Một thanh niên huyết da y đang đứng tại một khu vực hẻo lánh rộng rãi sau sơn lâm. Lúc này trước mặt hắn là cả một đồng cỏ xanh.
“Tiểu Tuất ngươi sẵn sàng chưa” Tiêu Kiêm đang ôm một con chó nhỏ có ba cái đầu trong tay, hẵn khẽ xoa đầu con chó nhỏ.
“Gâu gâu” Con chó nhỏ khẽ kêu lên một tiếng đồng ý.
“Ma Kiếm lần này ngươi xem thử luôn giúp ta xem ma pháp trận triệu hồi có đúng không” Tiêu Kiếm ngấp ngững có hơi xấu hổ.
“Vâng thưa chủ nhân” Ma Kiếm lến tiếng cung kính.
Tiêu Kiếm đứng tại vị trí lần trước hắn triệu hồi Cerbecus, đứng trước mảnh hoang vu, hắn nhẹ nhàng dùng một con dao rạch trên nền đất cứng vẽ ra những đồ án quái dị.
Vòng tròn ma pháp vẽ ra rộng cả trăm mét. Huyết bào y thanh niên nhẹ nhàng bước tưới dùng dao nhỏ cắt cổ tay của mình, làm chó huyết dịch chảy ra xối xả. “Có lẽ đủ rồi” Tiêu Kiếm nhàn nhạt lên tiếng bắt đầu thúc động chân nguyên xuật chân nguyên chữa thương cho cánh tay chỉ một lúc cánh tay hắn như vừa trước đây chưa từng bao giờ có một vết cắt cả.
“Ma Kiếm ngươi làm vật dẫn, Tiểu Tuất ngươi chuẩn bị giúp ta hàng phục Hỏa Long địa ngục” Tiêu Kiếm ra mệnh lệnh.
“Vâng thưa chủ nhân (Gâu gâu…)” Chó nhỏ và ma kiếm lên tiếng.
“Đến đây hỡi quái vật của địa ngục chấp nhận lời mời của ta. Ta dùng máu huyết để mở ra cánh cổng của địa ngục, dùng máu huyết để làm bữa tiệc cho ngươi” Tiêu Kiếm hô lớn: “Khởi”
“Ầm ầm” vòng tròn ma pháp bắt đầu sáng lên, Giữa vòng trong lúc này huyết sắc khí phun ra như suối. Nhìn vào làm cho con người cảm nhận như đang ở giữa địa ngục, cảm giác cực kỳ lạnh lẽo.
“Hống” một tiếng long ngâm rền rĩ. May mà hắn đã thiệt lập cách âm trận.
Một con hỏa long toàn thân nguyên toàn lửa là lửa không có da thịt. Nói thẳng ra là một ngọn lửa hình rồng. Hỏa long ngửi thấy mùi huyết tinh và hơi tức của con người. Nó ngước nhìn thấy một huyết da y thanh niên nhỏ bé đang nhìn nó. Hỏa long há miệng cẳn tời.
“Rầm rầm” Hỏa long va chạm vào mấy tảng đã làm chúng nát vụn và hóa lỏng. Ngay gần đó cả khu rừng bắt đầu bắt lửa.
“không ổn chủ nhân con hỏa long này còn non nhưng lại là dị hỏa long đã tiếp cận Thượng đẳng đại ác ma (sơ cấp đấu thánh từ tứ tinh đến lục tinh)” Ma Kiếm kinh hoàng. Dị hỏa long, vạn con có một. Chúng được sinh ra do hỏa địa ngục kết tinh có hình dáng giống rồng đông phương. Khi trưởng thành Dị hỏa long dài vài trăm mét so với hỏa long bình thường to gấp rưỡi. Tính sức lửa của hỏa long trưởng thành bình thường yếu hơn Tam Vị chân hỏa nhưng dị hỏa long khi chưởng thành, lửa của nó phải ngang cấp với Tam Vị chân hỏa.
“Me kiếp giờ phải làm sao” Tiêu Kiếm tưc giận quát.
