- Cổ gia đệ tử, Cổ Qua, ra sân thử đỉnh.
Cổ Qua hơi thở trầm ổn, bước từng bước, đang lúc mọi người nhìn chăm chú, đi tới trước cự đỉnh.
Liễu Nam Thiên nhíu mày, hắn vẫn cho là trong thành Thanh Nhận, Liễu Duẫn nhà hắn chính là người có thực lực cao nhất trong những thanh niên đồng lứa. Hôm nay vừa nhìn, lại còn có nhân tài kiệt xuất đột phá Địa giai thượng phẩm, nhưng là tại sao không có tên trên Tiên Vũ Kiều Sở Bảng.
- Xin thử.
Tư Mã Thanh Hoằng lớn tiếng nói.
Thân thể hai vạn cân, siêu cấp cự đỉnh tám ngàn chín trăm cân.
Hai mắt Cổ Qua nhắm lại, mười năm tu luyện, chính là rèn luyện khí lực cùng da cốt, hắn đã có lực lượng thân thể hai vạn cân, cộng thêm chân khí trong cơ thể thì đó chính là lực lượng bực nào? Nhưng mà Cổ Qua không có ý dùng chân khí, lực lượng thân thể cũng đủ rồi.
Cổ Qua bước tới một bước, một tay nắm lấy chân đỉnh, điều chỉnh tư thế, hít thật sâu.
- Một tay. Cái tên kia lại dùng một tay...
Đại trưởng lão Cổ Long kích động vô cùng, râu mép giật giật
- Đứa nhỏ này muốn làm gì?
Vẻ mặt Cổ Tranh thì kích động, kể từ khi tối hôm qua sau khi hoàn toàn buông tha ý niệm chống đối trong đầu, hình tượng Cổ Qua trong lòng hắn dần dần cao hơn. giờ phút này hắn hi vọng Cổ Qua có thể đem cự đỉnh nâng lên.
Tiên Sư Đổng Thanh, vẻ mặt hờ hững, làm bộ không quan tâm. Thực tế hắn đã có chuẩn bị, thi triển bí thuật, muốn mời Cổ Qua.
Động, Cổ Qua động động.
"Ông..."
Cổ Qua đem cự đỉnh vung lên, một vòng, hai vòng, ba vòng... Tốc độ càng lúc càng nhanh...
Thể tích của cự đỉnh thể tích khổng lồ, phát ra thanh âm rất lớn.
- Lên.
Cánh tay Cổ Qua đột nhiên hướng về phía trước duỗi thẳng, đem cự đỉnh nâng lên cao.
Xôn xao...
- Quá thần kỳ. Người này quá thần kỳ...
- Cổ huynh đệ, có sao không?
- Đây là người sao?
…………………….
Trong lúc nhất thời toàn trường xôn xao.
Tư Mã Thanh Hoằng kinh ngạc đến ngây người, hắn nghĩ Cổ Qua sẽ đem cự đỉnh nâng lên, nhưng không nghĩ tới lại dùng tới phương thức này. Một hồi lâu sau, hắn ý thức được mình hẳn là nên tuyên bố, vội vàng cao giọng nói:
- Cổ Qua, nâng đỉnh thành công, trở thành nội môn đệ tử.
Giờ phút này, Cổ Qua đứng thẳng ngay tại chỗ, một cổ hào khí trong lòng dâng lên.
Mười sáu năm nhẫn nại, hôm nay đã được hãnh diện rồi.
"Phụ thân, hiện tại con đã trở thành nội môn đệ tử, ngày báo thù cho cha không còn xa nữa rồi...”
Đột nhiên, lỗ tai Cổ Qua có tiếng động, tựa hồ có một thanh âm truyền vào trong tai Cổ Qua.
"Truyền âm nhập mật.” Đây là võ đạo Thông Huyền Thần Thuật, không tới cấp bậc Thông Huyền, tuyệt đối khó có thể thi triển.
Đổng Thanh ngó chừng Cổ Qua, môi không động, thanh âm cũng đang xuất hiện trong đầu Cổ Qua.
