Băng Hoàng bước đến một góc của căn phòng. Lão lúc này dơ một tay lên. Đấu khí xuất động một viên đá lát bị hút vào tay lão. Dưới phiến đã là một khoảng ô vuông trống nhỏ chứa một cái hộp. Tiêu Kiếm nheo mắt nhìn. Băng Hoàng nhẹ nhàng bóp nát chiếc hộp. Tiêu Viêm mắt to mắt nhỏ, chiếc hộp này làm bằng cương thiết không ngờ với băng đấu khí của Băng Lão mà cứ như đất vụn ấy. Lão mỉm cười đưa cho Tiêu Viêm mảnh bản đồ: “Giờ là lúc Hải Lão ta thực hiện lời hứa của mình!”
“Cảm ta tiền bối” Tiêu Viêm con mắt sáng lên cầm lấy tấm bản đồ.
Hai Ba Đông lúc này rất vui vẻ cười lớn,chần chừ một hồi lâu, đang suy nghĩ điều gì đó quay sang nhìn Tiêu Viêm: “Được rồi tiểu tử, ta có thể cấp cho ngươi một tin tức tin báo mà ngươi có hứng thú đấy.”
“Tin tình báo gì?” Tiêu Viêm ngạc nhiên nói.
“Có liên quan đến Dị Hỏa...” Hải Ba Đông giang tay cười, lại quay sang nhìn Tiêu Kiếm nói:”Không biết tin này là để ngươi động tâm chưa, coi như ta báo đáp công ơn của ngươi đi!”
“Hừ” Tiêu Kiêm nhẹ giọng như không liên quan đến hắn bất quá Tam ca hắn lại cực kỳ có hứng thú. Dị hỏa hai chữ lọt vào tai,Tiêu Viêm trái tim rõ ràng hung hăng nhảy lên một chút, trái cổ hơi ngã nhào, ánh mắt có chút nồng cháy nhìn vào Hải Ba Đông trước mặt.
Hải Ba Đông có chút ngạc nhiên nhìn vào Tiêu Viêm xong lại nhìn tứ đệ của hắn một chút đang thắc mắc sao hắn không có hứng thú với dị hỏa. Hắn biết Tiêu Kiếm là một vị luyện dược sư cớ gì gặp dị hỏa lại không tỏ vẻ gì khác lạ cả hai huynh đệ đang ngồi luyện công cũng vậy.
“Ngươi có lẽ cũng có thể nghe nói qua Tháp Qua Nhĩ có ẩn Dị hỏa phải không ?” Nhìn vẻ mặt Tiêu Viêm,Hải Ba Đông trong lòng thoáng thở dài một hơi, cười dài nói.
“Ừm.” Hơi hơi gật đầu, Tiêu Viêm vội vàng nói :”Tiền bối biết trong Tháp Qua Nhĩ sa mạc dị hỏa ở nơi nào.
“Ta đây với việc vẽ bản đồ cũng rất có hứng thú,từng tại bên trong Tháp Qua Nhĩ đại sa mạc đi một vòng, cũng may mắn có được một ít tin tức liên quan đến dị hỏa, ta đem lộ tuyến mấy địa điểm trong tin tức này dò xét chút ít. Mặc dù vẫn như cũ không thể khẳng định được dị hỏa cuối cùng ở nơi nào, nhưng bất quá lại đại khái biết được, địa phương nào có xác suất suất hiện dị hỏa khá lớn.” Hải Ba Đông đắc ý cười nói. “Nếu không có ta chỉ điểm.Coi như ngươi tại sa mạc Tháp Qua Nhĩ tìm kiếm trong thời gian một năm.Cũng khó có thể tìm được Dị hỏa...”
“Sao có muốn ta dẫn các ngươi đi không” Hải Ba Đông cười.
“Vậy thì làm phiền tiền bối rồi” Tiêu Viêm mừng dỡ chuyến này lại thêm một đấu hoàng cao thủ con lo gì nữa.