“Không lo với hỏa long này, ngài hợp sức với Tiểu Tuất. Tiểu Tuất là cơ thể thuần hỏa với kháng hỏa cùng cấp nó miễn dịch hoàn toàn. Với cấp bậc ngài dù có dùng tôi đi nữa cũng khó tạo thành thương tổn cho nó còn khiến nó chạy mất. Tốt nhất là ngài nên dùng Tiểu Tuất” Ma Kiếm tực tin nói.
“Tiểu Tuất nhờ ngươi vậy” Tiêu Kiếm khẽ vuốt ve con chó nhỏ.
“Gâu gâu” Con chó nhỏ gật đầu sủa nhẹ
“Mau biến hình, Tiểu Tuất” Thanh niên hướng tới con cho ba đầu dục vội vã.
“Gâu gâu…” Con chó nhỏ lắc đầu hướng tới thanh niên.
“Mày còn chờ gì nữa nhanh lên không chết cả đám bấy giờ” Tiêu Kiếm bực mình.
“Chủ nhân… Nó nói là muốn nó giúp việc này phài chia linh hồn trong lần ngài kiếm lần trước tỉ lệ là năm năm nó mới chịu” Ma Kiếm nhàn nhạt trả lời. Vì dù sao cùng là lửa chó địa ngục kháng tính với loại lửa này cực mạnh dù không đánh bại được hỏa long nó vẫn an toàn không sao chỉ có Tiêu Kiếm là khác.
“Sao ngươi biết?” Tiêu Kiếm lên tiếng, lúc này hắn đang cực kỳ lo lắng. Hỏa long mạnh không kém dị hỏa, đây không phải là lúc để đùa.
“Tôi và nó đều là đầy tớ của ngài mà, nên một phần cũng hiểu nhau!” Ma Kiếm khẳng định.
“Mẹ kiếp con chó này” Tiêu Kiếm tức giận: “Được rồi mau biến thân! Tao sẽ chia cho mày tỉ lệ năm năm được chưa”
“Gâu, gâu” Tiểu Tuất hỏa lực lóe sáng quang mang biến thành tam khúc hỏa côn. Lúc này hỏa long khè một hắc hỏa mạnh hướng Tiêu Kiếm. Tiêu Kiếm dùng tam khúc côn vào trong tay xoay tròn tạo ra một tấm thuẫn đỏ rực.
Hắc hỏa do hoả long va trạm với hỏa thuẫn, hai ngọn lửa va vào nhau tạo ra những âm thanh chói tai. Sau một hồi va chạm thấy con người đứng trước mặt mình không hề hấn gì, hỏa long tức giận há miệng đớp tới thanh niên trước mặt mình. Thanh niên nhảy sang phải tránh đòn. Tay trái hắn bị ngọn lửa quét qua cháy lên xì xì.
Tiêu Kiếm hoảng hốt thúc động chân nguyên tập trung cánh tay, chuyển hóa chân nguyên thành năng lượng chữa thương. Hắn liên tục vừa chữa thương vừa bức hắc hỏa ra khỏi cánh tay. Chỉ sau một lúc cánh tay hắn lại lành lạnh như ban đầu. Tiêu Kiếm kinh ngạc, mở to mắt nhìn hỏa long phía trước.
Hỏa long không cho Tiêu Kiếm nghỉ ngơi nó phún ra một hắc cầu hướng Tiêu Kiếm bắn tới.
“Chủ nhân mau tránh đó là hắc hỏa bạo cầu” Ma Kiếm kinh hoàng hô lên: “Mau chạy, nó sắp nổ”
“Oành oành” Hắc cầu nổ tung. Tiêu Kiếm bắn mạnh xuống đất “rầm” cả người hắn lún sâu cả trượng vào đất.
“Mẹ kiếp, không ngờ con hỏa long này lại mạnh như vậy” Tiêu Kiếm chửi rủa, miệng hắn chảy ra một dòng máu nhỏ.
Hỏa long thấy Tiêu Kiếm gặp nguy, nó chớp thời cơ nhanh chóng đớp tới Tiêu Kiếm.
“Damn it, ăn tao không dễ đâu” Tiêu Kiếm chửi thầm trong lòng. Thúc dục chân nguyên cuồn cuộn trong thân, Tiêu Kiếm bật mạnh tránh thoát cú đớp của hỏa long. Hắn vụt mạnh lên cái đầu đang đớp tới.
