“Uyển Nhi, hãy tin anh, anh yêu em, không có em anh không thể sống nổi…”
Chàng trai đau khổ nắm lấy tay cô gái không chịu buông ra, khuôn mặt tuấn tú tràn ngập đau buồn. Phương Uyển Nhi buồn bã nói: “Nhưng anh sắp cưới một người con gái khác. Cha mẹ anh không chấp nhận một cô gái nghèo như em.”
“Chúng ta kết hôn đi. Anh chỉ yêu mình em mà thôi. Uyển Nhi, lấy anh nhé.” Tần Dật thâm tình chân thành nói.
Phương Uyển Nhi cảm động rơi nước mắt, ôm chầm lấy Tần Dật, nghẹn ngào: “Vâng, em đồng ý.”
Hai người vượt qua bao gian khổ, sống hạnh phúc bên nhau đến trọn đời.
- Ôi… Tần Dật thật là tuyệt vời! Ước gì có một người như anh ấy yêu mình!
Đặt cuốn tiểu thuyết xuống bàn, Tâm Lan ôm mặt nỉ non. Cuốn tiểu thuyết có tên “Bản Nhạc Tặng Em” này đang được rất nhiều bạn trẻ yêu thích, đặc biệt là các cô gái. Thân là một thiếu nữ đang trong tuổi mơ mộng, lại còn rất mê đọc tiểu thuyết, Tâm Lan không thể bỏ qua một cuốn sách như vậy được!
Câu chuyện nói về một chàng trai xuất thân quý tộc, gia đình thượng lưu, Tần Dật đem lòng yêu một cô gái nhà nghèo Phương Uyển Nhi. Tần Dật hội tụ đủ mọi yếu tố của một bạch mã hoàng tử: Ngoại hình đẹp trai không thể chê vào đâu được, gia thế quý tộc vừa cao quý lại vừa giàu có, từ nhỏ đã được vinh danh là thần đồng âm nhạc, nghệ sĩ dương cầm thiên tài nhỏ tuổi, thái độ hào phóng tao nhã, là giấc mơ của tất cả các cô gái trên thế gia. Phương Uyển Nhi lại là một điển hình về nàng lọ lem: Nhà nghèo, mồ côi mẹ từ nhỏ, sống với cha và mẹ kế cùng hai người chị không cùng huyết thống, từ nhỏ đã chịu hết đau khổ vì bị mẹ kế và chị kế ức hiếp, cha chỉ lo làm ăn mà không quan tâm đến con cái. Nhưng mặc dù hoàn cảnh trớ trêu như vậy, cô vẫn giữ được tấm lòng thiện lương trong sáng, như hoa sen bất nhiễm mùi bùn…
Vâng, tiếp theo đó là cuộc gặp gỡ bất ngờ của hoàng tử và lọ lem, hoàng tử yêu lọ lem từ cái nhìn đầu tiên. Lọ lem lại sợ hãi sự tiếp cận của hoàng tử vì biết hai người không cùng giai cấp, là người của hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Nhưng rồi nàng bị tấm chân tình của hoàng tử cảm động, cả hai bắt đầu yêu nhau. Gia đình hoàng tử biết chuyện, cực kỳ nổi giận, khinh thường lọ lem, cho rằng nàng chỉ muốn gả vào quý tộc để được đổi đời. Còn hai người chị kế của lọ lem thì ghen tị, tìm cách hãm hại nàng nhưng sau đó đều được nàng tha thứ. Gia đình hoàng tử quyết định tuyển một người vợ môn đăng hộ đối cho hoàng tử. Nhưng hoàng tử không muốn cưới cô gái khác mà chỉ muốn có lọ lem. Người xung quanh làm khó dễ hai người. Bằng tình yêu chân chính, hai người nắm tay nhau vượt qua mọi thử thách, cuối cùng hạnh phúc bên nhau trọn đời.
Có lẽ với những người đọc truyện lâu năm, thực sự chỉ thích những cuốn tiểu thuyết kinh điển, thì cốt truyện của “Bản Nhạc Tặng Em” ngây thơ và trẻ con đến buồn cười. Nhưng đối với các cô gái trẻ, những thiếu nữ đang ở tuổi mộng mơ, mong có một ngày sẽ gặp được bạch mã hoàng tử của mình, thì đó thật sự là một quyển sách hay. Tâm Lan cũng không ngoại lệ.
Tâm Lan, hiện tại đang là học sinh lớp 11, sở thích là đọc truyện, học lực trung bình, ngoại hình trung bình, vóc dáng trung bình. Nói đơn giản chính là không có gì nổi bật, một nữ sinh như hàng triệu nữ sinh khác.
