Hán DÆ°Æ¡ng không phải là nÆ¡i địa linh nhân kiệt của võ lâm, thÆ°á»ng ngà y rất Ãt khách giang hồ qua lại, mấy ngà y hôm nay Ä‘á»™t nhiên có vẻ nhá»™n nhịp hẳn lên, khách qua lại chắc chắn phải là trong giá»›i giang hồ rồi vì ngÆ°á»i nà o cÅ©ng Ä‘á»u có võ khà hoặc nét mặt trầm trá»ng từng trải. Chỉ còn má»™t ngà y nữa là đến lá»… Giải hạn mồng ba tháng ba, chắc là không khách du xuân chăng hay là sá»± cố đại hiệp TÆ° Mã Công của đất Hà o DÆ°Æ¡ng bị thảm sát trên Ä‘Æ°á»ng vá» hôm trÆ°á»›c tết Nguyên Äán. DÄ© nhiên muốn biết rõ thì chẳng có nÆ¡i nà o khác hÆ¡n là tá»u quán, cao lâu Ä‘ang đầy ắp khách võ lâm giang hồ. Hiện tại Hoà ng Hoa tá»u lâu là có vẻ đông khách hÆ¡n má»i tá»u lâu khác vì nó sạch sẽ lịch sá»± hÆ¡n, giá cả lại không đắt lắm so vá»›i túi tiá»n của đại Ä‘a số hà o kiệt giang hồ. Ở đây gần nhÆ° có đủ các gÆ°Æ¡ng mặt tiêu biểu cho giá»›i võ lâm giang hồ. TÃt mãi bà n phÃa trong cùng là má»™t thiếu niên dung mạo rất tuấn nhã, da trắng mặt trái soan nhÆ°ng y phục rất tầm thÆ°á»ng.
Chiếc áo của chà ng từ mà u xám đã ngả ra gần thà nh trắng rồi, tuy rằng nó vẫn sạch sẽ phẳng phiu. Thiếu niên nà y chỉ khoảng má»i bảy mÆ°á»i tám tuổi nhÆ°ng phong thái rất ung dung hình nhÆ° là ngÆ°á»i đã lăn lá»™n nhiá»u nên già trÆ°á»›c tuổi váºy. Chà ng ta chiếm hẳn má»™t bà n ngồi nhâm nhi chung rượu, chẳng nhìn ai cả nhÆ°ng thỉnh thoảng lại hÆ¡i nhếch mép cÆ°á»i vì những câu bình phẩm của các thá»±c khách ngồi bà n kế bên. Äá»™t nhiên có má»™t giá»ng nữ nhân quát lá»›n :
- Ngươi nói ai hung dữ, thỠnhắc lại coi!
Hán từ nà y Ä‘á» mặt lên ấp úng chÆ°a biết trả lá»i ra sao thì nhân váºt trung niên ngồi bên cạnh đã đứng dáºy chắp tay chà o má»™t cái rồi nói :
- Lâm huynh đệ đây vô ý tứ, mong rằng tiểu cô nương bỠqua cho.
Má»i ngÆ°á»i trong quán Ä‘á»u gáºt đầu khen ngợi nhân váºt nà y cÆ° xá» rất lịch sá»±. Tiểu cô nÆ°Æ¡ng không thèm đếm xỉa gì đến cứ hùng hổ quát thêm :
- Cứ chá»i mắng ngÆ°á»i ta rồi xin lá»—i là xong được sao? NgÆ°Æ¡i bÆ°á»›c ra khá»i quán cho bản cô nÆ°Æ¡ng trừng trị má»›i được.
Phùng lão vá»™i và ng đứng dáºy vái chà o trả lá»… rồi mở lá»i ngăn cản :
- NgÆ°á»i ta đã biết lá»—i, tiểu chủ cÅ©ng không nên thái quá mà há»ng việc lá»›n Ä‘i đấy.
Tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y nghe nói tá»›i “Äại sự†thì đã bá»›t giáºn ngồi phịch xuống ghế miệng “Hừ hừ†mấy tiếng để ra oai. Thiếu niên thấy váºy không sao nhịn được liá»n cÆ°á»i “Hì hì†nho nhá». Tiểu cô nÆ°Æ¡ng lại nổi cÆ¡n tức giáºn Ä‘áºp bà n toan quát mắng thì chợt nghÄ© nhÆ° váºy cÅ©ng hÆ¡i vô lý nên xịu mặt xuống, lÆ°á»m chà ng thiếu niên má»™t cái ra vẻ tức giáºn lắm. Chà ng ta vuốt mÅ©i ngó lÆ¡ Ä‘i chá»— khác giả vá» nhÆ° không hay biết gì cả. Hà nh Ä‘á»™ng nà y vô tình lại là m tiểu cô nÆ°Æ¡ng tức giáºn thêm, Ä‘á»™t nhiên nà ng hoa tay má»™t cái đã có hai Ä‘Æ°á»ng gió mà u xám xám bay vút tá»›i ngá»±c thiếu niên liá»n. Phùng lão cả kinh vá»™i nhá»m dáºy ngăn cản nhÆ°ng không sao kịp dược.
Má»i ngÆ°á»i trong quán Ä‘á»u giáºt mình thất sắc vì không ngá» tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y lại ra tay bất ngá» nhÆ° thế và ám khà đi rất nhanh, tiếng gió rÃt lên vi vu chứng tá» công lá»±c của tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y không phải là vừa. Chỉ chá»›p mắt ám khà đã đến ngá»±c của thiếu niên, ai cÅ©ng tin chắc chà ng ta phải bị thÆ°Æ¡ng liá»n, ngỠđâu thiếu niên nà y nghiêng ngÆ°á»i Ä‘i má»™t cái rất ảo diệu.