- Tối nay canh ba, gặp nhau tại cửa đông thành Thanh Nhận. Xin huynh đệ giúp một việc.
Ân? Cổ Qua nghi hoặc nhìn Đổng Thanh, Đổng Thanh thiện ý gật đầu một cái.
- Đệ tử Cổ Qua mau lui ra, tham gia khảo thí xong phải lập tức lui ra ngoài, để những đệ tử khác phía dưới tiến hành khảo thí...
Tư Mã Thanh Hoằng thấy Cổ Qua đứng bất động, mở miệng nói.
Cổ Qua lui về bên đám người gia tộc, từ lối ra đi rời khỏi quảng trường.
“Ta cùng thiếu niên Tiên Sư này là lần đầu tiên gặp mặt, hắn mời ta canh ba gặp mặt là có dụng ý gì? Nhìn dáng vẻ của hắn hẳn là không có ác ý, mời ta hỗ trợ? Ta từ nhỏ đến lớn chẳng bao giờ ra khỏi thành Thanh Nhận, không có một thân khí lực, Tiên Sư này sẽ không để cho ta giúp đở, cùng người đánh nhau đấy chứ...? Chắc không phải như vậy. Nếu không hắn tìm đại trưởng lão bọn họ không phải là tốt hơn... Tiên Sư này nhất định là có điều khó nói... Ta liền giúp hắn một lần.”
Qua lối ra vào quảng trường, trực tiếp đi ra ngoài. Lần này đại hình thịnh thế, bên ngoài quảng trường cũng tụ tập rất đông người, chẳng qua là đám người này cũng không biết bên trong phát sinh chuyện gì. Cổ Qua không dừng lại chút nào, trực tiếp hướng Cổ gia đi tới.
Trên quảng trường sôi nổi dị thường, các hào môn có đệ tử tham gia nâng đại đỉnh, có lạc tuyển, có vượt qua kiểm tra, tiến vào quan khẩu. Cửa thứ nhất đào thải hai trăm người, cửa thứ hai đào thải một trăm người, cửa thứ ba chỉ còn mười người.
Một ngày qua đi, thành Thanh Nhận tiến vào Đông Duyến Tông mười hai người.
Theo thứ tự là nội môn đệ tử có Cổ Qua, Liễu Duẫn.
Ngoại môn đệ tử, Lý Lập, Cổ Tranh, Tần Hư, Phạm Đông Ly, Lâm Tuyết Tình, Vương Mộng Ngọc, Mộ Dung Kỳ, Tư Đồ Đông Huy, Mã Vinh, Tất Hàn Lâm. Mười người này chỉ có Cổ Tranh, Tần Hư cùng Phạm Đông Ly không phải là Địa giai trung phẩm, những người khác đều là cao thủ trong các thanh niên đồng lứa. Có mấy người là các nhân vật có tên trên Tiên Vũ Kiều Sở Bảng.
Đệ tử trúng cử, ba ngày sau tụ họp, tiến vào Đông Duyến Tông.
Lần chọn lựa này Cổ gia thu hoạch lớn nhất, có hai người tiến vào Đông Duyến Tông. Cổ Qua lại càng là một đóa hoa tuyệt thế đưa tới vô số người hâm mộ. Vốn là Cổ gia mấy năm này thế lực có chút suy bại, sau lần chọn lựa này, tựa như cho Cổ gia một liều thuốc trợ tim, gia tộc quý tộc cổ xưa này, một lần nữa lại toả sáng.
Một cuộc dạ tiệc oanh động vô cùng.
Cổ gia dòng chính có một trăm lẻ chín người, không phải dòng chính có năm trăm sáu mươi người, một yến hội siêu cấp, đêm đó cử hành.
Ngay cả những người đang làm quan tại triều, còn có Ly Địa Bất Viễn Tướng Quân cũng trở về tham gia.
Trong đó có bao gồm phụ thân của Cổ Tranh. Trấn Bắc thống lĩnh Hắc Giáp Quân Cổ Lệ Phong.