Cho dù vậy, có ai cấm cô nàng mơ mộng về một chàng bạch mã hoàng tử đâu chứ.
- Tớ chẳng thể hiểu nổi tại sao lại có những người tốn tiền để mua thứ truyện mì ăn liền như vậy. Vô bổ!
Nhã Huyên, cô bạn thân của Tâm Lan nện cuốn sách tham khảo xuống bàn, đánh thức Tâm Lan khỏi thế giới mơ mộng của cô, càu nhàu nói.
- Cậu nói gì vậy? Cái gì mà “Mì ăn liền” với “Vô bổ” chứ?! Đây là cuốn truyện nói về tình yêu đích thực, tình yêu chân chính! Nó là vô giá! – Tâm Lan lập tức nhăn mặt phản bác.
- Ờ, có cho cũng không ai thèm, đúng là “Vô giá” thật. – Nhã Huyên le lưỡi.
- Có nói cậu cũng chẳng hiểu được. Một người thực dụng và không biết mơ ước như cậu sao hiểu được giá trị thực sự của “Tình yêu chân chính” chứ!
Tâm Lan bĩu môi, ôm cuốn sách vào lòng như nâng niu vật báu quý giá nhất.
- Tại sao ở ngoài đời lại không thể gặp được một chàng trai hoàn hảo như trong truyện chứ! – Tâm Lan than thở.
- Xì… Cứ ôm cái tư tưởng đó đi, hèn chi cậu FA suốt 17 năm liền. Đáng đời! – Nhã Huyên tiếp tục khinh bỉ.
- Nếu như Tần Dật có thật, tớ sẽ lập tức kết thúc kiếp FA của mình.
- Ồ, cậu nghĩ một thằng đẹp trai nhà giàu sẽ để ý đến hạng dân thường như chúng ta sao? Tình yêu chân chính? Nó là gì vậy? – Nhã Uyên bĩu môi.
- Có đấy, anh Tần Dật là một ví dụ. – Tâm Lan phản bác.
- Dẹp Tần Dật của cậu đi! Thanh Thanh với bạn của cậu ấy sẽ tổ chức một buổi đi chơi làm quen chiều nay, sau giờ tan học. Cậu nhất định phải có mặt đấy! – Nhã Huyên dứ dứ nắm đấm đe dọa.
- Không đâu… Tớ muốn về đọc lại… Tớ muốn được gặp anh Tần Dật tiếp…
- Cậu mà vắng mặt thì liệu hồn với tớ!
Nhã Huyên vứt một câu đầy mùi hổ báo, sau đó không thèm nhìn khuôn mặt méo xẹo của nhỏ bạn, quay lưng về chỗ ngồi.
Tâm Lan ỉu xìu ôm cuốn truyện, thầm nghĩ, thật là nhàm chán. Tại sao trên đời lại không có một người con trai nào hoàn hảo được như anh Tần Dật chứ. Ước gì mình được gặp anh ấy, cho dù là trong giấc mơ cũng được.
…
Tan học, Tâm Lan thu dọn sách vở, muốn nhanh chóng lao ra khỏi phòng học. Nhưng Nhã Huyên nhanh tay nhanh chân hơn, tóm gọn cô nàng.
- Ha, tớ biết là cậu sẽ trốn mà. Chạy đằng giời con ạ! – Nhã Huyên đắc ý nói.
- Thật sự là tớ không muốn đi mà Huyên! – Tâm Lan xụ mặt.
- Đồ ngốc. Biết đâu lần này có thể gặp được một người như mong muốn của cậu thì sao? Không phải nam nữ chính trong truyện đều gặp nhau tình cờ như vậy à? – Bất đắc dĩ, Nhã Huyên đành xuất đòn sát thủ.
Con nhỏ Tâm Lan này, đầu óc chỉ toàn là các anh chàng đẹp trai trong truyện thôi. Nếu không dụ nó như vậy thì có nói mỏi mồm nó cũng sẽ không tự nguyện tham gia đâu. Nhã Huyên cũng vì muốn tốt cho bạn, nếu không lôi Tâm Tan ra khỏi thế giới ảo tưởng của cô nàng, chỉ sợ sau này thi đại học cũng thành vấn đề.
Quả nhiên, nghe Nhã Huyên nói vậy, Tâm Lan lập tức hứng thú. Nghĩ kỹ về đề nghị của cô bạn, đúng là như vậy, nếu không thử mà suốt ngày trốn ở nhà đọc truyện thì đến khi nào mới có thể gặp được hoàng tử của mình chứ!