“Pháºp pháºp†hai tiếng Ä‘á»™ng vừa dứt thì má»i ngÆ°á»i đã thấy đôi Ä‘Å©a gá»— cắm sâu và o thà nh ghế rồi. Thiếu niên nhăn nhăn cái mặt vá»›i tay rút đôi Ä‘Å©a ra ngắm nghÃa rồi đặt nó lên bà n chẳng nói gì cả. Phùng lão thở hắt ra, vung tay tạ lá»—i vá»›i thiếu niên rồi nói :
- Äệ đệ thân pháp tuyệt đẹp, lão có lá»i khen ngợi và xin nể mặt lão xà xóa Ä‘i cho.
Thiếu niên gáºt đầu cÆ°á»i nhẹ trả lá»i :
- Phùng lão tiá»n bối không nên áy náy, việc nà y do tại hạ lá»— mãng cÆ°á»i không phải lúc váºy thôi.
Äá»™t nhiên có má»™t giá»ng nói ồm ồm từ góc phÃa ngoà i vang lên :
- Phi Hạc thủ pháp ghê gá»›m tháºt nhÆ°ng cứ hÆ¡i má»™t tà là giở ra thì còn thể thống gì nữa?
Phùng lão giáºt mình quay lại thì ra đây là má»™t đầu Ä‘Ã thân hình vạm vỡ, lông mà y lại ráºm nhÆ° hai cái chổi khiến hình dạng cà ng thêm uy mãnh khiếp ngÆ°á»i.
Phùng lão cÆ°á»i cầu tà i nói :
- Lão mắt kém chẳng biết đại sÆ° phụ nhÆ°ng nhãn lá»±c nhìn ra được Phi Hạc thủ pháp thì chắc danh tÃnh chẳng phải là nhá».
Äại đầu dà chẳng thèm trả lá»i nhÆ°ng má»™t tên mặt dà i râu ngắn ngủn bên cạnh đã vênh mặt lên nói giá»ng the thé :
- Lão già nà y tháºt chẳng biết Thái sÆ¡n trÆ°á»›c mặt nên nói lếu láo nhÆ° váºy. Äây là Thái đại sÆ° Há»™ pháp Luân Hồi bang vang danh bốn bể mà lão không biết tá»›i thì tháºt là kém quá!
Tháºt ra Luân Hồi bang chỉ là má»™t bang phái nhá» ngoà i Ngá»c Môn quan, giáo lý ná»a Trung Nguyên ná»a Tây Vá»±c Ãt ai biết tá»›i mà tên mặt dà i khoa trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy thì lố bịch vô cùng.
Tiểu cô nÆ°Æ¡ng từ nãy tá»›i giỠđã ngấm ngầm tức giáºn nhiá»u chuyện, nhân việc nà y phát tác lên quát lá»›n :
- Tưởng gì chứ Hộ pháp Luân Hồi bang so với quản gia ta đây còn kém xa, hay ho gì mà khoe rầm lên thế?
Thái Äầu Äà trợn mắt cÅ©ng quát lại :
- Tiểu nha đầu nà y kiêu ngạo tháºt, nể ngÆ°Æ¡i còn trẻ nÃt chứ không thì phiá»n vá»›i ta rồi đấy!
Tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y có sợ hãi gì hắn, liá»n trợn mắt trả lá»i :
- NgÆ°Æ¡i nói ai con nÃt? NgÆ°Æ¡i muốn phiá»n thì cứ phiá»n chỉ cho bản cô nÆ°Æ¡ng coi thá» xem Luân Hồi bang có gì hay nà o?
Phùng lão xua tay rối rÃt ngăn cản tiểu chủ nhân của mình ngồi xuống nhÆ°ng lão già mặt dà i nà y đã đứng báºt dáºy nói :
- Thái Äại SÆ° không muốn tranh Ä‘ua vá»›i con nÃt thì Triệu má»— thay mặt dạy cho nó má»™t bà i há»c. Tiểu nha đầu kia ngÆ°Æ¡i có dám ra ngoà i sân hứng gió không?Hay là lá»›n miệng mà nhá» máºt?
Tiểu cô nương sầm nét mặt lại, dung mạo lại cà ng xinh đẹp hơn, vừa hoa tay một cái vừa quắt :
- Cần gì phải ra ngoà i sân?
Lá»i nói chÆ°a dứt thì cÅ©ng giống nhÆ° lần trÆ°á»›c, đôi Ä‘Å©a của Phùng lão đã biến thà nh hai sợi dây mà u xám bay tá»›i nhanh không thể tưởng được.Tên mặt dà i cÅ©ng bất chÆ°á»›c thiếu nên lách ngÆ°á»i Ä‘i má»™t cái, ngỠđâu lần nà y lại khác hẳn, đôi Ä‘Å©a tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c hắn chừng má»™t thÆ°á»›c thì bá»—ng chia là m hai Ä‘Æ°á»ng, cong cong đánh luôn và o hai vị trà thượng hạ của tên nà y. Hắn kinh hoà ng“ối chà â€má»™t tiếng,vá»™i nhà o hẳn ngÆ°á»i ra để tránh thì đã muá»™n mất má»™t giây. MÆ°á»i phần chắc chắn hắn phải thá» thÆ°Æ¡ng cả mÆ°á»i nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i chỉ nghe “Bá»™p bá»™p†hai tiếng nhá», cây trượng của tên Äầu Ä‘Ã hoa má»™t vòng đã gạt được hai chiếc Ä‘Å©a văng Ä‘i rồi. Trong khi tên mặt dà i lồm cồm bò dáºy thì Thái Äầu Äà trầm mặt xuống nói :
- Không cho con tiểu nha đầu nà y biết mùi vị đau khổ thì không xong rồi!