Trong bữa dạ tiệc mọi người đều vui mừng, chỉ có Cổ Qua mang tâm sự lo lắng. Không biết vào lúc canh ba Tiên Sư Đổng Thanh muốn mời mình làm cái gì? Dạ tiệc kết thúc, Cổ Qua đúng hẹn chờ ở cửa đông thành Thanh Nhận.
Không gian yêu lặng, cửa thành đóng kín, Cổ Qua đứng ở trên tường thành, dọc theo tường thành, từ từ đi lại.
Không lâu lắm, trước mắt Cổ Qua xuất hiện một người, người này chính là Tiên Sư Đổng Thanh.
- Ha ha ha... Cổ sư đệ quả nhiên là người thủ tín, ta ở chỗ này đợi đã lâu.
Cổ Qua sửng sốt, Tiên Sư này lại gọi mình Cổ sư đệ. Dúng rồi, ta bây giờ là nội môn đệ tử của Đông Duyến Tông, xưng hô thế này cũng coi như thích hợp.
- Tiên Sư đại nhân...
Cổ Qua có chút mất tự nhiên, không biết nói như thế nào, lại không dám hỏi Đổng Thanh gọi hắn có chuyện gì.
- Cổ huynh đệ không cần khẩn trương, gọi ta Đổng sư huynh là được. Lần này mời ngươi đến đây tuyệt không có ác ý, chẳng qua là giúp ta vận chuyển một ít đồ vật mà thôi. Xin hỏi Cổ sư đệ, thần lực của ngươi, ta đã nhìn thấy, không biết thủy tính cùng tốc độ của ngươi như thế nào?
Đổng Thanh cười dài, khóe miệng nhếch lên, phối hợp với khuông mặt có chút ngây ngô của hắn, quả thật nhìn bộ dạng có vẻ thành thật.
Cổ Qua có bộ pháp Thái Diễn Thập Nhị Đồ Sấm chống đỡ, tốc độ thủy tính so với lực lượng còn muốn xuất sắc hơn rất nhiều.
- Thủy tính của ta cùng tốc độ chạy trốn, cũng tương đối khá. Đổng sư huynh có chuyện gì, xin cứ việc phân phó là được rồi.
Ánh mắt Đổng Thanh sáng lên
- Ta sớm biết Cổ huynh đệ một thân tu vi. Không dối gạt huynh đệ, đợi lát nữa chúng ta đi một chuyến đến Dương Châu. Một năm trước, ta từng tại nơi đó đuổi giết một gã phản bội tông môn chạy trốn, cũng đem tru diệt. Chẳng qua là khi hắn từ trong tông chạy ra có mang đi đại lượng tinh thạch còn có một quyển công pháp, không biết tung tích nơi đâu. Lúc ấy ta cố gắn tìm kiếm ba ngày cũng không có bất kỳ kết quả nào. Sau khi trở lại trong tông phái, ta mới biết được, thì ra là những đồ này, bị hắn phong kín ở trong một bia đá khổng lồ.Tấm bia đá này lúc ấy ta cũng có chú ý, nhưng là tấm bia đá kia nặng chừng một vạn năm ngàn cân, lấy lực lượng của ta lúc đó không cách nào mang trở về tông phái được,ta liền dáng bùa chú lên tấm bia, có thể điều khiển bia đá kia bay ra khỏi mặt nước, nhưng cự ly chỉ được hơn mười thước.
Đổng Thanh kiếm đại một cái cớ, mặc dù là thành tâm muốn mời Cổ Qua, nhưng bảo khố của Tuyền Ki Tông, quá mức kinh người, hay là dấu diếm thì tốt hơn. Hơn nữa tấm bia đá kia quả thật có dán bùa, nhưng đây chẳng qua là một huyền phù bình thường mà thôi, bia đá một vạn năm ngàn cân, chỉ có thể duy trì một hồi.
- Ách... ý Đổng sư huynh là để cho ta đem tấm bia kia mở ra...
Ánh mắt Cổ Qua lóe lên, nếu là hỗ trợ nhất định sẽ có lợi.