Nhìn thấy Tiêu Viêm gật đầu. Hải Ba Đông cười cười cũng gật đầu. Bàn tay từ giữa ngực nhẹ nhàng lấy ra. Cuối cùng lấy ra một tờ giấy hơi mỏng bằng da dê. Đem đưa cho Tiêu Viêm. Cười nói :” Theo dò xét của ta, trong sa mạc Tháp Qua Nhĩ. Có ba địa phương có khả năng nhất tồn tại dị hỏa.”
Tiếp nhận tờ giấy bằng da dê. Tiêu Viêm cẩn thận mở ra. Tiêu Kiếm cũng tiến đến quan sát. Phát hiện đây là một cái bản đồ được vẽ cực kì chi tiết về địa hình của Tháp Qua Nhĩ sa mạc. Mấy tấm bản đồ được bày bán hoàn toàn không thể so với tấm bản đồ này. Trên đó không chỉ đánh dấu chính xác những nơi có nước trong sa mạc mà còn cẩn thận đánh dấu các bộ lạc Xà Nhân nằm rải rác trong sa mạc.
“Nhìn thấy trên bản đồ có ba kí hiệu hỏa diễm chứ ?” Hải Ba Đông cười nhắc nhở nói. Nghe vậy, hai huynh đệ ánh mắt đảo qua bản đồ, quả nhiên phát hiện trên mặt bản đồ có ba phương hướng có dấu hiệu hỏa diễm dễ dàng nhìn thấy được.
“Ba cái địa phương, nằm giữa Tháp Qua Nhĩ sa mạc là nơi có tỉ lệ xuất hiện dị hỏa lớn nhất.” Ngón tay này chỗ có ba dấu hiệu ngọn lửa, Hải Ba Đông mỉm cười nói :” Đương nhiên, đây cũng là theo sự dò xét của ta mà suy ra địa phương mà thôi, cũng khó có khả năng đạt tới một trăm phần trăm chuẩn xác, bất quá so với việc các ngươi tìm kiếm lung tung mà nói thì không thể nghi ngờ là muốn tốt hơn rất nhiều.”
Hai huynh đệ nhìn nhau hơi gật đầu, mặc dù họ có Dược lão tương trợ, nhưng dù sao diện tích Tháp Qua Nhĩ sa mạc lớn như vậy, muốn từ đó tìm kiếm ra địa phương tồn tại dị hỏa đích xác cực kì khó khăn mà Hải Ba Đông lại đưa đưa ra bản đồ, không thể nghi ngờ là cơ hội giúp mình tiết kiệm được nhiều thời gian cùng tinh lực.
“Ngươi phải nhớ kĩ, tốt nhất là đi dến nơi có dấu hiệu hỏa diễm ở hướng đông và hướng bắc, hướng tây nơi đó...Có thể nói, tốt nhất không nên đi.”Ngón tay dừng lại chỗ hỏa diễm hướng tây, Hải Ba Đông trầm giọng nhắc nhở nói.
“Tại sao?”
“Bởi vì nơi đó nằm sâu trong Tháp Qua Nhĩ sac mạc. Mỹ đồ toa nữ vương có thể cảm nhận hơi thở của bất kì người nào tiến vào trong phạm vi đó. Mặc dù các ngươi có đấu tông cường giả, bất quá nếu chống lại Mỹ đồ toa nữ vương kinh khủng kia. Ta đảm bảo dù các ngươi có đấu tông đấy nhưng chưa chắc đã kiếm được chút tiện nghi nào đâu” Hải Ba Đông trong lòng vẫn còn sợ hãi thở dài nói.
“Họ cũng có cường giả đấu tông” Tiêu Kiếm nghi hoặc.
“Ta không chắc” Hải Ba Đông thở dài: “Ta cảm giác được hậu thuẫn sau lưng Mỹ Đỗ Toa nữ vương không nhỏ đâu. Nếu không vì sao chỉ với mình Mỹ Đỗ Toa nữ vương sao có thể trụ vững lâu như vậy ở Qua Nhĩ sa mạc được.”
