23-03-2013, 03:06 PM
|
|
Việt tác gia
|
|
Tham gia: Nov 2012
Đến từ: Cầu Giấy-Hà Nội
Bài gởi: 1,186
Thời gian online: 5672450
Thanks: 38
Thanked 6,156 Times in 1,119 Posts
|
|
Chương 78: Một tháng trước thành nhân nghi thức.
Lại qua mấy tháng, thanh niên mỉm cười từ trong chăn tỉnh dậy. Ánh sang chiếu vào phòng làm hắn cảm giác vô cùng thoải mái. Mấy ngày nay bình yên làm hắn cảm giác thật dễ chịu. Mấy tháng này ngày nào cũng vui vẻ bồi Tiểu Y Tiên cùng Nhã Phi làm cuộc sống hắn thư thái nhiều hắn. Tiểu Y Tiên lúc này vẫn nằm co ro trong chăn giống như một con mèo nhỏ vậy. Nó có vẻ vô cùng thỏa mái.
Thiếu niên tỉnh dậy hắn bước vào sau tấm bình phing bắt đầu tắm rửa. Đây có vẻ là thoái quen bất ly bất khí của hắn. Bạch ngân phát thiếu niên dội từng gào nước lên người. Từng giọt nước chảy tren người hắn làm hắn cảm giác vô cùng thoải mái.
“Phu quân chàng dạy rồi sao?” Từ trong chăn một thiếu nữ xinh đẹp động lòng người đang rụi rụi ánh mắt. Có vẻ như tiếng nước chảy làm nàng tỉnh giấc. Thanh niên cũng đáp lại một lời. Dù sao hôm nay cũng là một lần trắc thí khó mà không dậy sớm đước thể nào chốc nữa Tam ca hắn cũng tìm đến.
Bước ra từ bình phong một thanh niên tuấn mỹ với ánh mắt màu đen nhánh mái tóc màu bạc đang nhìn thiếu nữ đấy nhu tình. Điều này làm nàng có chút đỏ mặt nhưng trong lòng lại chất chứa vô cùng yêu thương. Thiếu niên tiến đến kéo lấy tay nàng ôm lấy nàng rồi kề lên đôi môi thiếu nữ hôn lên những nụ hôn ngọt ngào.
Nụ hôn kết thúc với một ngân tuyến dài giữa hai người. Thiếu nữ khuôn mặt đỏ bừng thở ra hổn hền giọng trách mắng: “Chàng đừng thế nữa ta còn phải đi tắm rửa hôm nay còn là một lần chắc nghiệm của gia tộc” Nói đến đây thiếu nữ mang thay ra một đống quần áo để ở chiếc chậu. Huyết da y thiếu niên mỉm cười không khỏi cầm lấy vài đồ lót của nàng mà đưa lên mũi ngửi ngửi có vẻ khá là biến thái. Bất quá hắn định nghĩa ăn đậu hũ của lão bà mình là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Dù sao bây giờ có Nhã Phi cùng Tiểu Y Tiên hắn không quá lo lăng về vấn đề nhu cầu sinh lý mà công pháp cần. Tất nhiên hắn hiểu muốn giữ được trái tim của phụ nữ thì hắn cần làm cho họ thỏa mãn cả về thể xác lần tin thần.
Thiếu nữ từ phóng tắm bước ra. Lúc này trên người nàng là một bộ xiêm y màu trắng. Một chiếc đai màu lam đậm đang cuốn lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng. Hơn thế nữa pháp bảo vài lụa trắng của nàng vắt qua hai vai, nó hơi hơi phiêu giật làm cho nnangf giống như tiên nữ hạ phàm vậy Huyết da y thiếu niên không khỏi này nòng tà ác định kéo nàng đến ôm hôn bất quá Tiểu Y Tiên lại không như hắn ý nguyện dùng tay ngăn miệng hắn lại giọng trách mắng: “Lão công giờ sắp muộn rồi kìa!”
Huyết da y thiếu niên thở dài lắc lắc đầu cùng với thiếu nữ bước ra khỏi căn phòng tiến vào đại sảnh. Hắn vừa bước được vài bước đã thấy một thiếu niên tiến tới. Thiếu niên này hôm nay mặc một bộ quần áo lam y trông cực kỳ nho nhã thư xinh. Huyết da y thiếu niên mỉm cười: “Sơm thế tam ca”
Lam y thiếu niên mặt khó chịu lên tiếng: “ngươi nghĩ vậy sao bây giờ là biết là lúc nào không nếu không nhanh chúng ta có thể bỏ lỡ mất lần chắc thí này đấy!”
Huyết da y thiếu niên gãi gãi đầu: “Được rồi ta biết rồi Tam ca!” Sau đó hắn quay sang nhìn Tiểu Y Tiên: “Tiên nhi chúng ta đi thôi!”
“Ân” Bạch y thiếu nữ khẽ gật đầu.
Trên quảng trường đã khá nhiều người tụ tập lúc này một lam y thiếu nữ đứng bên cạnh một bạch y công tử. Lam y thiếu nữ giọng lẩm bẩm: “Không biết Tiêu Viêm ca ca và Tiêu Kiêm ca ca bao giờ mới đến?”
