Chói mắt quá!
.
.
.
Mấy giờ rồi?
Nó quờ quạng mò lấy cái đồng hồ trên bàn.
9h:03’
Vốn đang muốn trùm chăn ngủ tiếp nó chợt bật dậy.
9h sáng…hôm qua chừng 8h tối…bộ xương…24h…Đúng rồi!
Nó tung chăn chạy ngay vào phòng tắm.
Đứng trước gương nó thiếu chút nữa nhảy cẫng lên reo hò. Bình thường, trở lại bình thường rồi!
Trong gương là một thằng nhóc một đầu tóc đen rối bù như tổ quạ, đôi mắt đen láy sáng ngời. Khuôn mặt toát lên vẻ trẻ con và “đáng yêu”-theo nhận xét của phần lớn các bà các chị mà nó từng gặp. Hầu như tất cả đều không khác lạ ngoại trừ một thứ: làn da. Vốn làn da nâu nó tốn công phơi nắng mấy năm trời giờ lại trắng trẻo bóng loáng. Nó dám cá mấy đứa con gái trong lớp mà thấy thể nào cũng rú lên ganh tỵ và truy hỏi nó bí quyết dưỡng da cho mà coi. Nhìn tới nhìn lui càng buồn bực. Trông bề ngoài thì nó chỉ khoảng 9, 10 tuổi nhưng thực tế thì đã 13 tuổi. 13 rồi đấy!
Haiz! Nó thở dài tự an ủi: “lớn lên sẽ khác”
Lắc lắc đầu cố rũ đi tâm trạng chán nản, nó nhanh chóng súc miệng rửa mặt, chải sơ đầu tóc, khoác bộ quần áo vào rồi chạy xuống bếp.
Phòng ăn
Thấy chỉ có má đang loay hoay gọt rau củ, nó thuận miệng hỏi:
-Ba đâu hả má?
-Ông ấy đi đặt vé máy bay rồi!
-Vé máy bay? Đi đâu vậy má?
-Miami
-Miami? Thật hay giỡn? Bây giờ con mới biết ba có tiền ghê nha! Du lịch ngoại quốc luôn! Bộ ba má tính đi hưởng tuần trăng mật muộn hả? Bao nhiêu năm chung sống tình giả thành thiệt chứ gì?
Nói rồi nó còn vuốt vuốt cằm ra chiều khả ố. Có điều cái biểu hiện khả ố này trông rất hài!
Bằng chứng là má nó vừa trông thấy đã cười phì mắng yêu:
-Thằng quỷ sứ! Con nít con nôi mà bày đặt! Không phải đi chơi, chuyện này cũng vì con đó!
-Vì con? Sao chuyện này lại có liên quan đến con?
-Con chỉ mới thức tỉnh một nửa chưa tính là Tử Thần chính thức! Lần này đi là để xem con thật sự có thể trở thành Tử Thần hay không.
-Cái gì? Như vậy còn chưa xong? Má đừng nói là phải làm gì đó kiểu như “ngũ mã phanh thây” nha! Kiểu này con không chơi đâu!-nó hét toáng lên.
-Suỵt! Con tính làm ầm lên cho hàng xóm nghe hết à?
Má nó cau mày ra dấu im lặng.
Nó cũng ý thức được vừa rồi mình phản ứng hơi thái quá ngoan ngoãn im lặng cuối đầu làm như chú cừu non.
-Một Tử Thần thực thụ phải có lưỡi hái của riêng mình! Con phải được lưỡi hái thừa nhận mới có thể trở thành Tử Thần.
-Được lưỡi hái thừa nhận? Không phải cứ rèn đại một cái hay mua là được à?-nó nghi hoặc nhíu mày.
-Cái thằng này! Bộ con tưởng lưỡi hái Tử Thần là dao bếp bán đầy đường muốn có là có à?
-Không lẽ nó rất hiếm?-lúc này đến phiên nó kinh ngạc.
-Tất nhiên! Trên toàn bộ giới Tử Thần chỉ có 9 triệu 9 trăm cái mà thôi còn số lượng Dự Bị lại có đến gần một tỷ đó!
-Dự Bị?
-Là giống như con chỉ mới thức tỉnh một nửa chưa có lưỡi hái. Nếu không được bất cứ cái nào trong hai triệu cái tán thành thì chỉ có thể duy trì bề ngoài trong vòng 300 năm sau đó…chân chính là một bộ xương 100 năm rồi trở về với cát bụi. Còn ngược lại, có trong tay một lưỡi hái thì gần như là linh hồn bất diệt. Nên nhớ đó chỉ là “gần như”, nếu trong chiến đấu con bị lưỡi hái khác chém thì vẫn đi toi như thường đó!
-Hai triệu? Sao lúc nãy còn chín triệu chín trăm mà giờ còn lại hai triệu là sao?
Má nó thở dài buồn bã nói:
-Chúng ta là Bạch Tử Thần, Bạch Tử Thần thì chỉ giữ năm triệu cái trong đó chỉ còn khoảng hai triệu cái là vô chủ, số còn lại là Hắc Tử Thần giữ.