- Được, tớ đi!
- Có thế chứ!
Nhã Huyên cười đến gian trá.
Nhưng sự thật thường không được như mong muốn, hung hăng đấm vỡ giấc mộng của Tâm Lan.
Nhìn những cậu trai trước mặt, Tâm Lan không khỏi thất vọng tràn trề. Người thì mặt mũi bình thường quá, người thì đẹp trai đấy mà nhìn lưu manh thô bỉ quá, thấy là ghét rồi, người thì mặt đầy mụn… Tóm lại là không có chàng trai hoàn hảo nào cả.
Chưa kể cậu bạn ngồi cạnh Tâm Lan còn kiếm cớ tán gẫu để sờ soạng cô nàng mấy lần, khiến Tâm Lan nổi cả da gà. Cô vội vàng kiếm cớ đau bụng rồi lôi Nhã Huyên về cùng.
- Đừng buồn, lần sau tớ sẽ kiểm tra kỹ càng hơn. – Nhã Huyên nhìn cô bạn thất vọng tràn trề, cảm thấy có chút áy náy, vỗ vai an ủi.
- Con trai thật đáng sợ… - Tâm Lan khóc ròng – Tại sao không có một người nào hoàn hảo chứ? Gã ngồi cạnh tớ toàn nói những chuyện thô bỉ, còn sàm sỡ tớ… Đó là lý do tại sao tớ ghét đám con trai ngoài đời thực!
Nhã Huyên thở dài.
- Con người hoàn hảo chỉ có trong tưởng tượng thôi. Đã là con người thì phải chấp nhận khuyết điểm, cậu đừng có cố chấp như vậy. Đúng là mấy gã lần này tệ thật đấy, nhưng không phải là không có người thật sự tốt.
- Tớ thật sự không thể tin được… Thôi tớ về trước đây, tạm biệt cậu!
Tâm Lan không hơi đâu mà nghe cô bạn thuyết giáo, thất tha thất thểu ôm cặp về nhà.
- Cậu thật là…
Nhã Huyên nhìn bóng lưng cô bạn, bất đắc dĩ than thở.
…
Tâm Lan trở về nhà, nhanh chóng rúc vào căn phòng nhỏ với đầy nhóc một đống truyện tranh tiểu thuyết thân yêu. Chỉ khi nào được ở trong này cũng những người bạn thân thiết, cô mới cảm thấy hạnh phúc tràn trề. Trai đẹp 2D là tình yêu của cô mà.
Lấy ra cuốn truyện “Bản Nhạc Tặng Em”, nhìn bìa minh họa vẽ một chàng trai tóc vàng với đôi mắt xanh biếc màu biển cả, khuôn mặt tinh xảo đẹp tuyệt trần, Tâm Lan lại mê muội. Ước gì cô có thể được gặp Tần Dật một lần… Nếu thực sự có người như Tần Dật yêu cô, cô có chết cũng cam lòng!
Lại đọc lại cuốn truyện một lần. Càng đọc, Tâm Lan càng cảm thấy Tần Dật đúng là mẫu hoàng tử cô hằng mong ước. Cô hoàn toàn gục ngã trước chàng trai tuyệt vời này rồi.
Ông trời ơi, ban cho con anh ấy đi…
Mơ mơ màng màng, Tâm Lan ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
…
“Ơ… Đây là đâu vậy?”
Tâm Lan đột nhiên thấy mình xuất hiện trong một khu vườn toàn hoa hồng, cảnh vật đẹp như tranh vẽ, còn có một nhà kính uống trà, thật giống khu vườn của các quý tộc trong truyện tranh.
Không chỉ có thế, lúc này Tâm Lan đang mặc một bộ đồng phục học sinh rất giống trong truyện, áo chemise trắng thắt cà vạt đen, áo vest và váy xếp ly màu xanh dương, bên ngực trái là chiếc huy hiệu hình chim ưng có in chữ “Hugles”. Đúng là tên ngôi trường quý tộc trong truyện “Bản Nhạc Tặng Em”, mà bộ đồng phục cũng y hệt trong miêu tả của truyện.
Thế là thế nào? Tâm Lan nghi hoặc không thôi.
Đột nhiên, cánh cửa nhà kính mở ra, một chàng trai xuất hiện trong tầm mắt Tâm Lan. Cậu ta nghi hoặc nhìn cô, nhẹ nhàng hỏi:
- Bạn là ai?