Dù sao hắn cÅ©ng có má»™t chút địa vị nên nén giáºn bá» ra ngoà i sân phÃa sau gá»i to :
- Tiếu nha đầu ra đây cho lão gia dạy bảo một chút coi nà o.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên chẳng cần kêu gá»i lần thứ hai, tiểu cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã hung hăng bÆ°á»›c ra rồi, Phùng lão Ä‘i theo nhÆ° bóng vá»›i hình. Thái Äầu Äà đặt cây thiá»n trượng xuống đất rồi xắn hai tay áo rá»™ng lên nói :
- Tiểu nha đầu mà chống được mÆ°á»i chiêu Ma Lôi chưởng của lão đây thì lão gia sẽ quì xuống hô to “Nữ sÆ° phụ†ngay.
Phùng quản gia bÆ°á»›c tá»›i, trầm giá»ng trả lá»i hắn :
- Ta có nghe danh của Ma Lôi chưởng rất dương cương, hôm nay thay mặt tiểu chủ thưởng thức và i chiêu xem nó lợi hại như thế nà o?
Tiểu Cô nương hét lên lanh lảnh :
- Phùng lão để ta thỠtrước, ngươi lui ra đi.
Thái Äầu Äà cÅ©ng ngẩn ngÆ°á»i ra nói tiếp :
- Chủ ý của ta là dạy dỗ tiểu nha đầu chứ có động chạm gì đến lão đâu?
Phùng quản gia cÆ°á»i nhạt trả lá»i :
- Äã là thuá»™c hạ có lý đâu lại để chủ nhân phải ra tay, vả lại lâu lắm rồi lão cÅ©ng chÆ°a sá» dụng Âm DÆ°Æ¡ng Thôi Ấn chưởng nên cung ngứa ngáy tay chân lắm.
Thái Äầu Äà nhÃu tÃt lông mà y chổi xể lên suy nghÄ© thì thốt nhiên tên mặt dà i la lên :
- Âm DÆ°Æ¡ng Thôi Ấn chưởng, hóa ra đây là Âm DÆ°Æ¡ng Khách Phùng Triệu Phi nổi tiếng giang hồ từ mÆ°á»i năm trÆ°á»›c đây.
Phùng quản gia liếc mắt nhìn tên mặt dà i gáºt đầu khen ngợi :
- NgÆ°Æ¡i kiến văn khá lắm, hiện tại còn có ngÆ°á»i nhá»› đến tên ta thì vinh dá»± tháºt.
Tên mặt dà i ấp úng há»i lại ông ta :
- Hình như... hình như lão phục thị cho Minh chủ võ lâm mà ?
Phùng quản gia tức Phùng Triệu Phi lại gáºt đầu mấy cái má»›i trả lá»i :
- Ngươi nhớ chẳng lầm đâu, hiện tại ta vẫn là quản gia cho Phương minh chủ chứ có thay đổi gì đâu?
Tên mặt dà i chợt giáºt mình há»i dồn luôn :
- NhÆ° váºy là tiểu.. tiểu cô nÆ°Æ¡ng đây cùng ở... ở Thiên Ngá»c trang?
Hắn định nói “tiểu nha đầu†nhÆ°ng vá»™i sá»a lại là “tiểu cô nÆ°Æ¡ng†thái Ä‘á»™ ấp úng và có phần sợ hãi rồi. Phùng quản gia trầm giá»ng trả lá»i :
- Äã nháºn ra Phi Hạc thủ pháp mà còn chÆ°a biết tiểu chủ nhân của ta là ái nữ của PhÆ°Æ¡ng minh chủ Æ°?
Không những Thái Äầu Äà và tên mặt dà i giáºt bắn cả ngÆ°á»i lên mà các thá»±c khách trong tá»u lâu nghe được cÅ©ng giáºt mình theo, duy nhất chỉ có thiếu niên tuấn tú ná» là cÆ°á»i ruồi mà thôi. Thái Äầu Äà “Hừ†má»™t tiếng ồm ồm nói tháºt lá»›n :
- Dù có là ái nữ hay Ä‘Ãch thân PhÆ°Æ¡ng Ngá»c Äiá»m tá»›i đây thì Luân Hồi bang cÅ©ng không thể theo sá»± sai khiến vô lý được.
Phùng quản gia thấy Thái Äầu Äà nà y lá»— mãng kêu tên thá»±c của Minh chủ võ lâm ra thì rất căm giáºn, trầm giá»ng nói :
- PhÆ°Æ¡ng minh chủ được toà n thể võ lâm giang hồ xÆ°ng tụng trong Äại há»™i tại NgÅ© Nhạc, Luân Hồi bang tá»± thị cái gì mà dám má»™t thân má»™t mình đứng ra phản đối?
Thái Äầu Äà trợn mắt lên trả lá»i :
- Luân Hồi bang tá»± do tá»± tại ngoà i Ngá»c Môn quan, vả lại trÆ°á»›c kia đâu có tham dá»± việc tôn xÆ°ng nên chẳng có công nháºn gì hết.
Phùng quản gia ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i dà i má»™t hồi rồi nói :
- PhÆ°Æ¡ng minh chủ công việc Ä‘a Ä‘oan chÆ°a có thá»i giá» thanh sát vùng biên ngoại, quả nhiên Luân Hồi bang không coi tôn ti tráºt tá»± ra gì, hiện nay lại còn muốn và o Trung Nguyên để dÆ°Æ¡ng oai nữa thì tháºt láo lếu quá. Phùng má»— thay mặt Minh chủ dạy bảo ngÆ°Æ¡i má»™t phen má»›i được!
Thái Äầu Äà quát lá»›n “Hay lắm†rồi bÆ°á»›c chân trái giữ bá»™ vị rất vững chắc sá»a soạn nghênh chiến liá»n. Thiếu niên tuấn tú ngồi ung dung uống rượu, tai nghe song phÆ°Æ¡ng hÆ¡i má»™t tà là mở miệng ra nói hai chữ “Dạy bảo†thì nhăn mặt,trong lòng tá»± nhủ :
“Nhân váºt võ lâm giang hồ ai cÅ©ng kiêu ngạo đòi hÆ¡n ngÆ°á»i cả, thảo nà o trÆ°á»›c kia phụ thân chẳng muốn cho ta bÆ°á»›c và o giang hồ là váºyâ€.
