
29-04-2013, 03:16 PM
|
 |
   Sáng Thế Đọa Lạc
|
|
Tham gia: Jun 2012
Đến từ: Vô gia cư.
Bài gởi: 6,716
Thời gian online: 8570205
Thanks: 3,360
Thanked 75,248 Times in 4,586 Posts
|
|
Synchronicity - Nhạc câu hồn trên toàn thế giới
Đó là một chuyến hành trình rất dài.
Một chuyến hành trình dài vô tận để tìm lại một nửa kia của cuộc đời mình.
Ren, chàng hiệp sĩ trong câu chuyện đã đi qua nhiều dãy núi, đi đến muôn trùng mây và chiến đấu với hàng ngàn kẻ thù của Nữ hoàng Luka độc tài để tìm lại Rin – người con gái đã bị thất lạc mấy năm về trước.
Số phận an bài tất cả. Tiếng hát của Rin như dược định sẵn là một bài ca đầy đau thương, một bài ca cầu nguyện. Bài hát ấy, luôn hướng tới và cầu nguyện cho Ren, ở nơi xa xôi sẽ được bình an vô sự. Tiếng hát ấy có nhuộm một chút đau thương, một chút cô đơn và một chút sự bất diệt.
Bài hát làm cho tôi có một cảm giác thấm nhuần được lý tưởng. Một lý tưởng về một tình yêu cao cả, đẹp đẽ. Đó là một chuyến hành trình dài…dài đến muôn thưở, dài xuyên qua các tầng mây để đến được thiên đường.
Đó thật sự là một bài hát hay.
Ngoài sự phối âm nhịp nhàng giữa Len và Rin, bài hát còn mang lại rất nhiều những bài học giá trị nói về tình yêu của người với người.
Thiên đường bất tận, là nơi xa hoa, tươi đẹp và…không thể chạm đến. Giấc mơ của con người không còn đến tận thiên đường. Có thể là vì những suy nghĩ nhỏ nhen, những ước muốn tham lam và một tâm hồn đen tối bị ăn mòn bởi tiền bạc và quyền lực.
Đồng hành cùng Len trên chuyến hành trình đến thiên đường còn có những người bạn khác. Những người cùng chung chí hướng cùng đi trên một con đường. Chuyến hành trình dài quá, đi xa, xa và xa mãi nhưng vẫn không thể chạm đến thiên đường.
Chuyến hành trình dài, tuy thế vẫn tiếp diễn trong sự vô vọng và đau thương bởi cái chết của những người thân yêu. Hang động tử thân là đích đến của chuyến hành trình này. Cho dù không thể thấy ánh sáng và không thể tìm thấy hy vọng nhưng Len vẫn cố tìm và với tới thiên đường. Nơi có hình bóng người con gái yêu thương, Rin.
Bên cạnh đó, tất cả đều bị ràng buột bởi sự cổ hủ bất tận và không có thiên đường tự do nào dành cho bất kỳ ai, xã hội tàn ác đó đã vùi dập biết bao con người. Nó đã chia cách một mối tình đẹp, một tình bạn thủy chung và một tình cảm gia đình ấm áp. Chiến tranh làm sinh linh ly tán, những tình cảm đó khi bị đứt rời chắc chẳng còn có thể hàn gắn như xưa nữa.
Muốn khóc mà chẳng thể khóc…
Bởi vì nước mắt đã rơi quá nhiều, đã gào thét và tuyệt vọng, đã từng muốn chết để có thể an nghỉ ở thế giới bên kia. Nhưng không, chiến tranh đã giam hãm người ta lại bằng ý muốn được sinh tồn. Cho dù có phải cực khổ và đau khổ người ta vẫn muốn được sống. Bài hát cầu nguyện đã miêu tả thật rõ những điều này. Len muốn tìm thấy Rin, cho dù có bị lấy đi sinh mạng, cậu cũng chẳng tiếc. Rin cũng thế, cô cũng đồng ý trao đi sinh mạng để Len được sống. Bị vùi dập và kìm hãm bởi âm thanh từ thiên đường. Có một linh hồn đã đến được nơi cao vời vợi ấy. Nhưng chính sự lượng thứ một cách tàn nhẫn đó, thiên đường đã chia cách đi hai con người vốn rất yêu nhau.
Cô đã chết…
Không ngại cả chiến đấu với một người đầy quyền năng – phù thủy Hatsune Miku – cậu luôn vươn lên, bằng cả niềm tin và ý chí của mình. Sự dũng cảm đó đã được khơi lên chỉ từ một suy nghĩ nhỏ nhoi là tìm lại Rin. Cậu muốn đến gần hơn cánh cửa vươn tới thiên đường. Một thiên đường bất tận và đen tối, chỉ chứa đầy những lời ước nguyện nhỏ nhen của con người, nơi đó không có gì cả, chỉ là một màn đen và hiện giờ thì chứa cả Rin ở đó.
Khi tôi thay nỗi thất vọng của mình bằng một nụ cười…tôi chìm trong tận cùng nước mắt.
Ngã xuống, với hàng nước mắt lăn dài. Cô đã đi tới thiên đường.
Và vòng quay đó đã được lập lại, như một bản biên niên sử được tái hiện lại y như thật. Những sinh linh trong kiếp này, kiếp sau và kiếp sau nữa vẫn phải chịu đau khổ. Dù vòng quay đó luôn lập lại nhưng vẫn có một tình yêu cao cả luôn thổi vào câu chuyện một cách đều đặn, dịu dàng.
Nếu khi đến được thiên đường nhưng vẫn không thể chạm đến nhau sau khi ánh sáng đã tắt, vậy thì…người sẽ kết thúc cái thiên đường giả tạo đó, bằng chính đôi tay mình.
Len đã giải thoát tất cả, cho cả phần của bóng tối và ánh sáng để chúng có thể tự do và trở về nơi chúng muốn. Mỗi người một số phận.
Len cũng có một số phận, số phận đã dịnh rằng cậu sẽ lang bạt, đến cùng trời cuối đất…để tìm lại người yêu thương.
Cậu sẽ chiến đấu hết mình, đến hơi thở cuối cùng để tìm lại Rin.
Mọi sự sống, diệt vong rồi sẽ đâm chồi trở lại, một lần nữa ở thiên đường đường của bóng tối và ánh sáng.
Một sự kết thúc…cho chuyến hành trình dài dằng dai dẳng, Len đã đến được bên kia thiên đường.
Và đem đến cho ta nỗi bồi hồi bất diệt của một tình yêu mạnh mẽ, vang dội, sinh tồn mãi từ quá khứ đến tận tương lai.
Sưu tầm
|