Chiện đời thường….
Trong tiếng ồn hơn động đất cấp 7, mà có lẽ đi đái cũng rung trym, đi ỉa ngồi xả nước thì *** bắn lên tận bẹn, cả 5 tầng đái ỉa chung 1 nhà vệ sinh bẩn và khai hơn mấy cái nhà vệ sinh công cộng của những khu tập thể cổ bỏ hoang, đi lên tầng thì như đi làm thợ hồ, bẩn và bụi đến nỗi người nào ưa sạch sẽ nhất cũng ko dám đánh giày, phủi bụi vì sợ phủi xong lại có thêm 1 lớp bảo vệ free nữa quanh thân, các lãnh đạo đã đề ra phương án chuyển đổi địa điểm văn phòng, mừng cái là thoát khỏi tình trạng này, lo nhiều hơn là phải làm lại hết từ đầu, từ khâu kỹ thuật, dự toán kỹ thuật, mạng mẽo, máy tính, điều hòa , điện đóm và có lẽ là phải dịch chuyển cả tủ bao cao su đi, may mắn là cái đồ phục vụ sự an toàn cho thằng nhỏ đấy nó rẻ, nhẹ, co dãn tốt, chứ nó mà cứ nặng như cái lưu điện thì vác mấy trăm cái bao cao su đi mệt chết bà….
Sáng sớm đang ngáp ngắn ngáp dài lên thì gặp Mrs Phượng, rồi Mrs Hà, lĩnh 400k tiền điện thoại mà đến giữa trưa trong túi đã chỉ còn 20k, 380k còn lại đi đâu mất nhể, bài toán khó, khó đến nỗi là chẳng muốn nghĩ là nó đi về đâu, thôi thì đéo thèm nghĩ nữa, kệ mẹ nó…
Ông anh gọi điện, có cái ổ cứng nào có phim Ấn Độ ko ? ùi, sex thì phim nước đéo nào em chả có, đến phim sex động vật còn có nữa là phim có người, trưa qua nhà em, nhớ mang can dầu ăn theo nhé…
12h30 Pm, đúng dư hẹn, dáng đi to con bệ vệ đã xuất hiện trước cửa, mợ chứ, sinh năm 82 mà nhìn trông cứ dư hai mươi tám tuổi. Đậu xanh rau má chứ, có ăn, có ngủ, có đụ, có ỉa… đều đặn và thường xuyên, thanh niên đéo nào cũng trẻ ra trước mấy tuổi, đèo mẹ…
Ông anh mình, Công phò, tay chơi sát gái nổi tiếng đất Hà Thành, lợi thế trym to ăn nói khéo, gái nào tiếp xúc qua chén nước trà hay bữa cơm trưa thân mật cũng nguyện 1 lòng hiến dâng, tổ sư bố nhà anh, đào hoa vãi mẹ, chẳng bù cho thằng em quanh năm suốt tháng bầu bạn với nàng tiên năm ngón, lấy trí tưởng tượng làm trò chơi, làm thú vui tao nhã của bản thân mình, lòng cứ tự nhủ như thế là an toàn và lành mạnh, nhưng trong lúc một mình, cũng tủi thân, chạnh lòng vãi ỉa luôn…
Rạp chiếu phim tại gia đến 1h30 thì cũng tan, vì phim thì đã xem xong rồi, phun hát đê thì cũng khác đéo gì xem youtobe trên mạng, đều 1 cái nọ và hai cái kia, đều nhún nhẩy đưa đẩy cho vào rồi lại cho ra, như anh nước Lào nước Nga trong bài thơ từ thủa còn Bút tre bút chổi gì đấy. Xong xuôi cuộc tình một đêm ý nhầm, 1 trưa rồi thì lại đường ai nấy đi, mệt nhoài và đau lưng dữ dội, miệng vẫn lẩm bẩm đm anh, nằm hết cả cái ghế để thằng em phải ngồi xem, khó chịu và đau lưng vl.
Lên cơ quan, làm bi thuốc cho nhẹ nhàng thanh thản, cũng phải mấy hôm rồi mới làm 1 bi, hít cái bụi bên ngoài còn độc hại hơn gấp trăm ngàn lần điếu thuốc, nhưng làm thế mẹ nào bây giờ, không hít thì đi lên tầng bằng niềm tin à, thang máy có chuột chết, mức độ thơm thì chỉ cần nghe nói cũng đủ phát sợ mẹ nó rồi, đố ông nào dám nhảy vào mà đi đấy =)).
Chọt có tiếng vỗ vai, giật mình quay lại, đồng nghiệp cho xem ảnh chụp 1 em bé sinh viên, hỏi vú to ko?, mình trả lời rất chân thành: to vãi cả luyện, mồm cứ thoăn thoắt đồng chí ko chén thì để tớ, tớ trả hẳn 200k bao tiền phòng, lâu rồi chưa được bú tí ;)) không quên lời bình, vú to ko lo chết đói, đồng nghiệp bảo: nói bé thôi ko anh Hưng nghe thấy, mình cười: thanh niên với nhau cả mà, anh Hưng chắc cũng hiểu và thông cảm, nhưng có lẽ chị em ngồi xung quanh thì nghe thấy mẹ hết rồi, có lẽ mình là người bựa nhất cơ quan nhỉ, kệ đi, nghĩ nhiều bạc tóc, lớn là phải có lông nách, sống là phải có phong cách của mình , phỏng ạ?
Ôi buồn ngủ quá, hôm nay tự nhiên lại buồn ngủ sớm mới lạ chứ nhể, chắc là do trước khi viết vẩn vơ mình quay tay mấy phát nên giờ mệt rũ rượi cả người ra và thằng bé đòi đi ngủ sớm….
Ngủ sớm cho lành vậy…
Đã bao nhiêu ngày rồi, mình cũng chỉ mong có một đêm ngon giấc.. ơ, nghe quen thấy mẹ, thôi chết cmnr Nhật ký Vàng Anh =)) =))
Nào thì một đêm ngon giấc…
P/s: Ở đâu đó phía bên kia bầu trời, chúc một người cũng ngủ ngon giấc như mình nhé
|