Trong khi Bạch Vô Thiên đang đối mặt với Ngũ Hành Thiên Kiếp, một trong những thiên kiếp cơ bản của ngưởi tu luyện thì bên ngoài hai vợ chồng Ngạo Thiên Ngân Tuyết đang rất lo lắng, loại thiên kiếp này cơ bản nhưng cũng phải là đột phá Kim Đan mới xuất hiện. Bạch Vô Thiên lúc này mới chỉ là Luyện thể thì thiên kiếp cơ bản này chả khác nào một tảng đá thả vào một quả trứng gà, kiểu gì trứng gà cũng vỡ. Nói cách khác là Bạch Vô Thiên không thể nào chịu nổi Thiên kiếp nhẹ nhàng này.
Tại Thái Nhất môn, Tần Hạo đang ngồi yên tu luyện, đã được 1 tháng sau lần truyền thụ của chưởng môn, hắn đã là đỉnh phong của sơ giai rồi, thêm một vài tuần nữa là hắn có thể đột phá lên trung giai rồi. Bỗng hắn cảm thấy run sợ, tim hắn đập loạn lên, thần trí bất ổn, một cảm giác sợ hãi khiến hắn muốn tẩu hỏa nhập ma.
Cũng tại Thái Nhất môn, Lí Yên Nhiên đang ngồi đánh đàn, tiếng đàn thê lương khiến cho người nghe muốn chảy nước mắt. Nội dung đoạn nhạc kể về đôi chim bay vể phía Nam tránh rét, đang bay thì một cơn cuồn phong chia cắt cả hai. Chim mái hoảng hốt cất tiếng gọi chim trống, nhưng cứ một lần gọi là một lần yếu đi, rồi yếu đi giữa cuồng phong bão tố, bỗng nhiên tay nàng gẩy sai một nốt nhạc, cả đoạn thê lương biến mất. Nàng nhìn vào bàn tay mình, một phút chóc đó, bàn tay cô run rẩy. “Tiểu Thiên, bình an nhé, tỉ mãi chờ đệ” nàng thì thầm.
Còn ở một không gian khác, nơi đây toàn bộ hỗn loạn, đất đá bay lung tung, cầu lửa loạn, những tảng băng lớn bồng bềnh, cuồng phong rít ầm ầm, sấm chớp nổ liên tục, hai tồn tại cao quí của tiên ma đang ngồi chơi cờ. Bỗng nhiên, Tiên Đế và Ma Đế ngoảnh mặt về 1 phía. Ma Đế lên tiếng:
-Hỗn Nguyên, ngày xưa ngươi đặt tên có ồn ào như vậy không? Ta thấy ngày xưa ngươi cũng là thiên tài trong thế hệ mà
Hỗn Nguyên Tiên Đế xưa lấy tên Vũ Thiên, sau khi dành được hiệu Tiên Đế thì đổi thành Hỗn Nguyên. Khi hắn đặt tên cho mình là 6 tuổi, khi đó ai cũng hâm mộ vì hắn được gia tộc thưởng cho rất nhiều thứ, địa vị, công pháp. Hắn khi đó mang dòng máu thuần nhất dòng tộc cùng thế hệ, nhưng hắn lại sinh sau tên đó một năm, Hạo Thiên, hắn chỉ sinh trước 1 năm nhưng cũng là lấy tên trước 1 năm, cũng là sinh sớm 1 năm nên đã hơn hắn quá xa. Khi tuyển chọn người kế vị Tiên Đế thì khoảng cách 1 năm đó thành 1 bức tường thành quá lớn đối với hắn. 1 năm không là gì với người tu luyện cầu trường sinh nhưng là một nỗi đau đớn đối với hắn. Dẫu cho hắn làm gì thì khoang cách hai người vẫn cứ là 1 năm. Điều hối hận lớn nhất với Vũ Thiên khi đó là sinh muộn so với Ngạo Thiên 1 năm, nhưng bây giờ hắn đã có tất cả, địa vị, quyền sinh sát trong tộc. Tuy vậy nhưng nỗi nhục đấy thì không bao giờ xóa được
Đang mải mê theo đuổi suy nghĩ của mình thì bỗng nhiên cả hai trợn tròn mắt. Tiên Đế lên tiếng:
-Không cảm nhận thấy dòng máu của tên tiểu tạp chủng đó nữa, chả lẽ hai người kia lại để hắn chết?
Ma Đế thì trầm ngâm, hắn hiểu rõ biểu muội Ngân Tuyết của mình, không đời nào nàng lại trơ mắt nhìn con trai của mình chết trước mặt mình. Chỉ có hai khả nẳng, một là Thiên Kiếp quá mạnh nên nàng không có thể làm được gì, hai là Ngạo Thiên đã ra tay ngăn cản. Ma Đế đặt bản thân vào Ngao Thiên thì thấy hắn có thể tiếc vợ hơn đứa con và sự nghiệp ấy, nếu Ngân Tuyết vì ngăn cản Thiên Kiếp và phá không thì không đời nào cái cán cân bằng này có thể giữ nổi.
Tiên Đế thì khác, hắn nghĩ rằng chắc chắn có biến cố đã xảy ra, không đời nào mà chuyện này lại dễ dàng như vậy, nếu như tên tiểu tử đó chết thì hai người kia sẽ chẳng có cố kị gì nữa mà phản công ngay, khi đó thì thật khó để có thể chống đỡ được, hắn phải về chuẩn bị ngay phòng trường hợp xấu nhất. Hi vọng hắn có thể kêu gọi được mấy tổ tiên bế quan ủng hộ hắn, nếu không thì thật là thảm.
“Ta sẽ về điều tra thêm về việc này, cáo từ” nói rồi đi, Tiên Đế hành động hấp tấp như vậy nhưng Ma Đế chỉ mỉm cười, hắn nhìn về phía Tiên Đế biến mất rồi suy nghĩ một lúc. Hắn dám chắc tên kia sợ sự phản công của hai vợ chồng đó nhưng hắn không thể xác minh được sự sống chết của tiểu tử kia, hắn chỉ cần tên tiểu tử kia. Trong đầu Ma Đế hiên lên vô số ý nghĩ. Sau đó hắn mỉm cười “ Dẫu sao thì ta cũng phải chuẩn bị cho tên nhóc này mới được, hắn có thể giúp ta nhiều đây”