Không ngờ lưỡi hái Tử Thần lại hiếm đến như vậy! Nghĩ đến viễn cảnh nó trở thành một bộ xương khô già nua chỉ có thể trốn tránh một góc không thể gặp người, nó chợt rùng mình. Không được! Mình phải có lưỡi hái mới được! Lần đầu tiên nó mong muốn có được một cái gì đó đến vậy.
Ngay lúc đó, sợi dây trên cổ nó chợt rung động với biên độ rất nhỏ trong chốc lát rồi yên lặng. Còn nó thì do mãi nghĩ về lưỡi hái cũng không chú ý cho lắm.
-Nếu những người không được lưỡi hái thừa nhận thì họ sẽ làm gì?-nó lo lắng hỏi.
-Cái này con cũng đừng lo quá! Có thể kiếm một vũ khí đặc biệt tuy không bằng lưỡi hái nhưng để thu gặt vài linh hồn yếu ớt bình thường cũng không khó. Họ miễn cưỡng cũng có thể gọi là Tử Thần, còn không thì tìm một công việc nào đó trong vương quốc sống cũng được.
Ọc ọc ọc…
Tiếng bụng kêu nhắc nhở rằng giờ này nó còn chưa ăn sáng.
Hiển nhiên má nó cũng chú ý đến điểm này. Bà đến mở tủ lạnh lấy ra cái bánh sinh nhật đặt trước mặt nó cười nói:
-Tuy là trễ mất một ngày nhưng má vẫn muốn nói “Chúc mừng sinh nhật con, con trai!”
Vừa hay ba nó cũng mới về tới. Ông nhìn chiếc bánh sinh nhật trên bàn cười ha hả nói:
-Hai má con lén ăn một mình mà không chờ ba nha!
Đợi ba ngồi vào bàn, má nó mới cắm đèn cầy vào bánh rồi thắp lên.
Do là buổi sáng, ánh nến có phần nhỏ bé không có mấy nổi bật. Nó thổi nến rồi nhắm mắt lại ước. Lần đầu tiên nó còn ước thật sự nghiêm túc, nó ước có riêng một lưỡi hái và trở thành một Tử Thần thật sự như ba má.
Tiệc sinh nhật không phải đúng ngày, cũng không có tiếng ồn ào, tiếng nói chuyện líu ríu hay những món quà to nhỏ gói trong giấy màu. Có chăng chỉ là ba con người do duyên phận đưa đẩy mà hợp lại thành một gia đình, cùng quây quần trong một căn phòng bếp nhỏ nhắn ngập nắng sớm. Không khí êm đềm, hài hoài và đầm ấm đến lạ. Phút chốc nó có cảm giác của một gia đình thực thụ. Hôm nay có lẽ là ngày vui nhất đời nó!
Ba ngày lặng lẽ trôi qua…
Trong suốt mấy ngày này, nó được biết thêm rất nhiều về Tử Thần.
Rằng Tử Thần xuất hiện cùng lúc với loài động vật đầu tiên trên trái đất. Thuở sơ khai chỉ có 9 triệu 9 trăm Tử Thần, bọn họ vì tranh đấu mà ngã xuống và từ đó lưỡi hái của họ mới bắt đầu được truyền cho thế hệ sau. Đó là những lưỡi hái quyền năng được xưng tụng là không linh hồn nào không khuất phục.
Hiện nay, có 10 dòng họ lớn và lâu đời trong giới Tử Thần phân biệt là các dòng họ Holly, Jekyll, Keble, Lawrence, Taylor thuộc giới bạch Tử Thần và Wilson, Meredith, Evans, White (riêng dòng họ này được cho là đã tuyệt hậu) thuộc giới Hắc Tử Thần. Bạch Tử Thần và Hắc Tử Thần là kẻ thù truyền kiếp. Hắc Tử Thần là những Tử Thần đen tối sa đọa lấy nỗi đau khổ của những linh hồn làm dinh dưỡng, linh hồn rơi vào tay Hắc Tử Thần không có khả năng lại đầu thai, phải chịu đau đớn giày vò cho đến khi Hắc Tử Thần đó “chết”. Hắc Tử Thần vẫn được coi là thị huyết, sẵn sàng làm mọi cách để săn linh hồn con người. Ngược lại Hắc Tử Thần, Bạch Tử Thần là kẻ thủ hộ cho linh hồn, có nhiệm vụ thu thập linh hồn khi thời điểm kẻ đó đến và đem về hồ “Luân Hồi”. Dấu hiệu phân biệt Hắc Tử Thần và Bạch Tử Thần là ở màu bộ xương. Hắc Tử Thần bộ xương và linh hồn ánh lên màu đen bóng, Hắc Tử Thần càng mạnh thì màu đen của bộ xương có xu hướng càng đậm còn Bạch Tử Thần màu sắc bộ xương đa dạng hơn, chỉ cần không phải là màu đen thì đều là Bạch Tử Thần. Cũng như Hắc Tử Thần, Bạch Tử Thần càng mạnh thì màu sắc trên khung xương càng rõ ràng đậm nét.