
12-06-2013, 09:24 PM
|
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Jun 2013
Bài gởi: 5
Thời gian online: 10374
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 2: Ta phải tu chân,ta phải nghịch mệnh
tác giả:CK
Nguồn: 4vn
Trên con đường mòn nhỏ đầy bùn đất sau một trận mưa rào cuối hạ một thiếu niên bước trên con đường với một bộ quần áo lấm lem.Đó chính là Dương Long,sau khi chôn cất phụ thân hắn lên đường đến kinh thành,Tiểu Yên Trấn nằm ở cực nam biên giới của đế quốc còn kinh thành lại nằm ở phía tây bắc của công quốc để tới kinh thành phải qua 4 hành tỉnh lần lượt là Bình,Tiêu,Tư,Phi mới tới được Hoàng Tỉnh và kinh thành của Giang quốc năm ở trung tâm của hoàng tỉnh lộ trình phải mất bốn tháng mới có thể tới nơi.
Trải qua bao nhiêu sóng gió bao nhiêu khó khăn,thiếu thốn mặc dù trong người hắn có 100 vạn kim tệ nhưng hắn không dám sử dụng chúng vì sợ tiết lộ sẽ dẫn đến họa sát thân.Giang quốc tuy thái bình dưới quyền của thương phẩm đế quốc như Sài quốc nhưng vì là nước yếu nhất,dễ xâm lược nhất trong các phụ quốc nên thượng quốc thu thuế rất nặng với Giang quốc,Giang quốc cũng không thể phản kháng hay tìm một chủ quốc mới vì xung quanh Giang quốc đều là phụ quốc của Sài quốc mà nếu khộng phải là phụ quốc của Sài quốc thì có lẽ Giang quốc đã bị các nước xâm chiếm.Do thuế của phụ quốc quá nặng nên Giang quốc cũng ra lện cho các thế gia thu thuế năng dân chúng và các thuế gia cũng cần phải sống nên Giang quốc bảo thu thuế 100% họ thu thuế đến 150% đất nước lại là trung phẩm công quốc không phải khó khăn như nô lệ hạ phẩm đế quốc nhưng đời sống nhân dân cũng khó khăn vì thế nạn đạo tặc cướp bóc đều là rất bình thường hắn không dám tiêu dù chỉ là một kim tệ bởi vì một kim tệ nghe thì nhỏ nhưng nó lại là 100 ngân tệ và 1 vạn đồng tệ, 1 ngân tệ đủ để một gia đình sống trong 1 năm,1 kim tệ đủ để sống cả đời vì vậy nếu lấy 1 kim tệ sử dụng 1 là không có ai đổi được 2 là sẽ làm người ta nổi lòng tham,tuy nói tu vi của Dương Long là để cấp đại thành nhưng khác biệt với thường nhân là không nhiều cùng lắm thì chỉ đánh được 10 đến 15 tên nếu gặp 1 băng thổ phỉ,đạo tặc thì hắn chết chắc.
Do có tiền mà cũng không dám xài nên 4 tháng gần đây phi thường khó khăn trong túi chỉ co 100 đồng tệ mà hắn để dành chỉ đủ để ăn uống qua ngày tối phải nghỉ đường hoặc đi tiếp có khi may mắn gặp người tốt cho tá túc.Tuy nói cuộc sống hành hương của hắn khổ cực và nguy hiểm nhưng tròng lòng hắn không có một chút lo âu chán chường nào chỉ có sư lẫn lộn cảm xúc vui buôn vui vì sắp gặp được người trong mộng,buồn vì phụ thân đã qua đời 2 cảm xúc đang xen với nhau làm cho hắn hoặc là vui hoặc là buồn chư không nghĩ đến gì khác hôm nay đã là 126 ngày kể từ lúc phụ thân hắn mất cũng là lúc hăn chỉ còn cách kinh thành 10 dăm,hắn đã có thể thấy những đoàn thương buôn hoặc tiến vào hoặc rời đi khỏi kinh thành cảm giác đông người tạo cho hắn sự hưng phấn,hắn sắp gặp được người con gái trong mộng đã từng hề non hẹn biển với mình.