“A, a...” Bạch y thiếu niên cười cười nói: “Huân Nhi muội đừng quá lo lắng. Chắc họ sẽ đến ngay thôi!”
“A, a...” Vân Dật ngón tay chỉ về một hướng phía mấy người: “Huân Nhi muội nhìn xem nhắc đến Tào Tháo là Tào Tháo đến a!”
Từ đằng xa ba bóng người bắt đầu tiến đến quảng trường. Một lam y thiếu niên cùng với một huyết da y thiếu niên trông vô cùng tuấn tú và tiêu sái đang đi đồng hành. Cùng với đó là một thiếu nữ mặc bạch y thuần khiết. Trên người nàng tản mát ra khí chất phiêu giật hơn nữa trông nàng hôm nay còn xinh đẹp hơn nhiều so với Huân Nhi. Huân Nhi nhìn thấy nàng khẽ cúi đầu xuống hơi hơi cắn môi Bất quá điều này Vân Dật không có để ý.
Ở thành người nghi thức tất cả mọi người tiến hành trắc thi. Tộc trưởng sẽ cùng các trưởng lão sẽ tham gia việc dự đoán mọi người. Thường dự đoán này dùng để loại bỏ những người có đấu lực khá thấp a. Thường thì Tiêu Tộc lấy tiêu chí trước thành nhân phải đạt đủ bảy đoạn đấu khí. Nếu như hôm nay không đạt đủ tiêu chuẩn tất nhiên là mất một số điều kiện ưu đãi. Mà nói một cách đơn giản Tiêu gia có hai đợt sàng lọc. Một là đợt này và một sau đó một tháng. Nếu đợt này không được còn có đợt sau nhưng đợt này được sẽ được vào Tiêu gia học tập công pháp. Bất quá với Tiêu Kiếm mấy công pháp cùi hắn chẳng để tâm nhưng tam ca cứ lôi hắn đi cho nó có hắn cũng chán nản.
Ba người tiến đến, họ bắt đầu tiền về phía người thiếu niên cùng lam y thiếu niên trước. Đứng xa xa ở đó là một thiếu nữ mặc hồng y, huyết da y thiếu niên lắc đầu thì ra là Tiêu Mị. Hắn cũng chán chẳng buồn để ý đến. Huyết da y thiếu niên một đường bước đến. Lúc này khá nhiề thiếu nữ nhìn hai huynh đệ hắn nhưng một số nữ nhân cũng chỉ dám để ý đến Tiêu Viêm. Còn Tiêu Kiếm ư không bị Tiểu Y Tiên nắm chặt tay thị uy với mấy thiếu nữ bên ngoài mới là lạ. Tiêu Viêm lắc đầu thở dài trong tâm nghĩ: “Ai bảo người tự làm tự chịu bây giờ có hối cũng không kịp!”
“Vân Dật, Huân Nhi” hai thiếu niên lên tiếng.
“Tứ ca, Huân Nhi muội” bạch y thiếu niên cũng lên tiếng.
Hai người lúc này cũng bắt đầu chào hỏi lại đáp lễ. Nhưng ngay sau đó là buổi cử hành lễ thành nhân bắt đầu.
Một âm thanh vang lên từ phía sau lưng hắn, một thiếu niên có vẻ lớn tuổi hơn so với hắn: “Hừ, phế vật Tiêu Kiếm người như ngươi mà cũng xứng với một người như Tiểu Y Tiên sao? Không hồn ngươi tránh xa Tiểu Y Tiên cùng với Tiêu Ngọc tỷ tỷ của ta ra!”
Dù sao ở đây lâu thời gian cùng làm cho Tiểu Y Tiên biết được lão công của mình có người thê tử nữa bất quá nàng cũng khá là giận nhưng ván đã đóng thuyền rồi. Nàng lắc đầu thở dài chỉ có tực giận một bữa chút lên đầu Tiêu Kiếm một trận cho thỏa mái tâm tình. Là phụ nữ ai không muốn chiếm chọn tâm tình người mình yêu chứ. Nhưng là nàng biết người như hắn sẽ không chịu chỉ có mình nàng với lại một mình nàng khó mà đối phó với phương diện kia của hắn được. Thi thoảng hắn sau khi làm song việc đó cũng hay lẻn ra ngoài nàng biết nhưng bỏ qua cho hắn vì dù nàng có cố đi nữa cũng không thể làm gì được.
Huyết da y thiếu niên cười lạnh một tiếng: “Việc đó không cần ngươi quan tâm. Nếu như ngươi muốn hôm nay có thể khiêu chiến ta chỉ cần ngươi trong vòng ba chiêu không bại ta sẽ làm như ngươi muốn. Nếu ngươi thua thì thu lại tâm tính bất kiêu ngạo đi”
“Hảo, hảo” Thiếu niên mỉm cười nhìn lại hắn: “Được rồi Tiêu Ninh ta sẽ trống mắt xem ngươi lúc đó thua cuộc sẽ có cảm giác gi” Nói đến đây thiếu niên bỏ đi.
|