03-03-2013, 01:36 AM
|
|
Việt tác gia
|
|
Tham gia: Nov 2012
Đến từ: Cầu Giấy-Hà Nội
Bài gởi: 1,186
Thời gian online: 5672450
Thanks: 38
Thanked 6,156 Times in 1,119 Posts
|
|
Chương 20: Bắt đầu luyện khí.
Mấy ngày nay hắn ở liệt tại phòng Nhã Phi giúp nàng tu luyện cùng song tu tăng tu vi. Hơn nữa mỗi tối trước khi xong việc hắn còn kể cho nàng nghe mấy cuốn tiểu thuyết tình yêu. Sáng dậy sớm cùng nàng ngắm bình minh. Chiều ngắm mặt trời lặn. Chờ đến tối thì quan sát nàng bán đấu giá. Dù sao có phân thân ở Tiêu gia rồi hắn cũng không quá lo. Hơn nữa hắn cũng dặn dò không được tiết lộ hắn đến đấy với Dược Chiến nên hắn không lo bị bắt. Giờ chỉ có ăn với ngủ cùng tu luyện thôi. Hắn muốn tinh thần được thoải để chuẩn bị cho luyện khí. Đảm bảo cho luyện khí đạt được hiểu quả tốt nhất.
Nhã Phi lúc đang thay ra một bộ y phục màu đỏ. Bộ y phục màu đỏ vắt vẻo trên chiếc bình phong. Tiêu Kiếm tiến đến cầm lấy bộ y phục của nàng đưa lên mũi hít hít ngửi trông cực kỳ biến thái dâm đãng. Nhã Phi thấy thế thì đỏ mặt kêu lên: “Lão công...”
“A, ha” Tiêu Kiếm thấy thế thì mỉm cười: “Lão bà đừng hiểu lầm nha, ta... a... đúng rồi ta muốn luyện cho nàng một bộ pháp y lên muốn mang nó đi làm phỏng chế ấy mà”
Nhã Phi đỏ bừng mặt nhìn về phía Tiêu Kiếm: “Có thật không?”
“Đúng, hoàn toàn đúng luôn” Tiêu Kiếm gật đầu lia lịa: “Chẳng lẽ nàng nghĩ ta biến thái vậy sao?”
“...” Nhã Phi trong lòng tự nhủ: “Hừ ngươi không biến thái thì còn ai trên đời này biến thái nữa. Ngày nào cũng hành hạ người ta bắt thực hiện toàn những tư thế kỳ quắc thôi a...” Nghĩ đến đây Nhã Phi mặt mày lại đỏ bừng.
“Hey, hey...” Tiêu Kiếm thấy mặt mũi nàng đỏ bừng lên tiếng trêu trọc: “không phải nàng đang nghĩ bậy bạ gì về lão công đấy chứ?”
“Hừ” Nhã Phi cắn răng: “Có chàng mới là kẻ có ý nghĩ bậy bạ thì có!”
“Được rồi, được rồi!” Tiêu Kiếm giơ hai tay lên: “Chỗ của nàng hẳn là có mật thất đi, ta cần dùng mật thất... ”
“Chàng cần mật thất làm gì?” Nhã Phi ánh mắt đầy tò mờ nhìn về phía Tiêu Kiếm: “Chàng muốn luyện dược sao?”
“Bí mật” Tiêu Kiếm đưa ngón tay lên miệng sau đó nhìn về phía Nhã Phi: “Tất nhiên ta sẽ có thứ tốt cho nàng...”
“Hừ không thèm nói thì thôi!”
Hai người cùng nhau khởi hành về phía mật thất. Trên đường đi rất nhiều ánh mắt hâm mộ cùng ghen ghét đều nhìn về phía hắn. Tiêu Kiếm chỉ nhếch miệng cười không để ý đến bọn hắn.
“A, a, thật là đẹp trai a... Nếu như được làm thiếp của chàng thôi ta cũng chịu”
“Hừ, ngươi mồm mép cẩn thận không sợ Nhã Phi tiểu thư sao?”
...
Hàng loạt những câu bàn luận về hắn đều vang lên. Nhã Phi lúc này mặt đỏ bừng hai răng cắn chặt vào nhau quay sang Tiêu Kiếm với ánh mắt đầy giễu cợt: “Xem ra lão công rất được hâm mộ nha!”