Nhân nói về nữ thần của hắn, nàng tên gọi là Liên Thủy nàng là con của phủ chủ Liên Hoàng của Liên phủ nằm trong Nhuận tỉnh vì Tiểu Yên trấn nằm trong khu vực quản hạt của Liên phủ và nơi đây thanh bình và phong cảnh hưu tình nên Liên Hoàng xây dưng tại nơi đây một đình viện để nghỉ ngơi,vì nơi đây thanh bình và hữu tình nên Liên phu nhân và Liên Thủy lúc nhỏ hay đến đây để nghỉ ngơi và chơi đùa và trong các đứa trẻ cùng lứa hay lớn hơn vài tuổi Liên Thủy chỉ gọi một người là ca ca đó là Dương Long,vì Dương Long Lanh lợi tính tình hiền lành,đôn hậu hay giúp đỡ người khác và hết sức yêu thương Liên Thủy năm liên thủy 7 tuổi thì giặc của Cầu quốc là một công quốc trung phẩm nhưng đã sắp tấn thăng thượng phẩm nhưng thiếu lãnh địa nên xâm chiếm Giang quốc,cha của Liên Thủy là Liên Hoàng được lệnh ra biên cương chống giặc vì thế khi hai cha con Dương Long bị mưu hại không có ai can thiệp mặc dù nghèo khó nhưng Dương Long vẫn hay cùng Liên Thủy chơi đùa.
Trong một lần nói chuyện đùa chơi Liên Thủy nói với Dương Long:
-Long ca ca huynh có thích muội không
Dương Long nói ngay:
-tất nhiên là có rồi
Liên thủy ngường ngùng nói:
-vậy lớn lên Long ca ca nhất định phải lấy muôi nhé.Sau đó hôn lên má của Dương Long rồi đỏ mặt chạy đi
Và cũng từ lúc đó Dương Long cũng chỉ có một ước mơ đó chình là cưới Liên Thủy làm vợ hai người ở với nhau một thời gian thì năm Liên Thủy 14 tuổi sau 6 năm thì Liên Hoàng cố thủ ở biên cương đánh tan quân giặc được triều đình phong quan tam phẩm triệu về kinh đô nhậm chức trước lúc lên đường Liên Thủy nức nỡ nói với Dương Long :
-Long ca ca nhất định một ngày nào đó phải lên kinh thành tìm muội nhé muội sẽ đợi ca ca.Rồi đưa vào tay của Dương Long một con búp bê nữ bằng được may hết sức vụng về rồi nói:
-Đây là búp bê muội từ làm muội làm hai con một cho huynh và một cho muội khi nào huynh nhớ muội thì hãy nhìn con búp bế nhé.
Kể từ đó Dương Long luôn mang con búp bê trên người và quyết tâm lấy Liên Thủy càng lúc càng lớn lên trong đầu của Dương Long.
Vào tới kinh thành liền hỏi thăm về Phủ của Nam soái Liên Hoàng sau chiến công của trấn thủ biên cương Liên Hoàng được nhân dân xưng tụng Nam soái và là một trong tứ soái của Giang quốc cũng vì thế việc hỏi thăm Liên phủ không mấy khó khăn sau một lúc đi bộ Dương Long đã đến cửa của Liên phủ vừa định bước vào đã bị lính chặn lại:
-tên khất cái như ngươi vào phủ của nguyên soái làm gì
Dương Long nói :
-tại hạ tên Dương Lăng muốn đến gặp tiểu thư Liên Thủy.
Tên lính nhìn Dương Long với một cái nhìn khinh miệt
-cóc ké mà đòi ăn thịt thiên nga tiểu thư nhà ta ai muốn gặp cũng được thì chắc cả thành tới đây ta cũng phải cho vào chắc với lại tiểu thư đã cùng Phong thiếu gia đi chơi trong thành rồi.
Dương Lăng nói:
-vậy tại hạ sẽ ở đây đợi tiểu thư quay về được không? tại hạ có việc cần gặp.
Mi cứ ngôi ấy đừng làm gì khả nghi,một tên lính nói.