Chà ng liếc mắt thấy tiểu cô nương đã hăm hở rút trong mình ra một cây nhuyễn tiên thì lại tự nghĩ :
“PhÆ°Æ¡ng Ngá»c Äiá»m được tôn xÆ°ng là Phi Hạc Minh Thần thì chắc công bình chÃnh trá»±c lắm ngỠđâu lại chẳng để ý giáo huấn nhi nữ gì cảâ€.
Tháºt ra chà ng thiếu hiên nà y đâu có biết PhÆ°Æ¡ng Minh Thần góa vợ từ lúc ái nữ má»›i lên ba tháng, do công việc báºn rá»™n Ä‘a Ä‘oan nên ái nữ được má»›i ngÆ°á»i trong trang nuông chiá»u Ä‘i thà nh quen nết, vì váºy bÆ°á»›c chân ra giang hồ vẫn buông lung tÃnh tình là váºy. Tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y tên là PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga, từ nhá» rất ham thÃch các môn ám khÃ, phi Ä‘ao, Thiên Ngá»c trang lại nằm giữa TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Thà nh Äô thuá»™c Tứ Xuyên thì hợp thá»i vô cùng vì Tứ Xuyên từ mấy trăm năm nay vẫn là thánh địa của môn ám khà nhất là ÄÆ°á»ng gia, cá»±c kỳ nổi tiếng. Quanh vùng đó mấy trăm dặm dân cÆ° thÆ°á»ng gá»i là Thiên Ngá»c tiên nữ thì đủ biết sắc đẹp của nà ng tuyệt thế vô cùng. Thiếu niên nà y cầm lấy đôi Ä‘Å©a vừa rồi PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga đã dùng là m ám khÃ, trong lòng nảy nở biết bao nhiêu là tâm sá»±.
Chà ng bá»—ng giáºt mình đánh thót má»™t cái vì Phùng quản gia đã quát lá»›n, thân hình chợt di Ä‘á»™ng quay tÃt, từ vòng tròn xoáy nhÆ° chong chóng đó đã phát ra hai chưởng, má»™t âm má»™t dÆ°Æ¡ng rất quái lạ. Thái Äầu Äà tÃnh tình nóng nảy láºp tức đối chưởng liá»n chẳng cần biết thá»±c lá»±c đối phÆ°Æ¡ng ra sao cả. Hai chưởng chạm nhau phát sinh má»™t âm thanh trầm rất lá»›n, dÆ° lá»±c hắt cả và o trong tá»u lâu, má»i ngÆ°á»i vá»™i chăm chú nhìn ra thì ra song phÆ°Æ¡ng đã thu hồi chân lá»±c lại rồi. Cả hai đứng trừng mắt nhìn nhau dò xét.
Phùng quản gia ngầm rúng dá»™ng trong lòng vì quả nhiên Ma Lôi chưởng của Thái Äầu Äà mạnh mẽ không sao lÆ°á»ng được, ông ta bá» ngoà i vẫn bình tÄ©nh nhÆ°ng tháºt ra đã bị chưởng lá»±c đối phÆ°Æ¡ng chấn Ä‘á»™ng Ä‘au nhói lên rồi. Thái Äầu Äà cÆ°á»i nhạt, Ä‘á»™t nhiên tung ngÆ°á»i lên cao rồi từ trên song chưởng úp xuống theo chiêu thế “Hà Lạp Äá»›i Ta†uy thế cá»± kỳ mãnh liệt. Phùng quản gia tá»± biết mình không sao chống cá»± được chiêu nà y bằng sức lá»±c nên láºp tức sá» chiêu “Thiên Âm VÅ© Khấp†trong Âm DÆ°Æ¡ng Thiên Ấn chưởng, má»™t tay đẩy má»™t tay kéo là m giảm bá»›t công kÃch của đối phÆ°Æ¡ng. Äồng thá»i sau chiêu “Thiên Âm VÅ© Khấp†là chiêu “Túy Ngá»a Sa TrÆ°á»ng†ngÆ°á»i ngá»a ra sau gần sát đất để Thái Äầu Äà lỡ trá»›n sắp hết Ä‘Ã rÆ¡i xuống má»›i đẩy chưởng lá»±c ra. Äúng ra vá» lá»±c Phùng Lão không sao chống lại được sức dÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng của Ma Lôi chưởng nhÆ°ng chiêu thức nà y rất ảo Ä‘iệu khiến cho Thái Äầu Äà kinh hoảng vá»™i và ng Ä‘Æ°a chéo chưởng lá»±c ra.
“Bùng†lần nà y âm thanh vang dá»™ng hÆ¡n lần trÆ°á»›c và Thái Äầu Äà phải loạng choạng lùi lại mấy bÆ°á»›c má»›i đứng vững được.
Thiếu niên anh tuấn đã ra sân từ bao giá» không biết, hắn chắp tay sau Ä‘Ãt thái Ä‘á»™ rất ung dung hô to :
- Một thắng một thua, hai bên coi như hòa.
PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga nguýt chà ng ta má»™t cái rồi giáºn dữ nói :
- Ai cần tiểu tỠxen và o là m chi, tiểu tỠlà ai?
Thiếu niên mỉm cÆ°á»i vui vẻ Ä‘Æ°a má»™t tay lên chà o :
- Tại hạ là Tiểu Phi Thố,đơn giản chỉ vì chạy trốn rất nhanh mà thôi.
Phương Tiểu Nga trợn mắt lên quát luôn :
- Phi Thố hay Phi Thá» gì cÅ©ng lui ra cho ngÆ°á»i ta giao đấu, và đừng có chõ mồm và o nữa.
