Không chỉ con người mới có thể hát
Vocaloid 
Vocaloid là một phần mềm ứng dụng phát triển bởi Công ty Yamaha cho phép người sử dụng đưa lời nhạc và các giai điệu vào để thiết kế 1 bài nhạc hay 1 bài hát theo ý muốn của mình dựa trên giọng của các singer ngoài đời và hình tượng những nhân vật là đại diện mang phong cách anime-manga-games của nhật bản.
Story of evil
Ngày xửa ngày xưa, ở 1 vương quốc nọ, có 1 vị vua vô cùng anh minh. Người đã dựng nên 1 Vương quốc màu Vàng kiêu hùng nhưng rồi băng hà vì bệnh tật, và hoàng hậu người, người vợ với giọng nói ngọt ngào, đã trị vì vương quốc thay đức vua. Hoàng hậu đem lại sự thịnh vượng cho vương quốc, thậm chí còn nhiều hơn đức vua từng làm, người dân thì sống trong bình yên ấm no. Mặc dù triều đại hoàng kim vẫn tiếp diễn sau cái chết của chồng mình, hoàng hậu chịu nhiều nỗi buồn, sinh bệnh,rồi qua đời. Đứa con gái “duy nhất” của họ, vốn quen ủ ấm trong nhung lụa cùng lối sống sa sỉ, được nối ngôi. Nàng có 1 con ngựa đẹp, 1 người bầy tôi có nét hao hao giống nàng, và được làm bất cứ gì nàng thích. Cũng vì thế, cách trị vì nàng rất khắc nghiệt, trẻ con. Nàng đánh thuế tàn bạo lên người dân, trừng trị bất cứ kẻ nào chống lệnh. Dần dần, mọi người đều gọi đất nước ấy là “Vương quốc của Ác ma và Tàn bạo”, còn công chúa trở thành “Con gái của Ác ma”
Sự thật thì “Con gái của Ác ma” đã trở thành hoành hậu, tuy nhiên, với sự tôn trọng mẫu hậu mình, nàng quyết định sẽ trị vì vương quốc dưới thân phận công chúa cho tới lúc đủ tuổi trưởng thành. Cho đến 1 ngày, nạn đói bỗng hoành hành ở vương quốc, vô số người đã chết vì thiếu ăn. Nhiều chư thần đã tâu với công chú, mong nàng sẽ cứu tế cho người dân, nhưng điều duy nhất nàng thốt lên lại là hãy mang cho nàng brioche ( đây là món bánh Pháp thể hiện cho sự xa hoa của Rin, là món bánh Rin thích nhất; cũng như tượng trưng cho tình thương Len dành cho Rin {lúc nào cũng làm cho Rin ăn để Rin cười} )
Công chúa bạo ngược đã đem lòng yêu "chàng trai xanh lam”, hoàng tử của vương quốc bên kia đại dương. Nàng sai tùy tùng của mình đến cầu hôn chàng, nhưng chàng từ chối:”Ta đã có người ta yêu ở vương quốc màu lục kia. Thế nên, ta không chấp nhận lời cầu hôn này được”. Nàng công chúa điên tiết, mong mỏi đước giết cô gái màu lục, mà nàng lại không biết cô ấy là ai. 1 ngày nọ, nàng cho gọi chư thần và ra lệnh nhẹ nhàng:"Nếu ngươi không tìm thấy được con ả màu lục kia, hãy hủy diệt cả đất nước màu lục ấy”. Chiến tranh bắt đầu xảy ra, bùng nổ ngày qua ngày. Nhiều căn nhà bị thiêu rụi, vô số sinh mạng bị cướp đi. Họ đau đớn, rên xiết, phẫn nộ, nhưng chưa bao giờ đến tai công chúa lấy 1 lần, nàng tiếp tục cuộc sống hoa mỹ như thường lệ:"Ồ, tới giờ uống trà rồi!”
