như trời với đất, Cổ Thần muốn đánh nhau với Tàng Thiên Cơ cũng chẳng thể bức Tàng Thiên Cơ tới tuyệt cảnh để rồi phải xuất ra Thái Hư tiên đỉnh hộ thể?
Trước kì đại nạn, Cổ Thầm tìm tới Tàng Thiên Cơ báo thù, tuy có tu vi Nguyên Thần kỳ, nhưng Tàng Thiên Cơ đã đột phá thành công bình cảnh của Mệnh Tuyền, bước vào Độ Hư cảnh, đạp chân lên tiên đạo, chênh lệch giữa hai người lại càng rõ hơn, không thể khỏa lấp được.
Ngay cả khi Cổ Thần tự bạo nguyên thân, vẫn không thể uy hiếp tới tính mệnh Tàng Thiên Cơ.
Vì vậy, Thái Hư đỉnh ở ngay trên người Tàng Thiên Cơ, dù Cổ Thần đã đánh với Tàng Thiên Cơ mấy lần nhưng vẫn không hề hay biết, vẫn còn đang đau khổ tìm kiếm tận đâu đâu.
Lại không biết được... Thái Hư đỉnh ở ngay trước mắt.
- Ha haha...
Trải qua thoáng chút kinh ngạc, Cổ Thần lập tức phát ra tiếng cười thư sướng tới cực điểm, nói lớn:
- Thực sự đạp mòn gót sắt tìm không thấy, khi tìm được lại chẳng mất chút công phu, Tàng Thiên Cơ, ha ha ha... Nguyên lai Thái Hư tiên đỉnh lại nằm trong tay ngươi, ha ha ha...
- Ha ha ha...
Tàng Thiên Cơ cũng cười cuồng tiếu, nói:
- Ngươi thật ra cũng là kẻ có kiến thức, dĩ nhiên nhận biết được đỉnh này, ta có Thái Hư tiên đỉnh hộ thể, trừ phi chư thần tiên vương từ thời thái cổ còn đến bây giờ, bằng không cho dù Thánh Hoàng có xuất thủ cũng không thể làm gì được ta, ha ha ha... Cổ Thần, cho dù ngươi có được tạo hóa lớn bao nhiêu, ngày hôm nay đã định là tử kỳ của ngươi.
Sắc mặt đám người Hoàng Dược Tiên đồng loạt biến đổi, mắt thấy Cổ Thần sắp giành được thắng lợi, Tàng Thiên Cơ chỉ còn chút nữa đã chết dưới tay Cổ Thần, nào ngờ trên người Tàng Thiên Cơ lại có được kỳ trân dị bảo bực này?
Thái Hư đỉnh...
Đây chính là lò luyện đan của tiên tôn thái cổ "Thái", thủy tổ Thái Hư Cung, một trong ba đại thánh địa thời thượng cổ, dùng chín nghìn chín trăm chín mươi chín loại thần thiết vô thượng tạo thành, không chỉ là lô đỉnh luyện đan số một thiên hạ mà còn là một kiện tiên bảo phòng ngự thượng phẩm vô cùng cường đại.