“Ân, Hải Lão nói đúng” Tiêu Viêm lên tiếng.
“Mỹ Đỗ Toa (Medusa) có phải là một người mình người thân rắn tóc là những con rắn không nhỉ” Tiêu Kiếm lên tiếng.
Hải Ba Đông thì lắc đầu cười khổ. Tên tiểu tử này ở rừng núi mới ra chắc. Tiêu Viêm thở dài lên tiếng: “Không như đệ nghĩ đâu…” Tiêu Viêm bắt đầu nói rõ dàng. Thật ra người của bộ tộc xà nhân khá là giống con người chỉ khác họ có đuôi hơn nữa xà nhân tộc phụ nữ lại rất đẹp. Tiêu Viêm kể rất chi tiết các đặc điểm của xà nhân tộc.
“Tứ đệ, tứ đệ” Tiêu Viêm hét tó. Vì lúc này Tiêu Kiếm hắn đang tưởng tưởng ra mỹ nhân xà nhân tộc đang nude trước con mắt hắn. Hải Ba Đông thì thở dài không ngờ người mà cứu hắn lại là một tên tiểu dâm tặc.
“Ân, có chuyện gì thế tam ca” Tiêu Kiếm lên tiếng. Tiêu Viêm thở dài “Ài” một hơi.
Lúc này hai thiếu niên đang ngồi trên giường bắt đầu mở mắt tỉnh dầy. Họ bắt đầu rời khỏi căn hầm cùng tiến ra ngoài.
Bàn tay vỗ nhẹ y bào, Tiêu Viêm mỉm cười, nhấc chân đi đến một dược điếm cách đó không xa, hôm nay thu hoạch, đã vượt xa dự liệu của hắn, không chỉ ngoài ý muốn chiếm được phần tàn đồ thần bí, lại còn biết được tin tức của dị hỏa, điều này không khỏi làm cho Tiêu Viêm trong lòng tràn đầy hưng phấn.
Lúc này hai thiếu niên cùng trung niên hán tử muốn rời đi vì có công chuyện, mọi người đành chấp nhận. Tuy vậy Tiêu Viêm biết mấy người này lúc mình lâm quy nhất định sẽ ra tay cứu giúp lên cũng không ngăn cản. Ba người Tiêu Kiếm, Tiêu Viêm và Hải Ba Đông quẹo vào chỗ tiệm thuốc, ở trong đó mua sắm một ít khu xà dược vật, lúc mua sắm dược vật, lão chủ điếm thấy hai huynh đệ là luyện dược sư lên cực kỳ cung kính đưa ra những hàng tốt nhất cùng với giá rất rẻ.
Sau khi chuẩn bị xong dược liệu khu xà (chắc là thuốc phòng rắn), Tiêu Kiếm tại chỗ chuyên kinh doanh thực phẩm mua đầy thực phẩm chứa trong giới Chỉ, lúc này mới cảm thấy thõa mãn, dựa theo lão Hải chỉ đường mà tìm được khu cao cấp khách sạn.
Theo đêm tối chậm rãi qua đi, ánh mặt trời nóng cháy, lần nữa đem sa mạc bao phủ trong một mảnh lửa nóng.
Từ trong khách sạn đi ra, Tiêu Viêm duỗi cái lưng mỏi, vỗ nhẹ ngón tay lên giới chỉ, trong này, Dược lão đêm qua đã luyện chế năm mươi viên hồi khí đan, Tiêu Kiếm luyện ba mươi viên Hấp Huyết Ma Đan mấy thứ này là những thứ khi tu luyện trong sa mạc cần phãi có.
Đứng ở con đường nơi cổng thành, Tiêu Kiếm khoanh tay huýt gió một cái cho tinh thần thoải mái hơn hắn cùng Tiêu Viêm và Hải Ba Đông bắt đầu chuyến hành trình vào sa mạc.
Ba người dời đi mà mấy binh lính thủ thành đều nhìn với vẻ khiếp sợ.