“Hống” Hỏa long gầm nên một tiếng. Tuy hỏa long cả bản thể là lửa nhưng tam khúc hỏa côn vốn là thân thể chó ba đầu cũng là hỏa thuộc tính có tính cắn nuốt hỏa năng cao. Lúc này, ngọn lửa trên thân mình hỏa long nhanh chóng giảm đi, có thể thấy được bằng mắt thường.
Hỏa long gầm rũ quẫy đầu quét mạnh về phía Tiêu Kiếm. Tiêu Kiếm bị hỏa lực đốt lại bị kình khí bắn mạnh rơi xuống đất, cả người hắn sạt xuống dưới đất tạo thành rãnh đất dài cả trăm mét.
Hỏa Long há miệng, trong miệng nó liên tục bắn ra những hắc cầu rất nhỏ chỉ to bằng nắm tay.
“Damn you bắn gì như súng liên thanh ấy” Tiêu Kiếm tức giận. Lúc này hắn đang tránh lé khó khăn với đám đạn tạc này.
Liên tục tránh né, liên tục thúc dụng chân nguyên vào tam khúc hỏa côn. Hỏa Long thấy hắc cầu bắn như vũ bão với Tiêu Kiếm mà vẫn vô dụng, nó tức giận lại một lần nữa cắn tới Tiêu Kiếm.
Chờ hỏa long cắn tới sát mình Tiêu Kiếm nhẹ nhàng cười: “Mày xong rồi”. Hắn quát nhẹ trong lòng: “Hỏa Long Vũ”. Hắn ném mạnh tam khúc hỏa côn vào người hỏa long, một lốc lửa lớn hình thành, hỏa long chưa kịp phòng bị đã bị lốc lửa cuốn vào trong.
“Ma Kiếm xuất ra” Tiêu Kiêm hét lớn hắn đã nhìn thấy bản mệnh hỏa long, một viên cầu màu đỏ ở giữa. Một trường kiếm xuất hiện trong tay hắn. Tiêu Kiếm nhảy lên không trung xoáy tròn mình, người hắn lóe ra huyết sắc quang mang. Xẹt, xẹt trên không trung hình thành một thanh kiếm huyết sắc dài mấy trượng chém mạnh xuống hỏa lốc phát ra một tiếng: “Rầm”
Hỏa Long ngã bịch xuống đất lúc này nó thập phần thảm hại. Tiểu Tuất không khá hơn gì lúc này nó đã trở lại hình dáng cho ba đầu. Lúc này trên chân nó bị vết rạch chảy ra khá nhiêu máu có vẻ như ăn dư ba của kiếm vửa rồi. Tiêu Kiếm nhẹ nhàng bước đến vuốt ve nó, trên tay xuất hiện một quả cầu sáng trong đó có những tiếng gào thét nho nhỏ. Hắn cười cười: “Đây là phần thưởng cho mày”
Con chó khẽ sủa nhẹ hạ miệng hút quả cầu vào trong miệng mình. Lúc này nó mới liếm môi chui vào lòng Tiêu Kiếm. Tiêu Kiếm nhẹ nhàng ôm lấy tiểu Tuất, cho nó vào trong ngực áo. Con chó từ trong ngực áo nhẹ nhàng thò đâu ra nhìn chăm chăm về phía hỏa long khẽ sủa gâu gâu.
“Chủ nhân có người đến, ngài mau thu phục hỏa long rồi rời đi” Ma Kiếm trong huyết ma ấn chủ trước ngực Tiêu Kiếm khẽ thúc giục.
Bất chấp mệt mỏi, Tiêu Kiếm bước gần tới đầu của con hỏa long. Hỏa Long nhìn chằm chằm Tiêu Kiếm khẽ phun ra: “phì,phì…” Tiêu Kiếm cắn một giọt máu nhỏ lên đầu hỏa long, tay đánh ra ấn chú thu phục. Hắn đánh song ấn chú, đưa tay trái chạm vào hỏa long quát lên tiếng: “Thu”. Hỏa long biến mất trên tay hắn xuất hiện đồ án một con rồng màu đỏ. Hắn lẩm bẩm: “Vậy là sắp đủ nguyên liệu cho Tam ca luyện Huyết Ma Long đao”