Ngồi ở một chổ Dương Lăng hỏi được rất nhiều thông tin nguyên lai là Liên Thủy từ năm trước đã vào Hoàng Sài học viện,rồi nhanh chóng được một vị giám sư ngũ hành cảnh là Nhược Hư Tiên tử thu làm đệ tử địa vị tăng lên nội môn đệ từ nhờ đó mà Liên Hoàng từ Tướng Quân nho nhỏ trở thành một trong tứ soái của công quốc.Một lát sau có 2 cổ xe ngựa dựng gần Liên phủ từ trong xe đi ra là một vị tiểu thư và vị tiểu thư không ai khác chính là Liên Thủy.Dương Long định lao tới ôm nàng như bị lính canh giữ lại sợ hán sẽ ám sát tiểu thư,từ trong chiếc xe thứ 2 bước ra một bạch y thanh niên tướng mạo kiệt xuất tu vi của người này cũng là thâm sâu khó dò.Kéo chiếc áo choàng xuống Dương Lăng nghe được tiếng nói:
-Thủy sư muội kinh thành của công quốc muôi tuy rằng nhỏ nhưng thật đặc sắc và vui vẻ chẳng bù với Sài quốc kinh thành.
-sư huynh quá khen Sài kinh đô là trung tâm của mấy chục vạn dăm làm sao một tiểu kinh đô của một tiểu công quốc nho nhỏ nhưng bọn muội vào mắt chứ.Liên Thủy cười nói.
-có lẽ nhờ ta đi cùng với muội mà ta có được sự thích thú ây.Thanh niên nói rồi nắm tay Liên Thủy
-sư Huynh kì quá.Liên Thủy đỏ mặt nói.
-ta đã nói với phụ mẫu và sư phụ sau khi ta trùng kích đột phá tam tài cảnh bước vào tứ tượng ta sẽ lấy muội làm vơ.
-muôi không chịu đâu.Tuy nói như thế nhưng khuôn mặt của Liên Thủy đã đỏ hết lên.
Nghẹn ngào một lát Dương Long quay sang hỏi tên lính bên cạnh:
-đó là ai vậy.
-đó là Sài Thiên đại thiếu gia là trực hệ của Sài gia cũng là đệ nhất nhân trong Sài gia đệ tử 19 tuổi có hy vọng bước vào tứ tượng cảnh và cũng là đệ nhất nhân trong nội môn đệ tử của Hoàng Sài học viện.Một tên lính nói.
-người ta là cữu ngưỡng chí cao là thiên tài trăm năm có một chỉ có người như thế mới xứng đôi với tiểu thư nhà ta chứ đâu như mấy tên không biết lượng sức cóc ké đòi ăn thịt thiên nga.Một tên khác nhìn Dương Lăng với ánh mắt chăm chọc nói.
Những lời nói đó như đâm vào tim của Dương Long.
-Thôi ta về hoàng cung trước nhé sư muội sắp xếp đi vài ngày nữa chúng ta sẽ về Hoàng Sài Học Viện.Sài Thiên nói rồi bước lên xe ngựa ra về.
Liên Thủy quay vào phủ thì nhìn thấy Dương Long trong đứng thì hỏi:
-Người này là ai mà lại đứng đây.
-Hắn nói là có việc cần phải gặp tiểu thư.Một tên lính nói
Liên Thủy quay sang Dương Long:
-ngươi có việc tìm ta?
Dương Long nói:
có người nhờ ta đưa gói đồ này cho tiểu thư và nhắn với tiểu thư một câu.đưa con búp bê ngày nào ra được quấn trong một lớp vải đen mà hắn dùng để che mưa che nắng cho con búp bê.
-Người ấy nói gì?Liên thủy thắc mắc nói.
Dương Long ngẫng đầu lên:
-Thủy nhi,ta chúc nàng trăm năm hạnh phúc.rồi chạy một mạch ra khỏi Liên phủ không quay đầu lại.
Liên Thủy mở lớp vải màu đen ra thì trong đó có một con búp bế một bé gái,con búp bê còn như mới,Liên Thủy khựng lại quay đầu nhìn về phía xa xăm với một cái gì đó thất thần.
Dương Long chạy được một đoạn đường xa thật xa bước ra ngoại thành ở một nơi văng vẻ những giọt nước mắt chảy xuống gào lên:
-số phận của ta đây sao,cuộc đời của ta đây sao,không ta không đồng ý ta sẽ mạnh mẽ ta sẽ sống tốt ta sẽ cải mệnh,ta sẽ PHÁ THIÊN ĐẠO!!!!!!!!
Last edited by caokien333; 12-06-2013 at 09:43 PM.
|