Ngược lại trên đỉnh cuộn tranh có khắc một ít cổ văn, Cổ Thần nhìn kỹ, chính là phương pháp lấy máu tươi làm dẫn thi triển thổ độn thuật.
Nếu là người bình thường nhìn thấy thứ này khẳng định là đầu lớn như cái đấu, căn bản khong thể hiểu ra được hình ảnh trên cuộn tranh có ý tứ gì.
Trên thực tế cũng là như vậy, tổ sư khai phái của Cự Linh Môn ngẫu nhiên đạt được tiên duyên tại Thiên Linh Phong, Thiên Nhãn Kham Linh thuật, Cửu Long Phược Thiên thuật cùng với cuộn tranh thần bí đều là do ngẫu nhiên lấy được từ trong một cổ động tại Thiên Linh Phong, cũng là địa phương bế quan tu luyện của Thái thượng chưởng môn, vì vậy đã khai tông lập phái tại Thiên Linh Phong.
Sau đại chiến nghìn năm trước, tổ sư Cự Linh Môn đã ôm lấy cái đùi lớn Tàng gia, vì Tàng gia cung cấp rất nhiều linh thạch, cầu Tàng gia che chở, tổ sư Cự Linh Môn xem không hiểu cuộn tranh thần bí này, chỉ từ trong đó ngộ được phương pháp thổ độn thuật bằng huyết dẫn.
Cự Linh Môn có bảo vật như vậy tự nhiên Tàng gia không thể không quan tâm, cuộn tranh thần bí bị Tàng gia thu đi, nghìn năm trước tộc trường Tàng gia Tàng Khôn Huyền từng nghiên cứu tỉ mỉ nhưng cũng không nghiên cứu được cái gì từ cuộn tranh này.
Bởi vì Đế Đình còn muốn dựa vào Cự Linh Môn cung cấp linh thạch, vì vậy trực tiếp trả lại cuộn tranh thần bí, để trên người Cự Linh Môn mang ơn.
Từ đó về sau, cuộn tranh này nằm trong tay lịch đại trưởng môn Cự Linh Môn, gần nghìn năm trôi qua, không người nào thu được thêm bất cứ tin tức nào từ cuộn tranh này. Tàng gia nghìn năm qua chưa hề bỏ qua ý định, mấy đại đệ tử thời điểm tới Cự Linh Môn đều tiến hành nghiên cứu đối với cuộn tranh, nhưng không hề có thu hoạch gì.
Thế nhưng, cuộn tranh thoạt nhìn giống như thiên thư này rơi vào tay Cổ Thần, trên mặt hắn trong nháy mắt hiện ra vẻ tươi cười kinh hỉ.
- Ngũ Hành Trận Đồ?
Cổ Thần thét lên một tiếng kinh hãi.
Cuộn tranh này dĩ nhiên là một bộ trận đồ, Cổ Thần tìm hiểu Âm Dương Trận Đồ một thời gian, trình độ trận pháp miễn cưỡng đạt tới cấp độ tông sư, lợi dụng trận pháp để đánh chết rất nhiều tu sĩ cảnh giới cao thâm, thấy cuộn tranh nhất thời mừng rỡ.
Âm dương tức là ngũ hành, ngũ hành tức là âm dương, ngũ hành là âm dương chi chất, là vật thực, âm dương là ngũ hành chi khí, là hư vật.
Nguyên bản Âm Dương Trận Đồ giống như một tòa mê cung rối rắm, không hề có hình dạng cố định, thế nhưng trong đó lại bao hàm vô số trận pháp thiên hạ.
Ngũ Hành đại trận, là tổng cương trận pháp thiên hạ, chỉnh hợp tất cả trận pháp chính là hình dạng cố định của Âm Dương Trận Đồ bày ra.
- Không đúng…
Cổ Thần khẽ nhíu mày.
Âm Dương trận độ là kỳ trận thượng cổ, Cổ Thần nhìn kỹ, cuối cùng cũng phát hiện ra mánh khóc, cuộn tranh này tuy rất phức tạp, thế nhưng cách Ngũ Hành trận đồ rất xa.
Cổ Thần nhìn một lát, đột nhiên tỉnh ngộ nói:
- Thì ra là thế… Thì ra là thế, Thiên Linh Phong cũng là đại trận, đại trận cũng là Thiên Linh Phong, ta tìm tới tìm lui trên Thiên Linh Phong, nguyên lai là đi lại trong trận, ha ha…
Tâm niệm Cổ Thần vừa thông suốt, nhất thời cười ha hả, cuộn tranh này ghi chép chính là một bộ phận của Ngũ Hành đại trận --- Thổ Chi Đại Trận. Toàn bộ Thiên Linh Phong đều bị Thổ Chi Đại Trận bao hàm bên trong, Cổ Thần chung quy có cảm giác Thiên Linh Phong khác thường, đi đi lại lại, nguyen lai là đốt đèn lồng đi tìm đèn lồng, trách không được lần khắp tòa Thiên Linh Phong cũng không tìm ra cái gì.
Cổ Thần lấy ra pháp bảo, nhất thời bay lên bầu trời Thiên Linh Phong, tỉ mỉ quan sát một lượt, dần dần, tòa Thiên Linh Phong trong mắt hắn biến thành một khối đất bằng phằng, ánh mắt của Cổ Thần theo mỗi một tấc mặt ngoài của Thiên Linh Phong nhìn qua, dần dần trong mắt đã không còn núi đá, không còn cây cỏ, không còn cây cối, gì cũng không còn.