Tiếc thương thay cho cả vương quốc màu lục bị phá hủy. Tuy nhiên, “cô gái xanh lục” vẫn còn sống vì kẻ bầy tôi của công chúa, người giống hệt nàng, đã giấu cô tại 1 giếng nước nhằm bảo vệ cô khỏi biển lửa. Hắn cũng yêu cô gái màu lục, hắn đã nghĩ rằng vì công chúa không biết mặt cô gái này, sẽ tốt hơn nếu đem cô tới chỗ “chàng trai xanh lam” .Rồi khi mọi việc êm xuôi, công chúa cũng không nhẫn tâm phá hủy vương quốc của người nàng yêu. Cho đến một ngày, công chúa đưa cho kẻ bầy tôi này 1 chai thủy tinh nhỏ. Khi công chúa muốn hắn làm 1 điều gì quan trọng, nàng thường dùng cách này chứ không ra lệnh trực tiếp. Nó đã trở thành thói quen, từ cái thuở kẻ bầy tôi kể cho nàng nghe về 1 truyền thuyết. Và những điều được viết trên mảnh giấy mà hắn lấy ra từ cái chai thủy tinh chỉ có 1 dòng chữ :”Hãy giết ả”. “Chàng trai xanh lam” tìm thấy người chàng yêu, xác cô lạnh lẽo dưới đáy giếng. Chàng tự hứa với lòng sẽ trả thù.
Người dân bị áp bức đã đứng dậy chống lại nàng công chúa hung bạo này. Dẫn đầu đoàn người là “nữ dũng sĩ mặc giáp thắm” và “chàng trai mang chiếc mặt nạ với mái tóc xanh lam”. Sự giận dữ của “nữ dũng sĩ màu đỏ”,”chàng trai xanh lam” và toàn bộ người dân bao trùm toàn vương quốc, đoàn người cuối cùng cũng đã đánh bại đội lính hoàng gia mặc dù quân số thua kém hơn vạn lần. Có lẽ đó là may mắn khi toàn bộ quân đội hoàng gia đều kiệt sức vì chiến tranh, đoàn người nhanh chóng bao vây lấy cung điện. Các chư thần, người hầu đều bỏ trốn, người duy nhất cam trường ở lại là “Con gái của Ác ma”, xinh đẹp, thuần khiết, nhưng tàn nhẫn. Dù sắp đối mặt với cái chết, nàng vẫn hiên ngang:”Đám thường dân, thật phạm thượng và xấc xược”. Cuối cùng nàng bị bắt, đó cũng là ngày tàn của Vương quốc màu Vàng.
Cuộc hành quyết “công chúa” sẽ xảy ra vào lúc 3h chiều khi tiếng chuông nguyện nhà thờ vang lên. “Nàng” bị đưa vào ngục và chẳng ai biết “nàng” đang nghĩ gì. Người dân vây quanh lấy quảng trười nơi máy chém đã sẵn sàng. Tiếng chuông nhà thờ vang lên, lưỡi dao rơi xuống. Câu cuối cùng “nàng" thốt ra không phải những lời cầu xin được ân xá hay lời xin lỗi trước toàn thể mọi người, đó là câu nói mà “nàng” ưa thích nhất: “Ồ, tới giờ uống trà rồi!” . Buổi hành quyết diễn ra, mọi người đều an lòng, “Con gái Ác ma” đã chết, mọi chuyện nay đã kết thúc.
Vài ngày sau buổi hành quyết, có 1 tin đồn kì lạ rằng kẻ bị xử tử hôm đó vốn chỉ là kẻ thế thân và công chúa vẫn còn sống. Trong 1 thị trấn nhỏ, ở bến cảng, đứng đó 1 kẻ cố che giấu mình trước ánh mắt tò mò của mọi người, kẻ bầy tôi có nét giống công chúa: ”Ta.. ta.. Em xin lỗi.... Len”.
Sưu tầm
|