
06-04-2013, 05:30 PM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jan 2012
Đến từ: Huế
Bài gởi: 176
Thời gian online: 3836502
Thanks: 48
Thanked 107 Times in 48 Posts
|
|
MỘNG ẢO KÌ DUYÊN
Tác giả: medassin
Nguồn: TTV
Hồi 12
“Xuống nhé. Huynh mỏi tay rồi.”
Ông chủ Độc Long chẳng đoái hoài gì đến cảm xúc cô người làm thuê Du Du, một lời nói ra làm bong bóng mộng tưởng của Du Du chưa kịp phình to đã vỡ tung như bóng xà phồng. Thân thể Du Du sượng ngắt như nước đá. Gáo nước lạnh Độc Long vừa hắt vào cô chẳng dễ chịu gì. Nhưng biết làm sao được, ai bảo người ta là ông chủ cơ chứ. Du Du bẽn lẽn khi Độc Long thả cô đứng xuống đất. Cô hồ ly chớp đôi vành tai nhọn.
[Nhóm]Du Du: Huynh lợi hại thật. Đó là skill gì vậy ?
Mặt trăng trên đầu hai người đang mờ dần. Công hiệu Huyết Nguyệt Thực Hồn đang tan biến. Chỉ còn vài phút ngắn ngủi, Du Du sợ rằng nó sẽ như cuộc gặp gỡ hôm nay vậy.
[Nhóm]Độc Long: Đó ko phải là skill.
[Nhóm]Du Du: vậy đó là gì ? làm sao huynh giết nó từng ấy máu đc @@
Du Du chớp đôi mắt nâu tròn xoe nhìn Độc Long chờ đợi.
[Nhóm]Độc Long: bây giờ huynh ko thế nói cho muội nghe đc.
Độc Long nói rồi gửi yêu cầu giao dịch cho Du Du. Hải An nhanh chóng bấm nút chấp nhận rồi cô giật mình khi thấy những món anh ta gửi đi: Đan hoàn của Cự Ma Thạch Hầu, Cốt tinh và lông của nó. Hải An gửi đi một biểu tượng kinh ngạc.
[Nhóm]Du Du: Sao huynh ko giữ lấy mà dùng O_o
Không như đa phần boss trong những game khác, boss Ảo Mộng cực hiếm ra vũ khí hay vật dụng. Xác xuất sở hữu những món đồ quí hiếm đó phải nói là cực thấp đến mức đáng ngạc nhiên. Hầu như mọi game thủ chơi Ảo Mộng đều cho rằng đó là sở thích biến thái của lũ kĩ sư thiết kế Ảo Mộng. Nhưng mặc dù hậm hực vậy, họ vẫn cứ chơi, vẫn miệt mài săn boss. Bởi vì biết đâu may mắn, họ sẽ vớ được một món thì khi ấy chuyện họ trở thành võ lâm cao thủ hay triệu phú sẽ chẳng còn là xa vời.
Bù lại cho những chuyến săn boss tưởng như vô nghĩa, đội ngũ thiết kế Ảo Mộng đã tạo ra sự thừa mứa nguyên vật liệu sưu tầm. Những món đồ ngẫu nhiên rơi ra từ boss này ví như lông khỉ của Cự Ma Thạch Hầu, vảy cá của Quỉ Diện Nhân Ngư hay lông điêu của Xích Nhãn Điểu, đều được game thủ say mê sưu tầm. Khi có được chúng thì mọi người sẽ có ba lựa chọn.
Một là nộp cho NPC thu thập. Khi đã đạt số lượng cần thiết thì có thể đổi những món đồ hay phần thưởng quí giá.
Hai là phù ấn vào trang bị, để tăng cường tính chất cho những món đồ.
Ba là sử dụng những món đồ đó cho việc chế tạo trang bị đồ dùng. Cố nhiên công việc này đòi hỏi số lượng thu thập, kĩ năng người chơi và sự may mắn. Vật phẩm làm ra không kém gì những món được mệnh danh thần khí mà bộ Du Du đang mặc trên người là một ví dụ.
Trong số những món Độc Long gửi cho Du Du thì ngoài lông khỉ và tinh cốt thì nội đan là một vật phẩm đáng giá. Những đan hoàn dược phẩm rơi ra từ các boss đều mang giá trị đắt đỏ trên thị trường chợ búa. Lẽ tất nhiên vì chúng có thể tăng giới hạn thuộc tính nhân vật. Không cần bàn cãi về những điểm cộng nhỏ nhoi này, chúng cũng tương tự như những trường đoạn khổ luyện trong động phủ. Hai nhân vật như nhau mà một người được bồi bổ bởi dược hoàn thì nhắm mắt cũng phán được ai hơn ai. Thời gian cày cuốc chưa phải là yếu tố tiên quyết, tiền bạc nào có ý nghĩa chi; mưu mẹo khôn khéo mới là đẳng cấp.
