15-06-2013, 04:01 PM
|
|
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Apr 2013
Đến từ: Hà Đông- Hà Nội
Bài gởi: 7
Thời gian online: 25223
Thanks: 6
Thanked 14 Times in 6 Posts
|
|
Vương Phi kỳ quái
Chương 1: Đại hội Takendo
Tác giả : Cửu Vỹ Hồ Ly
Ngày 05 tháng 03 năm 3012, hôm nay là ngày diễn ra trận chung kết cuộc thi takendo toàn thế giới lần thứ 1116. Toàn thế giới đang sục sôi theo mùa giải năm nay.
" Vâng thưa toàn thể quý vị và các bạn! Hôm nay là một ngày trọng đại đối với toàn thế giới nói chung và Hoa Hạ chúng ta nói riêng. Thiên tài thiên kim tiểu thư của phó tổng thống Giang Văn Hằng đã lọt vào vòng trung kết. Liệu Giang Lưu Ly tiểu thư có giành được quán quân và mang vinh quang về cho Hoa Hạ hay không? Theo các chuyên gia đánh giá Lưu Ly tiểu thư rất có năng khiếu takendo có thể nói sánh với Hoành Văn năm xưa. Vậy không biết Lưu Ly tiểu thư có thể nối tiếp huyền thoại Hoành Văn đem huy chương vàng takendo toàn thế giới về cho Hoa Hạ? Chúng ta hãy cùng chú ý đón xem trận thi đấu chung kết takendo toàn thế giới diễn ra vào 20h tối nay."
Tivi trong phòng chợt tắt. Một nụ cười ngả ngớn giương lên
- Thiên tài thiên kim tiểu thư? Sánh với Hoành Văn?..... Chết cười mất thôi Hồ Ly à Hồ Ly. Em nổi tiếng hơn cả anh rồi!
- Vậy sao?
Một giọng lạnh kùng cất lên. Thiếu nữ xinh đẹp lạnh lùng trừng mắt với chàng thanh niên vừa nói chuyện. Mày phượng nhướng lên:
- Không có chuyện gì thì ra ngoài cho em nghỉ ngơi. Tối nay em còn phải ôm huy chương vàng với cup về đấy!
Giọng nói mang vẻ chắc nịch vang lên.
- Em nói chuyện với anh trai bằng giọng nói ấy hả Hồ Ly? Haiz... tối nay ai giúp em cầm huy chương về nhà đây? Ai giúp em tránh giới báo trí đây? Ai giúp em nấu mỳ? Ai giúp em hả hả hả?
Vừa nghe đến việc nấu mỳ mày phượng chợt nhăn lại rồi giãn ra một cách nhanh chóng sau đó nhướn lên thành một đường cong quyến rũ, đôi môi hé mở nụ cười nịnh nọt.
- Hách ca ca. Em yêu anh nhất trên đời. Tối nay nấu mỳ cho em ăn nha! Một tuần nay em không được ăn mỳ anh nấu rùi đó! Hay là em lấy huy chương vàng để đổi nha!
- Cái đuôi Hồ Ly của em dài ra rồi kìa! Thôi được rồi tối nay về anh nấu mỳ cho em ăn. À mà huy chương vàng anh không nhận đâu, đưa tạm cho anh cái cup vàng để anh bán lấy tiền xài là được rồi. Huy chương của em bé tẹo không đủ cho anh ăn mỳ đâu.
- Hoan hô! Hách ca ca của em là nhất. Mà anh học nấu mỳ ở đâu mà ngon vậy? Hôm nào dạy em đi.
- Phí dạy học của tôi cao lắm đấy cô nương. Cô có theo được không? Ha... thôi nghỉ ngơi đi. Tối nay thi đấu tốt nhé!
- Vâng
Bước chân ra khỏi phòng Giang Hách mỉm cười lắc đầu. Chỉ khi nào ở bên anh thì Lưu Ly mới trẻ con như vậy. Đối với người ngoài bao giờ cũng lạnh như băng. Haiz... Từ nhỏ tới lớn Lưu Ly đã được học tập một cách đặc biệt. Vì là con gái của phó tổng thống lúc nào cũng có nguy hiểm rình rập lên tính tình dần trở lên kỳ quái. Anh cũng đã cố gắng giúp cô em gái này hòa đồng nhưng... Aiz... chẳng biết em gái anh có bị tâm thần phân liệt không mà lúc thì như tảng băng trôi ngàn năm không tan chảy, lúc thì như con Hồ Ly giảo hoạt, lúc thì chanh chua như mấy bà bán rau ngoài chợ. Làm anh nhức hết cả đầu. Đôi khi anh cũng phải giơ tay đầu hàng cô em này. Hy vọng sau này có người nguyện hy sinh thân mình để yêu em gái anh a!
20h, Với thân hình thon dài trên người là bộ takendo màu trắng thắt đai đỏ ta nhẹ nhàng bước lên sàn đầu. Hai bên khán đài chật ních người xem đang reo hò. Bỏ ngoài tai tất cả ta chỉ tập trung vào đối thủ, ý chí sục sôi. À nhân tiện nói về ý chí đang sục sôi kia thì có rất nhiều nguyên nhân. Nhưng mà 2 cái quan trọng nhất khiến ta nhất định phải thắng trong trận đấu này, cái thứ 2 là cha ta đã hứa nếu ta giành chiến thắng trong trận này thì ta sẽ được đi học bình thường như bao người khác - tự do đó. Người ngoài không biết chứ làm con gái phó tổng thống đâu có dễ dàng. Cái lý do quan trọng nhất vẫn là món mỳ tối nay ta sẽ được ăn nha! Với ta đồ ăn ngon vẫn là quan trọng nhất. Haiz... ai bảo ta sinh ra vào giờ Hợi ngày Hợi năm Hợi cơ chứ! Cũng may là thân hình ta khá chuẩn cho dù ăn bao nhiêu cũng không sợ béo. Tiếng còi trọng tài vừa cất lên ta đã nhắm vào đối thủ xoay người đá vào đầu. " Tự do, mỳ vằn thắn yêu quý ta đến đây........! ".
Mắt thấy đối thủ đã bị gục ngã ta mừng thầm trong bụng." Ôi cuộc sống tươi đẹp! Ôi các anh chàng đẹp trai ta tới đây!" Ý nghĩ vừa xẹt qua bỗng dưng ta thấy người nhẹ tênh, mọi thứ bỗng trở lên trắng xóa. @#$&*!.... Ta thầm mắng trong đầu không biết cái quái gì đang diễn ra vây?
Last edited by uyenmap; 15-06-2013 at 04:11 PM.
|