Thiếu niên ngoại hiệu Tiểu Phi Thố lên tiếng “Äược, được†và lui ra mấy bÆ°á»›c đứng sau lÆ°ng PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga để xem. Hiện tại Phùng quản gia và Thái Äầu Äà đá»u ngÆ°ng thần táºp trung và o chân lá»±c sá»a soạn lần đối chưởng thứ ba, do váºy không khà im lặng nhÆ° tá». Äược má»™t lúc PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga thấy sau gáy mình cứ nhá»™t nhạt hoà i thì tức quá quay lại quát chà ng ta :
- NgÆ°á»i đứng lên trên mà xem sao cứ tháºp thò sau lÆ°ng ngÆ°á»i ta nhÆ° thế?
Tiểu Phi Thố lại “Äược, được†rồi tiến lên mấy bÆ°á»›c đứng ngang hà ng vá»›i nà ng, thái Ä‘á»™ của chà ng ta dá»… thÆ°Æ¡ng và tức cÆ°á»i, ná»a nhÆ° khôn, ná»a nhÆ° dại, chẳng sao Ä‘oán ra được.
PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga cÅ©ng chẳng có thá»i giỠđể suy Ä‘oán vì Phùng quản gia đã cùng Thái Äầu Äà chiết chiêu rồi. Lần nà y không có âm thanh nà o cả,chỉ có chưởng phong xoáy cuá»™n lên vù vù trông nhÆ° cÆ¡n lốc mà thôi. Äó là do Phùng quản gia dùng Âm DÆ°Æ¡ng biến đổi chưởng pháp không nghạnh tiếp đối phÆ°Æ¡ng nữa, quả nhiên sức cÆ°á»ng bạo phải thua kém sá»± ảo diệu, được chừng năm mÆ°Æ¡i chiêu thì Thái Äầu Äà hoa cả mắt, cứ xuất chưởng đánh bừa khiến lá»™ sÆ¡ hở rất nhiá»u .Phùng quản gia cả mừng quát lá»›n :
- Trúng nà y!
Quả nhiên “Hoà ng Hà Nháºp Hải†dùng cả hai tay chắp lại đánh mạnh và o ngá»±c của Thái Äầu Äà . Tên nà y vá»™i và ng ngã ngá»a ngÆ°á»i ra Ä‘á» là m giảm lá»±c Ä‘i, hắn “Hự†lên má»™t tiếng Ä‘au Ä‘á»›n lùi lại liên tiếp, miệng đã ứa máu tÆ°Æ¡i rồi. Äáng lẽ Thái Äầu Äà phải đứng vững lại má»›i đúng ngỠđâu ngÆ°á»i hắn lại ngã ngá»a nằm dà i dÆ°á»›i đất khiến cho Phùng quản gia ngạc nhiên bÆ°á»›c lên mấy bÆ°á»›c toan cúi xuống xem xét thì Tiểu Phi Thố bá»—ng kêu lá»›n :
- Coi chừng ám khÃ!
Chà ng ta báo Ä‘á»™ng rất đúng lúc nhÆ°ng lại hÆ¡i muá»™n vì cá»± ly của bai ngÆ°á»i quá gần. Chỉ thấy “Xì xì†nho nhá» thừ hai bên nách của Thái Äầu Äà bay ra mấy viên đạn, chỉ nhá» bằng ngón tay út nhÆ°ng lá»±c đạo rất mạnh.
Phùng quản gia ứng biến cÅ©ng rất nhanh nhạy, nghiêng ngÆ°á»i Ä‘i tránh được ba viên bên trái. Äồng thá»i vá»›i tiếng kêu của Tiểu Phi Thố, PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga cÅ©ng vung nhuyá»…n tiên lên “Äá»™p, Ä‘á»™p†đánh trúng hai viên bên phải văng chéo ra ngoà i. Bá»i vì Phùng quản gia nghiêng ngÆ°á»i qua phải nên còn lại má»™t viên không bị cản trở bay thẳng và o huyệt “Khuyết Bồn†của ông ta. Phùng quản gia bá»™ vị nghiêng ngÆ°á»i đứng có má»™t chân nên không sao biến thế được Ä‘Ã nh kinh hãi nhắm mắt chịu chết, Ä‘á»™t nhiên có bóng ngÆ°á»i thấp thoáng, viên phi đạn nà y chỉ còn cách huyệt “Khuyết Bồn†chừng má»™t phân đã bị đánh lệch Ä‘i,nó bay đánh “vù†má»™t cái sợt qua má của Phùng quản gia, láºp tức tạo thà nh vết máu Ä‘á» tÆ°Æ¡i liá»n. Phùng Quản Gia đứng Ä‘á»› ngÆ°á»i ra mất má»™t lúc má»›i định thần quay lại cám Æ¡n Tiểu Phi Thố :
- Khinh công của đệ đệ cao siêu vô cùng, nếu không lão đã toi mạng mất rồi!
Phương Tiểu Nga cũng nhìn chà ng ra vẻ khen ngợi nhưng mặt hoa vẫn cau đôi mà y lại, có ý không bằng lòng vỠviệc xen và o của chà ng.
Phùng quản gia chợt thấy nét mặt Tiểu Phi Thố có vẻ gì đó hÆ¡i lạ lùng liá»n giáºt mình quay lại thì ra Thái Äầu Äà và tên mặt dà i đã thừa cÆ¡ há»™i vá»t lên mái nhà cạnh má»™t bên sân, Phùng quản gia quát lá»›n :
- Hai tên hèn hạ nà y chạy đâu cho thoát?
Vừa nói ông ta vừa tung mình lên định Ä‘uổi theo thì phÃa sau hai tên đó có mấy ánh chá»›p láºp lòe, vừa phi đạn vừa kim châm bay ngược trở lại nhÆ° má»™t đám mây Ä‘en váºy. Phùng quản gia phải lá»™n Ä‘i mấy vòng má»›i tránh hết được, ông ta lá»™n quá nhanh nên khi hạ thân bị dÆ° lá»±c quán tÃnh lôi kéo không sao đứng vững được Ä‘Ã nh phải hạ hai đầu gối xuống. TÆ° thế nà y không được đẹp mắt nhÆ°ng trong khi sống chết thì cần gì phải xấu hổ, Phùng quản gia còn cố gắng hô hoán :
- Äuổi theo nó mau!