Về viên nội hoàn của Cự Ma Thạch Hầu, công dụng của nó là gia tăng giới hạn sinh mệnh trên lên 5%. Với hiệu quả này thì viên đan hoàn này rất có giá trị với dòng nhân vật cận chiến. Càng nhiều máu càng dai, càng trâu càng mạnh. Những nhân vật thiên về nội công như Du Du cũng có lợi. Nói chung thì có là dùng thôi, chẳng cần suy nghĩ sâu xa, bán lấy tiền tiêu thì tiền cũng hết. Nhưng đó là cách nghĩ thường thấy của mọi người, với Du Du thì rất khác biệt. Ai bảo tính cô cố chấp làm chi. Không có công thì không nhận, chỉ thế mà thôi. Du Du bấm từ chối giao dịch.
[Nhóm]Độc Long: muội nhận đi. Nó thuộc về muội.
[Nhóm]Du Du: Nhưng boss là do huynh giết. nó là của huynh.
[Nhóm]Độc Long: sao muội khó khăn thế. Người ta thấy quà là mừng húm rồi <.<
[Nhóm]Du Du: hi hi. Muội là thế đó.
[Nhóm]Độc Long: muội có công chữa máu, giúp huynh đánh boss đó thôi.
[Nhóm]Du Du: đó là bổn phận của muội. Muội là
Hải An bỗng nhiên lúng túng. Gõ gì đây, cô cảm thấy là lạ.
[Nhóm]Độc Long: là gì cơ *nháy mắt*
[Nhóm]Du Du: là … làm công chứ là gì >.<
[Nhóm]Độc Long: nha hoàn của huynh ?
[Nhóm]Du Du: đời nào. Muội làm công ăn lương thôi. Muội ko hầu hạ huynh >.<
[Nhóm]Độc Long: thế giờ sao muội mới nhận *thở dài*
Hải An ngẫm nghĩ rồi gõ:
[Nhóm]Du Du: mấy món này ko tính vào nợ cũ chứ ?
[Nhóm]Độc Long: uh
[Nhóm]Du Du: vậy thế này nha. Muội lấy mấy món này và xem như khấu trừ vào nợ trược.
[Nhóm]Độc Long: …
[Nhóm]Du Du: sao ?
[Nhóm]Độc Long: Du muội, muội đúng là …
[Nhóm]Du Du: *nói gì*
[Nhóm]Độc Long: … khôn lỏi
Hải An phì cười. Rất nhanh sau đó ngón tay lại lướt trên bàn phím.
[Nhóm]Du Du: Muội là cáo mà. Hi hi ^^
[Nhóm]Độc Long: muội khôn quá. Đã nhận quà còn được trừ nợ. ai đời làm công mà sướng như muội ko ?
[Nhóm]Du Du: ơ hay, là huynh dẫn muội đi và đòi trả công mà. Muội có bắt huynh tặng đồ đâu.
[Nhóm]Độc Long: muội nói vậy thì ông chủ này đành chịu thôi. Muội nhận đi.
Độc Long gửi lại giao dịch. Lần này Du Du hết sức vui vẻ mà chấp nhận. Chỉ chốc lát những món lông khỉ, tinh cốt và đan hoàn đều rơi vào túi của Du Du. Mân mê viên đan hoàn màu vàng hổ phách to đùng bằng hai tay, Du Du cười híp mắt.
[Nhóm]Du Du: cảm ơn huynh nha *iu chết đi được*
[Nhóm]Độc Long: Du muội ko có chi phải khách sáo, của huynh sẽ là của muội.
[Nhóm]Du Du: hả ?
[Nhóm]Độc Long: huynh out đây. Hẹn gặp muội sau.
Rồi Độc Long ko để Du Du từ biệt. Nháy mắt thân ảnh đã tan biến. Du Du nắm viên nội đan thật chặt. Nó thật nồng ấm nhưng không bằng thân thể Du Du ngay lúc này. Lồng ngực Du Du nhấp nhô theo nhịp thở, nó đang tỏa ra một sự ấm ấp lạ lùng. Điều mà trước đây Du Du chưa từng có trong thế giới Ảo Mộng, sự quan tâm ân cần của một ai đó trong thế giới ảo này.
“Grừ”
Mao Mao kêu lên, dùng đầu cạ vào chân Du Du. Du Du cất viên nội đan vào túi đồ rồi rùng chân xoa đầu và gãi tai cho nó. Mao Mao gừ gừ khoan khoái. Du Du khẽ cười và thầm thì:
“Mao Mao nè, đến bao giờ ta mới hiểu anh ta đây.”
***
Cách xa nơi Du Du vừa đăng xuất, một thân ảnh màu trắng đang đứng trên một cành đào, tư thế khoanh tay nhưng lại đứng cân bằng mà không có chỗ dựa chi, người ấy đã chứng kiến một phần trận chiến. Giờ đây khi hai nhân vật chính biến mất, người ấy khẽ mỉm cười nói:
“Du Du!”
|