Tiêu Kiếm khoanh tay rồi hăn mỉm cười nhìn Nhã Phi sau đó giang hai tay ra thể hiện sự phóng khoáng. Lắc lắc cái đầu Tiêu Kiếm lên tiếng: “Well, ai bảo lão công của chàng quá đẹp trai chứ hơn nữa lại còn giỏi giang nữa!”
“Hừ không biết xấu hổ”
“Ghen rồi sao?”
“Ai thèm ghen?”
Khoanh tay ra Tiêu Kiếm thở ra một hơi theo bước Nhã Phi. Nhã Phi trước khi đi còn ném cho hắn ánh mắt khó chịu cùng với ánh mắt đầy thù địch váo mấy thiếu nữ, nha hoàn đang quan sát hắn.
Tiến vào một gian thạch thất. Xuất hiện trước mặt của Tiêu Kiếm một thạch thất khá rộng, trong đó không có đồ đạc gì ngoài một chiếc giường đá cả. Tiêu Kiếm mỉm cười trả lời: “không tệ!”
“Hừ” Nhã Phi hừ lạnh rồi nói vài câu rồi bỏ đi. Tiêu Kiếm chỉ lắc đầu. Hắn luyện chế xong sẽ đi lấy lòng nàng vậy.
Ngồi trong gian phòng, từ trong trữ vật giới chỉ Tiêu Kiếm vất ra xuất hiện bên cạnh hắn một đống vật liệu: “da của huyết kình ngạc, lông vũ thiên điểu cấp ba, kim tơ tằm, thiên tằm ti...”
Lấy mấy chục viên ma tinh cấp năm ra, Tiêu Kiếm mỉm cười. Hắn đã kiểm đỉnh mấy viên ma tinh của ma thú quả thực không khác gì nội đan của yêu thú lắm, hắn đã thử qua và hiệu quả rất tốt nên hắn không quá lo lắng khi thực hiện nó cho việc luyện khí lắm.
Trong tay xuất hiện một chút thiên tằm ti. Tiêu Kiếm đưa tay lên, thiên tằm ti bắt đầu lơ lửng trong không khí. Từ trong tay Tiêu Kiếm một ngọn lửa màu vàng ánh kim như mặt trời bắn đến thiêu đốt thiên tằm ti. Thiên tằm ti phát ra tư tư âm thanh rất nhỏ vang lên từ trong nó phát ra, từ nó bốc lên một đám khỏi đen, thiên tằm ti bắt đầu nhỏ lại.
Tiêu Kiếm mỉm cười hắn vứt vào đó rất nhiều vật liệu dung nhập vào trong đó. Tiêu Kiếm cầm trong tay một viên ma tinh màu đỏ. Đôi tay bóp mạnh ma tinh vỡ vụn thành các mảnh nhỏ. Hắn ném vụn ma tinh về phía ngọn lửa. “Xuy, xuy...” ngọn lửa đốt vụn ma tinh thành những giọt nước rất nhỏ dung nhập vào miếng thiên tằm ti. Thiên tằm ti ban đầu có màu trắng nhưng giờ nó càng ngày càng đỏ. Tiêu Kiếm càng nhìn càng mỉm cười.
Thiên tằm rút nhỏ lại chỉ còn một phần hai so với bình thường. Tiêu Kiếm mỉm cười trong tay hắn xuất hiện một thanh ma kiếm. Ma Kiếm phát ra một tiếng thở dài: “Đường đường là ma kiếm vô địch trong tất cả các thần khí mà lại phải đi làm cái việc này...”
“Im...”
Tiêu Kiếm giơ tay lên huy kiếm. Cuồng phong liên tục chém về phía mảnh thiên tằm ti xuất hiện trước mắt. Sau khi liên tục huy kiếm, Tiêu Kiếm thu lại kiếm. Ma Kiếm dung nhập lại thành một hình xăm trước ngực Tiêu Kiếm. Tiêu Kiếm mỉm cười hai tay đánh ra pháp quyết cùng liên tục huy động các mảnh thiên tằm ti lắp ghép vào với nhau.
“Thành công”
Quát khẽ một tiếng, từ vật phẩm phát ra ánh sáng Tiêu Kiếm mỉm cười một cái xuất hiện trước mặt hắn là một cái áo lót màu đỏ của phụ nữ. Thường ở đấu khí đại lục chưa có mấy thứ này Tiêu Kiếm dùng kiến thức trước kia tạo ra món này cho mấy lão bà đây mà! Cầm trong tay cái áo lót Tiêu Kiếm thở ra một hơi: “Chắc là đúng cỡ...”
|