PhÆ°Æ¡ng Tiá»…u Nga dáºm chân nói vá»›i giá»ng giáºn há»n :
- Hai tên ấy chạy mất từ lâu rồi còn Ä‘uổi mau vá»›i cháºm gì nữa?
Tiểu Phi Thố cứ đứng thõng tay cÆ°á»i hì hì là m cho nà ng cà ng thêm tức giáºn “Hứ†má»™t cái rồi ngoe ngoẩy Ä‘i và o tá»u lâu liá»n. Phùng quản gia chắp tay chà o rồi nói :
- Dù sao tên Äầu đà ấy cÅ©ng bị lão đánh cho bị thÆ°Æ¡ng rồi, chúng ta và o uống chút rượu Ä‘i!
Tiểu Phi Thố chẳng khách sáo gì theo ông ta và o ngồi chung bà n. PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga thấy chà ng ăn mặc có vẻ nghèo hèn thì bÄ©u môi vênh mặt lên chứ không thèm nói năng gì cả. Biết tÃnh tiểu chủ của mình, Phùng quản gia cứ mặc kệ nâng chung rượu lên rồi nói vá»›t thiếu niên :
- Äệ đệ tÃnh danh là gì cho lão được biết, sau nà y có dịp gì vui mừng má»›i biết mà gởi thiếp báo chứ!
Tiểu Phi Thố nghiêm trang trả lá»i :
- Tháºt tình tại hạ chÆ°a thể tiết lá»™ được, lão quản gia cứ gá»i Tiểu Phi Thố nhÆ° má»i ngÆ°á»i là được rồi!
Phùng quản gia nhÃu mà y má»™t chút rồi lại há»i qua chuyện khác :
- Khinh công của đệ đệ cao siêu không thể tưởng được, chẳng hay tôn sư là ai và có môn gì tuyệt nghệ nữa không?
Tiểu Phi Thố cÆ°á»i hì hì trả lá»i :
- Lão quản gia khen khinh công thì tại hạ nháºn liá»n vì là Phi Thố mà , thỠđã chạy nhanh thì phải biết còn ngoà i ra chẳng có võ công gì ra hồn cả?
Phùng quản gia nghẹo đầu nhìn Tiểu Phi Thố có vẻ nghi ngá» chà ng còn giấu giếm võ công, nhÆ°ng ông ta là ngÆ°á»i rất tế nhị liá»n há»i qua chuyện hiện tại luôn :
- Äệ đệ nói thế thì tin thế, chuyện đó để sau, còn bây giỠđệ đệ có báºn rá»™n công việc gì không?
Tiểu Phi Thố miệng vẫn hÆ¡i mỉm cÆ°á»i nhÆ°ng ánh mắt chợt có chút mÆ¡ mà ng và đau khổ thoáng qua :
- Tại hạ không thân thÃch, không gia đình, rà y đây mai đó thì có việc gì mà báºn rá»™n, lão quản gia há»i nhÆ° váºy là có ý gì?
Phùng quản gia trầm giá»ng nói :
- Chẳng qua lão và tiểu chủ đây du ngoạn giang hồ má»™t chuyến nếu đệ đệ có thÃch thú thì chúng ta Ä‘i chung cho vui.
Phương Tiểu Nga trừng mắt chen và o :
- Không được... công việc... công việc của ta rất bà máºt,... cho tiểu tá» Ä‘i theo thế nà o được, vả lại ta không thÃch tiểu tá» nà y chút nà o cả!
Tiểu Phi Thố lững lỠnói thủng thỉnh :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ái nữ của Minh chủ xuất môn là phải có việc quan trá»ng, tại hạ xin bái biệt, biết đâu sẽ gặp lại trên Ä‘Æ°á»ng ngay ngà y mai thôi.
Nói xong Tiểu Phi Thố cầm chung rượu uống cạn rồi Ä‘Æ°a má»™t tay lên bái biệt, xoay lÆ°ng định Ä‘i liá»n. Phùng quản gia bá»—ng nhiên gá»i giáºt lại :
- Äệ đệ khoan Ä‘i, để lão há»i thêm má»™t lá»i nữa!
Ông ta ngắm nhìn Tiểu Phi Thố má»™t hồi má»›i thong thả há»i :
- Hình như đệ đệ chỉ dùng có tay trái thì phải?
Tiểu Phi Thố cÆ°á»i nhẹ, chà ng gáºt đầu rồi nói :
- Lão quản gia tinh mắt tháºt, cánh tay phải của tại hạ bị liệt nhược từ năm lên mÆ°á»i hai tuổi cho đến bây giá».
Phùng quản gia há»›n hở gáºt đầu khoe luôn :
- Thiên Ngá»c trang có má»™t toa “Tái Sinh thần Ä‘Æ¡n†cá»±c kỳ hiệu nghiệm vá» chữa trị chứng liệt nhược, đệ đệ sau nà y nhá»› ghé lại, lão sẽ nói vá»›i Minh chủ giúp dùm cho.
Tiểu Phi Thố cúi đầu cảm Æ¡n rồi cÆ°á»i hì hì :
- Äến Sanh Tá» Thần Y Hà n Vu à mà còn chịu bó tay thì rõ rà ng cái số của tại hạ phải đúng thế rồi có uống thêm Tái Sinh thần Ä‘Æ¡n cÅ©ng chẳng ăn thua gì đâu!