Có chỉ là một khối vuông bốn cạnh, so với đồ án trong bước tranh cuộn rất giống nhau, độn quang vừa thu lại, Cổ Thần nhất thời hạ xuống dưới trận.
Cổ Thần tựa hồ rơi vào một không gian kỳ dị, bốn phía đều là quỷ dị, ký hiệu trận đồ kỳ quái, Cổ Thần dựa theo lộ tuyến cuộn tranh chỉ thị, cảm giác giống như đang đi lại trong tinh không, lại giống như đang đi lại trong vực sâu dưới lòng đất, càng giống như đi lại trên biển rộng đại dương mênh mông không bờ bến…
Cảm giác vật đổi sai dời, thiên toàn địa chuyển, đột nhiên Cổ Thần thấy dưới chân là thực, huyễn cảnh trước mắt đột nhiên biến mất, Cổ Thần đã xuất hiện trong một không gian u ám.
Cổ Thần ngẩng đầu nhìn quanh, hơn mười trượng trên đỉnh đầu là một khu đất đá ngổn ngang, bốn phía cũng giống như vậy, duy nhất là phía trước có một thông đạo chuyển hướng, không biết nối thông với nơi nào.
Đây là một sơn động!
Cổ Thần tản ra thần thức, tiến vào trong đất đá, mười trượng, hai mươi trượng, ba mươi trượng…
Gần ba mươi trượng, thần thức của Cổ Thần đã không thể tiếp tục tiến tới, lấy lực lượng thần thức của hắn chỉ có thể phát tán được ba mươi trượng trong khu đất đá.
Trong lòng Cổ Thần kinh hãi, thời điểm trên mặt đất thần thức của hắn có thể xuyên thấu qua lòng đất sáu bảy trăm trượng, thế nhưng nơi này dĩ nhiên chỉ có thể đạt được ba mươi trượng, chẳng lẽ nơi này ở dưới mặt đất vượt quá sáu bảy trăm trượng hay sao?
Nếu như cách mặt đất sáu bảy trăm trượng, Cổ Thần thông qua thần thức có thể xuyên qua được đất đá sáu bảy trăm trượng, cảm ứng được mặt đất, tuy nói càng tiến xuống dưới lòng đất sâu hơn, địa chất càng thêm cứng rắn, thần thức của tu sĩ càng lúc càng ngắn hơn, thế nhưng hiện tại chỉ có thể cảm ứng được ba mươi trượng, sợ là chí ít cũng phải dưới lòng đất ba nghìn trượng.
Cách mặt đất xa như vậy, địa chất cứng rắn tới biến thái, chui từ dưới lòng đất lên phi thường khó khăn.
Cổ Thần nhìn hoàn cảnh bốn phía một chút, ngoại trừ thông đạo phía trước không còn chỗ nào có thể đi, cũng không hề thấy trận pháp truyền tống nào, không biết đến tột cùng nơi này cách mặt đất bao nhiêu xa xôi?
Ô quang trong mi tâm chợt lóe, Thần Hình Câu Diệt kiếm bay ra, trực tiếp bổ về phía đỉnh động, Cổ Thần thử kiểm tra độ cứng đất đá nơi đây một chút, địa phương này quá mức quỷ dị, nếu như có nguy hiểm gì đó, kiểm tra độ cứng của đất đá coi như chuẩn bị tâm lý từ trước, có thể mạnh mẽ chui từ dưới lòng đất lên bỏ chạy.
Ngay trong nháy mắt ô quang bổ vào đỉnh động đột nhiên trên đỉnh động phát ra một màn quang mang màu vàng đất, ô quang vừa vặn bổ vào màn quang mang màu vàng đất kia.
Đinh…
Một tiếng nổ vang, không hề có hỏa hoa bắn ra, cũng không có đá vụn rơi xuống, ngược lại Thần Hình Câu Diệt kiếp bị chấn bắn ngược trở về, đỉnh động không hề xuất hiện một chút tổn hại nào.
Rung động kịch liệt hầu như đánh tan tác thần thức của Cổ Thần bám trong Thần Hình Câu Diệt kiếm, ô quang chợt lóe, nhất thời thu vào trong mi tâm, Cổ Thần nhìn đỉnh động, trong lòng tràn đầy kinh ngạc.
Sơn động này dĩ nhiên còn đang trong phạm vi của Thổ Chi Đại Trận.
Thổ Chi Đại Trận này, chỉ trên mặt đất đã bao phủ toàn bộ tòa Thiên Linh Phong cao tới mấy nghìn trượng, mà hiện tại độn xuống dưới lòng đất mấy nghìn trượng cũng vẫn nằm trong phạm vi bao phủ, đồng thời địa phương chủ trận của Thổ Chi Đại Trận ngay cả pháp bảo phi kiếm cực phẩm như Thần Hình Câu Diệt kiếm cũng không thể tạo thành bất cứ hư hao nào.
Trong ngũ hành, Thổ chủ phòng ngự, Thổ Chi Đại Trận không thể phá vỡ, đừng nói là pháp bảo cực phẩm, cho dù Cổ Thần phóng ra tiên bảo vô thượng Như Ý Linh Lung Bảo tháp oanh kích cũng khó có thể oanh phá được Thổ Chi Đại Trận.
Cổ Thần khẽ xoay người, đi về phía trước, chui từ dưới lòng đất lên đã là không có khả năng rồi, chỉ có thể đi một bước tính một bước, nếu như nơi này có truyền tống đến, tự nhiên cũng sẽ có địa phương truyền tống ra ngoài, mà nơi này hẳn là đáy Thiên Linh Phong, bí mật ẩn chứa trong Thiên Linh Phong nhất định có thể tìm được ở đây.