Giá»ng nói vẫn vui vẻ nhÆ°ng sao hà m chứa má»™t chút thê lÆ°Æ¡ng khiến cho PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga cÅ©ng thấy cảm Ä‘á»™ng trong lòng má»™t chút. Phùng quản gia thì không nói ra lá»i, đến Sanh Tá» Thần Y Hà n Vu à mà phải chịu bó tay thì quả là không còn phÆ°Æ¡ng pháp nà o nữa rồi. Phùng quản gia và PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga cứ ngồi ngẩn ngÆ°á»i ra suy nghÄ©, Tiểu Phi Thố đã lẳng lặng bá» Ä‘i lúc nà o mà chẳng ai hay biết gì cả. Hiện tại thá»±c khách thấy chẳng còn gì náo nhiệt nên bá» Ä‘i quá ná»a, không khà trong tá»u lầu đã êm ả trở lại, có đến mấy khắc PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga má»›i chợt lên tiếng :
- GiỠnà y còn sớm, chúng ta đi thôi!
Phùng quản gia gáºt đầu kêu tiểu nhị tÃnh tiá»n rồi cùng vá»›i nà ng nhắm hÆ°á»›ng SÆ¡n Äông mà đi.
* * * * *
Cả hai đăng trình mấy ngà y thì đã tá»›i Chung Nam sÆ¡n, nÆ¡i đây chÃnh là chá»— TÆ° Mã Công bị địch nhân cháºn đánh trên Ä‘Æ°á»ng vá» Hà o DÆ°Æ¡ng. Ngá»n núi nà y tuy không rá»™ng nhÆ° Côn Luân nhÆ°ng phong cảnh cÅ©ng rất hùng vÄ©, Ä‘Æ°á»ng lối xuyên qua xuyên lại hiểm trở vô cùng, Phùng quản gia ngắm nhìn phong cảnh rồi hạ giá»ng :
- Nghe đồn khu vá»±c nà y có má»™t bá»n sÆ¡n tặc rất lá»™ng hà nh, chúng ta cÅ©ng nên coi chừng má»™t chút.
PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga cÆ°á»i nhạt nhÆ°á»›ng mà y há»i lại :
- Chỉ là sơn tặc mà lão quản gia sợ hãi đến thế sao?
Phùng quản gia gáºt đầu cháºm rãi nói :
- Äúng ra chẳng có sợ hãi gì mấy tên lâu la tiểu tốt nhÆ°ng đầu đảng lại là Hắc Phiến lão quá»· thì đáng gÆ°á»m đấy chứ?
PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga sá»ng sốt há»i nhanh :
- Ủa! Hắc Phiến lão quá»· thì ta có nghe danh, chẳng lẽ má»™t nhân váºt nổi tiếng nhÆ° váºy lại cam tâm là m sÆ¡n tặc sao?
Phùng quản gia trầm ngâm trả lá»i :
- TÃnh nết tên nà y vừa Ä‘á»™c ác vừa quái dị.không hiểu tại sao,đúng ra vá»›i võ công cao siêu nhÆ° thế hắn thừa sức tung hoà nh giang hồ nhÆ°ng lại thÃch cát cứ ở đây má»›i tháºt khó hiểu thêm.
Phương Tiểu Nga cũng trầm ngâm theo ông ta, nà ng thở dà i một hơi rồi mới buông thõng :
- Không chừng Hắc Phiến lão quỷ có chủ ý gì dó. Có thể hắn ta là chủ chốt trong việc sát hại Tư Mã Công đại hiệp.
Phùng quản gia gáºt đầu :
- Chắc chắn thì chÆ°a nhÆ°ng tiểu chủ muốn Ä‘Ãch thân Ä‘iá»u tra thì bắt đầu bằng Hắc Phiến lão quá»· là hay lắm. Lão có nghe TÆ° Mã Công bị má»™t loại võ khà kỳ lạ đánh nát cả phần ngá»±c, có khi là Hắc phiến của lão không chừng.
Cả hai vừa Ä‘i vừa bà n bạc, thì ra tiểu cô nÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga nà y tÃnh nết rất Æ°Æ¡ng bÆ°á»›ng, ở Thiên Ngá»c trang cứ đụng chạm gây gổ hoà i vá»›i Nhị trang chủ SÆ° thúc tá» là Hoà ng Thái Cung. Vụ án TÆ° Mã Công xảy ra trÆ°á»›c Tết nhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng minh chủ báºn rá»™n công việc mãi đến đầu tháng ba nà y má»›i xuất môn, PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga chán ghét vị sÆ° thúc má»›i theo Ä‘i, nhÆ° ý cÅ©ng đồng thá»i mở cuá»™c Ä‘iá»u tra cùng vá»›i thân phụ, biết đâu chẳng nổi tiếng võ lâm giang hồ, vang danh Thiên Ngá»c nữ hiệp. Phùng quản gia được PhÆ°Æ¡ng trang chủ giao phó việc chăm nom cho nà ng, hết lá»i ngăn cản mà không được nên Ä‘Ã nh phải Ä‘i theo để bảo há»™ váºy. Äá»™t nhiên có mấy bóng ngÆ°á»i mặc toà n quần áo mà u Ä‘en từ trong bụi cây tiến ra, tên nà o cÅ©ng cầm võ khà lấp loáng, thái Ä‘á»™ má»›i nhìn sÆ¡ qua đã thấy rất hung dữ rồi. Phùng quản gia thở dà i :
- Nhắc tá»›i quá»· là có quá»· liá»n!
PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga gầm nét mặt lại, gia tăng thêm cÆ°á»›c bá»™ đến trÆ°á»›c mặt tên áo Ä‘en thì dừng lại quát há»i :
- Các ngươi là sơn tặc núi Chung Nam nà y phải không?
Má»™t tên có vẻ là đại ca, tÆ°á»›ng mạo rất dữ dằn cá»™ng thêm vá»›i là n da Ä‘en nhÆ° lá» chảo cà ng khiến ngÆ°á»i khác khiếp vÃa, trầm giá»ng cÆ°á»i khà n khà n trả lá»i :
- Bá»n ta là Quá»· Vô ThÆ°á»ng đây tiểu cô nÆ°Æ¡ng xinh đẹp có sợ không?
PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga tức giáºn quát lá»›n :
- Äến Hắc Phiến lão quá»· bản cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng sợ huống gì bá»n quá»· nhá» nhÆ° mi!
Tên đại ca “Hừm†trong miệng trả lá»i luôn :
- Tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y hung dữ tháºt, tại hạ lại thÃch nữ nhân có tÃnh khà nhÆ° váºy má»›i là duyên kỳ ngá»™.
PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga thấy tên nà y ăn nói có vẻ sà m sỡ đã toan phát tác lên thì bá»—ng má»™t tên trong bá»n bÆ°á»›c tá»›i nói nhá» :
- Äại ca đừng là m hÆ° chuyện lá»›n của lão nhân gia đấy.
Tên đại ca giáºt mình, gáºt đầu má»™t cái rồi lấy vẻ nghiêm nghị nói vá»›i hai ngÆ°á»i :
- Khu vá»±c nà y ngà y hôm nay Ä‘ang có hoạt Ä‘á»™ng của Diêm La trại, cấm chỉ toà n bá»™ khách qua lại hoặc xâm nháºp, nhị vị nên quay vá» Ä‘i, ngà y mai là có thế tá»± do được rồi.
Phùng quản gia cÆ°á»i gằn, bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c :
- Chung Nam sÆ¡n nà y là đất riêng của Diêm La, Diêm VÆ°Æ¡ng gì đó hay sao mà có quyá»n cấm cản khách bá»™ hà nh?
Tên đại ca Ä‘Æ°a mắt nhìn Phùng quản gia, hắn nghi ngại trong bụng có lẽ đây là má»™t nhân váºt tiá»n bối cao thủ giang hồ nên không dám ngạo mạn nữa, chắp tay chà o ông ta :
- Tiá»n bối thông cảm, chẳng phải Chung Nam sÆ¡n là của riêng tÆ° gì hết nhÆ°ng theo lá»… phép giang hồ khu vá»±c nà y có các bang há»™i môn phái Ä‘ang hoạt Ä‘á»™ng thì ngÆ°á»i khác không nên xâm phạm và o má»›i là đúng.
Phùng quản gia ngá»a mặt cÆ°á»i dà i má»™t hồi má»›i lên tiếng :
- NgÆ°Æ¡i thuyết lý hay lắm nhÆ°ng lão đây là thuá»™c hạ của Minh chủ võ lâm chẳng lẽ cÅ©ng không có quyá»n Æ°u tiên sao?
Cá bốn tên Ä‘á»u giáºt mình lùi lại má»™t bÆ°á»›c, tên đại ca chắp tay chà o rồi nói có vẻ cung kÃnh hÆ¡n má»™t chút :
- Tại hạ tháºt không biết có ngÆ°á»i của Minh chủ giá lâm, tháºt là có lá»—i quá!
Hắn mà o đầu nhÆ° váºy rồi ngáºp ngừng nói tiêp :
- NhÆ°ng Lão nhân gia đã chỉ thị rất nghiêm...nên tại hạ Ä‘Ã nh thất lá»—i váºy, không sao dám để ngÆ°á»i khác Ä‘i và o khu vá»±c nà y được.
Bóng hồng thấp thoáng má»™t cái nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga đã nhảy vá»t tá»›i Ä‘Æ°a tay ra tát tên đại ca nà y liá»n. TÆ°á»›ng mạo thân thể của hắn coi cục mịch thô lá»— váºy mà thân thủ cÅ©ng không đến ná»—i tầm thÆ°á»ng, ngá»a đầu ra sau theo thế “Thiết Bản Kiá»u†đã tránh được cái tát trong Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẽ tóc.
PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga đã lùi vá» chá»— cÅ©, nà ng tát không trúng nên trong lòng thầm hổ thẹn và tức giáºn, gầm mặt xuống quát luôn :
- Thân thủ khá lắm nhÆ°ng mi đã biết là ngÆ°á»i nhà của Minh chủ võ lâm mà còn Æ°Æ¡ng bÆ°á»›ng nhÆ° thế được sao?
Tên đại ca hoa thanh cÆ°Æ¡ng Ä‘ao lên mấy vòng, âm thanh rÃt lên vi vu và loang loáng dÆ°á»›i ánh mặt trá»i khiến ngÆ°á»i khác phải lóe mắt, hắn trầm giá»ng nói :
- Tiên lá»… háºu binh, tại hạ đã phân trần hết lá»i rồi, dù bây giá» có Ä‘Ãch thân Minh chủ võ lâm có đến đây cÅ©ng phải bÆ°á»›c qua thanh Ä‘ao nà y thôi!
Phùng quản gia hÆ¡i ngạc nhiên trong lòng, ông ta thÆ°á»ng nghe nói bá»n sÆ¡n tặc ở vùng nà y hung hăng và độc ác nhÆ° quá»· nháºp trà ng, hiện tại tên nà y thân thủ lẫn lá»i ăn tiếng nói Ä‘á»u trầm tÄ©nh không đúng nhÆ° lá»i đồn đại thì chắc chắn bên trong còn gì bà ẩn đây. Do đó Phùng quản gia vá»™i bÆ°á»›c lên che trÆ°á»›c mặt PhÆ°Æ¡ng Tiểu Nga nói :
- Äược rồi, mi đã nói nhÆ° váºy thì rất minh bạch, tuy nhiên lão cần biết sÆ¡ lược Diêm La trại hoạt Ä‘á»™ng vá» việc gì, có liên quan đến đại thể võ lâm hay không là cất bÆ°á»›c quay lui liá»n.
Äá»™t nhiên có má»™t âm thanh la lối từ xa vá»ng tá»›i :
- Chẳng có liên quan gì đến võ lâm đâu, chỉ có tỠkiếp đến với tại hạ mà thôi!...